Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 2391



“Tri Dân, Tiểu Lệ.”

Thẩm Lệ bèn quay đầu lại.

Tần Nhân kéo lấy tay cô, cười híp mí nói: “Tối ngày hôm nay, phần vũ hội sau ấy, một lát nữa mẹ muốn con và Tri Dân nhảy mở màn, có được không?”

Thẩm Lệ không nói hai lời, lập tức đồng ý: “Được ạ.”

Tần Nhân đối với cô rất tốt, hôm nay lại là sinh nhật của bà, yêu cầu nhỏ này cô nhất định sẽ đáp ứng.

“Vậy hai đứa chuẩn bị chút đi.” Tần Nhân vô cùng vui vẻ, ngân nga điệu nhạc rồi rời đi.

……

Vũ hội được tổ chức trong nhà, Thẩm Lệ quay trở về nhà thay y phục.

Lúc quay lại liền nhìn thấy Cố Tri Dân đang đứng đợi cô ở cổng biệt thự.

Cố Tri Dân nhìn thấy cô đến, không nói lời nào, đưa tay về phía cô.

Thẩm Lệ ngừng lại vài giây, nghĩ đến cũng chỉ là đi vũ hội thôi mà, liền đưa tay mình ra.

Chỉ là tay cô còn chưa đặt vào bàn tay Cố Tri Dân, liền bị tiếng còi xe cắt ngang.

Bíp…

Chiếc xe phanh gấp dừng ở trước mặt hai người.

Tiếp sau đó, cửa xe được mở ra.

Tiêu Văn từ trên xe bước xuống, tóc hơi loạn, thái dương có vết thương, áo khoác màu trắng rướm máu, tuy rằng hơi nhếch nhác nhưng vẻ yếu đuối đó khiến người khác cảm thấy thương hại.

Khi cô ta nhìn thấy Thẩm Lệ, khuôn mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Cố tổng, tôi giúp anh mang điện thoại đến rồi.” Tiêu Văn thu hồi ánh mắt nhìn Thẩm Lệ, đưa điện thoại cho Cố Tri Dân.

Cố Tri Dân cũng không nhận điện thoại, khuôn mặt bình tĩnh hỏi: “Kha Trật đâu?”

Kha Trật là trợ lý của Cố Tri Dân, lúc trước anh từ công ty trở về quên không mang theo điện thoại, loại chuyện như vậy cũng không phải lần đầu tiên, trước kia mỗi lần anh quên mang điện thoại, Kha Trật sẽ đưa tới cho anh.

Hôm nay là sinh nhật của mẹ anh, Kha Trật cũng biết đến, đương nhiên sẽ đưa điện thoại đến đây cho anh.

Nhưng người mang điện thoại di động đến không phải Kha Trật mà là Tiêu Văn.

Sắc mặt Tiêu Văn hơi ngượng ngập: “Vợ của trợ lý Kha mang thai sắp sinh, đúng lúc em gặp anh ta nên giúp anh ta tới đây một chuyến.”

Nghe cô ta nói như vậy, sắc mặt Cố Tri Dân có chút thả lỏng.

Kha Trật làm việc rất thỏa đáng, những chuyện nhỏ nhặt như vậy từ trước đến nay sẽ không bao giờ phạm sai lầm, để Tiêu Văn đưa điện thoại đến cho anh có lẽ cũng là do quá mức lo lắng mới có thể làm việc vô căn cứ như vậy, ngược lại cũng có thể hiểu được.

“Có chuyện gì xảy ra với đầu của cô vậy?” Cố Tri Dân nâng cằm, chỉ vào vết máu trên trán của Tiêu Văn.

“Trên đường gặp phải tai nạn ô tô, không cẩn thận đụng phải.” Tiêu Văn nói xong nở nụ cười, giống như không hề để ý.

Cố Tri Dân nhíu mày, lúc trước mặc dù anh dùng Tiêu Văn để kích thích tâm tư của Thẩm Lệ, cho nên chú ý hơn đến Tiêu Văn vài phần, nhưng trong lòng anh, Tiêu Văn chỉ là Tiêu Văn, hoàn toàn không có cách nào có thể so sánh với Thẩm Lệ.