Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 2394



“Xuống lầu ăn sáng đi.” Tần Nhân vừa nhìn thấy cô liền nở nụ cười, đưa tay chỉ vào gian phòng đối diện: “đi gọi Tri Dân.”

Đúng vậy, phòng ngủ Tần Nhân sắp xếp cho cô chính là đối diện phòng ngủ của Cố Tri Dân.

“Được.” Thẩm Lệ cười gật đầu.

Đúng lúc này, cửa phòng đối diện đột nhiên mở ra.

“Tri…” Tần Nhân chuẩn bị gọi tên Cố Tri Dân, lại phát hiện người mở cửa phòng ra lại không phải là Cố Tri Dân.

Sắc mặt Thẩm Lệ trong nháy mắt bỗng nhiên thay đổi: “Tiêu Văn!”

Sắc mặt Tần Nhân cũng lập tức thay đổi.

Một người phụ nữ sáng sớm bước ra từ căn phòng của một người đàn ông có nghĩa thế nào, người trưởng thành đều hiểu cả.

Tiêu Văn chỉ cúi đầu, giống như xấu hổ, thấp giọng kêu một tiếng: “Bà Cố.”

Sắc mặt Tần Nhân rất khó coi, nhưng bà là người có giáo dục, sẽ không vì như vậy mà làm mất mặt cô ta.

Bà gọi người giúp việc tới, dặn dò: “Đưa cô gái này tới phòng khách thay bộ quần áo khác?”

Sau khi người giúp việc tới, Tiêu Văn ngoan ngoãn đi theo người giúp việc tới phòng khách thay quần áo, không giải thích bất cứ điều gì cho mình, điều này khiến sắc mặt Tần Nhân cũng dễ chịu hơn một chút.

“Tiểu Lệ.” Tần Nhân quay đầu nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Thẩm Lệ, liền gọi tên cô một tiếng.

Thẩm Lệ mím môi, miễn cưỡng nở nụ cười: “Mẹ Cố, con đi về trước.”

Tần Nhân nói một cách dịu dàng: “Ừm, khi nào có thời gian nhớ thường xuyên đến thăm mẹ Cố, mẹ Cố sẽ làm đồ ăn ngon cho con.”

Xảy ra chuyện như vậy, bà cũng không nên giữ Thẩm Lệ ở lại ăn sáng, Thẩm Lệ lại bận rộn như vậy, không biết lúc nào mới có thể gặp lại cô.

“Được.” Thẩm Lệ cười gật đầu.

Lúc quay người đi, nụ cười trên mặt của cô liền gỡ xuống, dường như là chạy trối chết.

Cô vốn tưởng rằng mình đã chuẩn bị tốt, vốn cho rằng mình đã có thể chấp nhận chuyện một ngày nào đó Cố Tri Dân sẽ sống cùng người phụ nữ khác.

Nhưng khi mọi chuyện diễn ra trước mặt cô mới phát hiện ra, mình căn bản không chấp nhận được.

Chỉ cần vừa nghĩ tới Cố Tri Dân và Tiêu Văn tối hôm qua đã làm gì, trái tim của cô giống như bị khoét một lỗ hổng thật lớn.

Đau đến chết lặng, mất đi tri giác.



“Tiểu Lệ?”

Hình Ý Quân trông thấy Thẩm Lệ trở về, vẻ mặt kinh ngạc: “Ăn sáng chưa?”

Thẩm Lệ ở nhà họ Cố, Tần Nhân đều giữ cô ở lại ăn sáng, nhưng Thẩm Lệ trở về sớm như vậy, nhìn thế nào cũng giống như cô chưa hề ăn sáng.

“Con lấy chút đồ đạc rồi đi.” Thẩm Lệ nói xong cũng trực tiếp lên lầu.

Hình Ý Quân nhìn bóng lưng của Thẩm Lệ biến mất ở góc cầu tháng, hơi nhíu mày, quay người bước nhanh về phía phòng ăn.