Trước đây cậu ta ở phòng cho thuê của cô, lúc còn ăn nhờ ở đậu, không lẽ cậu ta đã quên mình là đàn ông?
Tiền của Tư Gia Thành đều kiếm được từ việc thiết kế game, vẫn rất khó khăn, Nguyễn Tri Hạ đương nhiên không nỡ xài tiền của cậu ta, nhưng vẫn không lay chuyển được Tư Gia Thành.
Cậu ấm đang trong thời kỳ phát triển gầy như một con khỉ, vậy mà sức lực lại rất lớn, cứng rắn ngăn lại Nguyễn Tri Hạ, tự cậu ta trả tiền.
Nguyễn Tri Hạ đành phải thôi, dù sao cũng là mấy trăm nghìn, sau này cô mua ít đồ cho Tư Gia Thành là được rồi.
…
Buổi tối.
Nguyễn Tri Hạ vừa bưng đồ ăn đã làm xong lên bàn cơm, đã nhìn thấy Tư Mộ Hàn sắc mặt không vui từ bên ngoài bước vào phòng ăn.
Nguyễn Tri Hạ hỏi một câu: “Sao vậy?”
“Cậu nói tối mai muốn tổ chức tiệc tối gì đó ở Kim Hải, kêu anh ấy dẫn chị tham gia.” Tư Gia Thành không biết từ đâu chạy ra, trực tiếp giải đáp thắc mắc của Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ nửa tin nửa ngờ liếc nhìn Tư Gia Thành, hỏi Tư Mộ Hàn: “Tiệc tối gì cơ?”