Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây

Chương 672



Chuyện tối hôm qua, tuy Nguyễn Tri Hạ giận Tư Mộ Hàn không nghe điện thoại của cô, nhưng sau đó cô mơ hồ cảm giác được, về mặt tình cảm, hình như so với cô, Tư Mộ Hàn càng thêm không có cảm giác an toàn.

Đúng lúc cô có thể hỏi anh chuyện, anh có lấy được tóc của Tư Đình Phong hay không.

Nguyễn Tri Hạ gọi điện thoại cho Tư Mộ Hàn.

Sau khi điện thoại được kết nối, chuông điện thoại vang lên mấy lần, Tư Mộ Hàn mới nghe máy.

Giọng nói của Tư Mộ Hàn vẫn trầm thấp như trước: “Anh đã lấy được tóc và cho người mang đi xét nghiệm DNA cha con.”

Nguyễn Tri Hạ không ngờ, anh vừa mới lên tiếng đã nhắc đến chuyện này.

Anh đã nói như thế, Nguyễn Tri Hạ đành phải hỏi: “Anh có cảm thấy khẩn trương không?”

“Sao anh phải khẩn trương?” Tư Mộ Hàn dừng lại một lát rồi nói: “Có rất nhiều việc có thể lần theo dấu vết, anh tìm người làm xét nghiệm DNA cha con, chỉ vì muốn chắc chắn hơn mà thôi.”

Nghe giọng điệu của Tư Mộ Hàn, hình như anh đã sớm đoán được.

“Anh đã sớm biết?”. ngôn tình hay

“Trước đó anh đã nghi ngờ, thế nhưng bởi vì chuyện này quá mức hoang đường, cho nên anh không có điều tra sâu.” Giọng điệu của Tư Mộ Hàn hết sức bình tĩnh.

Nguyễn Tri Hạ nghĩ, lúc Tư Mộ Hàn suy đoán đến chuyện này, tâm trạng của anh nhất định không bình tĩnh như thế.

Nguyễn Tri Hạ hỏi anh: “Khi nào thì có kết quả?”

Đầu dây bên kia bên trầm mặc một lát, Nguyễn Tri Hạ cảm nhận được giọng điệu của Tư Mộ Hàn nặng nề hơn: “Nhanh nhất là ngày mai.”



Trưa hôm sau, Nguyễn Tri Hạ đi tới nhà của Tư Mộ Hàn.

Nếu ở trước mặt Tư Đình Phong cô đã nói, mình đến đây nấu cơm để lấy lòng anh, biết tung tích của Tư Hạ, cô vẫn nên giả bộ cho giống.

Nguyễn Tri Hạ đến siêu thị mua đồ ăn, sau đó cô mới lái xe đến nhà Tư Mộ Hàn.

Hôm nay sẽ có kết quả xét nghiệm DNA cha con giữa Trần Tuấn Tú và Tư Đình Phong. Mặc dù thông qua Tư Mộ Hàn, Nguyễn Tri Hạ có thể chắc chắn hai người này là quan hệ cha con, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy khẩn trương.

Cô nhớ tới Thẩm Sơ Hoàng đã từng nói, nước nhà họ Tư quá sâu.

Lúc này, cô mới thật sự cảm nhận được điều đó.

Khi cô đến nhà Tư Mộ Hàn, người đi lấy kết quả xét nghiệm DNA cha con còn chưa có về.

Tư Mộ Hàn đang ngồi trên sofa, giữa ngón tay anh kẹp một điếu thuốc lá, nhưng không châm lửa.

Tư Mộ Hàn rất ít khi hút thuốc, ít nhất trước kia Tư Mộ Hàn không nghiện thuốc.

Nghe thấy tiếng bước chân, Tư Mộ Hàn đặt điếu thuốc lá trong tay mình xuống bàn trà, anh ngẩng đầu nhìn về phía Nguyễn Tri Hạ: “Trên đường đi em bị tắc đường à?”

Lúc ánh mắt anh nhìn thấy những túi đồ trên tay cô, anh hơi ngẩn ra, sau đó đứng dậy, sải bước đi về phía cô, cầm lấy tất cả những thứ trên tay cô.

“Em mua những thứ này đến làm gì?” Tư Mộ Hàn nhíu mày, giọng điệu của anh không tốt lắm, vẻ mặt không vui.

Nguyễn Tri Hạ biết nguyên nhân vì sao Tư Mộ Hàn không vui, cô nhẹ nhàng nói: “Hôm qua lúc bố anh đến tìm em, em có mượn cớ muốn đến đây nấu cơm để lấy lòng anh, dĩ nhiên phải giả bộ cho giống.”

Tư Mộ Hàn không nói gì, chỉ là sắc mặt anh lạnh lùng, đem đồ Nguyễn Tri Hạ mua đến, lần lượt bỏ vào trong tủ lạnh.

Nguyễn Tri Hạ đứng ở cửa phòng bếp, nhìn thấy anh cúi người bỏ đồ vào trong đó, cô không nhịn được lên tiếng trêu chọc anh: “mặt anh lạnh lẽo giống hệt tủ lạnh vậy.”

Tư Mộ Hàn quay đầu liếc thoáng qua cô, sâu xa nói: “Anh còn có thể lạnh giống như băng tuyết, em có muốn cảm nhận không?”

“Em không muốn.” Nguyễn Tri Hạ vội vàng lắc đầu.