Vợ Nhỏ Nhút Nhát, Chồng À! Anh Đừng Qua Đây

Chương 78: Khóc



Dung Dung đi vào phòng tắm, lúc này thiếu phu nhân đã ngồi trong bồn mệt mỏi tựa đầu và nhắm mắt lại, dường như không còn chút sức lực để tự mình tắm rửa

Cô ấy liền đến bên cạnh, giọng nói chất chứa lo lắng

'' Thiếu phu nhân, tôi giúp cô''

Cố Giai Lệ gật đầu, nếu lúc này không có ai vào với cô. Chắc là cô sẽ nằm đây mãi mất thôi

Cả người vô lực, đầu lại còn đau inh ỏi. Khó chịu quá

Còn nhớ lúc ở Cố gia, cô bị Cố Minh Châu đánh đập, đêm đến sốt cao nhưng vẫn dọn dẹp cỏ dại ở sân vườn

Có phải đây giống như người ta thường nói...được chìu chuộng cho nên sinh hư?

Dung Dung sau khi đỡ cô ra khỏi bồn tắm, mới nhìn thấy những dấu tích như hoa anh đào trên cơ thể trắng mềm. Vẻ mặt cô ấy ngạc nhiên không khác gì trúng độc đắc, đưa tay lên che đi khuôn miệng loáng thoáng ý cười

'' Ôi trời, thiếu phu nhân... chẳng lẽ cô và thiếu gia đã...''

Cố Giai Lệ lúc này mới nhìn lại cơ thể không một mảnh vải của mình. Cô hoang mang lắc đầu

'' Không phải''

Dung Dung cười

'' Người không cần phải xấu hổ đâu. Đây vốn dĩ là chuyện mà bất cứ cặp vợ chồng nào cũng sẽ làm ''

'' Vậy... đây là điều... bình thường sao?''

'' Vâng, nếu không làm thì sao... hắc hắc ''- Dung Dung cười xấu xa - '' có em bé được?''

Cố Giai Lệ bối rối che đi cái bụng, chẳng lẽ cô... có rồi sao? Nhưng mà, cô còn chưa chuẩn bị tinh thần để làm mẹ

Thấy cô khóc, Dung Dung luống cuống

'' Thiếu phu nhân, sao cô lại khóc? Đau ở đâu, đầu vẫn còn nhức đúng không?''

'' Tôi còn nhỏ... chưa muốn làm mẹ đâu''

Huống chi cuộc hôn nhân này sẽ không thể duy trì quá lâu. Cô không muốn con mình sau này sẽ giống như mình, bị người khác khinh khi

Cố Giai Lệ thút thít, Dung Dung dìu cô ra ngoài

Ai đó đang ngồi trên giường, xem tin tức trên điện thoại

Cửa mở, hắn nhìn thấy cô rơi nước mắt, chân mày nhíu chặt

'' Sao lại khóc''

Tống Tư Duệ đưa ánh mắt sắc bén về phía Dung Dung, doạ cô ấy tím tái mặt mày

Đành phải đến gần khai báo rõ sự việc

'' Thiếu phu nhân đang ở độ tuổi xuân tươi đẹp... cho nên đang lo lắng, nếu mang thai... sẽ không chăm sóc tốt cho đứa bé''

'' Ra ngoài đi''- hắn ra lệnh

Cố Giai Lệ đứng cạnh tủ giường, bất an trong lòng

Tống thiếu đi đến, nhẹ giọng

'' Em đúng là... giỏi suy nghĩ ''

Sau đó dìu cô ngồi xuống giường

'' Cố gắng ăn nhiều, còn phải sinh em bé''

Cô dùng ánh mắt mèo con mà nhìn hắn, trong lòng có chút bất mãn nhưng không dám biểu lộ

Hắn cười, lấy một thìa súp thổi nguội đưa đến bên miệng cô

'' Tạn thời sẽ không sinh đâu, ngốc''

Cố Giai Lệ muốn xác thực lần nữa liền hỏi

'' Thật... không?''

Dù sao bị hắn mắng chửi còn đỡ hơn phải có em bé

'' Lừa em làm gì? mau ăn đi''

Nhìn cái muỗng đang ở trên không trung, rồi đảo mắt thấy gương mặt nghiêm nghị của hắn. Cô từ sợ hãi chuyển sang lúng túng

'' Tôi... tôi tự mình... ăn''

Cô rụt rè đưa tay, hắn né tránh. Gương mặt vẫn hết sức kiên quyết

'' Ưu tiên bệnh nhân, em cứ ngồi yên ''

Cố Giai Lệ từng âm thầm cầu xin thần linh hãy thương xót, mong muốn sẽ có người quan tâm lo lắng khi cô ốm đau

Haha, cuộc đời đúng là trớ trêu

Lúc mệt mỏi lại được cái người làm mình ra nông nỗi này chăm sóc. Hắn còn là tên ác ma mà cả thành phố này kinh sợ

Cố Giai Lệ thở một hơi, miễn cưỡng để hắn đút cho mình ăn

Xong xuôi, cô uống thuốc rồi lại ngủ dưỡng sức

Mà hắn cũng không làm phiền, đi ra ngoài để cho Dung Dung vào chăm

Trong lòng cô ấy cũng bắt đầu cảm thán sự thay đổi của thiếu gia

Lúc trước còn bảo không cho ai vào phòng ngủ. Bây giờ lại để cô ấy vào chăm sóc thiếu phu nhân

Tình yêu đúng là khiến con người thay đổi

Trưởng nữ hầu ngồi bên cạnh, rãnh tay liền lau dọn bụi bẩn. Khi cô tỉnh sẽ đo nhiệt độ

Cố Giai Lệ ngủ một giấc, trong người cũng cảm thấy khá hơn. Đón nhận cốc nước ấm từ phía Dung Dung cho lên miệng

Gương mặt cô ấy ái mộ nhìn cô

'' Cũng may thân nhiệt bình thường rồi. Hôm qua thiếu gia chăm sóc cho người cả đêm đó. Giống như tình tiết trong phim vậy, lãng mạn a~''

'' Chăm tôi cả đêm? hắn... ách, anh ta?''