Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!

Chương 418



Đúng thế, anh biết tất cả mọi thứ, là anh cố tình lừa dối cô. Nhưng theo anh thấy thì chuyện này cũng không ảnh hưởng gì cả.

Chỉ cần anh yêu cô, cô yêu anh thì đó là cuộc sống của hai người, không liên quan gì đến người khác cả: “Sống dưới sự chở che của anh, không quan tâm đến những chuyện thế tục làm cho người ta phiền lòng đó, chẳng nhế không được hay sao?”

“Vậy thì chỉ giống như một món đồ chơi chứ đâu còn là người nữa” Mi mắt của Dương Họa Y khẽ chớp: “Anh có nhớ sự tức giận của mình khi trông thấy em cầm viên thuốc tránh thai không?

Chuyện mà anh che giấu em còn nghiêm trọng gấp trăm nghìn lần chuyện mấy viên thuốc tránh thai đó. Vậy anh có biết cảm nhận trong lòng em là như thế nào không?”

Nhan Từ Khuynh nhìn chằm chằm vào mặt cô bằng vẻ âm trầm.

Cô cũng yên lặng nhìn anh: “Chuyện gì anh cũng biết nhưng anh lại không hề nói cho em, không hề nói một điều gì cả. Anh nói sẽ tôn trọng em nhưng cuối cùng thì anh vẫn kiểm soát cuộc sống của em như thế”

Anh thực sự yêu cộ-sao? Cô cũng đã bắt đầu thấy nghỉ ngờ tình yêu này rồi: Tới tận bây giờ thì cô chưa từng tìm hiểu kỹ về việc làm sao anh biết tường tận mọi chuyện đã xảy ra vào ba năm trước. Cô cho rắng chỉ là đột nhiên Nhan Từ Khuynh thấy rung động với cô nhưng gặp trở ngại nên anh mới phải đi điều tra.

Nhưng không ngờ rằng chính Hạ Huy Thành mới là người giúp anh phát hiện ra tất cả mọi chuyện.

‘Cũng vì Hạ Huy Thành rút lui nên anh mới đối tốt với cô và tiến về phía cô từng bước một cách đột ngột như vậy.

Sau đó đến chuyện về chiếc video, Dương Họa Y còn tưởng Nhan Từ Khuynh chỉ lừa dối cô một chuyện là chuyện về chiếc video đó thôi. Chắc vì anh sợ cô sẽ suy nghĩ nhiều nên mới không nói.

Đó là vì anh quan tâm,lo lắng, là vì anh bảo vệ và yêu thương cô. Cô đã tự nhủ với bản thân rất nhiều lần như vậy.

Nhưng cô không ngờ rằng Nhan Từ Khuynh lừa dối cô là vì Hạ Huy Thành đã tự mình gánh chịu tất cả mọi chuyện.

Họ không tìm ra người đã đứng sau lén quay lại chiếc video đó nên cô còn tưởng là do người đó làm việc quá kín kế và cẩn thận. Nhưng hóa ra Nhan Từ Khuynh đã biết rõ tất cả mọi chuyện, chỉ là anh không hề nói cho cô biết mà thôi.

Tình yêu của Nhan Từ Khuynh khiến cô cảm thấy ngột ngạt và khiến cô cảm thấy cực kỳ sợ hãi.

Chỉ để giữ cô bên cạnh mà anh có thể thao túng cuộc đời cô, tự mình quyết định ai là người đi, ai là người ở trong cuộc đời của cô hay sao?

Không, cô không thể chấp nhận được việc này.

Ánh mắt của Dương Họa Y ngưng trọng lại, cô nói bằng giọng trầm trâm: “Nhan Từ Khuynh, chúng ta xa nhau một thời gian đi.”

Ánh mắt của Nhan Từ Khuynh trở nên hung ác: “Em muốn rời xa anh?”

“Em nói rồi mà, em chưa nghĩ xong chuyện đó. Em muốn được yên tĩnh một thời gian để suy nghĩ rõ ràng trước đã” Dương Họa Y xoa xoa trán: “Cách ở bên cạnh và tình yêu của anh khiến em cảm thấy ngột ngạt. Em muốn dựa vào giác quan của mình để cảm nhận thế giới này thay vì bị anh kiểm soát”

“Một khi rời đi rồi thì em sẽ không nghĩ đến chuyện trở lại nữa đúng không?” Nhan Từ Khuynh biết cô luôn thích sự dịu dàng chứ không hề thích sự trói buộc.

Giống như ba năm trước khi bắt đầu cuộc hôn nhân này vậy, khi đó cô cảm thấy áp lực thì bèn chạy ra nước ngoài để trốn tránh ngay lập tức. Nên Nhan Từ Khuynh hiểu, bây giờ nếu như để cô đi thì cô lại càng bay xa hơn-như một con diều đứt dây mà thôi.

“Em không biết”

“Vậy thì anh càng không để em rời đi được.

Nếu em muốn yên tĩnh thì anh có thể cho em thời gian, nhưng em không thể rời khỏi anh được đâu.”

Nhan Từ Khuynh xoay người cô lại để cô nhìn thẳng vào anh: “Em không muốn thấy anh thì anh có thể rời đi, nhưng em tuyệt đối không thể rời khỏi Phong Linh Đàm”