Vô Tận Đan Điền

Chương 2930: Mạc Sầu quật



Dựa theo hắn đoán, muốn tu luyện thành công, mượn thế giới nạp vật cũng cần ít nhất hơn mười ngày!

Bây giờ thời gian một nén nhang đã qua gần nửa, trong nửa nén hương luyện thành... còn phải chạy đến Hổ Lao Khâu... Đây không phải là nằm mơ sao

- Trước tìm đơn giản nhất học, có thể học bao nhiêu thì học bấy nhiêu...

Đọc công pháp một lượt, Nhiếp Vân biết vũ kỹ này gọi Minh Hỏa Cửu Biến, tu luyện tới đại thành, tốc độ có thể trong nháy mắt gia tăng đến chín lần vốn có, quỷ dị khó lường.

Bây giờ thời gian cấp bách, luyện đến đại thành là người si nói mộng... Nhưng chỉ cần tu luyện, nhất định là có ích, dù chỉ luyện thành nhất biến đơn giản, cũng có thể để cho tốc độ gia tăng gấp đôi, còn dư lại nửa nén hương tới Hổ Lao Khâu liền có hy vọng.

Thầm thì thầm thì!

Bổn tôn ở ngoại giới không ngừng tiến lên, phân thân ở trong thế giới nạp vật lại trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, cẩn thận suy diễn Minh Hỏa Cửu Biến.

Minh Hỏa Cửu Biến là dùng phương thức đặc thù áp súc hỏa diễm trong cơ thể, sau đó bùng nổ tốc độ, cẩn thận nhắc tới, có chút tương tự như phương pháp chế tạo Nguyên Khí đạn.

Tập trung tinh thần, hỏa diễm chậm rãi lưu động ở trong kinh mạch, khí tức phân thân của Nhiếp Vân dần dần gia tăng, cả người giống như biến thành than lửa, đỏ tươi chói mắt.

- Minh Hỏa Cửu Biến một biến so với một biến khó khăn, đệ nhất biến còn tương đối đơn giản, chỉ cần có hỏa diễm tinh thuần nhất, liền rất dễ dàng thành công...

Một lát sau, Nhiếp Vân cảm thấy lực lượng hỏa diễm quán thông toàn thân, thân ảnh khoanh chân ngồi trên đất đứng lên, cặp mắt mở ra, bắn ra một đạo khí tức nóng bỏng.

Minh Hỏa Cửu Biến giống như Linh Tê Luyện Thể quyết, cửu biến tương đương với chín tầng, mỗi một tầng không giống nhau, càng về sau càng khó, nói riêng về đệ nhất biến, chỉ cần huyết mạch tinh thuần của Hỏa Thần tông, tu luyện vẫn tương đối đơn giản.

Trong thế giới nạp vật, phân thân của Nhiếp Vân mở mắt, bổn tôn ở phía ngoài lập tức cảm ứng được, ánh mắt sáng lên, chung quanh thân thể thiêu đốt hỏa diễm đột nhiên biến mất, cả người tựa như biến thành một Hỏa Long thiêu đốt, thẳng tắp vọt tới trước, tốc độ tăng lên gấp đôi!

Luyện thành Minh Hỏa Cửu Biến đệ nhất biến, tốc độ gia tăng gấp đôi, tốc độ không còn vấn đề nữa, thời điểm một nén nhang thời gian vừa kết thúc, hắn đã đến địa điểm.

Hổ Lao Khâu là một ngọn đồi không lớn, phía trên thực vật phân bố dày đặc, mùa thu cỏ cây khô héo, tựa như vằn trên lưng hổ, vì vậy mới có tên này.

Trên sườn núi là một nham thạch bóng loáng to lớn, chừng vài trăm thước, đứng trên đó nhìn quanh một vòng, vừa vặn có thể thấy được hoàn cảnh chung quanh.

Không hổ là Họa giới, cảnh sắc như tranh vẽ, trong dãy núi lục sắc, một con sông ngọc xoay quanh, mặt nước trong suốt thấy đáy, phản xạ ánh mặt trời, giống như từng mảnh ngư lân.

- Không nghĩ tới ngươi lại có thể ở trong một nén nhang thời gian chạy tới nơi này... Thật để cho người kinh ngạc!

Thanh âm của Hạo Viên trưởng lão vang lên, giọng nói tràn đầy kinh ngạc.

Tựa hồ hắn có chút kỳ quái, không quá tin tưởng thiếu niên này có thể hoàn thành nhiệm vụ.

- Ngươi... Sống hay đã chết?

Nghe được giọng nói của đối phương, Nhiếp Vân không nhịn được hỏi.

Dựa theo ghi lại, vị Hạo Viên trưởng lão này nên đã sớm chết rồi, sao nhất cử nhất động của hắn, đối phương giống như tận mắt nhìn thấy vậy?

- Ta? Có thể nói đã chết, cũng có thể nói còn sống...

Hạo Viên trưởng lão nói:

- Có thể đi tới nơi này, chỉ có thể nói ngươi hoàn thành một khâu khảo hạch, phía dưới còn có hai khảo hạch, có thể hoàn thành, trở thành đệ tử của ta, tiếp nhận ta truyền thừa, không hoàn thành... Mạt sát!

- Lại là mạt sát...

Nghe được lời của đối phương, gân xanh của Nhiếp Vân không ngừng cổ động.

Người này thật đúng là quen mạt sát, mình lại không nói phải làm đệ tử của hắn... Kết quả đến nơi này muốn không bị giết chết, chỉ có thể dựa theo yêu cầu đi làm, thật quá biệt khuất.

Bất quá nhớ tới Minh Hỏa Cửu Biến mới vừa rồi, trong lòng Nhiếp Vân lại không nhịn được lửa nóng.

Bộ vũ kỹ này đúng là đáng sợ, cho dù hắn kiến thức rộng rãi, có thiên phú Võ Đạo sư, cũng không nhịn được rung động.

Tu luyện tới đại thành, có thể để cho tốc độ của một người đột nhiên tăng chín lần... Đổi thành trước kia, đây quả thực là nghĩ cũng không dám nghĩ.

Khó trách Hạo Viên trưởng lão gặp phải vô số trưởng lão của Hỏa Thần tông ghen tị, vũ kỹ như vậy, chỉ cần là người tu luyện, phàm là thấy, không có ai không đỏ mắt!

Nếu trải qua khảo hạch, được truyền thừa loại vũ kỹ cấp bậc này, cho dù nguy hiểm lớn hơn nữa cũng đáng...

- Trong hai nén hương thời gian, tới Mạc Sầu quật, không thể phi hành, chỉ có thể chạy đi, bắt được Vạn Quyển Đồ trong đó! Vượt qua thời gian, hoặc là không lấy được, cũng coi như thất bại!

Không biết ý nghĩ trong lòng hắn, Hạo Viên trưởng lão nói ra khảo hạch thứ hai.

- Mạc Sầu quật? Hai nén hương thời gian? Còn phải lấy được Vạn Quyển Đồ?

Nhiếp Vân co quắp.

Xem qua bản đồ, hắn biết Mạc Sầu quật cách đây bao xa, so với mới vừa rồi chạy đi nhiều hơn ước chừng gấp hai! Khoảng cách xa như vậy, có thể chạy tới cũng không tệ, còn muốn lấy được Vạn Quyển Đồ gì đó?

Ta biết bộ dáng của Vạn Quyển Đồ là gì sao?

Lại nói, nếu gọi là Mạc Sầu quật, bên trong nhất định là có nguy hiểm... Vạn Quyển Đồ lại ở địa phương nào... Ta không biết a!

Hai nén hương thời gian nhiều nhất có thể chạy tới chỗ, muốn bắt được Vạn Quyển Đồ, khẳng định không làm được!

Nhiếp Vân đều cảm thấy có chút điên rồi.

- Nếu như cảm thấy khó khăn, có thể lựa chọn buông tha!

Thời điểm Nhiếp Vân thầm mắng, Hạo Viên trưởng lão tựa hồ nhìn thấu ý nghĩ của hắn.

- Có thể buông tha?

Ánh mắt của Nhiếp Vân sáng lên.

Không phải hắn không tự tin, mà là khảo hạch này quá khó khăn, cơ hồ không thể nào hoàn thành!

- Có thể, bất quá hậu quả là... Mạt sát!

Hạo Viên trưởng lão nói.

- Ta...

Nhiếp Vân.

- Đã qua mười tức...

Giống như thấy được hắn quẫn bách, thanh âm của Hạo Viên trưởng lão mang theo nụ cười.

- Xem như ngươi lợi hại!

Nhiếp Vân biết quấn quít nữa, chỉ trễ nãi thời gian càng ngày càng nhiều, lúc này không nói thêm nữa, thân thể thoáng một cái, lần nữa biến thành một đạo hỏa diễm, dựa theo phương vị bản đồ ghi chép thẳng tắp xông ra ngoài.

Hắn mới vừa biến mất, trên nham thạch xuất hiện một lão giả.

Lão giả này có ba chòm râu dài, râu tóc bạc trắng, nhìn ra tuổi không nhỏ, trong ánh mắt lại mang ý linh động như hài đồng.

Lúc này, ánh mắt nhìn chằm chằm phương hướng Nhiếp Vân biến mất, tràn đầy không tin cùng kỳ quái.