Vô Tận Đan Điền

Chương 571: Giết chết toàn bộ (Thượng) (2)



Nhưng mà Nhiếp Vân biết rõ không phải là không thể, mấu chốt là tìm cách thế nào mà thôi.

Chỉ cần tìm cơ hội thỏa đáng, đánh chết toàn bộ những người này cũng không phải là khó khăn.

Nghĩ tới điểm này, cổ tay Nhiếp Vân khẽ đảo, một bình ngọc không lớn xuất hiện trong lòng bàn tay.

Thiên nhãn có công năng thấu thị, có thể nhìn thấy hai giọt chất lỏng đang sôi trào trong bình ngọc, dường như có thể tùy thời xuất hiện.

Chỉ liếc mắt nhìn Nhiếp Vân đã cảm thấy hai mắt mỏi nhừ, cay xè, dường như bị độc khí bên trong hai giọt chất lỏng này đâm trúng, thân thể mềm nhũn đi.

Độc chất mà khiến cho cường giả Bất Hủ cảnh vừa mới nhìn đã cảm thấy khó chịu, từ đó có thể thấy được chỗ đáng sợ của hai giọt chất lỏng này.

Yêu Minh tiên dịch.

Ban đầu ở Cổ Thành chi thành, thành chủ từng cho hắn hai giọt Yêu Minh tiên dịch, thứ này là kịch độc, cho dù là cường giả Bí cảnh lục, thất trọng cũng có thể bị độc chết. Chỉ cần vạ dụng tốt, tuyệt đối có thể một lần hành động đầu độc mười hai cường giả Thiên Kiều cảnh này.

Đương nhiên nếu không cẩn thận thì chính hắn cũng sẽ bị độc khí làm cho trúng độc mà trực tiếp tử vong. Như vậy nhất định phải tìm một kế sách vẹn toàn.

- Dưới mặt đất nhất định không được, độc dưới mặt đất bị hạn chế truyền đi. Muốn hạ độc chết một người vô cùng đơn giản, nhưng mà muốn một hơi hạ độc chết mười hai người quả thực không có khả năng. Hơn nữa không cẩn thận còn làm hại tới mình, dù sao ta cũng không có thiên phú Độc sư.

Thiên phú Độc sư cũng là một loại thiên phú đặc thù, loại người này trời sinh thích hợp liên hệ với kịch độc. Đối với bọn họ mà nói, kịch độc chính là thuốc bổ, càng độc thì tác dụng càng lớn.

Hắn đã không có loại thiên phú đặc thù này, như vậy nhất định phải cẩn thận một chút, không được phân tâm. Bằng không người khác còn chưa bị độc chết thì bản thân đã bị độc chết trước a. Hơn nữa Yêu minh tiên dịch này tuy rằng lợi hại, nhưng mà cũng phải tới gần mới có thể độc chết người khác. Hiện tại mình đang ở dưới mặt đất, muốn cách đống đất đá mà hạ độc chết đám người này, đây rõ ràng là chuyện không tưởng.

Phải tìm cơ hội mới được.

- Mau nhìn, phía trước có một cái biển, tiểu tử này là Địa Hành sư, lại là Diễm hỏa sư, tiến vào trong nước nhất định sẽ bị chế ngự, chúng ta bắt hắn ở trong nước tuyệt đối sẽ dễ như trở bàn tay.

- Không sai, trong mặt đất chúng ta phải đào động, tốc độ quá chậm. Một khi vào trong nước, tốc độ tuyệt đối sẽ nhanh hơn gấp bội. Khi đó tiểu tử này càng không có cửa chạy trốn.

- Ha ha, thực sự là trời cũng muốn diệt hắn. Bản thân đào tẩu lung tung, không ngờ lại chạy tới chỗ biển, quả thực là muốn chết.

- Nước và lửa, xung khắc nhau. Hỏa diễm sư tiến vào trong nước chẳng khác nào đụng phải vách tường cả. Đây quả thực là đường cùng nha.

Ngay khi Nhiếp Vân đang tìm cơ hội để đầu độc mười hai người này thì Thiên nhãn lập lòe, đột nhiên nhìn thấy lời đối thoại của đám người sau lưng.

- Biển?

Nhiếp Vân sững sờ, xem xét phía trước, vừa xem qua hắn lập tức hưng phấn, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

Thực sự là nghĩ cái gì thì cái đó tới. Hắn đang lo lắng xem nên đầu độc đám người này thế nào, ai ngờ phía trước lại là biển.

Phù Thiên đại lục bao la bát ngát, cũng có lục địa và hải dương. Diện tích của những hải dương này tuy rằng không lớn bằng Vô Tận hải, nhưng mà cũng rất rộng. Đối với người bình thường mà nói cũng rộng lớn khôn cùng.

Người khác tiến vào hải dương như vậy, thực lực nhất định sẽ bị tổn hao nhiều, bị hạn chế. Thế nhưng Nhiếp Vân lại khác, hắn lại là Tường Thủy sư.

Tường thủy sư, một trong ba đại thiên phú chạy trốn, ở trong nước lập tức biến thành giao long, bất luận kẻ nào cũng đừng mong đuổi theo hắn.

- Các ngươi đã cho rằng ta vào trong nước sẽ chết thì ta sẽ khiến cho các ngươi nhìn xem rốt cuộc là ai sẽ chết.

Cười hắc hắc, trong lòng Nhiếp Vân thở phào một hơi, thân thể khẽ đổi, thay đổi phương hướng. Lần này không phải là hướng đại dương mà tiếp tục đào tẩu vào trong đại lục.

- Hắn cũng phát hiện ra hải dương trước mắt. Ha ha, đừng cho hắn chạy về phía bên kia a.

- Nếu như để cho hắn đảo tẩu nữa thì không biết phải mất bao lâu mới có thể bắt lại được. Đuổi hắn vào trong nước, bắt rùa trong hũ.

- Còn muốn chạy vào lục địa sao? Không biết sống chết, ra tay bức hắn về.

Thấy Nhiếp Vân đột nhiên thay đổi phương hướng, rất nhiều cường giả Thiên Kiều cảnh đều cho rằng hắn sợ nước, muốn chạy ra xa cho nên liên tục ra tay.

Vừa mới ra tay kiếm khí tung hoành, lộ tuyến chạy trốn về lục địa của Nhiếp Vân lập tức bị phong tỏa, chỉ có thể tiếp tục phóng về phía hải dương.

- Đáng giận, quá đáng giận.

Phía trước truyền tới tiếng gầm phẫn nộ và không cam lòng của Nhiếp Vân.

- Ha ha, tiểu tử, ngươi có thể chết trong tay nhiều cường giả như chúng ta cũng coi như là vinh hạnh kiếp này.

- Đừng có không biết đủ, mười hai cường giả Thiên Kiều cảnh chúng ta có đỉnh phong, có sơ kỳ, nhiều người vây công một mình người như vậy cũng phải đuổi gần một ngày. Chiến tích như vậy đủ để ngươi tự hào nha.

- Sau khi chết đừng oán chúng ta, là tông chủ Di Thần tông muốn bắt ngươi...

Nghe thấy thanh âm oán hận của Nhiếp Vân, lại thấy bộ dáng chật vật của hắn, mọi người đồng thời cất tiếng cười lớn, nhanh chóng đuổi theo.

Sưu Sưu.

Sưu Sưu...

Sau khi đuổi theo, mấy người đồng thời tiến vào trong hải dương.

- Thiên la địa võng, truy kích.

Sưu Sưu sưu...

Vừa mới tiến vào trong hải dương tốc độ mọi người gần như tăng lên gấp chục lần, không tới ba hô hấp đã bao vây Nhiếp Vân vào giữa.

- Tiểu tử, để ta xem lần này ngươi còn chạy được không.

- Trốn, tiếp tục chạy trốn cho ta xem?

Thấy Nhiếp Vân bị vây vào giữa, không có cách nào chạy thoát, mọi người đồng thời cười lớn, muốn ra tay.

- Ha ha, quả thực có người phải chết, tuy nhiên không phải ta mà là các ngươi.

Thấy mọi người vây quanh, đúng như hắn tính toán, Nhiếp Vân đột nhiên thét dài một tiếng, bàn tay khẽ đảo, Tường Thủ khí lập tức phóng ra.

Ầm ầm.

Tường thủy sư ở trong nước chính là giao long, nước chảy trong lòng bàn tay hắn cuồn cuộn, trong nháy mắt đã bị Yêu Minh tiên dịch ôn hiễm, phân thành mười hai cỗ, bắn về phía đám cường giả Thiên Kiều cảnh chung quanh.

- Cái gì? Khống chế nước chảy? Ngươi... Ngươi là Tường thủy sư?

- Ta không nhìn nhầm đó chứ?

- Tại sao lại có người có nhiều thiên phú như vậy? Địa hành sư, Diễm Hỏa sư, Ngụy trang sư... Vậy mà còn là Tường thủy sư?