Vô Tận Kiếm Trang

Chương 87: Tiến giai Huyền sĩ (trung)



"Vù!" một tiếng, phun ra một hơi thở thật dài, Diệp Bạch chậm rãi mở ra hai mắt.

Trong ánh mắt của hắn cũng không che dấu được sắc mặt vui mừng, quả nhiên, chuẩn bị lâu như vậy, chờ đợi lâu như vậy, hơn nữa lại dùng hai hoàn Cực Lạc Kim Đan lần đầu tiên tiến giai Huyền sĩ, chính là hoàn mỹ tiến giai. Hơn nữa so với người bình thường tiến giai còn hơn rất nhiều, nhờ có Cực Lạc Kim Đan cải tạo làm cho thân thể hắn, da thịt, máu, cốt cách, kinh lạc, tất cả đều biến hóa nghiêng trời lật đất, những điều thường nhân không thể so sánh.

Lần đầu tiên tiến giai, đối với hắn lợi ích vô cùng, ngày sau tu luyện tự nhiên có nhiều chỗ tốt. Diệp Bạch nhắm mắt lại sử dụng thuật nội thị, kinh mạch trong cơ thể như là một cái tiểu mạch máu, huyền khí ở trong đó chậm rãi lưu động giống như nước ở trong một con sông. Nhưng huyền khí chỉ mới chiếm được khoảng 10%, áp súc huyền khí, hiện tại cũng nên kêu là huyền lực. Huyền lực có kỹ năng tu luyện Huyền kỹ công kích, phòng ngự, mà tu luyện huyền lực công quyết đều là thuộc tính công quyết.

Hiện tại, Diệp Bạch đã là một đế giai Huyền sĩ, có thể chính thức bắt đầu tu luyện thuộc tính công quyết cùng thuộc tính Huyền kỹ, bí kíp hắn đang có là trung cấp Huyền quyết Thập Phương huyễn quyết và hộ thể kiếm quang, cũng là bắt đầu tu luyện rồi.

Bởi vì tiến giai Huyền sĩ, địa vị ở tại Diệp gia cũng vì thế mà phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Bất luận đệ tử Diệp gia nào, vô luận ngoại hay nội tông, chỉ cần tiến giai Huyền sĩ là có tư cách đi vào Huyền Khí đường. Một khi đi vào Huyền Khí đường là có thể đi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ đặc thù.

Huyền sĩ là yêu cầu thấp nhất của Diệp gia Huyền Khí đường, đồng thời, mỗi một Huyền sĩ đều được phân phối đan dược, cứ ba tháng lĩnh một lần nhất giai trung cấp đan dược, chứ không phải là nhất giai sơ cấp đan dược.

Trưởng lão gia tộc mới có thể luyện chế ra đan dược trân quý, số lượng cực kỳ ít. Các đệ tử Huyền giả không có cách nào tiếp xúc, chỉ khi đạt tới cảnh giới Huyền sĩ mới có tư cách lĩnh dùng.

Đồng thời, sau khi tiến giai cảnh giới Huyền sĩ, còn có thể thỉnh cầu đi ra ngoài lịch lãm, gia tộc phân phối, thân phận, địa vị, tài sản, để họ xuất thế Luyện Khí, vào đời luyện tâm. Diệp gia vẫn có cái quy củ này, tại giai đoạn Huyền giả thì cố gắng tu luyện, nhưng là đạt tới giai đoạn Huyền sĩ tu luyện huyền khí ngược lại bỏ qua một bên. Diệp gia sau khi đạt tới Huyền sĩ, đều đi ra ngoài lịch lãm, nhưng chỉ có xác định thời điểm khi nào thì đi mà thôi.

Nhưng những điều này là sau này, Diệp Bạch nhìn thấy cơ thể của mình là một tầng dơ bẩn, sau đó Diệp Bạch triệt hồi kiếm trận, kêu Băng nhi chuẩn bị nước ấm, thống khoái tắm rửa sạch sẽ. Lúc này hắn mới có cảm giác toàn thân sảng khoái, sau đó thay đổi một bộ quần áo trắng sạch sẽ đi ra ngoài. Băng nhi nhìn thấy Diệp Bạch, nàng cảm thấy Diệp Bạch hôm nay có cái gì thay đổi, nhưng lại không biết hắn thay đổi cái gì.

Tựa hồ khí chất nhẹ nhàng hơn một ít, tinh ranh hơn một ít, mờ mờ ảo ảo toát ra uy áp cũng cường thịnh hơn một chút, còn có một chút cảm giác kỳ lạ nữa, nhưng nàng không nói nên lời.

Kỳ thật Diệp Bạch cũng có cảm giác, từ khi hắn tiến giai Huyền sĩ, thân thể cảm thấy tựa hồ nhẹ hơn ba phần, các loại tố chất thân thể lại tăng lên không chỉ một lần, đây là tác dụng của hai khỏa Cực Lạc Kim Đan. Nhìn Băng nhi đang có ánh mắt kỳ quái hắn cũng không có ý định nói, chỉ là cười cười, phất tay ra lệnh cho Băng nhi đi ra ngoài, nhất thời hắn rơi vào trầm tư. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trở thành đê tử thứ ba trong tứ đại thế gia tiến vào cảnh giới Huyền sĩ, Diệp gia thì là người thứ hai tiến vào cảnh giới Huyền sĩ, không thể nghi ngờ khi hắn đưa tin tức này ra, thì oanh động như thế nào, tất nhiên là rất nhiều người ngưỡng mộ lẫn ghen tị. Nhưng hắn cũng không có ý định giấu diếm, bởi vì cảnh giới Huyền sĩ có thể lấy được vài thứ, đối với hắn rất là trọng yếu, sở dĩ như vậy cứ thuận theo tự nhiên là tốt rồi.

Nghĩ thông như vậy, Diệp Bạch lập tức cả người thư sướng, không còn vướng mắc, kế tiếp, Diệp Bạch chuẩn bị tiến hành tu luyện Huyền quyết. Sau khi tiến giai Huyền sĩ, trụ cột Huyền quyết đối với hắn đã không còn tác dụng nữa, chỉ có trung cấp Huyền quyết mới có thể tiếp tục tu luyện, để sớm một ngày đạt tới một tầng thứ cao hơn.

Tay khẽ vẫy, một quyển sách màu xám không có chút nào thu hút mang theo phong cách cổ xưa xuất hiện ở trước mặt của hắn, đó là "Trung cấp Huyền quyết". Lần trước Diệp Bạch ở Hàn Băng hà, cũng đã giải khai cấm chế, nhưng ngày đó hắn chưa tu luyện được bởi vì chư đạt tới Huyền sĩ. Người khác thì cho rằng tu luyện trung cấp Huyền quyết hoàn toàn là lãng phí, nhưng Diệp Bạch lại không cho rằng như vậy. Đối với các vị tiền bối thượng cổ chia quá trình Trúc Cơ làm ba cấp độ, Huyền giả, Huyền sĩ, Huyền sư, không phải là không có đạo lý. Mặc dù giai đoạn trước có thể không mạnh, nhưng Diệp Bạch vẫn như cũ quyết định tu luyện thuộc tính công pháp này.

Bởi vì nội dung của nó lúc trước tại bên trong căn nhà gỗ hắn đã xem một lần, chỉ vì cảnh giới không đủ, cho nên không thể tu luyện. Nhưng lần này, Diệp Bạch đã bước vào cảnh giới Huyền sĩ, tiếp tục tu luyện chỉ là nước chảy thành sông, không có một chút trở ngại. Hơn nữa trung cấp Huyền quyết cùng trụ cột Huyền quyết là một mạch truyền thừa, nói một cách khác là tu luyện công pháp cao hơn một chút mà thôi.

Cứ như vậy, Diệp Bạch nhắm mắt xếp bằng tu luyện ở trong phòng, chậm rãi dựa theo lộ tuyến kinh mạch của trung cấp Huyền quyết mà tu luyện, huyền khí ở trong người cứ một vòng rồi một vòng vận chuyển, mỗi một vòng vận chuyển một lần, liền lớn mạnh chia ra. Thiên địa linh khí ngoại giới theo thân thể thuận lợi hút vào thể nội, đi vào kinh mạch, dần dần bị đồng hóa thành tinh thể, dung nhập vào bản nguyên huyền khí. Vốn huyền khí lúc này lớn mạnh, kinh mạch trong cơ thể cũng dần dần lớn mạnh hơn.

Nghĩ đến lúc tất cả kinh mạch đều càng thêm lớn mạnh, đạt tới huyền khí sơ giai đỉnh Huyền sĩ, sau đó tìm cơ duyên đột phá. Nhưng bây giờ, chỉ cần dựa theo lộ tuyến tu luyện trung cấp Huyền quyết, hấp thu huyền khí chuyển thành huyền lực, những thứ khác hết thảy cũng không quan tâm. Cứ như vậy tốc độ tu luyện tự nhiên cực nhanh, hơn nữa Diệp Bạch có Tiểu Nhiếp linh kiếm trận hấp thu linh khí, tốc độ tu luyện của Diệp Bạch đạt tới một tốc độ khủng khiếp, tiến triển cực nhanh.

Ba ngày sau.

Diệp Bạch từ trong tu luyện mở mắt ra, cảm giác được huyền khí trong cơ thể ước chừng gia tăng nhiều hơn gấp đôi, mặc dù kinh mạch của hắn chưa củng cố xong nhưng Diệp Bạch có cảm giác rõ ràng, nếu như bây giờ phát huy thực lực, thì uy lực cũng lớn hơn năm lần trước đây.

Huyền khí tu luyện chú ý đến quá trình, hắn biết không phải một sớm một chiều mà có thể thành công ngay được. Trước mắt hắn lúc này là đem hai môn công kích Huyền kỹ, cùng phòng ngự Huyền kỹ tu luyện thành công. Đến lúc hai môn Huyền kỹ tu luyện thành công, huyền khí của mình không sai biệt lắm cũng có thể tu luyện tới Huyễn sĩ sơ giai đỉnh.

Nghĩ như vậy Diệp Bạch không chút do dự, đưa tay lấy ra hai quyển bí kíp, đó là hôi giai đế cấp Huyền kỹ Thập Phương huyễn quyết và hôi giai cao nhất bí kíp Hộ thể kiếm quang.

Hai quyển bí kíp này đều cùng lấy ra, Diệp Bạch ngược lại có chút do dự, trước tiên tu luyện một quyển thôi, đối với thuộc tính Huyền kỹ tu luyện cũng không phải là một sớm một chiều mà thành công ngay được, hai quyển bí kíp này đều rất trọng yếu, một quyển là công kích Huyền kỹ, một quyển là phòng ngự Huyền kỹ, rốt cuộc tu luyện cái nào trước đây?

- Quên đi, chính mình đã có kiếm trận, lực công kích không tính là yếu, trước hết tu luyện bộ Hộ thể kiếm quang đi. Như vậy, lực phòng ngự của mình cũng tăng lên một bậc.

Nửa ngày sau, Diệp Bạch cắn răng một cái, quyết định trước là tu luyện Hộ thể kiếm quang, dù sao hai môn Huyền kỹ này, Hộ thể kiếm quang đối với hắn có sức hấp dẫn lớn hơn một chút, rõ ràng giá trị cũng cao hơn một chút. Quyển bí kíp Hộ thể kiếm quang sau khi luyện thành, nếu cùng giai công kích cơ bản là không có mấy người có thể công phá được lực phòng ngự của hắn, có Hộ thể kiếm quang là hắn ở thế bất bại.

Nghĩ đến đây, Diệp Bạch cầm lấy quyển bí kíp màu xám, bên trong nhiều tinh điểm màu bạc hào quang, chậm rãi mở ra xem.