Vô Tận Thần Công

Chương 506: Cung Điện Cuối Cùng Hiện Ra!



Đồng loạt ra tay, đánh vỡ cấm chế của điện Nhân Hoàng!

Thần Quy Vương đề nghị một cách nhanh nhất để đánh vỡ cấm chế của điện Nhân Hoàng.

Chỉ có điều, tuy hắn đưa ra đề nghị này nhưng chưa hẳn tất cả mọi người sẽ đồng ý. Có rất nhiều khả năng, một số võ giả âm hiểm, không xuất ra lực công kích, hoặc không thi triển ra công kích mạnh nhất, muốn bảo tồn thực lực vì mưu đồ bí bảo trong điện Nhân Hoàng. Hiển nhiên Thần Quy Vương cũng đã nghĩ đến tình huống này. Cho nên nó đã nói rõ ràng, nếu ai bảo tồn thực lực, đợi đến lúc cấm chế được phá mở, điện Nhân Hoàng lộ ra, Thần Quy Vương sẽ lập tức suất lĩnh cao thủ khắp nơi, đánh hội đồng, giết chết kẻ đó trước.

- Bổn tọa tới trước!

Thần Quy Vương nói xong một câu kia, đột nhiên hành động.

Đang ở trong không gian hỗn độn của điện Nhân Hoàng, dĩ nhiên Dương Thạc không thể nhìn thấy động tác của Thần Quy Vương.

Ầm ầm!

Nhưng chỉ sau nháy mắt, Dương Thạc chỉ nghe được một tiếng vang cực lớn truyền đến từ trong không gian hỗn độn. Lập tức toàn bộ không gian hỗn độn đều ong ong sáng rực lên.

- Thực lực của Thần Quy Vương thật mạnh mẽ. Chỉ cần mỗi hắn đã có thể làm cho cấm chế của điện Nhân Hoàng rung chuyển...

Dương Thạc hết sức kinh ngạc.

- Thần Quy, bổn tọa cũng muốn ra tay!

- Hừ, Thần Quy, ngươi cứ việc yên tâm. Bổn công không thèm bảo tồn thực lực!

- Ra tay!

- Ra tay!

Lập tức, trong không gian hỗn độn này truyền đến rất nhiều tiếng ồn.

Ầm ầm, ù ù...

Đại Bằng Kim Sí Vương, Dương Thiên, Huyền Vũ yêu thánh... Trong nháy mắt này, rất nhiều cao thủ đồng thời ra tay, thi triển ra công kích mãnh liệt nhất trong không gian hỗn độn này...

Ầm ầm!

Bên trong Nhân Hoàng điện, một mảnh không gian hỗn độn không ngừng chấn động. Thậm chí, Dương Thạc ở trong không gian hỗn độn, có thể cảm nhận được rõ ràng, từng luồng năng lượng mạnh mẽ, tán loạn ra bốn phía. Không cần nghĩ cũng biết, những luồng năng lượng mạnh mẽ này đều là do nhóm cường giả Thần Quy Vương, Đại Bằng Kim Sí Vương, Dương Thiên thi triển ra.

Hầu như mỗi một cao thủ siêu cấp, đều có đủ khả năng để làm không gian hỗn độn này rung chuyển.

Chẳng qua, một mình Thần Quy Vương, Đại Bằng Kim Sí Vương, hoặc Dương Thiên, đều chỉ có thể làm cho không gian hỗn độn này rung chuyển mà thôi, chứ muốn hoàn toàn đánh vỡ không gian này thì còn lâu mới làm được.

Nhất định phải là tất cả các cường giả trong Nhân Hoàng điện này cùng nhau ra tay.

Hầu như tất cả cao thủ Võ Thánh tiến vào hầm mộ của Nhân Hoàng đều đã tiến vào trong Nhân Hoàng điện này rồi.

Những người có thực lực mạnh nhất chính là ba người Thần Quy Vương, Đại Bằng Kim Sí Vương, Dương Thiên. Bọn họ đều là cường giả siêu cấp có sức chiến đấu đỉnh cấp đương thời.

Ngoài ra, còn các cường giả siêu cấp có sức chiến đấu thuộc tầng thứ hai đương thời như Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên, Huyền Vũ yêu thánh, Viêm Thú yêu thánh, Kim Phật tự Hiển Tông trụ trì. Còn thêm một vị thượng cổ Long Hoàng là Võ Thánh lôi âm tầng năm. Thực lực của hắn đã vượt qua đám người Trác Tử Dương. Dương Thạc đoán, chắc hắn cũng đã tiến vào trong Nhân Hoàng điện này rồi.

Một số người này chỉ là những người mà Dương Thạc biết.

Chỉ sợ, ngoài bọn hắn, còn có một số cường giả ẩn thế mà Dương Thạc không biết, chắc cũng đã đến đây.

Trên thế giới này, có không ít cao thủ, sau khi đột phá cảnh giới Võ Thánh, liền bắt đầu mai danh ẩn tích, chuyên tâm tiềm tu. Trong mỗi danh sơn hay sông rộng, đều có rất nhiều cường giả.

Ví dụ như hoà thượng trẻ tuổi trong Nhân Hoàng điện kia. Trước đây, hắn luôn sống trong Thập Vạn Đại Sơn, lấy được truyền thừa của Đại Lâm Tự, tu luyện tới cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng năm. Lúc này, khi mộ của Nhân Hoàng mở ra, hắn mới từ trong Thập Vạn Đại Sơn ra ngoài. Ngoài ra, vốn Man Văn Thiên Tượng cũng tiềm tu trong Thập Vạn Đại Sơn. Nhưng vì mộ của Nhân Hoàng mở ra nên nó mới đi ra ngoài đấy… Số lượng những cường giả này chắc không ít. Có thể, số người đạt tới cảnh giới như vị hoà thượng trẻ kia, hay Man Văn Thiên Tượng là rất ít. Nhưng, chắc cũng có mấy vị có thực lực tương đương với đám người Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên.

Nhiều cao thủ kết hợp đánh phá cấm chế của Nhân Hoàng điện như vậy, thì tất nhiên sẽ có cơ hội đánh nát được không gian hỗn độn này.

- Ra tay.

- Ra tay đi.

Ầm ầm ầm.

Các loại khí kình nhanh chóng truyền ra.

Rống rống! Híz-khà zz Hí-zzz! Vù vù!

Một số khí kình truyền đến chỗ Dương Thạc. Dương Thạc có thể cảm nhận rõ ràng được, có một số khí kình là thần hoang nguyên lực, ẩn chứa khí tức của các hồng hoang Cự Thú.

Còn có một số khí kình ẩn chứa khí tức hoả diễm, hoặc ẩn chứa khí tức Hàn Băng. Còn có một số chân khí ẩn chứa khí tức Phạm âm của Phật Đạo.

- Đây là Bát Hoang quyết của Dương Thiên.

- Viêm Thú yêu thánh cũng tấn công.

- Trụ trì của Hiển Tông Kim Phật tự cũng ra tay rồi sao?

Ngoại trừ những người này, đám người Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên, cũng phát động công kích mạnh mẽ, lăng lệ, cùng các kiếm khí ác liệt.

Hơn nữa, Dương Thạc còn cảm giác được, có vài luồng khí tức mà mình không biết. Nhưng bọn chúng đều tương đương, ở cùng một tầng với đám người Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên. Đây đều là công kích của một số cường giả mà Dương Thạc không biết.

- Dương Thạc, đừng chần chừ, chúng ta cũng ra tay đi.

Tiếng nói của Tử Thử Yêu Thánh từ trong không gian Thập Phương Ca Sa truyền ra.

- Ừ.

Không cần Tử Thử Yêu Thánh nhắc nhở, Dương Thạc đã sớm mở ra không gian Thập Phương Ca Sa.

Gào gào! Rống rống!

Từng tiếng gào rú lập tức truyền ra. Thần Long, Man Văn Thiên Tượng xuất hiện. Thân hình chúng hơi động, lực lượng khí huyết hung hăng va chạm với không gian hỗn độn. Tuy Thần Long, hay Man Văn Thiên Tượng đều nắm giữ một số bí pháp công kích, nhưng công kích mạnh nhất của bọn chúng vẫn là lấy lực lượng khí huyết thân thể cấp độ Hư Không Võ Thánh trực tiếp va chạm.

Quác quác quác! Hống hống hống!

Cùng lúc đó, Huyết Phi cùng Ngưng Thuý điều khiển thi thể của thượng cổ Huyền Ưng cùng thượng cổ Hắc Hùng, cũng lập tức xuất hiện.

Giờ phút này, xung quanh thi thể của thượng cổ Huyền Ưng đang bao phủ từng tầng năng lượng sấm sét. Chỉ trong nháy mắt, nó tấn công, năng lượng sấm sét lập tức đập trúng không gian hỗn độn. Còn xung quanh thi thể của thượng cổ Hắc Hùng thì tản ra từng luồng năng lượng đất đá vô cùng trầm trọng. Khi nó tấn công, tạo ra những tiếng vang lớn, giống như Vẫn Thạch Thiên Hàng, cũng đang không ngừng oanh kích vào không gian hỗn độn này.

- Đừng lưu lại, dùng công kích mạnh nhất đi.

Lúc này, Tử Thử Yêu Thánh, Ngân Diệu, Dương Địch, Dương Thành, Tiểu Hoả… cũng đều đang thi nhau sử dụng công kích mạnh nhất mình.

Bọn họ đều không giữ lại chút nào.

Nói như vậy, với tình huống hiện tại, có một số cao thủ âm hiểm sẽ giữ lại sức mạnh.

Thường thấy nhất chính là, bọn hắn sẽ giữ lại tuyệt chiêu mạnh nhất của mình.

Một số tuyệt chiêu bí pháp, phải một hai tháng mới sử dụng được một lần. Đại Thần Âm của Dương Địch cũng là như thế. Loại công kích này chính là tuyệt chiêu được ẩn giấu cuối cùng, là con át chủ bài. Nếu bây giờ nàng dùng, thì sau này, khi tranh đoạt bảo vật trong Nhân Hoàng điện, sẽ không thể sử dụng được nữa. Cho nên, việc có cao thủ giữ lại tuyệt chiêu mạnh nhất của mình cũng là chuyện rất bình thường.

Chẳng qua, bên Dương Thạc lại không làm như vậy.

Bởi vì, bên Dương Thạc hầu như không có bí pháp hay tuyệt chiêu ẩn giấu gì.

Chỉ có Đại Thần Âm công kích của Dương Địch, phải một tháng mới sử dụng được một lần. Mà lúc trước, nàng đã sử dụng nó khi đối phó với Càn Ngọc Long rồi, nên bây giờ nàng không thể sử dụng được nữa.

Nếu họ không có tuyệt chiêu bí mật, thì tất nhiên cũng không cần giữ lại thực lực làm gì.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Thần Long, Man Văn Thiên Tượng, thượng cổ Huyền Ưng, thượng cổ Hắc Hùng, đồng loạt ra tay. Vậy mà, uy lực của chúng lại không hề thua kém bao nhiêu so với công kích mạnh nhất của nhóm cường giả Thần Quy Vương, Đại Bằng Kim Sí Vương.

Ngoài ra, công kích của đám người Tử Thử Yêu Thánh, cũng không kém so với đám người Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên.

Mà nổi bật nhất chính là công kích bằng Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm của

Dương Thành.

VÚT…T…T!

Một đạo kiếm khí, trực tiếp đâm vào trong không gian hỗn độn.

Đạo kiếm khí này còn cường hoành, mạnh mẽ hơn vài phần so với một kiếm Phá Thiên của Nam Cung Phá Thiên, và đủ để sánh bằng công kích từ Chân Vũ kiếm của Trác Tử Dương rồi.

- Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm không hổ là vũ khí cấp độ bí bảo đỉnh phong của Võ Thánh lôi âm tầng năm. Thanh kiếm này chỉ có hơn chứ không kém so với Chân Vũ kiếm. Có lẽ, danh hiệu thiên hạ đệ nhất kiếm đương thời phải đổi chủ rồi.

Trong lòng Dương Thạc thầm suy nghĩ.

Chân Vũ kiếm vốn là thiên hạ đệ nhất kiếm đương thời.

Nó là một thanh vũ khí loại pháp khí mạnh mẽ nhất.

Chẳng qua, thanh Chân Vũ kiếm này còn thua kém một chút so với một số binh khí cường đại thời kỳ thượng cổ.

Văn minh nhân đạo đã trải qua vạn năm, công pháp, vũ kỹ cũng phát triển trên một phạm vi lớn. Không ít cường giả tự sáng chế ra một ít công pháp cấp độ huyền công bí điển, như Chân Vũ bí điển, hay Bát Hoang quyết của Dương Thiên. Chúng không hề thua kém so với Thiên Đạo Thần Âm, hay Nhân Hoàng tam quyết. Nhưng, binh khí, pháp bảo lại không thể bằng một số loại vũ khí ở thời kỳ thượng cổ được.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Ở thời kỳ thượng cổ, cường giả không quá nhiều. Nhưng các loại thiên tài địa bảo, khoáng thạch, dị vật lại có không ít.

Ví dụ như, ở thời kỳ thượng cổ có rất nhiều Hư Không Thạch. Nếu không, trong mộ của Nhân Hoàng cũng không dùng nhiều Hư Không Thạch như vậy để bố trí cấm chế phòng hộ.

Mà theo sự phát triển của văn minh nhân đạo, cao thủ ngày càng nhiều lên, và các loại thiên tài địa bảo cũng không ngừng bị khai thác. Có một số loại thiên tài địa bảo, phải cần đến mấy chục vạn năm, thậm chí là trên trăm vạn năm mới có thể hình thành. Mà sau khi nó được khai thác thì rất khó tái sinh. Cuối cùng, các loại tài liệu dần ít đi, chỉ còn lại tài liệu xấu. Bởi vậy, chất liệu pháp khí được tạo ra cũng sẽ kém đi.

Tài liệu dần ít đi, thì khả năng của những người rèn binh khí cũng dần bị hạ thấp.

Dù sao, một nhà chế tạo vũ khí đỉnh cấp, không chỉ cần có ngộ tính cao cùng thiên phú, mà còn cần đến một lượng tài liệu lớn. Có tài liệu thì họ mới có thể rèn thử, không ngừng nâng cao trình độ của mình, cuối cùng mới có một tay nghề chế tạo giỏi. Thần tượng là do vô số tài liệu trân quý gom góp tạo nên đấy. Mà hiện nay, rất khó có một nhà chế tạo vũ khí cấp độ thần tượng xuất hiện.

Tuy Chân Vũ kiếm được xưng là thiên hạ đệ nhất kiếm. Nhưng bởi vì, tài liệu có hạn, trình độ chế tạo sư cũng bị hạ thấp, nên nó vẫn thua kém một chút so với một số bí bảo đỉnh phong thời thượng cổ.

Vốn trước kia, khi Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm xuất hiện, đã chuẩn bị lấy đi danh hiệu thiên hạ đệ nhất kiếm của Chân Vũ kiếm.

Nhưng đáng tiếc, Tam Thiên Đạo Hoàng kiếm bị phân tán ra. Dương Tử Mặc cũng chỉ lấy được một nửa, chưa tạo thành thanh kiếm hoàn chỉnh. Nên, nó vẫn không thể thắng được Chân Vũ kiếm.

Hiện tại, Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm nguyên vẹn xuất hiện, liền lập tức cướp đi danh hiệu thiên hạ đệ nhất kiếm của Chân Vũ kiếm.

- Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm của Lục ca rất mạnh mẽ. Nhưng Thần Long Liệt Khôn đao của ta cũng chưa chắc đã kém bao nhiêu.

Dương Thành cầm Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm thể hiện uy lực to lớn. Dương Thạc theo đó cũng bị kích phát một tầng hào khí.

BOONG…!

Thần Long Liệt Khôn đao chợt xuất hiện trong tay Dương Thạc. Dương Thạc quát khẽ một tiếng, rồi cũng hung hăng chém mạnh về phía trước.

Nếu như nói Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm cực kỳ sắc bén, thì Thần Long Liệt Khôn đao chính là cực kỳ bá đạo, cực kỳ trầm trọng.

Cửu Dương Chân Thân cũng cầm bàn tay Man Thần, hung hăng nện mạnh vào không gian hỗn độn.

Ầm ầm!

Dưới sự oanh kích của các cao thủ, không gian hỗn độn này không ngừng rung động, phát ra những tiếng vang chói tai. Dương Thạc có thể cảm nhận được rõ ràng, không gian hỗn độn đã không chống đỡ nổi, sắp nứt vỡ ra rồi.

- Thêm một chút sức nữa đi.

- Ngưng Thuý, không nên giữ lại, dùng khí tức Lôi Đình cùng khí tức đất đá, trực tiếp tấn công đi.

Tiếng nói của Huyết Phi chợt truyền đến.

- Ừ.

Ngưng Thuý nhanh chóng trả lời.

Quác quác! Rống rống!

Chỉ nháy mắt sau, hai người điều khiển thi thể của thượng cổ Huyền Ưng và thi thể của thượng cổ Hắc Hùng, há to miệng ra.

Xoẹt xoẹt xoẹt! Rầm rầm rầm!

Từ trong miệng của hai thượng cổ Cự Thú, từng luồng khí tức Lôi Đình cùng khí tức đất đá, bắt đầu mãnh liệt tràn ra. Hai thượng cổ Cự Thú đều có thực lực mạnh mẽ của Hư Không Võ Thánh. Trong thân thể chúng tự hình thành một phiến hư không. Trước đây, chúng đã hấp thu vô số khí tức sấm sét cùng khí tức đất đá. Nên bây giờ, khi chúng bộc phát ra, hung hăng oanh kích không gian hỗn độn này, uy lực mà chúng tạo ra, đã không hề kém so với một kích toàn lực của nhóm cao thủ Thần Quy Vương rồi.

- Nó sắp nứt vỡ rồi.

Dương Thạc đang oanh kích không gian hỗn độn.

Đột nhiên, trong lòng hắn sinh ra một cảm giác kỳ dị… không gian hỗn độn này sắp bị vỡ nứt ra rồi.

Răng rắc!

Mà gần như cùng lúc trong lòng Dương Thạc sinh ra ý nghĩ này, một tiếng giòn vang vang lên bên tai Dương Thạc. Không gian hỗn độn xung quanh Dương Thạc bắt đầu vỡ ra từng khúc.

Chỉ trong chớp mắt, toàn bộ bảy tám trượng không gian hỗn độn xung quanh Dương Thạc, bị nứt vỡ ra.

Ngay sau đó, Dương Thạc có thể cảm giác rõ ràng được, tốc độ nứt vỡ của không gian hỗn độn ngày càng nhanh. Những tiếng răng rắc liên tục vang lên, biến thành chuỗi thanh âm trầm đục. Trong thời gian ngắn, mấy trăm trượng không gian hỗn độn, thậm chí là mấy ngàn trượng không gian hỗn độn đều nhanh chóng sụp đổ.

- Hả?

Không gian hỗn độn vừa sụp đổ, Dương Thạc liền phát hiện được, trong phạm vi trăm trượng xung quanh mình, có không ít cường giả.

Không gian hỗn độn vô cùng mênh mông.

Lúc trước, khi ở trong không gian hỗn độn, Dương Thạc cách xa các cao thủ này mấy ngàn trượng, hoặc hơn vạn trượng.

Mà bây giờ, không gian hỗn độn đã bị sụp đổ, không gian thật hiện ra. Thực tế, đa số các cao thủ trong Nhân Hoàng điện đều cùng ở trong đại điện của Nhân Hoàng điện rộng hơn ngàn trượng này. Chính vì như vậy, mà Dương Thạc mới cảm giác được, một số cao thủ đang ở trong phạm vi trăm trượng xung quanh mình.

Võ Thánh bình thường khá nhiều. Text được lấy tại Truyện FULL

Chỉ có một luồng khí tức tương đối mạnh mẽ, trên cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng bốn.

Mà khi không gian hỗn độn dần sụp đổ, Dương Thạc cũng liền cảm giác được sự tồn tại của nhiều cao thủ hơn.