Vô Tận Thần Công

Chương 516: Chân Vũ Bí Điển Cùng Đám Sủng Thú Của Hư Không Võ Thánh



- Thôi đi tiểu gia!

- Chúng ta và Dương Thiên kết thù khó giải. Nếu đi tới Thiên Thánh Giới, chẳng phải là tự đưa đuôi cho người kẹp lấy sao? Ta thà ở lại trong thế giới này, tiêu dao tự tại! Dù sao thì Thần Long ta cũng sẽ không đi tới Thiên Thánh Giới đấy. Man Văn, ngươi đi không?

Thần Long nhìn sang Man Văn Thiên Tượng, nói.

- Ta đi theo chủ nhân!

Man Văn Thiên Tượng nhìn thoáng qua Dương Địch, lập tức nói to.

Dương Địch không nói thêm gì, chỉ lôi kéo tay Dương Thạc.

Dương Thạc hiểu rõ ý nàng. Hiển nhiên Dương Địch chỉ muốn được ở bên cạnh Dương Thạc. Việc có đi Thiên Thánh Giới hay không cũng không quan trọng gì.

- Ta và Ngưng Thúy cũng muốn ở lại chỗ này, không đi tới Thiên Thánh Giới!

Tiếng nói của Huyết Phi cũng truyền tới.

Hiển nhiên nàng và Ngưng Thúy cũng đều quyết định đi theo Dương Thạc, không đi theo Nhân Hoàng đến Thiên Thánh Giới.

- Đều ở lại sao?

Nghe được những lời này của Huyết Phi và Thần Long, Nhân Hoàng lập tức nhìn thoáng qua Dương Thạc.

Dương Thạc không đến Thiên Thánh Giới mà ở lại thế giới này sao?

Lúc Dương Thạc quyết định như vậy, ngay cả Nhân Hoàng Tôn Trưng cũng không khỏi khẽ nhíu mày, và chú ý đến Dương Thạc hơn.

Vậy mà còn có võ giả có thể chống lại sự hấp dẫn được vào Thiên Thánh Giới sao?

Đối với một võ giả, được đến Thiên Thánh Giới sẽ đạt được rất nhiều điều tốt. Đây là chuyện mà ai cũng biết. Trong Thiên Thánh Giới, công pháp vũ kỹ, pháp khí, bí bảo, thiên tài địa bảo đều tốt hơn rất nhiều so với cái thế giới này. Tại Thiên Thánh Giới, khả năng đột phá cảnh giới Hư Không Võ Thánh, thậm chí là bước lên đỉnh phong võ đạo, sẽ càng lớn hơn rất nhiều.

Vấn đề khó khăn duy nhất hiện nay là, thực lực của Nhân Tộc tại Thiên Thánh Giới bây giờ quá yếu.

Một khi hắn đến Thiên Thánh Giới, mà chẳng may Nhân Tộc bị diệt, thì gần như tất cả cường giả Nhân Tộc sẽ bị rơi vào kết cục vạn kiếp bất phục.

Nhưng thực tế, tình trạng cũng không đến mức quá nguy hiểm.

Dù sao, ở trong Thiên Thánh Giới, tuy thực lực của Nhân Tộc yếu, nhưng một chủng tộc nhỏ như vậy sẽ không khiến cho các chủng tộc lớn chú ý.

Mà đây chỉ là chuyện một số chủng tộc nhỏ đối địch với Nhân Tộc thôi.

Hơn thế nữa, lần này Nhân Hoàng trở lại thế giới này, dẫn mấy tên cao thủ cấp độ Hư Không võ Thánh đến Thiên Thánh Giới, thì thực lực của Nhân Tộc ở Thiên Thánh Giới sẽ tăng nhiều. Như vậy, số chủng tộc nhỏ đối địch với Nhân Tộc sẽ không thể gây nguy hiểm nhiều cho Nhân Tộc được. Cho nên, xét về tổng thể, thì Nhân Tộc vẫn tạm thời được an toàn.

Lúc trước, Nhân Hoàng cũng đã nói, việc này có thể giúp Nhân Tộc duy trì được mấy trăm năm yên ổn.

Với tình trạng như vậy mà đến Thiên Thánh Giới thì sẽ ít phải mạo hiểm, mà lại đạt được rất nhiều lợi ích. Theo như suy nghĩ của Nhân Hoàng, những cường giả Võ Thánh trong huyệt mộ của Nhân Hoàng kia, sẽ không có lý do gì mà không muốn đến Thiên Thánh Giới cả.

Nhưng Dương Thạc lại từ chối, không muốn đi.

- Hắn lại không muốn đến Thiên Thánh Giới sao?

- Tên tiểu tử này chỉ là Võ Thánh lôi âm tầng ba. Mặc dù hắn đến Thiên Thánh Giới, thì với thực lực của hắn cũng không giúp thực lực của Nhân Tộc ta tăng nhiều. Hắn có đến Thiên Thánh Giới hay không thì cũng không ảnh hưởng nhiều.

Nhân Hoàng chỉ nhìn thoáng qua Dương Thạc, đã biết được thực lực của hắn.

Đối với Nhân Tộc ở Thiên Thánh Giới mà nói, có Võ Thánh lôi âm tầng ba cũng được mà không có cũng không sao.

- Chẳng qua…

Nhân Hoàng nhìn thoáng qua Thần Long, Man Văn Thiên Tượng bên cạnh Dương Thạc, vẻ mặt thoáng nghiêm túc.

- Nếu hai con mãnh thú này mà đến Thiên Thánh Giới thì cơ hội chúng nó đột phá cảnh giới Hư Không võ Thánh sẽ rất lớn. Nhưng không ngờ chúng nó lại đi theo Dương Thạc, ở lại cái thế giới này. Như thế, Nhân Tộc ở Thiên Thánh Giới sẽ bị tổn thất lớn. Chẳng qua, Thần Long cùng Man Văn Thiên Tượng đều không phải nhân loại chân chính, nên dù chúng có đến Thiên Thánh Giới thì cũng không nhất định gia nhập Nhân Tộc. Cho nên, dù chúng nó ở lại, cũng không khiến Nhân Hoàng quá mức thất vọng.

- Anh bạn trẻ này, nếu đến Thiên Thánh Giới thì sẽ có rất nhiều lợi ích. Ngươi có thể suy nghĩ kỹ. Ngươi thật sự muốn ở lại cái thế giới này, không đi theo bổn Hoàng đến Thiên Thánh Giới sao?

Nếu đám người Dương Thạc muốn ở lại, thì Nhân Hoàng sẽ không bắt buộc bọn họ. Nhưng Nhân Hoàng vẫn muốn hỏi lại Dương Thạc một lần. Nguồn tại http://Truyện FULL

Dương Thạc chậm rãi lắc đầu.

- Nhân Hoàng bệ hạ. Tuy vãn bối ở lại Nhân Gian Giới, nhưng vẫn chắc chắn có thể đột phá cảnh giới Hư Không Võ Thánh trong thời gian ngắn nhất.

- Ở tại Nhân Gian Giới, với thực lực của vãn bối bây giờ, gần như không có đối thủ. Vãn bối có thể an tâm tu luyện, không bị bất luận điều gì quấy rầy. Mà nếu vãn bối tới Thiên Thánh Giới, thì lại khó tránh khỏi gặp phải một ít nguy hiểm lớn, chỉ sợ chưa kịp đi vào cảnh giới Hư Không Võ Thánh, thì đã chết rồi. Hiện tại, dù vãn bối có đến Thiên Thánh Giới thì cũng không giúp ích gì lớn cho Nhân Tộc được. Nên, chẳng bằng vãn bối ở lại thế giới này. Sau này, khi vãn bối đã đột phá cảnh giới Hư Không Võ Thánh, thì lại đả thông thông đạo hư không, tiến đến Thiên Thánh Giới, hỗ trợ bệ hạ, chống lại kẻ thù bên ngoài, bảo vệ Nhân Tộc ta.

Dương Thạc nhìn thẳng Nhân Hoàng, trầm giọng nói.

- Cái gì?

Nhân Hoàng nghe được những lời nói của Dương Thạc, hai mắt liền sáng ngời.

- Anh bạn trẻ, ngươi chắc chắn có thể đột phá cảnh giới Hư Không Võ Thánh khi ở lại Nhân Gian giới sao?

Nhân Hoàng nói xong, liền vung một tay lên. Ngay sau đó, một luồng hào quang vàng nhạt, đột nhiên bao phủ Dương Thạc.

- Ồ. Ngươi tu luyện Cửu Dương huyền công và Cửu Âm huyền công sao? Hiện tại, ngươi đang ở cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng ba, nhưng thực lực đã hơn hẳn Võ Thánh lôi âm tầng bốn bình thường rồi. Quả nhiên là không tầm thường. Đáng tiếc, ở Thiên Thánh Giới, Cửu Dương huyền công và Cửu Âm huyền công cũng đã bị thất truyền. Ngươi ở lại Nhân Gian Giới tu luyện cũng được.

- Nghe nói, một số dị tộc ở Thiên Thánh Giới có những công pháp về Cửu Âm, Cửu Dương. Nhưng, với thực lực hiện nay của Nhân Tộc ta thì còn chưa thể lấy được chúng. Đợi đến tương lai, khi ngươi đột phá cảnh giới Hư Không Võ Thánh, tiến vào Thiên Thánh Giới, lại nghĩ biện pháp lấy được những công pháp này thôi.

Nhân Hoàng vừa chậm rãi gật đầu, vừa nói.

VÚT…T…T!

Một khắc sau, Nhân Hoàng chợt vung tay lên, một vật nhanh chóng bay về phía Dương Thạc.

- Đây là một chiếc nhẫn Hư Không của bổn Hoàng. Trong đó có một số thiên tài địa bảo.

- Ngươi tu luyện Cửu Dương huyền công, thì tương lai có thể sử dụng đến chúng nó.

Nhân Hoàng nhàn nhạt nói.

Bộp!

Dương Thạc cũng vươn tay lên, đã sớm bắt được nhẫn Hư Không, nắm trong tay.

- Cảm ơn bệ hạ.

- Nhẫn Hư Không của Nhân Hoàng sao?

Dương Thạc cầm cái nhẫn này, trong lòng vô cùng kích động.

Nhân Hoàng chính là người đã sáng lập ra văn minh nhân đạo. Thực lực của bản thân ông cũng rất mạnh. Chỉ cần xem việc ông có thể dễ dàng chế ngự được Ngộ Minh và Lam Mị lúc trước, cũng đủ thấy, thực lực của Nhân Hoàng chắc chắn hơn xa Hư Không Võ Thánh bình thường.

Lần này, sáu đại Hư Không Võ Thánh của Nhân Tộc mở ra thông đạo hư không, và do Nhân Hoàng trở về Nhân Gian Giới, để dẫn các cường giả ở Nhân Gian Giới đi. Từ chuyện này cho thấy, rất có thể, trong Thiên Thánh Giới, Nhân Hoàng chính là người lãnh đạo hết sức quan trọng, thậm chí là đệ nhất cao thủ của Nhân Tộc.

Vậy nên, trong nhẫn Hư Không, chắc chắn có không ít thiên tài địa bảo trân quý.

Tất nhiên, Nhân Hoàng không chỉ có một chiếc nhẫn Hư Không. Nhân Hoàng cũng không đơn giản giao bảo vật chân chính của mình cho Dương Thạc được.

Nhưng nói tóm lại, thiên tài địa bảo mà được Nhân Hoàng cất trong nhẫn Hư Không này, thì tuyệt đối chúng sẽ không quá mức kém cỏi.

- Có thêm những thiên tài địa bảo này, thì cơ hội mình có thể đột phá cảnh giới Hư Không Võ Thánh càng lớn.

Dương Thạc nghĩ thầm trong lòng.

Một võ giả muốn đạt đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh, không chỉ cần có công pháp mạnh mẽ, mà thiên tài địa bảo cũng là một nhân tố vô cùng quan trọng.

Huống chi, Dương Thạc tu luyện Cửu Dương huyền công, chính là cần có thiên tài địa bảo phụ trợ mới có thể tu luyện. Bây giờ, Nhân Hoàng cho Dương Thạc nhẫn Hư Không này, chính là đã giúp Dương Thạc rất nhiều.

- Anh bạn trẻ, bổn Hoàng chờ ngày ngươi đột phá cảnh giới Hư Không Võ Thánh, đến Thiên Thánh Giới.

Nhân Hoàng nói với Dương Thạc mấy lời xong, liền không nói thêm gì nữa.

- Dương Thạc, chúng ta đi trước đây.

- Sau này còn gặp lại.

Tử Thử Yêu Thánh cùng Ngân Diệu bên cạnh Dương Thạc, nhìn Dương Thạc một lúc, rồi liền bay đi, đến phía sau Nhân Hoàng.

- Dương Thạc.

Cùng lúc đó, đám người Tiển Nguyệt của Thiên Âm môn, bên cạnh Dương Thạc, chợt lên tiếng.

- Dương Thạc, thiên phú của ta cùng mấy người Minh Kiều cũng không phải quá mạnh mẽ. Mặc dù, ở lại Nhân Gian Giới, chúng ta sẽ có nhiều cơ hội đạt đến cảnh giới Võ Thánh lôi âm tầng bốn, thậm chí là Võ Thánh lôi âm tầng năm. Nhưng, chúng ta sẽ rất khó đột phá được cảnh giới Hư Không Võ Thánh. Chúng ta cũng muốn đi theo Nhân Hoàng, đến Thiên Thánh Giới.

Tiển Nguyệt nghiêm túc nói với Dương Thạc.

- Như vậy ư.

Chuyện đám người Tiển Nguyệt muốn đến Thiên Thánh Giới cũng không làm Dương Thạc kinh ngạc.

Đám người Dương Thạc, Dương Địch ở lại Nhân Gian Giới, là vì bọn hắn tin rằng, dù ở lại đây thì bọn hắn vẫn có thể đột phá cảnh giới Hư Không Võ Thánh. Còn thiên phú của những Võ Thánh trong Thiên Âm môn khác, như Tiển Nguyệt, Minh Kiều, đều kém Dương Địch rất nhiều, nên thành tựu của họ tại Nhân Gian Giới cũng rất có hạn. Không những thế, các nàng cũng không giống như Dương Thạc. Tuy các nàng thuộc về phe Dương Thạc, nhưng các nàng không tham dự việc vây giết Dương Tử Mặc, không có thù hận sinh tử với Dương Thiên. Nên, khi các nàng đến Thiên Thánh Giới, thì Dương Thiên cũng không đối phó với các nàng.

Dù sao, ở trong Thiên Thánh Giới, Nhân Tộc cũng đang gặp phải nguy cơ sinh tử tồn vong.

Dưới tình huống này, Dương Thiên vừa mới tiến vào Thiên Thánh Giới, sẽ không gây nội chiến, hay tranh đấu với những người không có thù hận sinh tử với mình.

- Đến Thiên Thánh Giới cũng tốt. Sư tỷ Thanh Như cùng sư tỷ Quân Ninh cũng đi sao?

Dương Thạc nhẹ gật đầu, rồi quay sang nhìn Tô Thanh Như và Tô Quân Ninh một lần.

- Ừ, chúng ta cũng đến đó.

Tô Thanh Như nhẹ gật đầu, nói.

Lúc này, Tô Quân Ninh lại hơi cụp mắt xuống, không nhìn thẳng Dương Thạc, cũng không nói thêm gì. Có thể thấy, nàng cũng muốn đến Thiên Thánh Giới giống như tỷ tỷ Tô Thanh Như của mình.

- Nếu vậy. Chúng ta hẹn gặp lại ở Thiên Thánh Giới nhé.

Dương Thạc cười nhẹ một tiếng, nói.

- Gặp lại ở Thiên Thánh Giới.

Đám người Tiển Nguyệt nói xong câu này, liền đều bay đến sau lưng Nhân Hoàng.

Giờ khắc này, gần như tất cả cao thủ Võ Thánh tiến vào huyệt mộ Nhân Hoàng, đều đứng sau lưng Nhân Hoàng, chuẩn bị theo Nhân Hoàng đến Thiên Thánh Giới rồi.

- Mọi người chuẩn bị xong chưa? Nếu xong, chúng ta liền đi thôi.

Nhân Hoàng nhìn lướt qua những Võ Thánh xung quanh này một cái, nói xong, chợt vung một tay lên. Tiếp đó, một luồng hào quang màu vàng nhạt liền bao phủ toàn bộ số người này. Sau một khắc, Nhân Hoàng mang theo tất cả cường giả, từ từ bay về phía lỗ đen phía trên.

- Nhân Hoàng, dẫn bổn Long Hoàng một đoạn đường với.

Gần như cùng lúc mọi người chuẩn bị đến lỗ đen kia, một bóng người nhanh chóng vọt tới lỗ đen.

Ầm ầm!

Gần như đến thời khắc cuối cùng, bóng người kia đã vào trong màn hào quang màu vàng nhạt.

Bóng người đó chính là thượng cổ Long Hoàng.

Vị cường giả này không hề xuất hiện ở Thiên Hoàng điện, Địa Hoàng điện, Nhân Hoàng điện. Nhưng tại thời khắc cuối cùng này, hắn bỗng nhiên hiện ra, đi theo Nhân Hoàng đến Thiên Thánh Giới.

Dương Thạc nhìn lên, chỉ thấy bóng dáng Nhân Hoàng ngày càng mơ hồ, rồi dần dần biến mất trong lỗ đen.

- Tiểu tử.

Đột nhiên, tiếng nói của Lam Mị từ trong lỗ đen truyền ra.

- Bộ công pháp này chính là do Thiên Thánh Giới Chân Vũ Đại Đế xé rách hư không, ném vào mộ của Nhân Hoàng cách đây bốn ngàn năm. Bây giờ, để bộ công pháp kia ở lại Nhân Gian Giới này thôi. Tiếp đi.

VÈO...O...O!

Một vật gì đó nhanh chóng từ trong lỗ đen bay ra.

Dương Thạc vội vàng di chuyển, nhanh chóng bắt được vật đó trong tay. Đây là một bộ công pháp bí tịch, trên đó viết bốn chữ to "Chân Vũ bí điển"

Không ngờ Chân Vũ bí điển lại nằm trong tay Lam Mị. Cuối cùng, bộ công pháp vẫn bị Dương Thạc lấy được. Dương Thạc cầm bộ công pháp kia, hai mắt toả sáng, trong lòng vô cùng kích động.

- Tiểu tử, ta còn khuyên ngươi một câu. Ngươi nghĩ rằng có thể thuận lợi tu luyện tới cảnh giới Hư Không Võ Thánh ở Nhân Gian Giới mà không bị quấy rầy sao? Nói cho ngươi biết, thời đại ầm ầm dậy sóng này mới chỉ bắt đầu mà thôi. Tương lai, còn có vô số cao thủ ẩn thế xuất hiện. Trong đó, một số cường giả Thú Tộc cũng giống ta, đều là sủng thú của các cường giả cấp độ Hư Không Võ Thánh năm đó. Chúng ẩn thế ngàn năm, thậm chí là mấy ngàn năm, và rất có khả năng chúng đã đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh.

- Mà kẻ kém cỏi nhất cũng đều đạt tới cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm. Có lẽ, chúng đều xuất thế ở thời đại này đấy. Tiểu tử, ngươi tự lo liệu đi.

Tiếng nói của Lam Mị ngày càng yếu, rồi hoàn toàn biến mất trong lỗ đen.

Núi Huyền Vũ thuộc địa phận Đại Chu.

Khu vực trung tâm núi Huyền Vũ, từ trong huyệt mộ Nhân Hoàng nằm sâu trong lòng đất, một bóng người nhanh chóng bay đi.

Bóng người này cao khoảng tám thước, hình thể hơi to lớn, dung mạo trẻ trung, khoảng chừng hai mươi tuổi. Người trẻ tuổi kia mặc một bộ áo giáp màu bạc, sau lưng đeo một thanh trường đao dài khoảng bảy xích. Người này không phải ai khác mà chính là Dương Thạc.

Giờ phút này, Dương Thạc vừa nhanh chóng bay về phía cửa ra vào của huyệt mộ Nhân Hoàng, vừa nhíu lại lông mày.

- Vừa rồi, theo như lời nói của Lam Mị thì…

Những lời của Lam Mị trước khi đi theo Nhân Hoàng đến Thiên Thánh Giới vẫn còn vang bên tai Dương Thạc.

Cái thời đại ầm ầm dậy sóng này mới chỉ bắt đầu thôi sao?