Vô Thượng Niết Bàn

Chương 126: Chém giết



Tên Linh sĩ kia rời đi chừng nửa ngày thì một toán tu sĩ tiến đến nơi này, một tên trong bọn nhìn thấy hai cái xác bị toan nghê gặm nham nhở nằm trên mặt đất thì hô lớn:

“Bang chủ, người xem”

Vừa nói hắn vừa chạy tới chỗ hai cái xác

“Bang chủ, đây đúng là Thiết Đầu và Tiểu Hắc Tử, dường như bị yêu thú tấn công”

Tên được gọi là bang chủ tiến đến, gần hai cái xác, hắn ngồi xuống xem xét một chút, lại bốc từng nhúm đất lên ngửi, quả nhiên không hổ là kẻ đứng đầu một bang, rất nhanh hắn đã đưa ra một kết luận tương đối chính xác.

“Không phải bị yêu thú tấn công, mà Thiết Đầu và Tiểu Hắc Tử bị người ta giết chết, sau đó cho yêu thú của mình ăn thịt”

Tên bang chủ nói ra những điều này hoàn toàn là dựa theo phán đoán của hắn, thứ nhất, nếu là hắn nếu như có giết người thì sẽ hủy thi diệt tích, việc này không tốn bao nhiêu thời gian cả, thứ hai, hiện trường không hề có dấu vết của tranh đấu với yêu thú mà chỉ có dấu vết tranh đấu của con người, hơn nữa, bang hội của hắn đã hoạt động ở vùng này lâu như vậy, số yêu thú ăn thịt ở vùng này hoàn toàn đếm được trên đầu ngón tay, mà con yêu thú ăn thịt hai tên đồng bọn của hắn hoàn toàn là một loại hắn chưa từng thấy bao giờ.

Hắn đứng dậy phủi phủi hai ban tay đầy bụi rồi ra lệnh:

“Chia ra một tổ ba người tiến hành tìm kiếm, một tên tu sĩ có lẽ khoảng Linh Đan sơ kỳ, mang theo một con yêu thú ăn thịt, nếu thấy lập tức dùng phi kiếm truyền tin”

“Tuân mệnh”

…………….

Trời đã tối dần, ở một nơi cách đó vài dặm, Bạch Hàn Phong khoanh chân ngồi xuống một tảng đá, để nghỉ ngơi, nơi hắn đang đứng mới chỉ là bên ngoài rìa ngũ chỉ sơn, rất ít linh thảo và tài liệu cần thiết cho việc tu luyện, hắn định nghỉ ngơi một đêm ngày mai mới lên đường đi sâu vào phía trong, lúc này hắn đã thả toan nghê ra cho nó chơi đùa bên ngoài,

Sau đó hắn đưa tay vào túi trữ vật lấy ra một viên đan dược nuốt xuống, đây là viên đan dược dành cho cấp bậc linh sư cuối cùng còn lại của hắn, Hắn ăn ở đây chỉ là theo thói quen đã duy trì mười năm qua mà thôi, chứ cũng không trông mong gì có thể dựa vào viên đan dược này mà đột phá cấp bậc linh đan cả.

Hiện tại năng năng lượng cần để hắn đột phá hiện tại càng ngày càng lớn. mấy viên đan dược này đã trở nên vô tác dụng,. đan điền của hắn dưới sự trui rèn của hảo chủng do Hỏa Thần Quyết tạo ra đã rất rộng lớn, tích lũy chân khí cũng hơn xa người thường, hắn muốn đột phá đến Linh Đan còn không biết phải tu hành đến ngày tháng nào.

Trước kia trong bí địa Bắc Minh Thiên Hỏa đã từng nói, hắn phải kết hợp được việc luyện thể với luyện chân khí, có như vậy hắn mới trở nên hùng mạnh được, mới có thể phát huy tòa bộ sức mạnh của hỏa thần nộ, đừng vì cái trước mắt mà ảnh hưởng tới việc tu luyện sau này.

Mỗi lần dậy hắn luyện công, lão thường lải nhải cái gì mà “Lầu cao vạn trượng đất vẫn phải ở trên mặt đất, căn cơ bất ổn thì phía trên cũng dễ đổ nát, xây nhà quan trọng nhất là nền mòng”

Cho nên hắn không dám có chút sơ ý. Tuy rằng muốn dùng tốc độ nhanh nhất để tăng cường thực lực của mình, thế nhưng cũng cần phải từng bước tiến lên. Không dám dục tốc sợ rằng bất đạt.

Gần đây Bạch Hàn Phong đều tu luyện đều chú ý đến việc luyện thể. Lúc này trong cơ thể lại xuất hiện một đoàn năng lượng thật lớn khiến cho xương cốt cũng hấp thu năng lượng, gân cốt cơ thể cũng nhanh chóng khôi phục, càng trở nên cường hãn hơn. Hắn dự định trong ngũ chỉ sơn này,. Hắn sẽ đi tìm một số linh dược thích hợp cho việc rèn luyện thân thể.

Trên phương diện luyện thể, Bạch Hàn Phong cũng có chút tự tin. Thân thể hắn đã từng được Bắc Minh thiên hỏa rèn luyện qua, lúc này đã đạt đến huyết cảnh. Nếu so về thể chất, trong những kẻ tu vi cùng cấp hắn cũng coi như là thượng đẳng, hơn nữa lại có pháp bảo cường đại lấy từ chỗ Khổng tước tộc, lực chiến của hắn cũng coi như cường hãn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, lúc này chân khí trong cơ thể hắn thông qua lỗ chân lông không ngừng tiết ra ngoài, lúc này hắn tu luyện lấy hỏa thần quyết làm công pháp chiến đấu chính, còn trụ cột hắn đã bỏ cường thân thuật và bồi nguyên công mà chuyển qua luyện thần quyết. so về lực công kích và phòng ngự thì lúc này trong đồng cấp hắn rất ít có đối thủ, nếu hắn tiến vào linh đan kỳ thì cũng tương tự như vậy, trong cùng một cấp bậc, hắn sẽ luôn là vô địch.

Luyện thể, và luyện chân khí Từng hệ có ưu, nhược điểm riêng, thế nhưng không có mấy người có thể tu luyện hai cái cùng một lúc. Vì vậy những kẻ đồng tu hai kỹ như hắn dường như vô cùng quý giá. Nếu có thể lợi dụng sự đặc thù của song thuộc tính thì thực lực sẽ vô cùng cường hãn.

Nếu như tu vi ngang nhau, tu sĩ chỉ tu luyện chân khí hoặc luyện thể thuật gặp phải tu sĩ luyện cả hai, cơ hội thắng vô cùng mỏng manh.

Theo thời gian tu luyện quanh thân Bạch Hàn Phong đã xuất hiện một lớp sương trắng,. Loại khí thế nàng càng ngày càng mạnh. Trên tảng đá, Toan Nghê cảm nhận được cỗ khí thế này, nó lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Hàn Phong.

Trong khí Bạch Hàn Phong đang tĩnh tọa, thì cách đó không xa có ba đạo thân ảnh đang tiến tới. bọn chúng di chuyển rất chậm rãi như thể làm kinh động Bạch Hàn Phong. Một tên trong bọn nói

“Đúng là mòn gót giày không thấy, trong một chốc vô tình lại có thể tìm thấy kẻ cần tìm”

Tên to béo nhất trong bọn nhìn về phía Bạch Hàn Phong đang khoanh chân ngồi nói.

“- Ngươi nhanh chóng đi thông báo tất cả mọi người, ta và Tiểu Bạch ở đây trông chừng bọn họ, đừng đả thảo kinh xà, cẩn thận một chút.”

Một tên nói:

“- Vâng.”

Đại to béo nói xong lập tức nhanh chóng lui về phía sau,

“- Chờ bang chủ tới không chừng tiểu tử này lại chạy mất.”

Tên còn lại có đôi mắt lương nhìn vào Bạch Hàn Phong phía xa, có chút do dự nói.

“- Tiểu tử này tu vi cũng chỉ đạt tới Linh Sư mà thôi, hẳn có thể đối phó dễ dàng, hai chúng ta cộng lại thừa sức hạ được linh sư hậu kỳ”

Tên mắt lươn được gọi là Tiểu Bạch kia nhìn vào Bạch Hàn Phong, vẻ tham lam trong mắt hiện lên, hắn vẫy tay với tên béo rồi lập tức bắt đầu di chuyển về phía trước. Tốc độ của hắn vô cùng chậm chạp, dường như sợ làm kinh động tới đối phương.

Bạch Hàn Phong đang tĩnh tọa đột nhiên mở mắt

“- Có người đến, ồ lại còn hai người.”

Bạch Hàn Phong tuy rằng phát hiện ra có người đến, nhưng hắn vẫn ngồi yên giả như không biết gì, đồng thời bạch khí quanh người hắn ngày một nhiều đã che kín hoàn toàn thân thể hắn.

|”Chờ hiệu lệnh ta, hai chúng ta cùng lên”

Lúc này hán tử mắt lương gọi là tiểu bạch kia đã đi tới phía sau cách Bạch Hàn Phong chừng hai mươi trượng, ẩn thân ở dưới một khối đá lớn. tên này này nghĩ, đối phương chỉ có tu vi Linh Sư mà thôi, bản thân hắn một kích đánh lén, nếu như thành công cũng có chín thành đánh chết đối phương. Nếu không chết cũng bán thân bất toại,

Chỉ cần giết được hắn, chí ít điểm số trong mắt bang chủ đối với hắn sẽ được nâng lên, không biết chừng lúc chia đồ, hắn còn nhận được một vài thứ, tuy hắn tham làm những cũng hiểu rằng, có thể đánh chết Thiết Đầu và Tiểu Hắc Tử nhất định tên trước mắt phải có pháp bảo hay pháp khí nào đó, nếu không cho dù là Tiểu Bạch hắn cũng không có cách nào chính diện hạ được hai người đó cả,