Vợ Tôi Là Bác Sĩ

Chương 32: Món Ăn Tình Yêu



Lục Tư Phàm hẹn Dương Tử Dương đến 1 nhà hàng sang trọng để hỏi chuyện

Dương Tử Dương vẫn còn để bụng chuyện Lục Tư Phàm muốn đánh anh nên khó chịu nói

“Có gì mà gọi tui đến đây vậy hả? đừng nói là định đánh tôi nữa nha?”

Lục Tư Phàm vội nói

“Không không tôi muốn hỏi cậu 1 chuyện thôi”

Dương Tử Dương nhìn bộ dạng của Lục Tư Phàm, anh mạnh dạng nói

“Đừng nói là hỏi tui về cái vụ cua gái nha cha,nhìn mặt này dễ nghi lắm nè”

Lục Tư Phàm sững sốt nhìn Dương Tử Dương, thấy bộ dạng này thì Dương Tử Dương càng thêm chắc chắn

“Rồi rồi, muốn cua vợ đúng không?”

Lục Tư Phàm kinh ngạc hỏi

“Sao cậu biết”

“Chuyện gì mà tôi không biết chứ, nhìn bộ dạng của cậu là quá rõ rồi”

“Vậy cậu có cách nào để giúp tôi không?”

“Tất nhiên là có rồi, con gái thích nhất là nói chuyện ngọt ngào, cậu nên thay đổi cách nói chuyện, thường xuyên có những cử chỉ quan tâm”

“Ví dụ như nào?”

“Mua quà, nấu ăn cho cô ấy, khen cô ấy đẹp, mở cửa cho cô ấy đi, tối thì chúc ngủ ngon”

“Chỉ vậy thôi à?”

“Chỉ 1 vài hạnh động nhỏ thôi là cô ấy sẽ đổ liền”

Lục Tư Phàm gật gật cái đầu như hiểu ý

........

Anh cầm lấy 1 tờ công thức nấu ăn, đi vào siêu thị mua nguyên liệu, lần đầu đi nên còn khá nhiều bỡ ngỡ, anh không thể phân biệt đâu là cải trắng đâu là cà rốt

“Cà rốt đột biến sao? Sao lại có 2 màu vậy?”

Đang đứng suy nghĩ thì 1 dì đi lại, nhìn thấy anh nên dì ấy vui vẻ nói

“Cậu bị vợ sai đi mua đồ sao? Đàn ông như cậu tốt thật đấy, tôi có thể giúp cậu....”

Lục Tư Phàm khó chịu nói

“Liên quan gì đến bà? Cái bà này già đầu rồi vẫn còn nhiều chuyện là sao?”

“Ơ... tôi chỉ muốn giúp cậu thôi mà”

“Không cần bà quan tâm”

Lục Tư Phàm mang cả cà rốt và củ cải trắng bỏ vào xe đẩy rồi vênh váo đi cỗ khác, anh không hay biết là mình đã làm rơi 1 tờ giấy note ra

Anh không biết lựa đồ là gì, thấy cái gì là lấy cái đó, mua thịt thì cũng lấy đại loại đắt nhất, mua luôn cả tôm hùm loại thượng hạng, trong mắt anh cái gì càng đắt tiền thì càng tốt

Về đến nhà, anh mang tạp dề rồi chuẩn bị vào bếp nấu ăn

“Mấy cái này có cần rửa không ta? Để trong siêu thị chắc không cần đâu, thôi kệ đi, giờ gọt vỏ đã”

Anh gọt vỏ cà rốt đến sát vào phần thịt, gọt xong củ thì phần giữ lại cũng chỉ còn một miếng, anh theo chỉ dẫn sắt cà rốt thành từng khoanh lớn, sắt 2 cái là xong 1 củ, anh cảm thán

“1 củ cà rốt mà chỉ có 2 khoanh như này, biết vậy mua thêm, à mà mình còn cà rốt trắng nữa mà, sắt chung luôn cho rồi”

Anh bắt nước bỏ tất cả vào trong nồi, bỏ những tảng thịt dày vào trong, anh dùng vá húp thử 1 ngụm, lại thấy quá nhạt nhẽo (do không bỏ gia vị nên vậy)

“Gì mà nhạt nhẽo vậy nè? Mình làm đúng công thức mà ta? Không lẽ mua sách fake à?”

Anh hoài nghi nếm lại lần nữa, mùi vị vẫn vậy không thay đổi

“Giở tệ, chắc chắn là do sách fake rồi, không được mình phải tự làm theo công thức của mình thôi”

Lục Tư Phàm bắt đầu tìm mọi thứ trong tủ lạnh, anh lấy ra mấy trái cà chua rồi bỏ trực tiếp vào nồi, tìm thấy chai rượu van anh bỏ thêm vaò trong

“Thêm rượu cho thức ăn thêm nồng nàng, cho nhiều 1 chút, nữa chai luôn đi”

dưới căn bếp lúc này chả khác gì 1 cái chiến trường, ngổn ngang đồ đạt, anh đã dành hết tất cả tình yêu của mình vào trong đấy, cộng thêm 1 chút nụ cười của tình yêu, anh sung sướng nói

“Đây sẽ là món ăn chứa đầy tình yêu của mình dành cho cô ấy, Hà Bội Sam cô phải đón nhận đấy, không được phụ lòng tôi đâu”