Vợ Tôi Là Bác Sĩ

Chương 53: Biết tin



Cả 2 vừa về đến nhà thì Lục Tư Phàm đã bế cô lên, Hà Bội giật mình nói

“Ê nè anh làm gì vậy hả?”

“Chúng ta lên phòng ngủ thôi, trễ rồi”

“Khoan đã.... nè anh thả em xuống đi”

Hà Bội vùng vẫy, Lục Tư Phàm mặt kệ, anh vẫn bế lấy cô, đưa cô lên phòng, đặt cô xuống giường, hôn lấy môi cô, tay anh còn sờ soạn khắp người cô, Hà Bội Sam giữ tay anh lại, cô vội nói

“Đừng mà, em có chuyện muốn nói”

Lục Tư Phàm không quan tâm, anh vẫn cứ muốn hôn lấy cô, ôm lấy cô như vậy

“Chuyện gì để sau đi, anh chịu hết nổi rồi”

“Không dừng lại đi mà, em muốn nói chuyện”

Lục Tư Phàm nắm lấy tay cô, kiềm chặt xuống giường

“Mấy tuần qua em không nhớ anh à?”

“Không em.... em có thai rồi”

Lục Tư Phàm như đứng hình, khuôn mặt anh ngơ ngác, anh nhìn chầm chầm vào cô như không tin vào tai mình

“Em có thai được 3 tháng rồi...”

Lục Tư Phàm vẫn chưa thể bình tĩnh được, anh rời khỏi giường, thất thần bước vào trong nhà tắm, khuôn mặt đầy hoang mang

Hà Bội Sam nhìn điệu bộ của anh, cô cũng không biết là anh đang vui hay đang buồn

“Anh ấy... anh ấy làm sao vậy? Biểu hiện đó là sao? Anh ấy không thích có con sao?”

Cô đi lại bàn làm việc của anh, dùng laptop của anh lên mạng tìm hiểu, đọc xong những dòng tin trên mạng cô càng thêm hoang mang hơn

“Đàn ông khi biết tin mình có con sẽ có những biểu hiện sau đây, buồn, vui, lo lắng, sợ hãi,... ủa? Vậy biểu hiện đó của anh ấy là sao chứ? Là đang vui hay đang buồn?”

Hà Bội Sam ngồi đợi Lục Tư Phàm cả buổi nhưng vẫn không thấy anh ra

“Anh ấy làm gì ở trong đó mà lâu quá vậy chứ?”

Đợi không được, Hà Bội Sam liền đến phòng gõ cửa

“Lục Tư Phàm anh làm gì ở trong đó vậy hả?”

Gọi mãi cũng không ra cô liền nói

“Em vào đó nha”

Hà Bội Sam mở cửa bước vào, cô nhìn thấy anh đang ngồi trong góc, khuôn mặt rất thẩn thờ

“Anh làm sao vậy? Sao lại ngồi đây?”

Lục Tư Phàm vẫn không nói lời nào

“Anh không thích có con sao? Hay anh không muốn có con… có chuyện gì thì anh cũng nên nói cho em biết đi chứ? Lục Tư Phàm…. Nếu anh cứ im lặng như vậy thì em sẽ đi đó”

“Sao lại như vậy được chứ?”

“Như vậy là sao hả? Ý anh là anh không muốn có con?”

“Anh chưa sài được bao nhiêu mà? Sao chỉ 1 lần mà lại có con? Ngày tháng sau này sẽ như nào đây… Trời ạ”

Hà Bội Sam vẫn chưa hiểu anh đang muốn nói gì, cô ngồi gần anh, quan tâm hỏi

“Anh thật sự ổn không?”

Lục Tư Phàm ôm cô vào long, anh nói

“Không,…. Anh không ổn,…. Không ổn 1 chút nào,… chúng ta còn chưa yêu nhau bao lâu mà? Giờ có con thì làm sao đây?”

“Có con thì sao chứ? Chúng ta vẫn sẽ yêu nhau mà?”

“Nhưng chuyện đó thì phải làm sao?”

“Chuyện đó? Anh muốn nói chuyện gì?”

“Thì… thì cái chuyện vợ chồng đó, em có thai rồi anh phải làm sao?”

Hà Bội Sam nghe anh nói như vậy thì lại bật cười

“Trời ạ, anh đang nghĩ chuyện gì vậy hả? chuyện đó thì…. Bình thường mà?”

“Bình thường? Ý em là chúng ta vẫn có thể làm chuyện đó à?”

“Theo như nghiên cứu, trong lúc mang thai mà vợ chồng có những chuyện quan hệ thì trẻ sinh ra sẽ rất tốt, tuy nhiên chỉ hoạt động ít và nhẹ thôi”

Lục Tư Phàm nghe như vậy thì hai mắt sáng rỡ, anh hào hứng nắm tay cô

“Thật chứ?”

“Uhm”

“Vậy hôm nay chúng ta….”

“Hôm nay thì không được, anh phải để em khỏe lại đã”

“Sao vậy? Em không khỏe à? Tại sao?”

“Tại anh đấy, tại anh không chịu nói chuyện rõ ràng với em nên em buồn, ảnh hưởng đến con”

“Anh… anh xin lỗi, xin lỗi bà xã nha”

Hà Bội Sam chỉ tay vào bụng

“Anh xin lỗi con nữa nè”

“Tại sao anh phải xin lỗi nó? Nó phải xin lỗi anh mới đúng chứ?”

“Gì nữa đây?”

“Tại nó xuất hiện mà cha mẹ nó mới không được vui, cũng tại nó mà mẹ nó không khỏe, nó phải xin lỗi anh chứ?”

Hà Bội Sam búng vào trán Lục Tư Phàm, cô vừa giận vừa vui nói

“Những lời như này mà anh cũng nói được hả?”

“Thôi anh không biết đâu, nói chung là anh không thích nó 1 chút nào, bà xã anh không vui”

Lục Tư Phàm ôm lấy Hà Bội Sam, nhõng nhẽo như 1 đứa trẻ, cô chỉ dịu dàng ôm lấy anh rồi an ủi.