Vợ Tôi Là Trai Thẳng

Chương 2: [Trai thẳng] Góc nhìn của Lộ Ninh



01 – Lộ Ninh


Tôi là Lộ Ninh, là trai thẳng.

02 – Lần đầu gặp mặt



Khi nhập học năm nhất Đại học, lúc tôi đẩy cửa ký túc xá ra, một bạn cùng phòng đã đến trước. Nghe tiếng mở cửa, cậu ấy liền ngẩng đầu nhìn sang.

Mày kiếm mắt sáng, mũi cao thẳng, môi dày vừa phải, dáng người cao lớn sáng sủa. Dù là trai thẳng, tôi vẫn bị cậu ánh mắt của cậu ấy thu hút. Thật đẹp trai.

Mặc dù cậu ấy đang ngồi nhưng tôi vẫn có thể nhìn ra cậu ấy khá cao. Sau khi tôi chào cậu ấy, cậu ấy liền đứng dậy.

Cậu bạn này thực sự rất cao, tôi nghĩ cũng phải đến mét tám lăm. Sau này tôi đã thử kiễng chân đo cho cậu ấy rồi, là mét tám bảy, làm cho mét sáu bảy tôi đây chỉ muốn khóc hu hu. Không, trai thẳng bọn tôi không thể gay như vậy được.

Tôi chào cậu ấy. Mặc dù cậu ấy cũng “chào” lại  tôi nhưng giọng điệu không được tốt lắm, hơn nữa tôi thấy lông mày cậu ấy còn nhíu lại. Tôi nghĩ, chắc là vì cậu ấy không thích tôi, có khi còn ghét ấy chứ.

Tôi biết là vì sao rồi, tại tôi nhìn quá nữ tính. Từ bé tôi đã gặp rất nhiều nam sinh ghét vẻ ngoài nữ tính của tôi, nhưng cũng có rất nhiều nam sinh tỏ tình với tôi.

Tôi cũng từ chối bọn họ, dù sao tôi vẫn là trai thẳng mà. Nếu là một bạn nữ tỏ tình với tôi thì chắc tôi sẽ suy xét một chút, đáng tiếc là chẳng có ai cả, đến một người cũng không có!

Tôi không giận tí nào đâu, thật đấy!

Tôi vẫn luôn cảm thấy những nam sinh tỏ tình với tôi kia đều không phải người đồng tính, tại tôi biết nếu bọn họ là gay thật thì sẽ thích mấy nam sinh cao lớn mạnh mẽ chứ không phải mấy người như tôi đâu.

Hừ! Có gì ghê gớm đâu, cậu không thích tôi, tôi còn ghét cậu ấy chứ!

Nếu cậu ta đã không thích tôi thì tôi cũng sẽ không nhiệt tình với cậu ta nữa.

Bởi vì bị ảnh hưởng bởi tên này, tôi cảm thấy rất khó chịu. Lúc hai người bạn cùng phòng khác đến, thái độ của tôi đối với họ cũng rất lạnh nhạt. Đều là lần đầu gặp mặt, thấy tôi lạnh lùng như vậy, họ cũng sẽ không nhiệt tình với tôi nữa.

Tôi rất buồn bực. Có lẽ trong bốn năm Đại học này, quan hệ của tôi và bạn cùng phòng sẽ không được tốt lắm. Tất cả đều do tên này!

03 – Tên



Vậy mà cậu ta lại gọi tôi đi ăn chung. Không phải cậu ta ghét tôi sao? Do dự một hồi, tôi liền đồng ý, hình như không giống như tôi nghĩ lắm, là do tôi hiểu nhầm cậu ấy rồi. Hơn nữa, tôi cũng muốn duy trì mối quan hệ tốt đẹp với các bạn học thời Đại học này.

Trên đường đi, cậu ấy khen tên tôi nghe rất hay, hì hì. Mặc dù tôi không thể hiện ra ngoài nhưng thực ra tôi rất vui. Bỏ đi, tha thứ cho cậu ấy.

“Lộ Ninh.” Tranh thủ lúc tôi không để ý, Thiệu Trác ghé đầu sát tai tôi gọi một câu… Được rồi, cậu ấy không chỉ phải cúi đầu mà còn khom lưng.

Hửm, giọng cậu ấy rất… rất sống động, xin thứ lỗi cho tôi vì vốn từ vựng nghèo nàn của dân khoa học tự nhiên.

Sao tai tôi lại nóng thế nhỉ?

Bất giác, tôi đi nhanh hơn, cũng vì muốn cách cậu ấy xa một chút. Chắc là do cậu ấy quá cao, hơn nữa còn đang là ngày hè nên mới chắn hết gió, làm không khí không lưu thông được. Nhất định là thế.

Cậu ấy cao hơn tôi, chân cũng dài hơn nên mặc dù tôi có đi nhanh thế nào thì cậu ấy vẫn có thể thoải mái đuổi kịp tôi.

Rất đáng giận.

04 – Sức ăn



Vì sợ bị chê là ăn nhiều nên tôi đã cố lấy ít đồ ăn hơn bình thường, không ngờ kết quả là vẫn bị cười nhạo. Cáu nha!

Thế mà cậu ấy còn nghiêm túc nói cái gì mà tôi nên ăn nhiều để tăng chiều cao.

Dù cậu ấy không cười nhưng tôi biết chắc chắn cậu ấy đang chế giễu chiều cao của tôi, thật khó chịu! Trai thẳng bọn tôi không sẽ không nói những lời đáng ghét vậy đâu.

Sau này tôi có cao lên thật, nhưng chỉ được hai cen-ti-mét nữa thôi! Hai cen-ti-mét! Chỉ một cen-ti-mét nữa thôi là tôi được mét bảy rồi! Tôi thù!

Chênh lệch chiều cao giữa tôi và Thiệu Trác cũng không thay đổi, vẫn là hai mươi cen-ti-mét, tại vì cậu ấy cũng cao thêm hai cen-ti-mét! Tôi hận!

Nếu không phải vì cậu ấy không thể kiểm soát được chiều cao của mình thì thực sự tôi đã tin rằng cậu ấy cao như vậy là để chọc tức tôi. Thật là, cao như vậy để làm gì chứ, mua quần áo cũng sẽ tốn vải đấy.


05 – Rời giường



Lúc mới nhập học, tôi đã cho rằng Thiệu Trác ghét tôi. Thực ra không phải đâu, là do tôi quá nhạy cảm nên mới suy nghĩ nhiều.

Cậu ấy rất tốt.

Tôi mắc một bệnh, gọi là chứng khó rời khỏi giường ngủ.

Mỗi ngày Thiệu Trác đều gọi tôi dậy rồi đưa tôi đi học, không hề ngại phiền chút nào. Có điều cách cậu ấy gọi tôi dậy có hơi gay, không thẳng cho lắm.

Nhiều khi chơi game rồi đi ngủ muộn, hôm sau tôi sẽ nằm ỳ trên giường, không muốn lên lớp thì cậu ấy sẽ mang đồ ăn tới cho tôi. Sau khi thức dậy, thật là hạnh phúc khi có thể được ăn ngay lúc đang đói bụng.

Thiệu Trác thực sự tốt lắm luôn.

06 – Bóng rổ



Thiệu Trác cao, chân lại dài, chơi bóng rổ cũng rất giỏi, hơn nữa còn rất đẹp trai.

Tôi bảo cậu ấy dạy tôi chơi bóng rổ. Lúc cơ thể chúng tôi tiếp xúc với nhau, tôi cảm thấy là lạ, rất kỳ quặc. Tôi thấy hình như tôi cũng không bình thường lắm.

Chắc là do vận động mạnh nên đêm hôm đó tôi có một giấc mơ rất kỳ quái. Tôi mơ thấy một đám họ Thiệu đang tiến lại gần tôi từng chút một, cướp đi không khí của tôi, làm tôi hít thở khó khăn. Tôi nghe thấy cậu ấy dùng âm thanh sống động đó gọi tôi “Ninh Ninh”, tức khắc tôi bị gay cho tỉnh luôn rồi.

Lúc tỉnh dậy, tôi thấy khuôn mặt anh tuấn của Thiệu Trác đang ở ngay trước mắt, đồng thời tôi cũng có cảm giác lành lạnh trong quần trong.

Tôi thành thạo nằm ỳ trên giường. Chờ mọi người trong ký túc xá đi học hết rồi, tôi mới bò dậy giặt quần lót, đèn kéo quân trong đầu cũng chiếu lại cảnh cơ thể của tôi và Thiệu Trác tiếp xúc với nhau hôm nọ.

Cuối cùng, tôi dùng bộ não của trai thẳng học khoa học tự nhiên để giải thích: Bây giờ tôi là trai thẳng 180o.

Không sai, trai thẳng chúng tôi quyết không nhận là gay!

Thích một người là chuyện chẳng thể giấu được. Cũng là do trước kia tôi bị tình huynh đệ che mắt. Sau khi tư tưởng thay đổi, trai thẳng tôi đây phát hiện Thiệu Trác vẫn luôn có âm mưu quấy rối tôi, cũng luôn cố gắng gay tôi, mà tôi vốn là trai thẳng đã bị cậu ấy gay thành trai thẳng 180o rồi. Thật khó chịu!

Nhưng mà trai thẳng bọn tôi không dùng từ đáng ghét đâu.

Lúc đi ra sân chơi bóng rổ với cậu ấy, tôi có nghe được đồng đội của cậu ấy nói tôi là cô vợ nhỏ của Thiệu Trác.

Cô vợ nhỏ cái con khỉ! Làm trai thẳng xấu hổ quá! Đáng ghét!

07 – Kẹo mút



Trên đường thấy có người đang ăn một chiếc kẹo mút, đột nhiên tôi có chút nhớ nhung liền buột miệng nói muốn ăn, không ngờ Thiệu Trác đã đi mua cho tôi luôn rồi. Trời nóng như vậy, bình thường người khác sẽ nói có việc cần phải làm, hoặc là bảo bao giờ đi qua cửa hàng sẽ mua sau. Nhưng Thiệu Trác đang trên đường về ký túc xá này lại không ngần ngại đi mua cho tôi ngay.

Tôi nhìn ra được cậu ấy rất thích tôi. Lý thuyết về những nam sinh không phải gay thật của tôi đã sớm bị tôi quên sạch.

Hầy! Muốn bị gay thành trai thẳng 360o rồi, ghét ghê, hì hì.

Tiết trời thực sự rất nóng, tôi cũng rảo bước về ký túc xá. Lúc sắp về đến nơi thì thấy một nam sinh đang ôm một bó hồng to tướng.

A, có chuyện hay để xem rồi! Tôi phấn khích xong mới chợt nhận ra, nam sinh này đang tiến đến chỗ cửa ký túc xá, vậy là…

Chậc chậc, thói đời ngày nay, lòng người đã biến chất. Bây giờ gay cũng đã trắng trợn như thế này rồi à?

Lúc định lên ban công tầng trên hóng drama, tôi bị người ta ngăn lại.

Không sai, chính là nam sinh ôm bó hoa ban nãy.

“Lộ Ninh… cậu…” Nam sinh kia lắp ba lắp bắp, sau đó còn nắm chặt lấy cổ tay tôi.

Tôi có một dự cảm chẳng lành liền cố gắng thoát khỏi cậu ta: “Cậu muốn tôi giúp cậu gọi người trong ký túc xá hả?” Chắc người cậu ta muốn thổ lộ là người cùng tầng ký túc mà tôi có quen.

“Không phải, Lộ Ninh, tôi thích cậu! Cậu có thể hẹn hò với tôi không?” Hình như là vì muốn lấy dũng khí nên cậu ta nói rất to.

Tôi bị giọng nói của cậu ta làm ù hết cả tai. Bây giờ sao gay đều không đáng tin thế, tôi còn chẳng biết cậu ta là ai mà cậu ta đã tỏ tình với tôi rồi.

“Rất xin lỗi, tôi là thẳng.” Tôi nói một cách nghiêm túc.

Trước đây tôi đã từng nói, mặc dù chưa có một nữ sinh nào tỏ tình với tôi cả, nhưng nam sinh thì không thiếu đâu. Phải từ chối nhiều lần như vậy, tôi cũng tổng kết được kinh nghiệm. Tôi phát hiện ra phương pháp tốt nhất để từ chối bọn họ là nói mình thẳng.

Quả nhiên, vẻ mặt của nam sinh kia liền xụ xuống, cậu ta chán nản nói: “Xin lỗi, làm phiền rồi.”, sau đó ôm hoa chạy mất.

Tôi hơi áy náy nhìn cậu ta rời đi, lúc quay đầu lại thì thấy Thiệu Trác cũng có biểu cảm giống y hệt như vậy.

Xui xẻo rồi.


08 – Thổ lộ



Mặc dù tôi thích Thiệu Trác nhưng tôi vẫn luôn mong chờ cậu ấy sẽ tỏ tình với tôi trước, dù gì thì trai thẳng chúng tôi quyết không nhận mình gay đâu.

Nhưng bây giờ, nhìn Thiệu Trác mồ hôi nhễ nhại, vóc dáng cao lớn nhưng lại ủ rũ như một con chó lớn bị bỏ rơi làm tôi cực kỳ đau lòng.

Lúc nhìn xuống bàn tay đang nắm chặt hai chiếc kẹo mút được gói trong giấy bóng bảy màu của cậu ấy, tôi đã quyết tâm đưa ra quyết định của mình.

Ăn vị táo trước.

Về đến phòng ký túc, may mà hai bạn cùng phòng còn lại vẫn chưa quay về. Sau khi Thiệu Trác hồn bay phách lạc đi vào, tôi liền đóng cửa lại. Nhân lúc cậu ấy chưa kịp phản ứng, tôi mới ấn cậu ấy lên ván cửa.

Tay tôi tìm chỗ một hồi, cuối cùng vẫn đặt dưới cánh tay cậu ấy. Chênh lệch chiều cao chết tiệt!

Tôi cầm kẹo mút rồi thẳng thắn hôn lên cặp môi rất đẹp của Thiệu Trác. Thiệu Trác ngây ra mất mấy giây, sau đó cậu ấy liền ôm chặt lấy tôi rồi bắt đầu dùng sức hôn tôi, còn đưa đầu lưỡi vào miệng tôi…

“Ơ? Sao lại không mở được vậy?” Tiếng của bạn cùng phòng vang lên ngoài cửa.

Tôi như người mới tỉnh mộng đẩy Thiệu Trác ra, không ngờ Thiệu Trác lại mở cửa ra bảo hai bạn cùng phòng chờ một chút rồi đóng cửa lại. Còn có động tác này nữa à?

Tôi để cậu ấy ôm tôi. Thiệu Trác nhìn vào mắt tôi, đôi mắt của cậu ấy sáng ngời, lại không hề che giấu tình cảm nồng cháy như muốn nuốt chửng tôi, làm tôi không nhịn được lại hôn cậu ấy: “Trai thẳng bọn tôi không muốn hoa hồng, chỉ cần kẹo mút.”

“Thẳng?” Thiệu Trác cười hỏi

“Vì người tỏ tình với tôi đều là nam sinh mà, chỉ cần tôi nói mình là thẳng thì bọn họ đều rút lui. Nhưng tôi là trai thẳng 2kπ nguyên chất chỉ thuộc về một mình cậu thôi.”

Tôi thấy mình rất là lãng mạn, cũng cực kỳ ‘man’. Nhất định Thiệu Trác bị tôi câu mất rồi!


09 – Trai thẳng



Tôi phát hiện ra một chuyện, Thiệu Trác rất thích nghe tôi nói mình là thẳng. Chắc là vì cậu ấy vẫn nhớ những gì tôi nói khi thổ lộ với cậu ấy.

Nếu cậu ấy đã thích thì tôi sẽ dùng cụm này nhiều hơn vậy, dù sao thì trai thẳng bọn tôi chiều người yêu lắm.

Ừm, rất là thẳng đấy!

10 – Đăng ký



Hôm nay tôi và Thiệu Trác đã đi đăng ký rồi. Cuối cùng thì trai thẳng bọn tôi cũng muốn kết hôn.

11 – Kết


Tên tôi là Lộ Ninh, tôi là thẳng.

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!