Võ Tôn Đỉnh Cấp

Chương 155



Nói xong, trong tay cô gái xuất hiện con dao màu đỏ rực, thân pháp như điện trực tiếp lao về phía Cửu Thiên.

Cửu Minh căn bản không kịp phản ứng, bèn bị cô gái trực tiếp một cước đá bay. Xoay người trong không trung, cô gái trực tiếp hạ một dao với Cửu Thiên.

Phản ứng của Cửu Thiên cũng rất nhanh, khi cô gái ra tay, bèn rút trọng kiếm ở đằng sau ra.

Keng keng keng!

Liên tiếp ba âm thanh vang lên, nhìn như một chiêu Hỏa Viêm Chủy, trên thực tế lại là lực lượng cấp ba, làm cho cánh tay của Cửu Thiên hơi run.

Trọng Kiếm Quyết, Phá Khí Thức!

Trọng kiếm của Cửu Thiên bỗng vung lên, đánh chuẩn vào cô gái.

Binh khí của hai người va chạm, cái bàn ở trước mặt lập tức bị đánh tan, hai bên cùng lúc lùi lại ba bước.

Tiểu Hắc lúc này đã nhảy lên vai của Cửu Thiên, trong miệng hắc viêm sôi sục, phun chuẩn về phía cô gái.

Cô gái thấy Tiểu Hắc và hắc viêm, lập tức biến sắc. Mà vào lúc này, chưởng quầy béo cuối cùng đã lao tới.

“Tiểu thư Huyễn Tầm!”

Chưởng quầy béo gọi, sau đó vung tay chặn hắc viêm.

Lửa nhanh chóng bị dập trong tay của chưởng quầy béo. Mọi người xung quanh đều ngây ra, lũ lượt tránh ra, từ tầng hai thò đầu nhìn tình hình bên dưới.

Cửu Minh cuối cùng cũng đứng dậy, một cước tùy tiện của Huyễn Tầm suýt nữa khiến hắn ta mất đi khả năng hành động.

Nhìn chưởng quầy béo, lại nhìn Huyễn Tầm, Cửu Minh nghiến răng thành tiếng nói: “Thì ra hai người là một bọn.”

Huyễn Tầm nhíu mày, nói: “Cái gì mà cùng một bọn. Tên béo, ông là ai?”

Thịt mỡ trên mặt chưởng quầy béo run rẩy một trận, ông ta thật sự không muốn đi ra, nhưng lại không thể không đi ra, lên tiếng nói: “Tiểu thư Huyễn Tầm, tôi là chưởng quầy của Thuần Thú Trai ở thành phố Đông Sơn, tôi tên Từ Đan.”

Huyễn Tầm ồ một tiếng, sau đó nói: “Người của Thuần Thú Trai à. Hiểu rồi, ông tránh ra trước đi. Tôi và tên này có món nợ cần tính.”

Chưởng quầy béo bất lực đi sang một bên, lời của tiểu thư Huyễn Tầm, ông ta không thể làm trái, bởi vì tiểu thư Huyễn Tầm là… haizz, không thể nói, không thể nói.

Huyễn Tầm trừng mắt nhìn Cửu Thiên nói: “Được rồi, tôi nói ngay lúc đầu sao cậu lại có thể chặn được hắc viêm. Không ngờ cậu và hoang thú này là ở cùng với nhau. Nhóc con, cậu dứt khoát đưa đồ hôm đó có được cho tôi, nếu không tôi và cậu hôm nay không xong đâu.”

Cửu Thiên nghiến răng nói: “Thiên tài địa bảo, người có duyên thì được. Tôi sợ rằng không thể cho cô.”

Dao găm hỏa diễm trong tay Huyễn Tầm lập tức thay đổi màu sắc trở thành màu đỏ đậm, nói: “Xem ra cậu chưa được lĩnh giáo thủ đoạn của tôi.”

Nói xong, Huyễn Tầm lại lao thẳng về phía Cửu Thiên, cơ thể hóa hư ảnh, trong nháy mắt, Cửu Thiên vậy mà nhìn thấy hai Huyễn Tầm xuất hiện ở trước mặt hắn.