Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 82: LCK Cần Anh, Mọi Người Cần Anh, Em Cũng Cần Anh



Một tháng dần trôi qua, mọi chuyện vẫn cứ như thế không có gì thay đổi. Trong một tháng nay, Hy Nguyệt mỗi ngày đều đến bệnh viện đi trò chuyện với Lục Lãnh Phong và hôm nay cũng thế

Khánh Hà mở của phòng đem lên cho chủ tịch một tập hồ sơ, cô có chút ngạc nhiên nhìn Hy Nguyệt

- Chị mặc đồ màu xanh sao?

- Không đẹp hả?

- À k-không không, đẹp lắm

Ba năm nay có bao giờ chị ấy mặc đồ xanh dương đâu thế mà hôm nay lại mặc nó. Mà nghĩ lại thì một tháng nay hình như Hy Nguyệt hay cáu gắt hơn trước. Nhiều nhân viên còn nói với nhau rằng cô chẳng khác nào là phiên bản nữ của vị Lục tổng kia

Đến giờ nghỉ trưa, Hy Nguyệt một mình lái xe đến bệnh viện. Ngồi bên cạnh giường bệnh, đáp lại những lời cô nói chỉ là sự im lặng

- Một tháng rồi Lãnh Phong, anh định nằm ở đây đến bao giờ? LCK cần anh, mọi người cần anh, em cũng cần anh. Làm ơn tỉnh lại đi mà

Ở lại thêm ba mươi phút sau đó Hy Nguyệt đứng dậy ra về. Vừa mở cảnh cửa thì đã gặp phải Giai Lạc

Cả một tháng nay cô chưa từng gặp lại nhà họ Lục. Không biết vì lí do gì mà Hy Nguyệt cũng chẳng muốn gặp họ

- G-Giai Lạc

- Chị

Hy Nguyệt né tránh ánh mắt của Giai Lạc rồi ngập ngừng nói

- Em đến thăm anh ấy sao? Chị có việc chị đi trước đây

- K-khoan đã, em muốn nói chuyện với chị một lát

Cô không đáp mà chỉ khẽ gật đầu

Hy Nguyệt bước lại vào phòng cùng Giai Lạc, cả hai ngồi xuống chiếc ghế sô pha. Vì đây là phòng vip nên rất đầy đủ tiện nghi. Giai Lạc là người mở lời trước

- Chắc chị biết hết rồi đúng không?

Cô lại gật đầu và im lặng, Giai Lạc lại tiếp tục lời nói

- Ba năm trước thật sự em cũng như chị hoàn toàn không biết gì cả...nhưng sau khi chị biến mất thì Cố Mộc, anh ấy đã nói cho em sự thật.

- Giai Lạc, em có thể cho chị biết trong ba năm nay Lãnh Phong...như thế nào không?

Hy Nguyệt suy nghĩ một lát rồi hỏi, cô rất muốn biết về cuộc sống của Lục Lãnh Phong

- Sau khi chị biến mất, anh hai em gần như phát điên. Lúc mọi người đã hết hy vọng, anh ấy vẫn tiếp tục tìm kiếm chị. Trước kia anh ấy đã rất hay bỏ bữa nhưng ba năm nay lại càng nhiều hơn. Trước khi lấy chị, em thấy anh ấy có hút thuốc nhưng sau khi có chị về sống chung hình như anh hai đã bỏ thói quen đó...nhưng khi chị biế mất, anh hai em lại trở về trước kia. Không hút thuốc, uống rượu thì lại lao vào công việc

Cô thở dài, thì ra cuộc sống của Lục Lãnh Phong so với Hy Nguyệt cũng chẳng vui vẻ hơn là bao. Thường hay bỏ bữa nhưng không phải là anh đều cùng cô ăn sáng, ăn tối đấy sao? Anh biết hút thuốc, nhưng lúc ở Anotole, Hy Nguyệt chưa từng thấy anh đụng vào dù chỉ là một điếu

Anh thay đổi thói quen vì cô như thế mà Hy Nguyệt lại hoàn toàn không nhận ra. Giá như biết được sự thật sớm hơn một chút thì mọi chuyện đã thay đổi rồi phải không?

Bỗng tiếng chuông điện thoại của Hy Nguyệt làm cắt ngang bầu không khí, là Khánh Hà gọi đến

- Chị nghe điện thoại một lát

Nói với Giai Lạc rồi Hy Nguyệt nhấn vào nút bắt máy

- Alo . Bạ𝓃‎ đa𝓃g‎ đọc‎ 𝘁r𝗎yệ𝓃‎ 𝘁ại‎ {‎ 𝒯R𝗎M𝒯R𝖴𝒴𝗲N.𝗩𝓃‎ ‎ }

- Chị Nguyệt, chị đang ở đâu? Còn gần hai mươi phút nữa là có cuộc gặp với Lưu thị rồi

- Chị về ngay

Hy Nguyệt tắt máy rồi bỏ điện thoại vào túi xách, nói vài lời với Giai Lạc sau đó lái xe rời khỏi bệnh viện

- Giai Lạc, chị đi trước nhé. À, bụng của em cũng to hơn rồi, sau này có đi đâu thì hãy kêu Cố Mộc đi cùng em, một mình lỡ có chuyện gì thì nguy hiểm lắm đấy