Vợ Yêu Không Ngoan Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 4: Kiếm cớ



Ra đến ngoài xe Cận Thiếu Phong đã ngồi lên xe trước. Còn trợ lý của anh vẫn đứng bên ngoài chờ.

Cô thư ký kia đi đến tưởng trợ lý Lưu Chính đang cố ý đợi cô lên xe, cô ta đi đến trước mặt trợ lý Lưu liền cười nói: "Trợ lý Lưu sao anh không lên xe, không cần phải mất công đứng ở ngoài đợi tôi như vậy đâu"

Trợ lý Lưu là trợ lý thân cận nhất của Cận Thiếu Phong, cũng là người được Cận Thiếu Phong tin tưởng nhất.

Lưu Chính thấy cô ta tự luyến ra sức ảo tưởng anh liền cười nói: "À chắc cô có hiểu lầm gì rồi! Tôi đứng đây là có thứ cần đưa cho cô"

"Cái gì vậy?" Cô thư ký ngạc nhiên hỏi lại.

"Đây cô tự mở ra xem đi!" Lưu Chính đưa cho cô thư ký một phong thư

Cô ta liền mở ra xem và đọc nó

"Đơn nghỉ việc????" Cô thứ ký cầm trên tay tờ giấy rồi lại hoang mang nhìn trợ lý Lưu.

"Đúng vậy! Từ hôm nay cô chính thức bị sa thải"

"Tại sao chứ tôi đã làm sai việc gì sao? Tôi là người đã làm việc ở Cận Thị gần năm năm cũng là người có kinh nhiệm tại sao lại đuổi việc tôi"

"Đây là mệnh lệnh của tổng giám đốc!"

Cô thư ký sốc nhìn vào trong xe thấy người đàn ông bên trong xe vô cùng điềm tĩnh. Cô chạy đến gõ cửa kính xe

"Tổng giám đốc tôi đã làm sai điều gì sao? Tại sao lại đuổi việc tôi"

Người đàn ông bên trong vẫn im lặng gương mặt có vẻ hơi khó chịu mà nhíu mày, biểu cảm trên khuôn mặt có hơi lạnh lùng, trên người mang theo sự lạnh nhạt hời hợt chỉ có một biểu cảm vô cùng thờ ơ lạnh lùng cũng vì tiếng ồn ào của cô ta mà làm ảnh hưởng đến tâm trạng của anh.

"Lưu Chính lái xe"

"Vâng ạ!"

Chiếc xe Rolls-Royce La Rose Noire Droptail màu đen phiên bản giới hạn nhanh chóng phóng như bay đi trên đường.

Lưu Chính là người đã đi theo Cận Thiếu Phong từ lúc anh lên chức Tổng giám đốc đến bây giờ chưa từng thấy có một cô gái nào có thể chạm được vào người tổng giám đốc.

Nếu là bị người phụ nữ khác chạm vào thì boss sẽ lập tức khó chịu và vứt luôn bộ đồ trên người vào thùng rác mà không cần quan tâm nó mắc tiền như thế nào. Nhưng đây là lần đầu tiên cậu thấy boss của mình lại bị người phụ nữ khác chạm vào mà không cảm thấy tức giận còn tỏ ra có chút gì đó cảm giác vui vẻ.

Buổi tối sau khi xong công việc ở công ty Cận Thiếu Phong lái xe về nhà.

Anh vừa bước vào đến cửa thì quản gia Dương đã chạy ra chào hỏi:

"Cậu chủ, nay sao về muộn vậy? Có cần tôi hâm lại bữa tối cho cậu không?"

"Cậu lên phòng tắm rửa đi. Để tôi cầm đồ giúp cậu" Ông đưa tay ra định nhận chiếc áo vest và cặp táp trên tay anh, nhưng lại bị Cận Thiếu Phong né tránh.

"Không cần phiền bác đâu, cũng muộn rồi bác nghỉ ngơi sớm đi!" Nói xong Cận Thiếu Phong bước lên lầu.

Quản gia Dương nhìn theo bóng lưng anh thì cảm thấy hình như tâm trạng hôm nay của thiếu gia vô cùng tốt. Bình thường khi ông thấy cậu trở về nhà dù là sớm hay muộn đều mang vẻ lạnh nhạt mệt mỏi. Nhưng hôm nay mặc dù cậu về rất trễ nhưng cũng không cần ông cầm đồ hộ, còn tự mình cầm trông rất khác với mọi khi.

Ngày hôm sau…. ngôn tình hài

Cận Thiếu Phong đang ngồi làm việc thì nghe thấy bên ngoài có một giọng nói của thiếu nữ tíu ta tíu tít ở bên ngoài.

"Cố tiểu thư! Cô không thể vào bên trong được đâu. Không có sự cho phép của tổng giám đốc thì không ai được phép vào" Trợ lý Lưu ra sức ngăn cản cô không được vào bên trong.

Đúng lúc này Cận Thiếu Phong mở cửa ra nhìn hai người đang lôi kéo giằng co nhau thì anh nhíu mày.

Trợ lý Lưu Chính lập tức buông tay mình ở trên người của Cố Sở Dao ra cúi đầu cung kính nói: “Tổng giám đốc Cố tiểu thư cứ nằng nặc đòi gặp ngài, tôi đã ngăn cản cô ấy rằng ngài đang làm việc không cho phép ai được quấy rầy ngài nhưng cô ấy vẫn một mực muốn xông vào nên tôi đành…đành…không cho cô ấy vào trong!”

Ánh mắt của Cận Thiếu Phong nheo lại nhìn thiếu nữ trước mặt mình vừa nãy thì như hổ đói muốn lao vào gặp anh còn bây giờ lại ngoan ngoãn đứng im một chỗ.

Nhưng anh nào có biết đối với Cố Sở Dao khi bị người đàn ông cô cố gắng theo đuổi thấy hoàn cảnh đó khiến cô xấu hổ tới mức ngay bây giờ muốn đào một cái hố rồi chui xuống chứ.

"Cố tiểu thư! Cô tìm tôi có việc gì sao?"

Khi nghe thấy giọng nói trầm thấp của anh vang lên Cố Sở Dao liền nhanh chóng quên đi chuyện vừa rồi, cô ngẩng đầu lên đối diện với anh

"Không có gì, tôi chỉ đến đưa cho Cận tổng một số tài liệu thôi!"

Nghe vậy Cận Thiếu Phong ồ lên "Chuyện như đưa tài liệu lặt vặt này mà lại cần đích thân Cố tiểu thư hạ giá giang lâm tới tận đây đưa tài liệu, không lẽ Cố thị đang thiếu người làm hay sao. Không lẽ Cố tiểu thư đến đây là có mục đích gì khác ư?"