Vợ Yêu Không Ngoan Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 6: Quyến rũ



Cố Sở Dao không thèm quan tâm đến anh nữa cô cầm ly sữa bò trên bàn lên uống một hơi hết sạch rồi cô đặt ly sữa xuống bàn thật mạnh nhằm gây ra âm thanh lớn để gây sự chú ý từ anh.

Cận Thiếu Phong ngẩnh măt lên nhìn cô xong chốc lát anh lại cúi xuống đọc tài liệu rất chăm chú, dường như coi sự tồn tại có mặt của cô là vô hình.

Cố Sở Dao cũng không thấy thế mà nản. Anh không chú ý cô thì cô sẽ làm anh chú ý cô, cô không tin với sức hút của mình người đàn ông này có thể ngồi im như pho tượng được.

Cố Sở Dao cởi chiếc áo khoác của mình ra bên trong cô mặc chiếc váy hai dây trông vừa kiểu ngọt ngào lại có chút sexy quyến rũ. Vì là váy hai dây chỗ hở cần hở chỗ che cần che lên vòng một của cô trông rất nóng bỏng và thu hút, sương quai xanh mảnh mai trắng nõn, chiếc cổ nhỏ nhắn xinh xắn trắng ngần.

Cô đi đến bên cạnh ngồi gần anh, mà Cận Thiếu Phong vẫn chẳng quan tâm. Cô ngồi ngắm ngía gương mặt đẹp như tạc tượng của Cận Thiếu Phong ở khoảnh cách gần như vậy liền nuốt nước miếng.

Thật là đẹp trai! Vẻ đẹp trai của anh khiến cô thật sự si mê. Mái tóc ngắn đen nhánh được cắt tỉa gọn gàng. Yết hầu cũng rất mê người, trên người anh còn mang theo một mùo hương bạc hà rất dễ chịu. Đôi môi mỏng kia cô muốn hôn nó.

Nghĩ là làm Cố Sở Dao liền bị sắc đẹp của Cận Thiếu Phong mê hoặc cô không ngần ngại đưa mặt anh lên rồi tiến tới đặt môi mình trên môi anh một cái rồi lại nhanh chóng buông anh ra.

"Tôi…tôi thích anh! Anh có thể đồng ý làm bạn trai của tôi không?" Cố Sở Dao ngượng ngùng không dám nhìn thẳng vào mắt anh, cô lắp bắp nói.

Trời đất ơi đây là lần đầu tiên cô tỏ tình với một người đàn ông. Khi nói ra mấy câu kia cô cũng không thể tin được bản thân cô lại can đảm nói ra câu đó được mới hay chứ!

Cứ tưởng Cố Sở Dao sẽ nghe được lời từ chối thẳng thừng của Cận Thiếu Phong thì cô lại chỉ nghe được tiếng cười bật ra từ lồng ngực của anh.

Cố Sở Dao nghiêm mặt nhìn anh "Cười gì chứ!"

"Cũng không còn sớm nữa, tôi kêu người lái xe đưa cô về!" Nói xong Cận Thiếu Phong đứng dậy đi đến bàn làm việc, rồi cô thấy anh nhấn nút hình như là đang gọi tài xế có ý định đưa cô về thật.

"Anh còn chưa trả lời câu hỏi của tôi mà!"

Cứ thế Cố Sở Dao vậy chưa nhận được câu trả lời của Cận Thiếu Phong. Nhưng cũng may anh ta không có từ chối cô thẳng thừng khiến cho cô cảm giác là cô vẫn còn một tia cơ hội theo đuổi anh.

Không nhận được câu trả lời của anh, cô đi đến trước bàn làm việc chìa điện thoại của mình ra trước mặt anh. Cận Thiếu Phong khó hiểu nhíu mày nhìn cô.

"Chúng ta kết bạn Wechat đi!"

"Tôi không dùng Wechat"

"Vậy anh cho tôi số điện thoại của anh đi!"

"…"

Cố Sở Dao đợi một lúc vẫn chưa thấy Cận Thiếu Phong trả lời mình. Cô liền vươn người lên bàn làm việc lấy chiếc bút máy từ tay anh rồi viết một dải chữ số trên trang giấy trước mặt anh.

"Đây là số điện thoại của tôi, nếu anh thấy nhớ tôi quá có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào" Nói xong Cố Sở Dao nháy mắt với anh một cái, rồi cô kiêu ngạo xoay người đi ra sô pha lấy chiếc áo khoác rồi bước ra ngoài.

Cận Thiếu Phong nhìn dáng vẻ của cô rồi lại nhìn mấy con số nắn nót đều tăm tắp trên trang giấy liền thở dài một hơi. Lúc này anh đưa tay lên chạm nhẹ vào môi mình, thì tim anh lại đập rộn ràng.

Mùi sữa bò cô vừa rồi uống vẫn còn lưu lại mùi hương nhàn nhạt trên khoé môi anh, môi cô cũng rất mềm mại ngọt ngào. Vừa rồi lúc bị cô cưỡng hôn suýt chút nữa thì anh đã không kiềm chế được rồi thật là nguy hiểm.