Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh

Chương 109: Gây rối tửu lâu



Tửu lâu do người chơi mở quả không giống với hệ thống mở, rõ ràng nhân khí nhiều hơn hẳn.

Nếu hỏi nhiều hơn chỗ nào, anh bạn ngó xem, vừa vào cửa đã đụng hai băng cãi nhau rồi.

Mấy người chơi nam bao vây một mỹ nữ ở giữa, hùng hổ chửi ầm lên. Mà mỹ nữ kia thân hình yểu điệu, nhưng không hề lùi bước.

Nhìn tư thế này, hình như là cảnh kinh điển mấy tay lưu manh đùa giỡn mỹ nữ. Lương Tu Ngôn vốn có nguyên tắc không có náo nhiệt nào không góp vui được, vì thế quẳng nhiệm vụ sang một bên, đứng đảm nhiệm quần chúng vây xem.

Cậu nam sinh dẫn đầu khoảng chừng mười tám, mười chín, gương mặt trẻ con, có lẽ còn là học sinh, gào lên tức giận: “Chạy trốn tới nay, giờ xem ngươi còn trốn đi đâu! Tên trộm vặt mau trả đồ lại cho bọn ta!”

Tiểu mỹ nữ hất hàm, nói: “Ai trộm đồ của các ngươi, trên bí tịch này có viết tên các ngươi à?”

“Ngươi còn nói láo? Bọn ta trầy trật đánh chết quái, ngươi lại thừa cơ a!”

“Lời này thiệt kỳ cục, trên đường rơi đồ còn không cho người ta nhặt hả?”

Lương Tu Ngôn xem như hiểu đại khái, vốn cảm thấy mấy tên đàn ông con trai chặn con gái người ta thì hơi quá đáng, nhưng nay đã biết hóa ra cô nàng này cướp trang bị người ta, lập tức độ thiện cảm với cô nàng rơi tự do, đứng về phía nhóm người chơi nam.

“Còn nói nhảm với cô ta làm gì.” Người nam sinh có vóc người gầy gầy đứng ra nói, “Chúng ta đã quá khách khí với cô ta, đừng đem khách khí thành phúc khí, nếu bây giờ ngươi không giao ra, bọn ta liền chém ngươi tới khi bí tịch rơi ra, còn chém bao lần mới bạo, thì phải xem số ngươi tốt hay không.”

“Bớt uy hiếp ta nhé, không suy nghĩ mình có bao nhiêu cân lương.”  Tiểu mỹ nữ cười lạnh.

Lời này quả nhiên khích thích tụi con trai kia, cả đám bắt đầu xoa tay, tay đầu lĩnh cũng không nói nhảm nữa, từ trong bao phục lấy ra vũ khí, nói: “Được lắm, đừng nói sao bọn ta lấy nhiều khi ít.”

Mỹ nữ  vẫn khoanh tay đứng đó, chẳng hề liếc con mắt khi họ lấy ra vũ khí.

Lương Tu Ngôn nhìn mà hơi ngạc nhiên, cô nàng dáng vẻ bình thản, rốt cuộc bởi bản thân vốn là một cao thủ không để đám lâu la này vào mắt, hay có hậu thuẫn nào đó vững chắc, bằng không lẽ nào không sợ bị người ta tẩy trắng sao?

Đúng lúc này, đột nhiên vang lên một giọng nói:

“Các vị từ từ, chuyện gì cũng từ từ.”

Nghe tiếng nhìn lại, thì thấy một người đàn ông tướng mạo đẹp trai, nụ cười hiền hòa chạy ra từ trong đám người, còn không ngừng nói với người bên cạnh “Cho xin qua, cho xin qua.”

Bộ dạng lười nhác, trời sập xuống làm mền, không phải Tùy Phong còn là ai?

Tiểu mỹ nữ kia nhìn thấy y, cứ như chó thấy xương, hai mắt lóe sáng, mới rồi còn treo nụ cười lạnh bên môi, nay lập tức đổi thành cười duyên ngọt ngào, vội chào hỏi không ngớt, thanh âm ững ẹo đó, hoàn toàn khác hẳn với lúc châm chọc.

“Tùy lão bản.”

Tùy lão bản?

Lương Tu Ngôn ngó Tùy Phong, lại ngó tiểu mỹ nữ, lại ngó Tùy Phong, cố gắng muốn từ bản mặt của bọn họ nhìn ra chân tướng.

Tùy Phong hoàn toàn như người không sự sống, chưa từng để ý mỹ nữ, lập tức ôm quyền thi lễ với đám con trai, nói: “Ngại quá, các vị có thể cấp thể diện cho tại hạ chăng, đừng đánh trong tiểu điếm.”

Đám con trai thoạt đầu thoáng sửng sốt, không ngờ người đàn ông trẻ tuổi trước mắt đây chính là tay chơi vung tiền như rác trong truyền thuyết, có điều bọn họ mau chóng hồi thần, dù người chơi có tiền đi nữa, cũng chỉ là người chơi đâu phải GM.

Cậu trai gầy gầy nói: “Tùy lão bản, việc này anh cũng thấy đấy, rõ ràng cô ta không đúng trước, chẳng lẽ Tùy lão bản muốn bao che tên trộm vặt này sao?”

Đối phương tuy từng câu từng câu Tùy lão bản rất khiêm nhường, nhưng ý chất vấn trong giọng nói quá rõ.

“Hiểu làm,” Đối diện với lời chất vấn của đối phương, Tùy Phong chỉ cười cười, nói: “Ta không có bao che ai cả, nhưng mà ta làm ăn nho nhỏ, nếu hôm nay cậu tới đánh một trận, ngày mai cậu ta đến đánh một trận, ảnh hưởng tới việc buôn bán của ta không nói, chính là đánh hỏng cái bàn này cái ghế kia, ta lại phải lỗ không ít tiền.

Cậu trai gầy gầy cũng không phải người không nói lý, ngẫm lại, liền dịu giọng, hỏi: “Vậy ý của Tùy lão bản?”

“Rất xin lỗi chư vị, ngày ta mở cửa tiệm này, còn có cái quy củ, trong quán cấm PK, quy củ này không thể phá, nhưng ta cũng không thể nhìn các cậu chịu thiệt, cho nên các cậu xem –” Tùy Phong tạm dừng, dường như đang cố ý khơi gợi tò mò.

Chẵng những mấy vị đương sự, mà ngay cả quần chúng vây xem, gồm Lương Tu Ngôn trong trỏng, không khỏi tò mò, Tùy Phòng đến tột cùng có chủ ý gì.

Nếu phải giải quyết bằng bạo lục, thì chẳng hề chi. Với trình độ “Thiên hạ đệ nhị” của Tùy Phong, muốn giải quyết mấy người chơi bình thường, căn bản là chuyện nhỏ.

Đương lúc mọi người đang sôi nổi suy đoàn, chợt nghe thấy Tùy Phong mở miệng nói: “Vị cô nương này, ta xem trang bị của cô, bí tịch này chắc hẳn không dùng được đâu.”

“Anh sao biết?” Tiểu mỹ nữ hai mắt tròn xoe. dáng vẻ khó mà tin nổi. “Đây là bí tịch khinh công, ta quả thật không dùng được, tính cầm bán.”

Tùy Phong không trả lời, mà nói: “Nếu cô nương muốn bán, không bằng bán thẳng cho ta, thế nào?”

Dù tiểu mỹ nữ đã biết ý đồ của Tùy Phong, nhưng cô vốn kiếm tiền, có ông chủ lớn ở đây, ngu chi không bán. “Được, 20 kim, không trả giá.”

20 kim? Lương Tu Ngôn nghe xong mém tí cắt đứt lưỡi mình, cắt cổ giữa ban ngày a.

Tùy Phong ý cười càng sâu, cặp mắt hoa đào sắp hít thành một đường, “Tâm của cô nương có phần đen quá rồi. Giá trị của bí tịch này, ta với cô trong lòng rõ ràng. Cấp cao không thèm, cấp thấp không dùng được, cơ bản vô bổ, 12 kim.”

“Không…”

Tiểu mỹ nữ còn muốn trả giá, chợt nghe Tùy Phong chậm rãi cắt ngang: “Cô nương chớ vội cự tuyệt, đừng ngại cân nhắc suy nghĩ lại, giá của ta đã cao hơn 20% so với thị trường rồi.”

Tiểu mỹ nữ hành nghề bao lâu nay, trong lòng tự nhiên rõ ràng, hơn nữa tình thế hiện tại, khẽ cắn môi, nói: “Thành giao.”

Hai người tiền trao cháo múc xong, tiểu mỹ nữ quay đầu bước đi. Còn Tùy Phong giao bí tịch cho người con trai đầu lĩnh.

“Này… Chuyện nhỏ bé này, để Tùy lão bản giúp nhóm ta bỏ tiền?”

“Chút tiền lẻ thôi,” Tùy Phong vẫn cứ nhét bí tịch vào trong tay cậu ta, không để cậu từ chối nhiều, “Vả lại ta không đúng trước, đừng khách sáo với ta nữa.”

“Vậy đa tạ Tùy lão bản.”

Tùy Phong cùng bọn họ khách sáo vài câu, ngươi chơi vây xem thấy cục diện mới rồi còn giương cung bạt kiếm, được Tùy Phong hóa giải nhanh gọn lẹ, đều tự trở về chỗ ngồi của mình ăn tiếp, thuận tiện khen mấy câu như Tùy lão bản đối nhân xử thế, thủ đoạn cao minh, v..v..