Vũ Động Càn Khôn

Chương 548: Ác chiến



Rầm!

Nguyên lực mạnh mẽ gần như trong nháy mắt bùng phát từ cơ thể Chúc Thiên Hỏa, sức mạnh đó vượt xa một cường giả Tam Nguyên Niết Bàn bình thường.

Cảm nhận được sức mạnh đó, Lâm Động nheo mắt lại. Tuy ngôn ngữ Chúc Thiên Hỏa cao ngạo nhưng không thể không thừa nhận rằng hắn có tư cách như thế. Thực lực của hắn quả thật vượt xa những kẻ có được bảo tàng, thực lực đột nhiên nâng cao. Nguồn truyện: Truyện FULL

Nhưng thực lực của Lâm Động cũng không phải dựa vào bảo tàng mà một bước lên trời. Từ Tạo Hóa Cảnh đại thành khi mới vào Chiến trường Viễn Cổ, hắn đã từng bước tiến lên, trải qua không biết bao huyết chiến khổ tu mới có được thành tựu như hôm nay. Vì thế, nếu Chúc Thiên Hỏa coi Lâm Động là những kẻ nửa mùa kia thì kết quả sẽ khác xa những gì hắn dự liệu.

- Cứ để hắn cho ta! Tiểu điêu, ngươi không cần ra tay!

Lâm Động ngoảnh lại nhìn Tiểu điêu phía sau, nói.

Nghe vậy Tiểu điêu nhíu mày, nhưng hắn cũng biết Lâm Động lo hắn sẽ để lộ thân phận, nên đành phẩy tay nói:

- Vậy cũng được, đối thủ thế này ta cũng không muốn động thủ!

Lâm Động bất lực lắc đầu, quay lại quả nhiên thấy gương mặt tối sầm của Chúc Thiên Hỏa. Xem ra hắn đã bị Tiểu điêu chọc giận không ít.

- Mong là lát nữa các ngươi vẫn có thể cứng đầu được như thế!

Nguyên lực cuồng bạo bao trùm toàn thân, Chúc Thiên Hỏa chầm chậm giơ cây trường thương đỏ rực trong tay lên, một tia hàn quang khóa chặt lấy Lâm Động, khóe miệng hắn nhếch lên, nói.

Lâm Động nhướng mày, định nói gì đó thì đã thấy Chúc Thiên Hỏa đã lao tới. Cây thương trong tay múa ra vô số thương ảnh đỏ rực, nhằm thẳng những yếu huyệt của Lâm Động mà đánh tới.

Ting ting!

Thương ảnh bay tới, khi còn cách Lâm Động vài trượng, Thiên Ngạc Cốt Thương cũng bắn ra vô vàn thương ảnh khác, bay tới đâm vào thương ảnh của Chúc Thiên Hỏa, tia lửa bắn ra khắp nơi, kình phong cuồng bạo cuộn trào từ những điểm tiếp xúc.

Tiếp một chiêu này của Chúc Thiên Hỏa, Lâm Động không lui mà còn tiến, cánh tay vung lên, Thiên Ngạc Cốt Thương nhằm thẳng tim Chúc Thiên Hỏa đâm tới.

- Hừ!

Thấy Lâm Động ra tay không chút nương tình, Chúc Thiên Hỏa hừ lạnh, cây thương bỗng biến thành một đường cong quỷ dị đập lên Thiên Ngạc Cốt Thương.

Xoẹt xoẹt!

Một chiêu bị chặn đứng, mắt Lâm Động lóe sáng, công kích cuồng bạo lại bộc phát. Cả hai đều là cao thủ dùng thương, khi giao đấu thì thương ảnh đầy trời, ánh lửa sáng chói khiến người ta nhìn phải hoa mắt.

Tất cả mọi người trong Viễn Cổ Chi Địa cũng tập trung nhìn về hướng này. Một số cường giả có con mắt không tệ, sắc mặt dần trở nên nặng nề. Vì họ nhận ra rằng đối mặt với công kích mạnh mẽ như thế của Chúc Thiên Hỏa, nhưng Lâm Động vẫn không có dấu hiệu rơi vào thế hạ phong. Thiên Ngạc Cốt Thương trong tay đã chặn được hết mọi đòn tấn công của Chúc Thiên Hỏa.

Đến lúc này những ai có mặt đều hiểu ra, thực lực Lâm Động hiện tại đã mạnh hơn hồi mới vào Viễn Cổ Bí Tàng này rất nhiều lần!

Khác với trận chiến bên Lâm Động, Tiểu Viêm và Sơn Tướng Mục Hoang lại có tình hình khác. Cả hai đều thuộc loại giỏi chiến đấu dùng sức mạnh, cảnh tượng nắm đấm với thiết côn đánh nhau tạo nên một cảm giác rất kích thích thị giác.

Thân thể Mục Hoang được bao bọc trong ánh kim sắc chói lòa, rõ ràng là hắn đã sử dụng Niết Bàn Kim Thân đến mức cao nhất. Còn quanh người Tiểu Viêm là chiến giáp huyết sắc, sát khí đậm đặc tỏa ra từ cơ thể thậm chí có dấu hiệu áp đảo được Mục Hoang.

Tiểu Viêm vốn là Yêu thú, hơn nữa còn trải qua rất nhiều sự tôi luyện, rõ ràng dù có chút thành tựu về tu luyện nhục thể, cho nên Mục Hoang rõ ràng không thể so sánh được với Tiểu Viêm.

Thiết côn xé tan không khí cùng với âm thanh chói tai, tận dụng được một sơ hở rất nhỏ, xuyên qua lớp phòng ngự của Mục Hoang, cuối cùng giáng mạnh lên vai hắn.

Binh binh!

Năng lượng cuồng bạo bùng phát từ vai hắn, thân hình to lớn của Mục Hoang bị Tiểu Viêm đánh lui mấy bước, kim quang nơi vai tối đi một chút.

Tất cả mọi người đang có mặt đương nhiên đều đã nhìn thấy cảnh tượng đó, cả tòa thành ồ lên tiếng kêu kinh ngạc. Rõ ràng bọn họ không thể ngờ Tiểu Viêm, một kẻ không chút nổi danh gì lại có thể chiếm thế thượng phong trước Mục Hoang!

Sắc mặt Điền Chấn phía trước đại điện cũng hơi thay đổi. Xem ra truyền thừa Huyền Tông đã đem lại không ít lợi ích cho hai người Lâm Động, nếu không thì chúng cũng không thể đạt được mức này.

Nghĩ vậy, mắt Điền Chấn ánh lên sự phẫn nộ và rất không cam tâm, kẻ có được truyền thừa, thực lực đại tăng phải là hắn mới đúng!

- Hai tên khốn kiếp, các ngươi tưởng Tứ tướng của Vương triều Đại Càn dễ đối phó vậy sao? Giờ đã đắc ý e là hơi sớm quá đấy!

Ánh mắt Điền Chấn tối lại, cười lạnh nói.

Thiên Ngạc Cốt Thương của Lâm Động nhanh như chớp quét qua tai Chúc Thiên Hỏa, hàn phong thổi bay một lọn tóc, bàn tay trái tung ra nhằm thẳng chưởng của Chúc Thiên Hỏa đánh tới.

Một tiếng hự trầm đục vang lên, kình phong dâng trào, cả hai đều bật ra sau vài bước.

- Cũng có chút bản lĩnh, quả nhiên ngươi khác với ngươi khác với bọn ta từng gặp!

Chúc Thiên Hỏa xoa tai, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Động, nói.

Lâm Động đứng thẳng người, mũi thương chỉ mặt đất, nguyên lực hùng hồn bao quanh cơ thể, thanh thế không hề thua kém Chúc Thiên Hỏa.

- Đồng bọn của ngươi hình như không phải đối thủ của huynh đệ của ta!

Lâm Động liếc nhìn chiến cục cách đó khá xa, cười nói.

- Giờ nói những lời đó là hơi sớm đấy!

Chúc Thiên Hỏa cười lạnh, ánh mắt tối lại, hai tay biến ra vô số ấn pháp kỳ dị. Cùng với sự biến hóa của ấn pháp, nguyên lực quanh người cũng trở nên sôi sục hơn.

- Bọn ta khác với loại người dựa vào truyền thừa như các ngươi. Thực lực của Vương triều Siêu cấp không phải là cái mà bọn người từ Vương triều Hạ cấp như ngươi có thể tưởng tượng được đâu.

Ầm!

Ngay khi Chúc Thiên Hỏa có hành động, thì ở chiến trường cách đó khá xa bỗng vang lên tiếng nổ trầm. Chỉ thấy thân thể Mục Hoang có xu hướng phình to ra, vô số làn sóng năng lượng điên cuồng cuộn trào.

Lâm Động nhìn luồng năng lượng bỗng bùng phát quanh hai người, nheo mắt nói:

- Muốn dùng thủ đoạn thật sự rồi sao?

Nguyên lực quanh Chúc Thiên Hỏa, theo những sự thay đổi của ấn pháp đã trở nên đỏ rực một cách quỷ dị, nhìn từ xa giống như biển lửa rừng rực cháy.

Thân thể Chúc Thiên Hỏa cũng đỏ rực, mái tóc đã đỏ càng trở nên đỏ hơn, cuối cùng nhìn tựa như dòng máu tươi.

Toàn bộ cả tòa thành, gần như mọi ánh mắt đều tập trung trên bầu trời. Tất cả đều cảm nhận được công kích đáng sợ mà hai người Chúc Thiên Hỏa sắp phát ra, xem ra dường như cả hai đều không muốn kéo dài cuộc chiến nữa.

- Lâm Động, hai ngươi ép được bọn ta đến mức này là đủ có thể tự hào rồi đấy!

Giọng nói oang oang phát ra từ Chúc Thiên Hỏa, trong tiếng nói ấy cũng có sự nóng bỏng của biển lửa.

Thân ảnh Chúc Thiên Hỏa ẩn hiện trong biển lửa, ngay sau đó biển lửa sôi sục, hư không phía trên biển lửa vỡ tan, một thân thân hình đồ sộ được bao quanh bởi hỏa diệm dần xuất hiện.

Ầm!

Cùng với sự xuất hiện của hư ánh đó, nhiệt độ cả trời đất dường như tăng cao, nguyên lực trong trời đất lập tức sục sôi.

Grào!

Đồng thời, thân thể Mục Hoang cũng phình to đến hơi chục trượng, làn da hắn nhanh chóng biến thành màu vàng đất, thậm chí còn nhìn thấy những đường vân như quy giáp, dường như có một luồng sức mạnh nặng nề như núi lan tỏa ra từ trên thân thể hắn.

Nhìn từ xa, Mục Hoang lúc này như biến thành một ngọn núi cỡ nhỏ!

Cả tòa thành phát ra những tiếng kêu đầy sửng sốt, ánh mắt ai cũng đầy sự sợ hãi mà đầy thèm muốn. Vũ kỹ ở tầng thứ này là thứ mà họ mơ mà không được, không hổ là Vương triều Siêu cấp!

Biển lửa phản xạ đỏ rực trong ánh mắt của Chúc Thiên Hỏa, những ngọn lửa rừng rực cháy, cánh tay hắn khẽ hạ xuống, bàn tay chầm chậm thò ra, từ sâu trong mắt có ánh lửa chập chờn.

- Lâm Động, tiếp theo ta sẽ cho ngươi biết thế nào là vũ kỹ của Vương triều Đại Càn. Ngươi chết cũng sẽ không hối hận!

Giọng nói trầm đục vang ra từ biển lửa, ngay sau đó, hỏa diệm bùng cháy điên cuồng, ngưng tụ thành một đạo hư ảnh.

- Viêm Ma Kình, Phần Thiên Hạ!

- Man Sơn Thể, Ban Sơn Nhạc!

Sức mạnh đáng sợ cuộn trào từ trên không trung, ngay sau đó biển lửa nhanh chóng lan tỏa, hư ảnh to hàng chục trượng được bao bọc bởi hỏa diệm đã hoàn toàn xuất hiện trước mắt mọi người.

Uỳnh!

Cách đó không xa, cuối cùng Mục Hoang cũng dừng việc phình to, trên lớp da màu vàng đất, vô số đường hoa văn kỳ dị hiện lên, hắn cúi xuống nhìn Tiểu điêu, ánh mắt lạnh tanh.

- Kết thúc rồi!

Một giọng nói trầm đầy sát khí truyền ra từ người khổng lồ kia, rồi hắn bước ra, kinh phong mang sức mạnh hủy diệt ập về phía Lâm Động và Tiểu Viêm.

Uy lực của Linh Vũ kỹ thật kinh người!