Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 513: Long Cung khủng bố, tập sát



- Ba lần quán chú, không có lực lượng sáu mươi vạn cân, nhưng lại lớn hơn bốn mươi vạn cân, xem ra suy nghĩ của ta vẫn có thể thực hiện được.

Sở Nam không tiếp tục áp súc lực lượng vào Hạo Thiên Tiễn nữa, bởi vì sau ba lần áp súc thì Hạo Thiên Tiễn đã đạt đến cực hạn chịu đựng, nếu còn tiếp tục áp súc thì Hạo Thiên Tiễn sẽ bạo liệt, giống như đám đệ tử bị bạo liệt tại Cực Lạc Cung lúc trước.

Sở Nam đem Hạo Thiên Tiễn hoàn toàn khác lúc trước lắp lên dây, kéo Long gân đã biến thành dây cung ra sau, hết sức chậm rãi.

Thế nhưng, vừa kéo thử thì Sở Nam mới phát hiện nó không động đậy.

Mặc dù Sở Nam không kéo được, nhưng vẻ mặt đại kinh của Tất Chính đã biến thành âm trầm, thầm nghĩ:

- Cung này… là cung gì? Khí tức này… tại sao lại khiến từ tận đáy lòng của ta dâng lên một loại cảm giác kinh sợ, cả Hạo Thiên Tiễn nữa, rốt cuộc bị hắn động thủ động cước gì, thần niệm ấn tích của ta ở bên trên đã bị tiêu trừ, khiến ta không thể điều khiển được.

Trong lòng mặc dù đại kinh, nhưng Tất Chính phản ứng vô cùng nhanh, hai cái Hạo Thiên Tiễn liền được lắp lên cung, hắn cắn chặt răng nói:

- Mặc kệ cung của ngươi là gì, kéo không được thì cũng chỉ lãng phí mà thôi, Ma Đạo Tử, chết dưới tay ta đi!

Sở Nam và Tất Chính mặc dù cách nhau hơn trăm mét, nhưng cự ly đó đối với Hạo Thiên Cung và Hạo Thiên Tiễn có thể bắn xa mấy ngàn mét thì cự ly này căn bản không đáng kể, tiễn vừa xuất thì lập tức đến nơi.

Sở Nam thấy không thể kéo cung được cũng rất kinh ngạc, thầm nghĩ:

- Long nha và Long gần này chưa trải qua luyện chế mà đã có uy lực này, nếu luyện chế một phen thì không biết sẽ tạo thành uy thế kinh thiên động địa gì?

Trong đầu thoáng hiện ra một suy nghĩ như vậy, dòng xoáy bên trong thân thể Sở Nam đã xoay tròn đến cực hạn, để sinh mệnh lực tiến vào trong mỗi một phần huyết nhục, khiến tinh thần hắn sung mãn, chỉ trong chốc lát, ngón giữa và ngón cái của hắn liền lóe lên ngũ thải quang mang rực rỡ.

Long Cung bị kéo ra một cách hết sức chậm rãi.

Trong nháy mắt kéo ra, một cỗ lực lượng hung bạo bành trướng ra, nhất thời bành trướng, nhấn chìm cả mảnh thiên địa này, năng lượng thiên địa điên cuồng hướng về phía Long Cung mà tràn đến, Chu tài chủ cách đó cực xa cũng không ngừng thổ huyết, tứ chi dốc hết lực bò về phía trước, mà người của thành Tùng Mộc đều cảm thấy hít thở không thông, cho dù là thân thể cũng bị trói chặt, về phần dãy núi bên cạnh thành Tùng Mộc, bên trong có vô số dã thú rống vang.

Mà Kỳ Liên Thắng cũng ở trong dãy núi này, nghe thấy tiếng thú rống thì sắc mặt hơi biến, lập tức đạp nhập hư không, thân thể như mũi tên tiến thẳng về phía Sở Nam và Tất Chính đang giao chiến, trong miệng lẩm bẩm:

- Ma Đạo Tử, ngươi quả nhiên là chui đầu vào lưới rồi, vậy hãy để lão phu đến lấy mạng ngươi!

Mặc dù Sở Nam chỉ kéo được một đoạn nhỏ, nhưng Sở Nam lại cảm giác như năng lượng bên trong cơ thể đã bị rút mất một phần năm, thoạt nhìn có vẻ ít, nhưng một phần năm này chính là rút ra từ Ngũ Hành tương sinh, nếu như không phải là Ngũ Hành tương sinh, e rằng vừa rồi Sở Nam đã bị hút kiệt rồi.

- Mũi tên này đến cùng sẽ có bao nhiêu uy lực đây?

Sở Nam tiếp tục kéo,tốc độ vẫn chậm chạp vô cùng. Ở bên kia, Tất Chính cũng không tốt hơn, hai mũi Hạo Thiên Tiễn khiến nguyên lực của hắn điên cuồng tiêu hao, hắn cảm thấy dị tượng mà Long Cung mang đến, toàn thân phát lạnh, với tu vi của hắn, đương nhiên biết, cây cung kia không kéo ra được thì thôi, nếu kéo ra được thì uy lực tuyệt đối khó tưởng.

Nghĩ như thế, Tất Chính cắn răng một cái, lại đặt hai mũi Hạo Thiên Tiễn lên dây, Tất Chính không phải không muốn bắn từng mũi tên, nhưng Tất Chính không nắm chắc có thể bắn phá được kiện pháp bảo phòng ngự của Sở Nam, cho nên mới làm như vậy, bốn mũi Hạo Thiên Tiễn khiến Tất Chính phun ra một ngụm máu tươi.

Hai người đều bắt đầu liều mạng rồi.

Tên đã lắp lên cung, ngoại trừ bắn ra thì không còn biện pháp khác.

Tất Chính muốn giết Ma Đạo Tử, dùng uy danh hiển hách của hắn để làm thành tựu, Sở Nam cũng muốn giết Tất Chính, hắn ngược lại không muốn uy danh gì, hắn chỉ dựa vào một lý do rất đơn giản, đó là: hắn muốn sống.

Mà Sở Nam muốn sông thì Tất Chính nhất định phải chết.

Sở Nam cũng thổ ra một ngụm huyết, thuận theo Long Cung từng chút một bị kéo ra, uy năng trong thiên địa càng ngày càng lớn, một mảnh hắc ám dường như tràn về phía Long Cung, mà năng lượng bên trong thân thể Sở Nam đang bị rút cạn dần, một phần năm, một phần tư, một phần ba…

Long Cung chỉ mới kéo ra được một phần năm mà năng lượng bên trong thân thể Sở Nam chỉ còn lại hai phần ba.

Năng lượng của Tất Chính cũng tiêu hao nhanh chóng, hắn là Võ Hoàng sơ cấp, vốn có thể ở trong không khí trực tiếp rút ra thiên địa nguyên lực, nhưng bây giờ thiên địa nguyên lực đều tràn về phía Long Cung trong tay Sở Nam một cách quỷ dị, Tất Chính muốn đoạt từ đó thì vô cùng khó khăn, cũng may trong người hắn có đan dược, là Sinh Nguyên Đan cấp bảy của Thiên Nhất Tông.

Sinh Nguyên Đan vừa được nuốt xuống, toàn thân Tất Chính liền tràn ngập cảm giác nguyên lực vô cùng tận, Hạo Thiên Cung đã được kéo ra hai phần ba.

Thần niệm của Tất Chính xem xét thảm trạng của Sở Nam, trên khuôn mặt âm hiểm lộ ra nụ cười, thầm nhủ:

- Bốn tiễn cùng phóng, pháp bảo phòng ngự của ngươi có thể cản được sao? Tất cả đều sẽ bị hủy diệt, kể cả ngươi, tính mạng và uy danh của Ma Đạo Tử!

Kỳ Liên Thắng hành tẩu trong không trung, một bước tiến xa đến mấy ngàn mét, chỉ trong chớp mắt, chỉ còn cách vị trí của Sở Nam bảy bước chân mà thôi.

Năng lượng nhanh chóng tiêu hao, điên cuồng tiêu hao, giống như có một cái thìa cực lớn đang không ngừng móc năng lượng từ trong người Sở Nam ra, Long Cung đã được kéo đến hai phần năm, nhưng năng lượng bên trong thân thể Sở Nam thì còn lại chưa đến một phần tư.

Còn Tất Chính, trên người ngoại trừ có quang mang thổ hoàng sắc thì còn phát tán ra quang mang mộc thanh sắc, hai loại hào quang bạo thiểm, dây cung của Hạo Thiên Cung đã sớm bị kéo căng, bốn tiễn như độc xà nuốt tim người, muốn nhanh chóng bắn ra.

Tất Chính lại lần nữa cuồng tiếu, quát:

- Ma Đạo Tử, cung của ngươi kéo không hết rồi, đừng phí công nữa, hãy để Hạo Thiên Tiễn của ta hủy diện thi cốt của ngươi, dương danh thiên hạ!