Vu Sư

Chương 100



Từ biệt thự ra tới, đã hơn mười một giờ, mùa thu ban đêm đã có chút lạnh, một trận gió thổi tới, Vu Miểu Miểu không tự giác nhích người lại gần bên cạnh Quý Lãng.

Quý Lãng hơi hơi mỉm cười, nhét Oa Oa qua: "Em ôm đi, anh lấy xe."

"Ừm." Vu Miểu Miểu gật gật đầu, ôm Oa Oa đi ra ngoài biệt thự trước một bước, ngoan ngoãn chờ.

Chỉ chốc lát sau Quý Lãng liền lái xe ra tới, khi Vu Miểu Miểu lên xe, một cái chăn mỏng từ trên đầu hạ xuống, phủ lấy cô cùng Oa Oa kín mít.

Vu Miểu Miểu chớp chớp mắt, định nói trong xe không có gió, mình cũng không lạnh, nhưng nhìn bộ dáng Quý Lãng nghiêm túc giúp cô sửa sang lại cái chăn mỏng, một dòng nước ngọt ngào xuất hiện ở trong lòng. Lúc này, đừng nói là không lạnh, cho dù bây giờ có là giữa trưa tháng sáu, chỉ cần là tướng công đắp chăn cho cô, cô cũng tuyệt không đẩy ra.

"A, a ~~" Oa Oa bị chăn che đậy toàn bộ, có chút không vui giãy giụa lên.

"Ôm Oa Oa lên cao một chút." Quý Lãng nhắc nhở nói.

"À." Vu Miểu Miểu lúc này mới hoàn hồn, nâng Oa Oa lên trên, lộ ra cái đầu.

Oa Oa có thể lại thấy ánh sáng, vui vẻ cười toe khoé miệng.

"Đi rồi, về nhà." Quý Lãng lại giúp Vu Miểu Miểu thắt kỹ đai an toàn, lúc này mới khởi động xe, rời đi khu biệt thự.

Vu Miểu Miểu lấy ra di động gửi tin nhắn cho Đông Vĩnh Nguyên, nói cho hắn biết đã tìm được Quỷ Quái rồi, hắn có thể lại đây lấy thanh kiếm gãy của sư huynh hắn bất cứ lúc nào. Mà Đông Vĩnh Nguyên tựa hồ thật sự thực sốt ruột, tỏ vẻ hắn lập tức tới ngay.

"Đông Đông sợ sư huynh hắn đến vậy luôn á." Vu Miểu Miểu nhịn không được lầm rầm.

"Làm sao vậy?" Quý Lãng nghi hoặc nói.

"Lúc trước em đưa cho linh miêu thanh pháp kiếm kia để nó tìm linh, đó là thanh kiếm của sư huynh Đông Đông, hắn nói sợ bị sư huynh phát hiện, dùng xong lập tức liền phải trả lại cho hắn. Vừa rồi em gửi WeChat cho hắn, nói đồ vật đã dùng xong rồi, bảo hắn ngày mai tới lấy, kết quả hắn nói hắn lập tức lại đây. Gấp đến như vậy, xem ra Đông Đông trước kia nhất định bị cái tên sư huynh này khi dễ thảm thiết rồi." Vu Miểu Miểu giải thích nói.

"Hắn lập tức liền lại đây lấy?" Quý Lãng theo bản năng nhìn thoáng qua thời gian.

"Em bảo hắn đi biệt thự lấy, chờ lát em lại gọi điện cho Liễu Mị Nhi, bảo nàng ta chờ Đông Đông đến, rồi bảo nàng ta đưa cho Đông Đông là được rồi." Vu Miểu Miểu nói xong liền dùng di động gọi đến điện thoại trong biệt thự, dặn dò Liễu Mị Nhi một phen.

Cúp điện thoại, Vu Miểu Miểu nghĩ nghĩ nói: "Về sau Quỷ công tử cũng ở lại biệt thự, em phải bớt thời giờ gia cố trận pháp trong biệt thự một chút mới được."

Quỷ công tử, cái xưng hô này vừa nghe liền biết Vu Miểu Miểu đang nói Nguyên Bạch.

"Hắn tu vi rất cao." Quý Lãng thuận thế hỏi.

"Ừm, phỏng chừng lúc hắn thành lệ quỷ, thực lực cũng đã rất mạnh, bằng không cũng sẽ không đến nỗi thiếu chút nữa hồn phi phách tán ngay lúc đang chuyển hoá đâu." Khi linh hồn chuyển hoá thành lệ quỷ, chỉ cần trong lòng người đã chết có oán niệm hoặc chấp niệm ở một trình độ nhất định, lệ quỷ có thể thành hình, mà oán niệm lớn hay nhỏ hoặc là cường độ chấp niệm đến mức nào, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến lực lượng mà lệ quỷ sở hữu. Cho nên quá trình chuyển hóa thành lệ quỷ cũng không có cái gì nguy hiểm, trừ phi bên cạnh vừa lúc có người của Huyền môn ra tay ngăn cản. Còn loại giống như Quỷ công tử, tự chuyển hóa mà suýt chút hồn phi phách tán, càng cần hồn phách của muội muội mình bổ sung mới thành lệ quỷ, thì ắt hẳn lực lượng hắn chuyển hóa mà thành nhất định phi thường mạnh mẽ.

Đơn giản mà nói, chính là quá trình chuyển hóa càng nguy hiểm thảm thiết, khi thành hình liền càng cường đại.

"Hơn nữa, hắn dùng một trăm năm tu vi để làm giao dịch với Vu sư, đổi lấy thông tin muội muội hắn mất đi đôi mắt. Lại bị tổ tiên Điêu gia cưỡng chế luyện thành quỷ phó, cho đến ngày nay, tu vi vẫn cường đại như cũ. Em đoán, nếu hắn còn ở thời kỳ mạnh nhất, chúng ta đều không nhất định là đối thủ của hắn." Vu Miểu Miểu nói.

"Vậy hắn lợi hại như vậy, em còn cùng hắn làm buôn bán, an toàn không?" Càng biết Quỷ công tử cường đại, Quý Lãng liền càng kiêng kị, đây cũng là nguyên nhân mà vừa rồi hắn muốn ngăn cản.

Quá trình trưởng thành của Quý Lãng chú định hắn sẽ không dễ dàng tin tưởng bất luận kẻ nào, cho nên đối với hết thảy những thứ có nguy hiểm tiềm tàng, phản ứng đầu tiên của hắn đều là bài trừ.

"Cho nên em mới không có đồng ý ký huyết khế với hắn đó." Vu Miểu Miểu nói, "Huyết khế tuy rằng có thể chế ước cả đời Quỷ công tử, nhưng vật cực tất phản, đặc biệt là loại khế ước bá đạo có chứa áp bách này, bất luận là ký như thế nào, thời gian lâu dần sẽ sinh ra mầm tai hoạ. Tựa như chủ nhân trước của Quỷ công tử vậy, nếu không phải Quỷ công tử phối hợp, linh miêu khẳng định không lấy được xương ngón tay đâu."

Nghe vậy, Quý Lãng kinh ngạc nhướng mày, hiển nhiên không nghĩ tới Vu Miểu Miểu cũng nghĩ đến điểm này.

"Cho nên Vu tộc chúng em làm buôn bán, chưa bao giờ đặt mấy điều khoản quá đang, niêm yết giá hết sức rõ ràng, 10%. Như vậy vừa có thể lấy được thứ mình muốn, cũng sẽ không làm đối phương cảm thấy áp lực trong việc chi trả. Phục vụ em mười năm mà thôi, em nghĩ Quỷ công tử ắt hẳn sẽ không sinh ra dị tâm gì đâu." Vu Miểu Miểu nói.

"Nhưng mà ắt hẳn thôi thì cũng không được." Quý Lãng lo lắng nói, "Em cũng mới nói, thực lực của hắn rất mạnh, lỡ như thực lực của hắn vượt qua em thì sao?"

"Vậy cũng không quan hệ gì, trận pháp khế ước của Vu tộc, tuy rằng là dùng vu lực của em để khởi động, nhưng một khi ký kết hoàn thành, vậy sẽ không còn việc của em nữa. Sau đó khế ước sẽ vận hành dựa trên điều kiện đã ký. Nói cách khác, lúc trước bọn họ ưng thuận điều kiện gì ở trận khế ước, nó có được thực hiện hay không, đó mới là điều kiện để khế ước tiếp tục hay không. Đạt được, thì trận khế ước sẽ được thực hiện bình thường, không đạt được, khế ước trở thành phế thải. Cho nên cho dù Quỷ công tử xong việc đổi ý, cũng chả dính dáng gì với em, em cao lắm chỉ mất chút phí người môi giới mà thôi. Mà hắn thật vất vả mới tróc ra được tàn hồn của em gái hắn từ hồn phách hắn, nếu hắn thất ước, nó liền quay trở về trên người hắn." Vu Miểu Miểu giải thích nói.

"Vậy là tốt rồi." Quý Lãng nghe đến đó, mới xem như hoàn toàn yên tâm.

"Tướng công, anh đừng lo lắng mờ." Vu Miểu Miểu cười tủm tỉm thò đầu lại gần, nhìn Quý Lãng làm mặt quỷ.

Đúng vậy, Vu Miểu Miểu biết, Quý Lãng lo lắng cho an nguy của cô. Lúc trước có vài vụ làm ăn, tu vi khách hàng đều không cao, cho nên Quý Lãng cũng không hỏi nhiều. Nhưng lúc này đây, tu vi Quỷ công tử quá mức cường đại rồi, nên làm Quý Lãng lo lắng. Cho nên nàng mới kỹ càng tỉ mỉ giới thiệu bí thuật của Vu tộc như vậy cho hắn nghe, để hắn hoàn toàn yên tâm.

"Ngồi đàng hoàng." Vành tai Quý Lãng nóng lên, có một tia xấu hổ bị người ta nhìn thấu, hắn duỗi tay đẩy đẩy đầu Vu Miểu Miểu ra một phen, "Anh đang xe này."

Vu Miểu Miểu cười hắc hắc, cũng biết lái xe nguy hiểm, liền không tiếp tục dính lên, mà kéo chặt chăn mỏng, ôm Oa Oa, bắt đầu rót vu lực vào Oa Oa.

Lượng vu lực hồn hậu rót vào thân thể, Oa Oa thoải mái nheo mắt lại, sau đó hoàn toàn nhắm mắt, an tĩnh dựa vào trong lòng ngực chủ nhân, như đứa trẻ chơi đùa cả một ngày được mẹ mình dỗ ngủ vậy.

Không khí trong xe yên tĩnh lại an nhàn, ấm áp từ cái thảm mỏng từng đợt đánh úp lại, làm Vu Miểu Miểu cũng nhịn không được có chút mơ màng sắp ngủ, một lát sau, cô cũng giống như Oa Oa, chậm rãi ngủ.

Chờ xe trở về tiểu khu Hoa Đình, Quý Lãng vừa quay đầu lại, liền thấy được người cùng Oa Oa ôm nhau, ngủ thật ngon.

Cười khẽ một tiếng, Quý Lãng không lên tiếng đánh thức bọn họ, mà là tự mình xuống xe trước, lại đi đến bên phía ghế phụ, mở cửa xe, cởi dây an toàn cho Vu Miểu Miểu, sau đó liền cả người lẫn Oa Oa, mang theo chăn nữa, cùng nhau được hắn ôm ra khỏi xe.

"Bụp" một tiếng, có thứ gì rơi trên mặt đất.

Quý Lãng ngẩn ra, quay đầu nhìn lại, phát hiện di động của Vu Miểu Miểu bị rơi xuống dưới ghế dựa. Có thể là vừa rồi Vu Miểu Miểu nói chuyện điện thoại xong, không bỏ điện thoại lại trong túi, cho nên lúc này trượt xuống dưới.

Cơ hồ không nghĩ nhiều, Quý Lãng tâm niệm vừa động, năng lượng Mộng Ma người hắn lập tức kéo dài ra một đường mảnh màu đen, duỗi về hướng cái di động. Đường chỉ đen linh hoạt quấn lấy di động, tự nhiên bay lên, cuối cùng đem điện thoại nhẹ nhàng bỏ vào trong lòng ngực Vu Miểu Miểu.

Mà cơ hồ đồng thời ngay lúc đó, trong tầm mắt Quý Lãng liền xuất hiện một đôi mắt to sáng ngời.

Là Oa Oa.

Khi Quý Lãng phát hiện chủ nhân đôi mắt là Oa Oa, trái tim treo cao cao bỗng nhiên rơi xuống đất, còn may, không phải Miểu Miểu.

Quý Lãng đóng cửa xe, từ bãi đỗ xe dưới tầng hầm trực tiếp đi thang máy lên lầu, chờ hắn cẩn thận đặt Vu Miểu Miểu lên giường, đắp chăn xong, hắn mới xách Oa Oa ra ngoài, đi vào phòng khách, nghiêm túc nghiêm túc dặn dò nó.

"Chuyện ban nãy nhìn thấy, không được nói cho Miểu Miểu."

Oa Oa nghiêng nghiêng đầu, tựa hồ suy nghĩ xem phải trả lời như thế nào, sau đó từ trong kho lời thoại phong phú của mình, liền tìm tới được một câu tự nhận là thực thích hợp: "Quan nhân muốn cái gì, nô gia đều chiều ý người."

Quý Lãng giật giật khóe miệng, tuy rằng câu lời thoại này mới nghe thực cảm thấy thẹn, nhưng...... Oa Oa cũng coi như là đồng ý rồi.

Ai, xem ra cần phải giữ lại Quỷ công tử thôi, bằng không Oa Oa thật sự sẽ thành biến thái mất.

Ngay trong lúc này, một chiếc xe hơi khác chậm rãi lái vào khu biệt thự, sau đó ngừng ở căn biệt thự số 18.

Đông Vĩnh Nguyên xuống xe, nhìn thoáng qua cảnh bên ngoài biệt thự, nhịn không được cảm thán một câu thật xa hoa. Đoạn đường này tuy rằng không phải là trung tâm thành phố Hải Thành, nhưng giá nhà cũng ít nhất từ sáu số 0 trở lên nha, càng miễn bàn đến biệt thự.

Cảm thán xong, Đông Vĩnh Nguyên đi tới cửa, ấn chuông cửa.

Một lát sau, trong micro truyền đến một giọng nữ kiều mị có chút quen thuộc: "Xin hỏi, là vị nào?"

"Là tôi, Đông Vĩnh Nguyên, Liễu Mị Nhi tiểu thư sao? Vừa rồi chúng ta mới nói điện thoại." Trước khi tới, Đông Vĩnh Nguyên cũng đã gọi điện thoại qua biệt thự bên này, đồng thời nội tâm dâng lên một mạt chờ mong, muốn nhìn xem chủ nhân giọng nói kiều mị lả lướt này trông như thế nào.

Chỉ mới nghe giọng nói thôi, thân thể hắn liền tê dại, trong chốc nữa nhìn thấy người thật, mình phải vững vàng một chút mới được.

"Đông tiên sinh, xin mời vào ạ. Đúng rồi, nếu không phiền, có thể lấy giúp chúng tôi hộp đồ ăn trước cửa có được chăng?."

Đồng thời, một âm thanh "tít" vang lên ở cửa lớn biệt thự, cổng đã mở ra.

Hộp đồ ăn?

Đông Vĩnh Nguyên nhìn xung quanh một chút, thực mau liền phát hiện một hộp đồ ăn được đóng gói cẩn thận, hắn thuận tay nhấc lên, nhanh chân đi vào trong biệt thự.

Tiến vào biệt thự, bên trong là một mảnh đen nhánh, chỉ có phương hướng tầng hầm ngầm là có ánh sáng lộ ra, Đông Vĩnh Nguyên tất nhiên liền đi về hướng tầng hầm ngầm. Sau khi hắn đi vào tầng hầm ngầm, nhìn thấy cảnh tượng bên dưới, hắn tức khắc đần ra.

Đây là một cái rạp chiếu phim gia đình được bố trí xa hoa, nhưng là bên trong có không ai, chỉ có một quỷ một mèo.

Sao...... Sao con linh miêu cùng quỷ vật lại có thể tường an không có việc gì ở trong cùng một không gian chứ, chuyện này không khoa học nha.

"Hộp đồ ăn của ta, làm phiền rồi, có thể đặt ở chỗ này hay không?" Nhận thấy có người tiến vào, Quỷ công tử xoay người nhìn lại, nho nhã lễ độ nói.

Thực hiển nhiên, vừa rồi một hộp bánh cuốn không đủ thỏa mãn nỗi niềm ăn uống của hắn, vì thế hắn liền nhờ Liễu Mị Nhi giúp hắn kêu một phần thịt nướng BBQ.

"Là Đông tiên sinh sao? Pháp kiếm ở chỗ này." Lúc này, một con búp bê lớn bằng bàn tay túm một cái bao nilon, gian nan kéo về hướng bàn trà.

Giọng nói này?!

"Cô...... Cô là Liễu Mị Nhi?!" Đông Vĩnh Nguyên nhận ra giọng nói này, đây đúng giọng nữ kiều mị mình vừa mới trò chuyện xong.

"Đúng là nô gia, tiên sinh có lễ." Liễu Mị Nhi khom người thi lễ.

Nếu nàng ta là một cô gái dáng người thon thả, thì phần thi lễ này nhất định hết sức mỹ lệ, nhưng nàng ta lúc này chỉ là một con búp bê lớn bằng bàn tay, Đông Vĩnh Nguyên tức khắc liền có chút sững sờ.

Cho nên, Liễu Mị Nhi là con búp bê vải?

Cho nên, cái biệt thự này không có người ở, chỉ có quỷ cùng mèo?

Cho nên, phần đồ ăn trong tay mình, là cho quỷ ăn?

Nghĩ đến đây, Đông Vĩnh Nguyên xách hộp đồ ăn lên, nhìn thoáng qua ghi chú, sau đó trừng mắt nhìn Quỷ công tử hỏi: "Ngươi tên là Nguyên Bạch?"

"Đúng là tiểu sinh." Quỷ công tử đạm đạm cười, nhất phái ưu nhã.

"Ngươi...... Các người còn có tiền...... gọi đồ ăn?"

"Là bạc mà Vu sư đại nhân cùng Quý tiên sinh để lại." Liễu Mị Nhi tiếp lời nói.

Cho nên, ông chủ và bà chủ phóng tay xa hoa như vậy, căn biệt thự lớn như vậy không làm gì, chỉ dùng để nuôi quỷ cùng nuôi mèo? Không chỉ như thế, còn cho tiền muốn tiêu thế nào thì tiêu?

Đông Vĩnh Nguyên nhìn giấy dán tường sạch sẽ đắt tiền trên vách tường, TV tinh thể lỏng siêu to cùng máy chiếu cỡ lớn, sô pha vừa thấy liền biết cao cấp, cùng với dàn loa mấy chục vạn hắn từng thấy trên TV quảng cáo, chảy xuống nước mắt hâm mộ.

Người không bằng mèo thì thôi đi, hiện tại cả quỷ cũng đều không bằng. Nếu chết rồi sẽ có đãi ngộ này, mình còn tồn tại làm cái gì.

Cả một đêm, Đông Vĩnh Nguyên đã bị đả kích trầm trọng, thế cho nên hắn vô cùng hối hận. Vì sao không chờ trời sáng lại đi lấy pháp kiếm trong tay bà chủ, mà tự mình ngu ngốc rảnh rỗi, hơn nửa đêm chạy tới biệt thự, phát hiện mình sống còn không bằng hai con quỷ.

Đảo mắt đã đến thứ hai.

Vu Miểu Miểu rất tấm tắc trở về trường học, vẻ mặt buồn bực, nguyên nhân là bởi vì, cô dục cầu bất mãn.

Đúng vậy, không có nói đùa đâu, cô thật sự là dục cầu bất mãn, là bởi vì đêm qua, cô vẫn không được cởi thành công.

Đêm qua, cô cố ý tắt điện thoại của mình trước, còn sai Oa Oa lặng lẽ chỉnh di động của Quý Lãng về chế độ yên tĩnh, chính là sợ lại có người quấy rầy cô đi thực hiện mục tiêu thứ hai của cuộc đời mình. Nhưng đến cuối cùng, Quý Lãng vẫn không mặc áo ngủ mà cô mua.

Nguyên nhân là bởi vì buổi sáng Quý Lãng đem áo ngủ bỏ vào máy giặt, sau đó không kịp lấy ra phơi nắng, đã bị mình kéo ra cửa. Vì thế chờ buổi tối trở về, áo ngủ bị ủ trong máy một ngày, chẳng những không khô, còn phải giặt lại mấy lần.

Vu Miểu Miểu rên lên một tiếng buồn bực, sao thực hiện một cái mộng tưởng lại khó khăn như vậy chứ.

"Thực hiện mộng tưởng đương nhiên khó khăn." Công Tôn Liên nói tiếp.

"Hả?" Vu Miểu Miểu sửng sốt, lúc này mới phản ứng lại, hoá ra vừa rồi cô không cẩn thận nói ra miệng luôn cả lời trong lòng.

"Đúng rồi, nếu như mộng tưởng dễ dàng thực hiện như vậy, thế còn gọi là mộng tưởng sao?" Ngũ Nhạc Tâm vừa uống sữa đậu nành vừa phụ họa nói.

"Mình tán đồng, càng dễ thực hiện, thực hiện xong thì khoái cảm sẽ càng ít." Mạc Tịnh cũng nói.

"Phải vậy không? Vậy để cho càng nhiều khoái cảm, mình phải nhịn một tuần." Vu Miểu Miểu nắm tay, tuần sau, ai cũng không thể ngăn cản ta đâu nhé!!.

"Cái gì một tuần?" Ngũ Nhạc Tâm kỳ quái nói.

Vu Miểu Miểu đang muốn trả lời, di động trong túi bỗng nhiên vang lên, cô liền nói mọi người một tiếng, cầm di động đi đến bên ngoài phòng học: "Liễu Mị Nhi, có chuyện gì?"

Điện thoại là từ biệt thự gọi tới.

"Là ta." Đối diện là một giọng nam thanh nhuận.

"Nguyên Bạch?" Ngày hôm qua cô cũng giúp Quỷ công tử tìm con búp bê vải để bám vào, cho nên lúc này Quỷ công tử cùng Liễu Mị Nhi cũng giống nhau, cũng có thể thông qua búp bê vải tiếp xúc với vật thật, truyền đạt ý mình bằng giọng nói.

"Vu sư, ta cảm ứng được vị trí Điêu Vĩnh Niên." Quỷ công tử nói.

"Hắn ở chỗ nào?" Vu Miểu Miểu lập tức tinh thần tỉnh táo, Điêu Vĩnh Niên giá trị 80 vạn lận.

"Ở Dung Thành, nhà cũ Điêu gia." Quỷ công tử khẳng định nói.

"Ngươi không phải chỉ có thể cảm ứng được phương vị đại khái thôi sao? Sao bây giờ lại chính xác như vậy?" Quỷ công tử thông qua liên hệ huyết mạch cùng Điêu Vĩnh Niên, xác thật có thể cảm ứng được phương vị, nhưng còn chưa mạnh mẽ đến mức giống như gps, ngay cả vị trí cụ thể đều có thể cảm ứng ra được.

"Nhà cũ Điêu gia có thi cốt của ta, hắn khẳng định trở về tìm thi cốt của ta." Cho nên hắn ta về Dung Thành, khẳng định sẽ đi đến nhà cũ Điêu gia.

"Muốn tế luyện ngươi một lần nữa? Hắn biết rõ hắn nên chạy trốn, còn dám quay đầu trở về, có phải ngu ngốc hay không." Vu Miểu Miểu nói.

"Hắn không phải ngốc, là tham lam." Quỷ công tử như đã sớm đoán trước được, bình tĩnh nói, "Tuy hắn là huyết mạch của Điêu gia, nhưng tư chất của hắn thì không được như vậy, không có ta hắn chính là một phế vật, cho nên hắn nhất định sẽ nghĩ mọi cách để tế luyện thi cốt ta một lần nữa."

Vu Miểu Miểu nhìn nhìn thời gian, còn hai phút là đến giờ đi học, vì thế nhanh chóng hỏi: "Hắn tế luyện thi cốt ngươi phải mất bao lâu?"

"Một ngày, mười hai canh giờ." Quỷ công Tử nói.

"Vậy nếu chờ ta tan học rồi mua vé máy bay bay qua, hình như không kịp." Vu Miểu Miểu nhíu mày.

"Nếu như ngài bận, không cần tự mình đi, ngài tùy tiện tìm người nào đó cùng ta đi là được. Ta tuy không thể thương tổn huyết mạch Điêu gia, nhưng vẫn có thể hạn chế hành động của hắn." Quỷ công tử nói.

"Vậy được, ta tìm người đưa ngươi đi." Nói xong Vu Miểu Miểu cúp điện thoại, sau đó vừa đi về phòng học, vừa nhắn tin cho Quý Lãng.

Vu Miểu Miểu: 【 tướng công, khi nào anh đưa Oa Oa đi biệt thự, thuận tiện mang Quỷ công tử ra tới cho Đông Đông giùm em nha. 】

Quý Lãng: 【?? 】

Vu Miểu Miểu: 【 Quỷ Quái xuất hiện, để Đông Đông cùng Quỷ công tử đi bắt, Đông Đông đi, em liền không cần đi. 】

Quý Lãng: 【 Được, để anh cho cậu ta nghỉ phép một ngày. 】