Vu Sư

Chương 103



Đảo mắt lại là thứ sáu.

Vu Miểu Miểu theo thường lệ từ đại học Hải Thành bắt xe đến phòng làm việc, chờ Quý Lãng tan tầm cùng nhau đi biệt thự.

"Bà chủ, cô đã đến rồi." Đông Vĩnh Nguyên hôm nay tựa hồ hết sức vui vẻ, thấy Vu Miểu Miểu tiến vào, vội vàng liền đi lên đón.

Vu Miểu Miểu thấy đối phương cười đến thấy răng không thấy mắt, nhịn không được hỏi: "Hôm nay có chuyện tốt gì sao?"

"Nhìn ra được sao? Hắc hắc hắc......" Đông Vĩnh Nguyên vui tươi hớn hở cười nói, "Hiệp hội đã chuyển tiền thưởng đến."

"Thật hả?" Đôi mắt Vu Miểu Miểu cũng sáng ngời.

"Đương nhiên là thật, phần tiền thuộc về cô tôi đã chuyển tới tài khoản ông chủ, đây là lịch sử chuyển khoản đây, để tôi gửi cho cô." Đông Vĩnh Nguyên vốn có thể gửi cho Vu Miểu Miểu trước, nhưng hắn nghĩ hôm nay vừa vặn thứ sáu, liền chờ Vu Miểu Miểu đến đây nói tận mặt luôn.

Vu Miểu Miểu nhìn thoáng qua số tiền ở trên, biểu tình vui sướng hơi giật mình: "Không đúng, sao chỉ có 57 vạn 6000 chứ, không phải hẳn là 64 vạn sao?"

Quỷ Quái trị giá 80 vạn, cô cùng Đông Vĩnh Nguyên chia 8-2, cho nên hẳn là cô được 64 vạn, Đông Vĩnh Nguyên mười sáu vạn chứ.

"Còn có 10% thuế mà." Đông Vĩnh Nguyên giải thích nói.

"Thuế? Các người làm cái này còn phải nộp thuế?" Vu Miểu Miểu kinh ngạc nói.

"Sao lại không, hiệp hội chúng ta cũng coi như là nửa cái doanh nghiệp quốc doanh, khẳng định phải nộp thuế."

"Nhưng thuế này có phải có hơi quá cao hay không, trực tiếp trừu 10%?" Vu Miểu Miểu có chút buồn bực nói.

"Kỳ thật cái thuế này đã là chiếu cố của quốc gia đối chúng ta rồi, nếu như dựa theo thuế thu nhập cá nhân bình thường mà thu, vậy không chỉ là 10 đâu. Nói gì thì nói. chúng ta cũng coi như là người có thu nhập  cao rồi." Đông Vĩnh Nguyên giải thích nói.

Vu Miểu Miểu chớp chớp mắt, sau đó lấy di động ra, mở phần mềm tính toán thuế, yên lặng nhập số tiền mình mới thu vào vào, nhìn thoáng qua mức thuế tạm tính khủng bố trên màn hình, cô vội vàng tắt app ngay lập tức, như sợ lỡ xem thêm một chút, quốc gia sẽ lập tức nhào tới trừ thêm thuế vậy.

"Hình như là vậy ha." Vu Miểu Miểu lau mồ hôi, không còn có oán giận.

Nộp thuế là tốt, nộp thuế là quang vinh, nộp thuế vì quốc gia làm cống hiến mà.

"Bà chủ."

Nghe được tiếng gọi, Vu Miểu Miểu quay đầu nhìn lại, liền thấy ba người còn lại của phòng làm việc cũng đều  đi tới. Đặc biệt là Dịch Quan, trong tay còn cầm một cái hộp có chút quen mắt đi tuốt đàng trước.

"Quan Quan, anh lại mua quần áo mới cho Oa Oa nữa sao?" Logo trên hộp giống hệt trên quần áo lần trước Dịch Quan tặng cho Oa Oa, hiển nhiên là cùng nhãn hiệu.

"Bây giờ không phải vào thu rồi sao? Cho nên chuẩn bị hai bộ mùa thu. Chờ qua một tháng nữa, trang phục mùa đông cũng sẽ đưa ra thị trường, tôi lại lấy tới cho Oa Oa." Dịch Quan nói.

"Trang phục mùa đông mà anh cũng chuẩn bị? Kỳ thật Oa Oa không sợ lạnh đâu." Oa Oa hiện tại mới chỉ là một sợi tàn hồn, tình cảm còn chưa có đầy đủ, sao có thể biết lạnh nóng được.

"Không sợ lạnh cũng không sao, mấy thứ quần áo này chủ yếu là cho Oa Oa vui vẻ. Nếu không lần sau cô mang nó ra cửa, nếu như phát hiện mình ăn mặc không giống ai, nó sẽ lấy làm kỳ quái." Từ sau khi biết Oa Oa có thể động đậy, còn có thể nói, Dịch Quan cũng đã trực tiếp xem Oa Oa như người, chẳng qua tuổi thì khoảng chừng năm tuổi mà thôi.

Nghe xong lời này, Vu Miểu Miểu bỗng nhiên được cảnh tỉnh một chút. Đúng vậy, mình trước kia chỉ cảm thấy Oa Oa không sợ lạnh, cho nên khi mua quần áo đều là mua mấy đồ nhẹ nhàng cho tiện. Nhưng mà hồn phách Oa Oa còn đang ở giai đoạn trưởng thành, nếu làm cho nó có thêm nhiều cảm giác hơn đối với thế giới này, biết ý nghĩa của việc bốn mùa thay đổi, hình như cũng là một loại trưởng thành.

"Cảm ơn anh nha, Quan Quan." Vu Miểu Miểu thiệt tình nói cảm tạ, không phải chỉ là vì quần áo.

"Không có việc gì, à gì nhỉ......Bà chủ à, lát nữa có phải cô định đi biệt thự hay không?" Dịch Quan thấy mình vòng vèo trải chăn cũng đủ rồi, bắt đầu ấp úng hỏi tới.

"Ừm." Vu Miểu Miểu gật đầu.

"Vậy có phải cô sẽ đi đổi thân thể mới cho Nguyên huynh hay không vậy?" Dịch Quan chờ đợi hỏi.

Câu hỏi này của hắn vừa ra, Bắc Phồn cùng Đan Tuấn Nghị đứng ở phía sau cũng hai mắt sáng rực lên một chút.

"Thân thể? Đổi cái thân thể gì?" Vu Miểu Miểu nghi hoặc khó hiểu.

"Để tôi giải thích cho, là như thế này." Đông Vĩnh Nguyên lên tiếng giải thích nói, "Hôm thứ hai, không phải Nguyên huynh có tới phòng làm việc sao? Bắc Phồn liền đem cái con figure trong bộ Hikaru no Go hắn đặt làm cho Nguyên huynh làm thân thể. Nguyên huynh nói chờ tới thứ sáu cô qua đó, lại nhờ cô giúp đỡ thay, mấy người này phỏng chừng là muốn cùng qua đó xem náo nhiệt."

Ba người cảm thấy Đông Vĩnh Nguyên không hổ là  trợ lý, bản lĩnh xem mặt đoán ý quả không phải thường, không cần bọn họ mở miệng liền giúp bọn hắn đưa ra được yêu cầu, tức khắc đồng thời cùng nhìn Đông Vĩnh Nguyên giơ ngón tay cái lên.

"Mọi người cũng muốn đi biệt thự?" Vu Miểu Miểu hỏi bọn hắn.

Ba người đang muốn gật đầu, chợt liền nghe một thanh âm lạnh băng từ phía sau truyền đến: "Bọn họ muốn đi đâu?"

Ba người đang hơi gật được nửa đầu chợt liền dừng lại, sau đó mạnh mẽ quơ quơ trái phải, suýt nữa hoảng thành lắc đầu như trống bỏi.

"Mấy người còn đứng ở chỗ này làm gì?" Quý Lãng đến gần, lại hỏi một câu.

Bốn người ầm ầm tản ra, rõ ràng là đã tan tầm, một đám lại đều bận bịu chạy trở về trước máy tính.

"Đi thôi." Quý Lãng đi đến trước mặt Vu Miểu Miểu, vô cùng tự nhiên nhận lấy cái hộp Vu Miểu Miểu ôm trong lòng ngực.

Vu Miểu Miểu nhìn quần áo trên người Quý Lãng do chính mình chọn mua, tướng công phảng phất như từ hoạ báo bước ra vậy, vui vẻ cười híp mắt nói: "Tướng công, anh thật là đẹp mắt."

Quý Lãng lần đầu tiên được người khen đẹp, có chút không thích ứng, chỉ có thể kéo tay Vu Miểu Miểu, bước nhanh đi ra khỏi phòng làm việc. Bọn họ đi rồi, tổ bốn người phòng làm việc lúc này mới đồng loạt đứng lên lại, duỗi đầu nhìn về phía bên ngoài cửa sổ sát đất.

"Không thể không nói,  đẳng cấp của bà chủ thật sự là cao, theo đuổi như vậy, ai là đàn ông mà không đổ cho được chứ." Bắc Phồn cảm thán nói.

"Cậu thử đổ một cái xem?" Đông Vĩnh Nguyên nghiêng mắt liếc hắn một cái.

Bắc Phồn tức khắc giật mình, lông tơ dựng thẳng lên: "Không dám."

"Đáng tiếc, không nhìn được Nguyên huynh đổi thân thể xong là ra thế nào." Lời này của Dịch Quan vừa rơi xuống, hai người khác cũng uể oải theo.

Ông chủ hiển nhiên không chịu cho bọn họ đi biệt thự, vậy hoá ra bọn họ tốn cả một tuần tỉ mỉ chọn lựa các loại figure, chẳng phải đều không nhìn được rồi sao? Thật là làm nhân tâm ngứa ngáy khó nhịn a.

"Ai!" Ba người đồng thời thở dài.

Đông Vĩnh Nguyên vô cùng ghét bỏ, lui ra phía sau vài bước.

Hơn hai mươi phút sau, xe lái vào trong biệt thự.

Vu Miểu Miểu từ trên xe xuống dưới, theo thói quen tính nhìn thoáng qua hướng cửa, muốn nhìn một chút xem trên mặt đất có cơm hộp hay chuyển phát nhanh gì đó không, để còn mang vào trong cho cái bang phái phi nhân loại kia. Quả nhiên, cô liền thấy một hộp chuyển phát nhanh đang để sẵn, liền đi qua nhấc lên.

"Còn rất nặng cơ." Vu Miểu Miểu ước lượng trọng lượng trong tay, nhịn không được nhìn thoáng qua hoá đơn chuyển phát nhanh, "Bộ cờ vây sao? Này khẳng định là Nguyên Bạch mua."

Lúc này Quý Lãng đã đi tới, liền đổi cái hộp quần áo trong tay với hộp chuyển phát nhanh trong tay Vu Miểu Miểu: "Em đi mở cửa đi."

"Ừ ừ." Vu Miểu Miểu bước nhanh đi qua mở cửa đại sảnh, cửa vừa mở liền thấy được Oa Oa đang đứng ở trong cửa, vẻ mặt mỉm cười.

"Đại gia, tới chơi nha." Oa Oa vừa thấy Vu Miểu Miểu liền kêu.

"Đúng vậy, tới chơi." Lời thoại này Oa Oa nói đã vô số lần, Vu Miểu Miểu đã miễn dịch, hơn nữa cơ bản có thể đoán được ý bên trong. Câu đại gia tới chơi, phiên dịch lại tương đương với  "Bạn đã đến rồi, Oa Oa thực vui vẻ".

"A ha ha ha......" Oa Oa cười lớn nhào tới, Vu Miểu Miểu cong eo, thuận thế liền ôm Oa Oa lên. Đồng thời Quý Lãng cũng đi đến, Oa Oa liền lại nở hoa cả mặt, lặp lại lời thoại một lần.

"Đại gia, tới chơi nha."

"Ừm." Quý Lãng lúc này cũng đã bình tĩnh hơn nhiều, không có cách nào, cho dù có ghét bỏ, cũng là con cái nhà mình.

Hai người ôm Oa Oa đi đến tầng hầm ngầm, trong tầng hầm ngầm, hai quỷ một mèo đều nhìn lại đây, bất quá mèo đen chỉ nhìn thoáng qua liền lại úp mặt ngủ, nhưng hai con quỷ thì lễ phép hơn nhiều. Sau khi chào hỏi, Quỷ công tử thấy trong tay Quý Lãng ôm hộp chuyển phát nhanh, lại nói lời cảm tạ thêm một trận: "Đa tạ tiên sinh giúp Nguyên Bạch lấy chuyển phát nhanh."

Hắn đặt hàng bộ cờ vây này là đặc chế bằng gỗ, trọng lượng không nhẹ, lấy thân thể hiện giờ của hắn, căn bản nâng không nổi, hắn đã đoán chắc thứ sáu hôm nay Vu sư cùng Quý Lãng sẽ đến, nên mới cố tình đặt hàng.

Quý Lãng liếc hắn một cái, vẫn không so đo, bởi vì Quỷ công tử ở biệt thự mua đồ vật càng nhiều, liền tỏ vẻ hắn càng không có phản tâm. Nói gì thì nói, nếu một con lệ quỷ chuẩn bị rời đi bất cứ lúc nào, sẽ không có chuyện đặt mua mấy thứ tiêu khiển như cờ vây này cho chính mình.

"Ngươi......" Vu Miểu Miểu từ sau khi vào cửa, ánh mắt nhìn Quỷ công tử liền có chút không đúng, cô cảm giác Quỷ công tử có chút không giống như trước, "Ngươi thành quỷ tướng?"

Lời này của nàng vừa ra, con mèo đen đang lười nhác nằm bò bên cạnh đột nhiên nhảy dựng lên, một đôi mắt mèo vàng kim cảnh giác trừng nhìn hướng Quỷ công tử.

"Quỷ...... Quỷ tướng?!" Liễu Mị Nhi cũng hoảng sợ.

Giữa tầng hầm này, duy nhất chỉ có Quý Lãng còn tính bình tĩnh. Khi vào cửa, hắn cũng nhận thấy được hơi thở trên người Quỷ công tử cường đại hơn không ít, nhưng loại cường đại này cũng không có uy hiếp đến hắn. Hơn nữa, lúc trước Vu Miểu Miểu đã từng nói, khi Quỷ công tử hóa thân thành lệ quỷ, rất có thể thực lực cũng đã gần đến quỷ tướng. Cho nên lúc này Quỷ công tử biến thành quỷ tướng, đối với hắn mà nói, cũng không có gì ghê gớm.

"Đúng vậy, còn phải đa tạ Vu sư tương trợ." Quỷ công tử không tính gạt Vu Miểu Miểu, cho dù hiện tại có giấu được, nhưng khi bắt đầu dùng bí thuật Vu tộc, Vu sư vẫn có thể phát hiện ra.

"Thi cốt của ngươi vậy mà có sức mạnh lớn đến như vậy?" Vu Miểu Miểu đã nghĩ tới nguyên nhân.

Hôm thứ hai, khi Đông Vĩnh Nguyên gọi điện thoại cho cô, nói Quỷ công tử vì chế ước cùng phản phệ Điêu Vĩnh Niên, hồn thể bị hao tổn. Cô liền thuận tay sửa lại trận pháp, đem đại trận huyết tế vẽ ngược lại một chút, có thể làm cho Quỷ công tử lấy được phụng dưỡng từ chính thi cốt mình cùng huyết mạch của Điêu Vĩnh Niên. Nhưng loại phụng dưỡng ngược chiều này, cô làm như thế nào cũng không nghĩ tới, có thể mạnh mẽ đến làm Quỷ công tử trực tiếp thăng cấp đến trình độ quỷ tướng.

"Lúc trước khi ta bị tổ tiên Điêu gia huyết tế luyện hóa,  không cam lòng cùng oán niệm trong lòng rất nặng, đều hóa vào trong thi cốt. Mà 500 năm nay, người nhà họ Điêu lợi dụng lực lượng của ta, làm mỗi một việc gì, tích góp mỗi một bút tài phú nào, nhân quả đều nén lại bên trong cốt nhục của bọn họ. Nhân loại càng tham lam, đều là chất dinh dưỡng tốt nhất cho oán linh." Quỷ công tử cười nhạt nói, "Nên lúc này mới......  không cẩn thận bổ quá đầu, kỳ thật ta cũng không muốn trở thành quỷ tướng."

Đều là quỷ hồn, Liễu Mị Nhi lộ ra đầy mắt không tin. Thời buổi này còn có lệ quỷ không muốn trở thành quỷ tướng, lừa ai chứ. Phải biết rằng, một khi trở thành quỷ tướng, chẳng những có thể có được thực lực cường đại, đồng thời còn có thể ngưng tụ quỷ phù, hiệu lệnh vạn quỷ.

Thần sắc Vu Miểu Miểu ngưng trọng, trầm ngâm một lát sau, nói: "Điều kiện chúng ta đã chế định, cần sửa chữa một chút. Đương nhiên, đây là bổ sung điều khoản, nếu ngươi không muốn, cũng có thể không đáp ứng."

Lời này vừa nghe liền thấy không đúng, nếu muốn ký bổ sung điều khoản, rồi lại cho phép đối phương có thể không đáp ứng, chẳng phải là mâu thuẫn trước sau hay sao.

Quý Lãng kỳ quái nhìn về phía Vu Miểu Miểu, mà Quỷ công tử lại như đã sớm đoán được cái gì, nhàn nhạt nói: "Mời nói."

"Ngươi trước kia tuy rằng tu vi lợi hại, nhưng cũng chỉ là một con lệ quỷ bình thường, hiện giờ ngươi thành quỷ tướng, như vậy liền không thể dừng chân lại ở nhân gian." Huyền môn hàng trăm môn phái, cũng không phải mỗi một người đều lấy chuyện loại bỏ lệ quỷ làm nhiệm vụ của mình, ít nhất thì tộc Vu sư này là không phải. Nhưng ai là người trong Huyền môn cũng có chung một nhận thức, đó chính là những thứ cấp bậc quỷ tướng trở lên, cần thiết thanh trừ.

Quỷ tướng có thể ngưng tụ quỷ phù, triệu tập quỷ binh, nơi hắn ở, lệ quỷ bình thường đều sẽ tăng tu vi vùn vụt trong một thời gian ngắn, thậm chí chỉ cần quỷ tướng muốn, cho dù không phải linh hồn lệ quỷ bình thường, quỷ tướng cũng có thể làm cho bọn họ biến hóa. Chuyện này đối với nhân gian là cực kỳ nguy hại, cho nên người trong Huyền môn mới có cái nhận thức chung này.

Tình huống của Quỷ công tử hiện giờ thực ra có chút tương tự với thân phận Mộng Ma của Quý Lãng, nếu nói có cái gì không giống, thì đại khái chính là lúc này Quý Lãng còn chưa có hoàn toàn thức tỉnh, năng lượng Mộng Ma của hắn cũng chưa ảnh hưởng người xung quanh mình. Mà Quỷ công tử, là trạng thái đã thức tỉnh rồi.

"Ngươi muốn ta vào quỷ môn quan?" Quỷ công tử hỏi.

"Đêm mai, ta sẽ qua giúp ngươi tìm được em gái ngươi, sau đó đem tàn hồn thuộc về nàng ấy trên người của ngươi trả lại cho nàng. Nếu sau khi phân liệt tàn hồn đó ra rồi, ngươi vẫn không rơi khỏi cấp bậc quỷ tướng, ta hy vọng ngươi vào quỷ môn quan." Vu Miểu Miểu nói, "Địa phủ có quy định đặc thù, vô luận là lệ quỷ khi sinh thời đã làm cái gì, nếu ở cấp bậc quỷ tướng trở lên, chỉ cần nguyện ý vào quỷ môn quan nhận khảo hạch, sau khi được thông qua khảo hạch, đều có thể trở thành quỷ sai ở địa phủ. Ta muốn ngươi vào quỷ môn quan, đi tham gia cái khảo hạch này."

Đây kỳ thật là chính sách chiêu an của địa phủ, lệ quỷ một khi đạt tới cấp bậc quỷ tướng trở lên, cho dù là địa phủ thì cũng đối phó với bọn họ không dễ dàng, cho nên mới định ra một cái quy củ như vậy. Đơn giản tới nói, chính là thoả hiệp đối với cường giả.

"Nếu ta không đồng ý thì sao?" Quỷ công tử hỏi.

"Nếu ngươi không đồng ý, ta vẫn sẽ giúp ngươi đem tàn hồn kia của ngươi trả lại cho em gái ngươi, nhưng mà sau đó, ta sẽ giết ngươi." Vu Miểu Miểu không chút khách khí nói.

Huyền môn được Thiên Đạo lựa chọn, được hưởng năng lực đặc thù, cho nên ở một trình độ nhất định, bọn họ cũng cần thiết phải trả lại cho Thiên Đạo một chút sự tình. Nhân gian thêm một quỷ tướng, liền sẽ nhiều thêm vô số lệ quỷ, cho nên bọn họ cần phải hạn chế.

Đây cũng là vì sao Đông Vĩnh Nguyên lại nói với Quỷ công tử, nếu hắn biến thành quỷ tướng, hiệp hội có đuổi suốt tám trăm dặm cũng theo giết hắn.

Huống chi, cái quỷ tướng này, cơ hồ là do Vu Miểu Miểu một tay sáng lập ra tới.

"Được, sau khi trả xong thù lao cho ngươi, nếu ta còn là quỷ tướng, ta liền vào quỷ môn quan." Quỷ công tử tựa hồ đã tự mình nghĩ kỹ đáp án trước, cũng không nhiều rối rắm liền đáp ứng.

"Tốt." Biểu tình Vu Miểu Miểu hơi hoãn, nói, "Ta hôm nay mang Oa Oa trở về chải vuốt năng lượng trước, đêm mai lại qua đây."

Năm ngày nay Oa Oa đều không ở bên người cô, hồn thể suy yếu, trước hết cần cho nó nghỉ ngơi bên cạnh cô,  chỉnh đốn một ngày mới được.

"Chờ một chút." Quỷ công tử gọi cô lại.

Vu Miểu Miểu nghi hoặc đi qua, liền thấy quỷ công tử chỉ chỉ cái mô hình búp bê tinh xảo sau lưng hắn, nói: "Có thể phiền toái Vu sư, giúp ta đổi một thân thể mới hay không?."

Đổi một thân thể mới cũng không tốn công, Vu Miểu Miểu trong chốc lát liền giúp Quỷ công tử đổi xong, sau đó cô cùng Quý Lãng ôm Oa Oa rời khỏi biệt thự.

Trên đường, Quý Lãng vẫn luôn rất an tĩnh, hoặc là nói, từ sau khi nghe được thảo luận của Vu Miểu Miểu cùng Quỷ công tử về chuyện xử trí quỷ tướng, hắn liền  an tĩnh hẳn.

Tuy Vu Miểu Miểu không có nói thẳng nguy hại cụ thể của quỷ tướng, nhưng nghe biểu đạt từ Vu Miểu Miểu, Quý Lãng đại khái có thể đoán, nhất định là thân phận Quỷ tướng của Quỷ công tử sẽ mang đến nguy hại thật lớn, cho nên coi mới có thể ra yêu cầu cưỡng chế Quỷ công tử như thế. Thậm chí nói thẳng ra, nếu đối phương không đồng ý, liền giết đối phương.

"Tướng công, tướng công?!"

"Hở?" Quý Lãng mờ mịt hoàn hồn.

"Anh lái sai đường kìa." Vu Miểu Miểu kỳ quái nhìn về phía Quý Lãng.

"Đây là chỗ nào?" Quý Lãng cũng sửng sốt một chút, nhìn nhìn trái phải, phát hiện cảnh vật chung quanh quả nhiên có chút xa lạ. Hắn vừa rồi thất thần, lái vào nhầm đường, nhưng cũng may tầm mắt hắn vẫn luôn  nhìn chăm chú vào đường cái phía trước, cho nên  không phát sinh sự cố giao thông.

"Em cũng không biết." Vu Miểu Miểu nãy giờ đang cúi đầu nhắn tin nói chuyện phiếm với bạn cùng phòng chờ khi phát hiện ra, đã thấy chỗ này không đúng rồi, "Tướng công, anh vừa rồi suy nghĩ cái gì vậy?"

"Không có việc gì, chỉ là thất thần." Quý Lãng nói.

"Gạt người, năng lượng Mộng Ma trên người của anh vừa rồi đặc biệt loạn, giống một bó dây thừng rối không gỡ được vậy, chứng tỏ tâm anh cũng thực loạn,  không phải thất thần nhé." Vu Miểu Miểu hoàn hồn, cũng là vì cảm giác được năng lượng Mộng Ma trở nên hỗn độn.

Quý Lãng mím môi, ánh mắt nhìn phía vòng đu quay cách đó không xa, chỉ chỉ phía trước, nói: "Chúng ta đi xem vòng đu quay đi."

Vu Miểu Miểu cũng nhìn thoáng qua vòng đu quay phía trước, rồi sau đó ừ một tiếng.

Xe lại chạy thêm hai mươi phút, tới một chỗ chợ đêm,  bên cạnh chợ đêm có một con sông nhỏ, đối diện sông nhỏ là một công viên trò chơi, trong công viên trò chơi có một cái vòng đu quay thật lớn. Mọi người ở Hải Thị này nếu muốn đi ngồi vòng đu quay, thì còn phải đi thêm một đoạn đường, qua cầu, tiến vào công viên trò chơi. Nhưng nếu chỉ tới tham quan vòng đu quay, như vậy chỗ chợ đêm này mới là địa điểm hoàn mỹ nhất.

Vu Miểu Miểu lần đầu tiên tới dạo chợ đêm, đi vào liền rất hưng phấn, quầy ăn vặt rực rỡ muôn màu trực tiếp giải quyết xong bữa cơm chiều của bọn họ, cuối cùng Vu Miểu Miểu đội cái cài tóc có hai cái sừng ác ma sáng lên, ngồi cạnh Quý Lãng trên ghế dài cạnh bờ sông.

"Ăn quá no rồi, đi muốn không nổi luôn." Vu Miểu Miểu dựa vào người Quý Lãng, thỏa mãn nói.

"Vừa rồi đã nói em đừng ăn nhiều như vậy mà." Quý Lãng bất đắc dĩ nói.

"Nhưng mà mua cũng đã mua, không ăn thì rất lãng phí." Vu Miểu Miểu dẩu miệng.

Quý Lãng cười cười, cởi áo khoác của mình ra, đắp lên trên bụng Vu Miểu Miểu. Vừa mới ăn nhiều như vậy, còn lộn xộn nhiều thứ như vậy, bị gió thổi không khéo lại tiêu chảy.

"Tướng công, hiện tại anh có thể nói chưa?" Vu Miểu Miểu quay đầu nhìn về phía Quý Lãng.

Tay Quý Lãng nhéo góc áo cứng đờ, ngước mắt đối diện với đôi mắt của Vu Miểu Miểu, biết mình tránh không khỏi cái đề tài này. Hơn nữa, trong lòng hắn kỳ thật cũng rất muốn biết đáp án.

"Vừa rồi em yêu cầu Nguyên Bạch như vậy, là vì thân phận quỷ tướng rất nguy hại sao?" Quý Lãng hỏi.

"Đúng vậy, quỷ tướng hoàn toàn khác với lệ quỷ bình thường......" Vu Miểu Miểu lập tức nói kỹ càng tỉ mỉ với Quý Lãng về năng lực cùng nguy hại của quỷ tướng.

Quả nhiên cũng không khác mấy với mình tưởng tượng.

"Vậy em không cảm thấy, hắn và anh rất giống nhau sao?" Quý Lãng nói.

Vu Miểu Miểu giật mình, bỗng nhiên liền hiểu được vấn đề ở chỗ nào: "Không giống nhau, năng lượng Mộng Ma của tướng công chỉ cần không mất khống chế, sẽ không có nguy hại."

"Vậy vạn nhất mất khống chế thì sao?" Quý Lãng chấp nhất hỏi, "Em sẽ làm thế nào với anh?"

"Em......"

Quý Lãng hai mắt sáng ngời nhìn chăm chú vào Vu Miểu Miểu, chờ đáp án của cô.

Hắn trước nay chỉ cho rằng Vu Miểu Miểu sẽ vô điều kiện đứng ở bên mình, mãi cho đến vừa rồi, hắn mới ý thức được, Vu Miểu Miểu cũng không phải vô điều kiện. Tiền đề để cô đứng ở bên cạnh mình chính là mình không thể mất khống chế. Nhưng lỡ như mình mất khống chế thì sao, ánh mắt cô ấy nhìn mình, thái độ cô ấy đối đãi với mình, có phải cũng sẽ giống như đám người hiệp hội kia? Cô ấy cũng sẽ dùng Oa Oa đối phó mình sao?

Cho nên cuối cùng, mình vẫn chỉ có một người sao?

Trái tim Quý Lãng phảng phất như bị bọc lên một tầng băng, lạnh lẽo như đã chết đi.

"Ắt hẳn là em sẽ không thể làm gì được anh." Vu Miểu Miểu bỗng nhiên nói, "Bởi vì em sẽ luôn ở bên cạnh anh, nếu anh mất khống chế, người đầu tiên anh giết, nhất định là em."

Trái tim đột nhiên run lên.

"Anh sẽ...... giết em sao?" Quý Lãng run giọng nói.

Vu Miểu Miểu bỗng nhiên đứng dậy, từ trước mặt ôm lấy cổ Quý Lãng, nhẹ nhàng dỗ: "Tướng công, đừng sợ, em sẽ luôn bảo hộ anh."

Rõ ràng là anh muốn giết em, em lại bảo anh đừng sợ sao?

Quý Lãng run rẩy nhắm hai mắt lại, trái tim bao bọc trong lớp băng, một lần nữa lại nhảy lên.

Cùng với, tiếng lớp băng đã vỡ vụn.