Vu Sư

Chương 40



Bà chủ thi đậu đại học, Đông Vĩnh Nguyên là người kích động nhất, buổi sáng hắn vừa mới cầu nguyện, hy vọng tâm tình ông chủ cùng bà chủ có thể tốt một chút, quay đầu lại liền có tin vui lớn như vậy tới rồi, đây quả thực là một dấu hiệu tốt nha.

Thừa dịp lúc này dấu hiệu tốt, số phận thuận buồm xuôi gió, Đông Vĩnh Nguyên bưng một mâm dưa hấu cắt sẵn đi về hướng khu đọc sách.

Ở khu đọc sách, Vu Miểu Miểu đang phơi Oa Oa, ngoại trừ con Oa Oa nguyền rủa mỗi ngày đều phơi, hôm nay còn có thêm bốn con Oa Oa mộng đẹp, cùng nhau xếp hàng ngồi xổm nên cạnh Oa Oa nguyền rủa, đắm chìm trong ánh nắng sáng sớm nhu hòa.

"Bà chủ, ăn chút dưa hấu đi, tôi mới lấy trong tủ lạnh ra đó." Đông Vĩnh Nguyên ân cần nói.

"Được á, chờ tôi xử lý xong Oa Oa đã." Vu Miểu Miểu cũng không quay đầu lại, lên tiếng nói.

Oa Oa Mộng đẹp sao khi hấp thu năng lượng xấu thì cần phải thêm vào một chút vu lực, sau đó phơi dưới ánh mặt trời ba ngày, vậy xem như chế tạo thành công. Chờ Vu Miểu Miểu cho mỗi một con Oa Oa mộng đẹp một chút vu lực, khi quay người lại, Đông Vĩnh Nguyên vẫn còn đứng ở tại chỗ.

Vu Miểu Miểu lập tức liền biết, hắn muốn tiếp tục thỉnh cầu ngày hôm qua đây mà.

Cũng vừa lúc, giấy thông báo tới rồi, sắp khai giảng, học phí hay sinh hoạt phí cũng phải kiếm. À muốn hỏi 30 vạn lần trước kiếm được ấy hả? Đó là tiền tiêu vặt cho tướng công, đánh chết cũng không thể đòi về nha.

"Bà chủ, ăn dưa hấu đi." Đông Vĩnh Nguyên nịnh nọt đẩy đẩy dĩa dưa hấu về hướng Vu Miểu Miểu, biểu tình đó, chỉ cần không phải người mù đều biết hắn có việc muốn nhờ.

Vu Miểu Miểu dùng nĩa cắm lấy một miếng dưa hấu, sảng khoái nói: "Nói đi, chuyện gì."

Đông Vĩnh Nguyên tức khắc vui vẻ, bà chủ đã hỏi như vậy, hắn không cần nghĩ đến đoạn mở đầu nữa, trực tiếp có thể tiến vào chủ đề: "Chính là chuyện của thằng em họ tôi, ngày hôm qua bà chủ có gặp hắn rồi đó. Mẹ hắn là dì ruột của tôi, thân thể của dì xảy ra một số chuyện, nghe nói chỉ có bí thuật của Vu tộc mới có thể cứu, cho nên tôi muốn nhờ bà chủ đây giúp một chút. Đương nhiên, cái chuyện này tuyệt đối sẽ không bắt bà chủ giúp không như vậy được, bà chủ có điều kiện gì cứ nói, muốn tiền hay muốn đồ vật gì cũng được. Dượng của tôi là hội trưởng hiệp hội Huyền học ở Ly Thị, rất có tiền, bà chủ ngàn vạn lần đừng khách khí."

Đông Vĩnh Nguyên nói đặc biệt hào phóng, dù sao tiêu cũng không phải tiền hắn.

Rất có tiền? Vốn dĩ chỉ nghĩ thu phí gấp đôi, Vu Miểu Miểu nháy mắt cảm thấy có thể lại thêm gấp đôi nữa rồi.

Đông Vĩnh Nguyên thấy Vu Miểu Miểu trầm mặc, không biết cô đang tính tiền, cho rằng cô là đang do dự, nhịn không được tiếp tục thuyết phục nói: "Tôi biết vì chuyện của ông chủ, cô có chút khúc mắc với hiệp hội Huyền Học, không muốn hỗ trợ cũng là đúng thôi. Nhưng tôi thật sự cảm thấy, nếu cô có thể thông qua cơ hội này, hoà hoãn mối quan hệ của hai người cùng hiệp hội Huyền Học một chút cũng hay."

"Hòa hoãn quan hệ? Tôi sợ bọn họ sao?" Vu Miểu Miểu tức khắc nổi giận.

Có ý gì? Người đã khi dễ đến trên đầu tôi rồi, ta còn phải đi hòa hoãn quan hệ?

"Không phải hòa hoãn quan hệ, là giảm bớt một kẻ địch tiềm tàng." Đông Vĩnh Nguyên thấy Vu Miểu Miểu phát hỏa, biết mình nói sai, vội vàng giải thích, "Dượng tôi là một trong mười đại cao thủ của hiệp hội Huyền Học, nếu lần này bà chủ có thể đã cứu dì tôi, vậy tức là đã giúp dượng tôi một đại ân. Dượng tôi thiếu bà chủ nhân tình, về sau nếu hiệp hội Huyền Học Hiệp Hội lại muốn làm chút gì đó với ông chủ, dượng tôi khẳng định sẽ không ra tay......"

Vu Miểu Miểu nghe đến đó lại mày nhăn lại: "Bọn họ lại muốn làm cái gì?"

"Không, đâu có muốn làm cái gì, bà chủ khoan hẵng kích động, nghe tôi nói cho hết lời." Hễ nhắc động tới ông chủ, tính tình bà chủ liền táo bạo hẳn. Đông Vĩnh Nguyên lau mồ hôi tiếp tục nói, "Đối với chuyện của ông chủ, bên trong hiệp hội Huyền Học Hội hiện tại có hai phe thảo luận, thứ nhất là kiên trì ý tưởng lúc đầu, trước khi năng lực Mộng Ma của ông chủ thức tỉnh, liền khống chế ông chủ. Đương nhiên, loại ý tưởng này đã bị bà chủ hung hăng vả mặt. Cho nên bên trong hiệp hội dần dần có quan điểm thứ hai, một bộ phận người cảm thấy hiện tại ông chủ cũng không làm sai bất cứ chuyện gì, năng lực Mộng Ma cũng không bị mất khống chế, lúc này lại đi khống chế ông chủ quả thật là không hợp lý."

"Trong hiệp hội Huyền Học mấy người còn có người biết nói lý lẽ như vậy?" Vu Miểu Miểu kinh ngạc nói.

Đông Vĩnh Nguyên tức khắc mặt đổ mồ hôi, lúng túng nói: "Khụ, nếu không đề cập đến một số sự kiện cá biệt, kỳ thật hiệp hội Huyền Học của chúng ra thật sự là một tổ chức vô cùng chính nghĩa."

"Ồ, vậy mà nhìn không ra nha." Vu Miểu Miểu cười lạnh.

"Đương nhiên, trong chuyện của ông chủ, tôi cũng cảm thấy hiệp hội làm có hơi bất công, bất quá những chuyện khác, làm cũng còn khá tốt." Đông Vĩnh Nguyên nỗ lực kéo thiện cảm cho hiệp hội, "Hiệp hội Huyền Học kỳ thật chính là Cục Cảnh Sát trong giới huyền học, tác dụng là duy trì trật tự trong giới huyền học. Cô xem đi, này mỗi năm giữa tháng bảy, quỷ môn quan mở rộng, sẽ xuất hiện bách quỷ dạ hành, nếu không có hiệp hội Huyền Học duy trì trật tự, nhân gian sẽ đại loạn. Còn có tà tu, tà tu nếu muốn hại người, chỉ cần sửa phong thuỷ, hoặc là lấy được sinh thần bát tự của ai đó, sau đó lại thi pháp là có thể đơn giản giết chết một người. Những việc này cảnh sát phát hiện không được, cũng không thể tìm thấy chứng cứ, nếu hiệp hội mặc kệ, một tà tu có thể dễ dàng giết chết hàng ngàn người mỗi năm."

Nghe xong, Vu Miểu Miểu như suy tư gì, cô kỳ thật cũng tán đồng lời này của Đông Vĩnh Nguyên. Cứ lấy trường hợp của cô mà nói, nếu cô muốn dùng vu thuật hại người, người khác cũng không thể làm gì được cô. Tuy rằng bản thân cô l sẽ nghiêm khắc tuân thủ giáo huấn của Vu tộc, không dễ dàng dùng vu thuật hại người, nhưng người khác không nhất định cũng có ý tưởng giống như cô nha. Nhân tâm dễ biến khó dò, duy trì trật tự cũng không thể dựa vào sự tự giác của người khác, cần phải có pháp luật mang tính cưỡng chế và cơ cấu rõ ràng mới được.

"Cứ như dì của tôi ấy, dì sở dĩ sẽ biến thành như bây giờ, chính là vì một lần quỷ loạn." Đông Vĩnh Nguyên nói, "Khi đó thành phố Ly Thị xuất hiện một con lệ quỷ 600 năm, vô cùng hung tàn, chẳng những cắn nuốt những con lệ quỷ và quỷ vật khác, còn thích dùng phương pháp vô cùng tàn nhẫn để hành hạ người thường đến chết để cắn nuốt nỗi sợ hãi, thống khổ cùng oán hận của người bị hại. Trong một tháng, Ly Thị liền đã chết mười sáu người, gây ra chấn động cực lớn. Cảnh sát cũng hoài nghi là giết người, nhưng bọn họ tra tới tra lui, tất cả chứng cứ đều cho thấy những người đó đều là bỗng nhiên chết bất đắc kỳ tử."

Vu Miểu Miểu nghe đến mày nhăn lại.

"Khi đó dượng tôi là tổ trưởng tổ tra xét Ly Thị, hắn nhận nhiệm vụ đi săn giết con lệ quỷ này. Tổng cộng có bốn tổ viên, khi trở lại chỉ còn hai người, trong số hai người đã chết, có một hồn phách còn bị lệ quỷ nuốt. Bất quá cũng may là tu vi của con lệ quỷ này bị bọn họ đánh tan, sau đó thì Ly Thị không có xuất hiện người vô duyên vô cớ chết bất đắc kỳ tử nữa."

"Vậy con lệ quỷ kia đâu? Chỉ đánh tan tu vi thôi sao, không trực tiếp đánh nó hồn phi phách tán luôn?" Vu Miểu Miểu hỏi.

"Không có, lúc ấy bốn tổ viên, hai chết hai bị thương, dượng tôi cũng bị thương không nhẹ, con lệ quỷ kia liền nhân lúc rối loạn bỏ chạy. Ai ngờ nửa tháng sau, con lệ quỷ kia bỗng nhiên lại xuất hiện, tới tìm dượng tôi báo thù." Nói tới đây, biểu tình Đông Vĩnh Nguyên không khỏi ngưng trọng lên.

Vu Miểu Miểu nghĩ thầm một tiếng quả nhiên, phần lớn lệ quỷ rất cố chấp, lại là loại lệ quỷ hung tàn này, nếu không thể một cú đánh chết sẽ nhất định tìm cơ hội trở về báo thù.

"Khi đó dì tôi đang vừa lúc sắp sinh, trong nhà loạn thành một đống, con lệ quỷ ki thừa dịp dượng tôi không chú ý, vậy mà bám vào trên người dì tôi." Đông Vĩnh Nguyên nói, "Lúc ấy tình huống nguy cấp, dượng tôi sợ nếu bây giờ mạnh mẽ đuổi quỷ, sẽ ảnh hưởng đến dì cùng đứa trẻ còn chưa sinh ra, cho nên liền dùng trấn quỷ phù trực tiếp trấn lệ quỷ lại trong cơ thể của dì, nghĩ chờ khi hài tử sinh ra thì lại loại bỏ nó. Lại không nghĩ đến con lệ quỷ kia vô cùng âm độc, không tiếc làm vỡ nát hồn phách của mình, đem một thân huyết quang lệ khí rót vào trong hồn phách của dì tôi."

Vu Miểu Miểu nghe đến đó nhịn không được chen vào nói: "Không được đâu, người sống có sinh khí hộ thể, lệ khí làm sao có thể trực tiếp tiến vào hồn phách của dì anh được?"

"Bởi vì em họ của tôi." Đông Vĩnh Nguyên nói.

Vu Miểu Miểu đã hiểu, lệ quỷ kia nhân lúc Tang Văn Hạo đang được sinh ra, tự chấn vỡ hồn phách của mình. Khi Tang Văn Hạo sinh ra, đây chính là một linh hồn mới đi vào nhân gian, chưa hoàn toàn dung hợp được với dương khí, cho nên hồn thể đứa bé sẽ không có sinh khí hộ thể, có nghĩa là mục tiêu ban đầu của lệ quỷ hẳn là Tang Văn Hạo. Nhưng dì của Đông Vĩnh Nguyên vì vô cùng muốn bảo hộ con mình, cho nên cố gắng dời lệ khí đi, dời hết toàn bộ lệ khí trên hồn phách Tang Văn Hạo vào trên người mình.

Trên người dì của Đông Vĩnh Nguyên có sinh khí, trên nguyên tắc lệ khí là hồn phách không thể nào bị cảm nhiễm, nhưng thai phụ là một sự tồn tại phi thường đặc thù, nhất thể hai hồn. Trước khi hài tử hoàn toang được sinh ra, hồn phách cùng thân thể đều lấy ý chí của cơ thể mẹ làm chủ, cho nên dì Đông Vĩnh Nguyên mới có thể hoàn toàn dời được lệ khí đi. Bất quá để làm đến mức này, cần phải có tín niệm vô cùng mạnh mẽ, có lẽ đó chính là tình thương của mẹ.

"Trách không được em họ anh lại muốn cứu mẹ hắn đến vậy." Vu Miểu Miểu không khỏi có chút dao động.

"Vậy bà chủ, cô xem......" Đông Vĩnh Nguyên chờ đợi nhìn Vu Miểu Miểu.

Vu Miểu Miểu vốn dĩ cũng định sẽ hỗ trợ, lúc này nghe xong câu chuyện của Đông Vĩnh Nguyên kể, tuy rằng cũng không hoàn toàn xoay chuyển thái độ đối với hiệp hội Huyền Học, nhưng ít nhất với hội trưởng hiệp hội ở Ly Thị cũng không còn quá chán ghét.

"Muốn tôi hỗ trợ, dời lệ khí trong hồn phách của dì anh ra ngoài?" Vu Miểu Miểu hỏi.

"Đúng vậy, mà...... có làm được không?" Trong mắt Đông Vĩnh Nguyên vô cùng thấp thỏm.

Sinh hồn bị lệ khí ăn mòn, đây tuyệt đối là chuyện trước nay vô cùng hiếm có, nếu như linh hồn của người chết, Huyền môn có rất nhiều biện pháp để tinh lọc lệ khí. Nhưng sinh hồn thì sẽ có sinh khí hộ thể, huyền thuật bình thường căn bản vô pháp phá vỡ được lớp sinh khí đang che chở cho sinh hồn nhiễm lệ khí đó. Tuy rằng em họ hắn nói Vu sư có biện pháp dời lệ khí dời ra, nhưng đây chỉ là truyền thuyết mà thôi, hơn nữa Huyền môn suy sụp đã lâu, rất nhiều pháp thuật đều thất truyền, hắn không xác định bà chủ có phải thật sự có biện pháp hay không.

Nhưng nếu như không trừ đi lệ khí, trong nháy mắt dì hắn chết đi, hồn phách liền hóa thành lệ quỷ, ngay cả đầu thai cũng không có khả năng. Còn có, Huyền môn có quy củ, nếu hậu nhân có người hóa thành lệ quỷ, hồn phách chắc chắn phải tru diệt. Nói cách khác, lỡ như sau khi chết dì hắn hóa thành lệ quỷ, liền sẽ bị người trong nhà trực tiếp đánh tan.

"Ừm...... Dời đi thì thật ra không khó." Vu Miểu Miểu nói.

"Thật sao?!" Đông Vĩnh Nguyên kích động kêu lên.

"Anh đừng kích động như vậy, nghe tôi nói cho hết lời."

"Tôi không kích động, không kích động." Hắn không kích động mới là lạ, nhưng vẫn nỗ lực nhẫn nại kềm nén.

"Dùng bí thuật của Vu tộc dời lệ khí trên hồn phách của dì anh là chuyện thật sự dễ dàng......"

Dễ dàng là được, dễ dàng là được rồi, Đông Vĩnh Nguyên kích động, liên tục gật đầu.

"Nhưng mà, dời đi chỗ nào bây giờ?" Vu Miểu Miểu hỏi.

Đông Vĩnh Nguyên ngẩn ra, bỗng nhiên phản ứng lại: "Ý cô là nói, cần một vật dẫn hứng lấy luồng lệ khí này."

"Không chỉ là vật dẫn đơn giản như vậy, còn cần phải là vật dẫn tự nguyện." Vu Miểu Miểu giải thích nói, "Nói đơn giản, cái quá trình này giống như là đang bàn chuyện làm ăn vậy, anh đưa tiền, tôi đưa hàng, hai bên thoả thuận điều kiện, lại ký hợp đồng. Hơn nữa cái hợp đồng này không thể là bị bắt ép ký, hai bên đều cần phải cam tâm tình nguyện."

"Nói cách khác, muốn chữa khỏi cho dì tôi, phải có một người tự nguyện thay thế dì tôi, hứng lấy luồng lệ khí này. Không thể dùng đồ vật khác thay thế sao?" Đông Vĩnh Nguyên hỏi.

"Các người muốn bắt một con lệ quỷ lại đây làm vật dẫn, sau đó bảo tôi dời lệ khí dời đi qua, sau đó các người lại giết con lệ quỷ đó?" Vu Miểu Miểu nghĩ một chút liền đoán được ý tưởng của Đông Vĩnh Nguyên.

"Có thể không?" Đông Vĩnh Nguyên xác thật là có ý tưởng như vậy.

"Có thể, nếu như con lệ quỷ kia tự nguyện." Vu Miểu Miểu nói.

Lệ quỷ sao có thể tự nguyện?

"Cái chuyện này tôi có thể giúp, nể mặt anh cùng với câu chuyện ban nãy, tôi cũng có thể không đòi quá nhiều tiền. Nhưng mà vật dẫn thì các người phải tự mình tìm." Vu Miểu Miểu vỗ vỗ bả vai Đông Vĩnh Nguyên, "Tôi đi đọc sách đây."

Đông Vĩnh Nguyên chần chờ một lát, cuối cùng vẫn vào gặp Quý Lãng xin nghỉ, đi về nhà. Mặc kệ như thế nào, chuyện này cũng cần phải nói cho dượng một tiếng, sau đó để bọn họ tự mình ra quyết định.