Vu Sư

Chương 95



Mèo đen tuy ngạo kiều, rất ít khi đặt nhân loại vào trong mắt, nhưng những giống loài kiêu ngạo thế này, đối với thỉnh cầu của người khác, hoặc là không đáp ứng, hoặc là đáp ứng rồi thì nhất định sẽ đi hoàn thành. Cho nên sau khi Vu Miểu Miểu rời đi không lâu, mèo đen ăn một bữa cá khô nhỏ, lại liếm liếm móng vuốt, rồi nguyên khí tràn đầy ra cửa tìm linh.

Thông thường mà nói, quỷ hoặc linh hồn, đều buổi tối mới ra ngoài hành động. Đó là vì buổi tối có ít người hoạt động, hơn nữa không có ánh nắng mặt trời, cho nên âm khí buổi tối sẽ nồng hơn ban ngày, mà nếu quỷ ra ngoài hoạt động vào lúc này, thì lực lượng sẽ mạnh mẽ hơn ban ngày một ít.

Cho nên, mèo đen đáng lẽ tìm linh cũng nên tìm vào buổi tối, bởi vì khi ban đêm, quỷ khí sẽ càng mạnh mẽ, cũng càng dễ dàng cảm ứng được. Nhưng con quỷ Vu Miểu Miểu bảo nó tìm đây, theo quỷ khí lưu ở pháp trên thân kiếm kia thì thật sự quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức không cần chờ đến tối, mèo đen cũng có thể cảm ứng được quỷ khí, đi ra ngoài tìm linh.

Mèo đen chạy ra khỏi biệt thự, cũng không vội vã đi đâu, mà ngồi xổm bên cạnh bồn hoa trên đường cái, không biết đang chờ đợi cái gì. Mãi đến khi một chiếc Rolls-Royce màu đen chậm rãi lái ra từ cổng lớn khu biệt thự, ánh mắt mèo đen liền sáng lên, sau đó đột nhiên nhảy một cái, lắc mình dừng lại trên nóc xe chiếc Rolls-Royce.

Hiệu quả cách âm của Rolls-Royce vô cùng cao, hơn nữa động tác mèo đen nhẹ nhàng, cho nên người bên trong xe không hề phát hiện, tiếp tục lái đi phía trước. Mèo đen cứ như vậy ngồi xổm trên đỉnh xe, ngẩng cao cao đầu, đón gió thổi vù vù. Tư thái bễ nghễ kia, rất có vài phần giống như khí khách vương giả tuần tra lãnh địa.

Thực mau đã tới góc đèn xanh đèn đỏ ở giao lộ thứ nhất, trong chiếc xe bên cạnh, có người phát hiện ra con mèo đen trên nóc chiếc Roll-Royce.

"Ối mẹ ơi, trên nóc chiếc siêu xe kia có phải là con mèo hay không?"

"Có phải đồ trang trí gì hay không, xe chạy sức gió rất lớn, mèo căn bản không đứng được."

"Không phải đâu, anh xem, lông trên người nó còn bay bay kì."

"Hiện tại thú bông người ta cũng làm giống thật lắm, có lông cũng bình thường thôi, gió thổi qua khẳng định sẽ động mà. Em xem toàn thân nó đều đen nhánh, gần như cùng một màu với chiếc xe kia luôn. Nếu là mèo thật, làm sao có màu gì trùng hợp dữ vậy."

"Cũng đúng, mèo bình thường cũng không thể béo như con này được."

Thính giác động vật thông thường đều nhạy hơn so với con người, huống chi tiếng bàn tán xôn xao chung quanh còn lớn như thế. Mèo đen nghe được một từ ngữ mà mình vô cùng chán ghét, tức khắc thở phì phì xoay đầu, liếc cái con người nói mình béo kia sắc bén một cái. Chỉ tiếc nó mang thân hình mèo, không có được khí phách của cọp, nhe răng cũng không mấy khí thế.

"Ối mẹ, nó động đậy kìa."

"Là mèo thật rồi."

"Nó làm sao đứng trên đó được vậy."

"Nguy hiểm quá, nhanh nhanh xuống mau."

"Từ từ, để anh chụp cái hình đã."

Chủ nhân chiếc siêu xe không có mở cửa sổ, cho nên hắn không nghe thấy được tiếng bàn tán bên ngoài, nhưng lại có thể thấy người chung quanh hưng phấn cầm di động chụp ảnh xe hắn. Chủ nhân xe cũng không cảm thấy kỳ quái, rốt cuộc xe này của hắn là bản giới hạn toàn cầu hạn, trong nước rất hiếm thấy, người biết hàng mà nhìn thấy, chụp vài tấm hình cũng không kỳ quái. Lúc trước khi hắn ngừng xe bên ngoài một nhà hàng, đi vào ăn miếng cơm, ra tới đã thấy xuất hiện có người nổi tiếng trên mạng đang chụp hình cùng với chiếc xe rồi.

Lúc này đèn xanh sáng lên, chủ nhân xe dẫm chân ga, xe lướt đi, ném lại những ánh mắt cực kỳ hâm mộ ở phía sau. Nhưng không được chốc lát, bỗng nhiên có một chiếc xe chạy song song đến sát bên xe hắn, cô gái ngồi ở ghế sau còn cầm di động điên cuồng chụp ảnh xe của hắn.

Chủ nhân xe nhíu nhíu mày, nghĩ hiện tại con người sao lại hư vinh đến như vậy chứ, còn dám đuổi theo để chụp, chẳng lẽ là muốn cố ý làm cho mình chú ý, sau đó tìm cách quyến rũ mình?

Chủ nhân xe là một người đã kết hôn, hắn rất yêu vợ của mình, vì thế quyết đoán một chân đạp mạnh ga, tăng tốc chạy đi. Lúc này ưu thế của siêu xe liền được thể hiện, trong tình huống hoàn toàn không bị kẹt xe, xe bình thường sẽ không thể nào đuổi kịp hắn. Mà vì toàn bộ hành trình hắn đều không mở cửa sổ xe, cho nên cũng không nghe thấy cô gái ngồi trên chiếc xe sau kia khàn cả giọng kêu ầm ĩ.

"Trên nóc xe anh có con mèo kìa, mau dừng xe!!"

Mèo đen vẫn ngồi ngay ngắn trên nóc xe, ánh mắt nhìn chăm chú vào phía trước, mãi đến khi xe lái được tầm hai mươi phút, nó mới từ trên nóc xe nhảy xuống một cái giao lộ. Sau đó đi theo đám người xuyên qua đường cái, lại lần nữa nấp vào bên cạnh bồn hoa, chờ khi có một chiếc xe nữa chạy qua, liền lại nhảy lên.

Cứ như thế sau khi đổi xe ba lần, mèo đen rốt cuộc ngừng lại trước một toà kiến trúc cao lớn. Nó ngồi xổm ở bồn hoa phía trước, nhạy bén quan sát cửa ra vào cảm ứng, mấy phút đồng hồ sau, khi thấy có người ra tới, mèo đen chợt xoay thân vèo một cái, chạy như bay đi vào.

"Ủa, vừa rồi là thứ gì vậy? "

"Đen tuyền à, đừng nói là chuột nha."

"Không có đâu, nơi này là khách sạn 5 sao, sao có thể có chuột được."

......

Mèo đen chạy vào sảnh chính, lại nhanh chóng trốn vào trong đám cành lá xanh biếc của một gốc cây, lại quan sát vài phút, mắt nó nhìn thẳng vào thang máy phía đông nam sảnh chính.

Mèo đen là một con mèo có kiến thức, trước kia khi nó còn ở hiệp hội đã từng được ngồi thang máy, giờ phút này đương nhiên biết tác dụng của thang máy. Vừa rồi nó cảm ứng một chút, tia quỷ khí kia là ở tầng trên của toà nhà thật lớn này, hẳn là ở vị trí rất cao, nó cần phải ngồi thang máy đi lên để xác nhận một chút.

Vì thế khi cửa thang máy lại lần nữa mở ra, trong lúc có người ra vào thang máy, mèo đen lại vụt ra, lẻn qua khe hở dưới chân người chui vào thang máy.

"Ý, có con mèo." Người trong máy thực mau phát hiện ra mèo đen.

Mèo đen an tĩnh ngồi xổm trong một góc, đôi mắt mèo màu vàng đồng thẳng tắp nhìn chằm chằm mấy con số đang chớp động trong thang máy, không hề sợ người một chút nào.

"Ê, con mèo này đang xem số tầng lầu kìa, đừng nói nó biết đọc số nha."

"Có khi nào là mèo của khách ở đây nuôi không?"

"Khách sạn này có thể mang thú cưng vào sao"

Chỉ cần trả nhiều tiền, cái gì mà không thể.

"Ê mèo đen nhỏ, mày đi lầu mấy vậy?" Có người bắt đầu chọc mèo đen, thậm chí có người muốn sờ sờ thử, nhưng chỉ cần với tay tới gần, mèo đen liền sẽ lắc mình né tránh. Vài lần như thế, mấy người trong thang máy đều biết nó không thích bị người chạm vào, nên cũng không ép uổng nhất định phải sờ nó, mà chỉ hứng thú đứng nhìn.

Mèo đen vẫn gắt gao nhìn chằm chằm số tầng đang nhảy lên trong thang máy, khi thang máy tới tầng mười hai, có người đi ra ngoài, mèo đen vẫn không nhúc nhích. Tiếp theo thang máy lại tới tầng mười sáu rồi dừng lại, mèo đen cũng vẫn không nhúc nhích.

"Sao con mèo này còn chưa chịu đi ra nhỉ, đừng nói nó thật sự biết đọc số thật nha." Lúc này những người còn lại trong thang máy đều không nhịn được có chút tò mò, có mấy người dứt khoát không đi ra, muốn nhìn xem khi thang máy tới tầng mấy thì con mèo đen này mới đi ra ngoài.

Bất tri bất giác thang máy đã tới tầng 28, mèo đen vẫn không rời khỏi thang máy, lúc này số tầng còn lại cũng không nhiều lắm, những người đứng trong thang máy liền dứt khoát mỗi tầng đều ấn nút dừng lại, sau đó lấy di động ra bắt đầu ghi hình. Như thế, mãi cho đến tầng 36, mèo đen bỗng nhiên động, trước khi thang máy khép lại, liền chạy đi ra ngoài.

"Ra ngoài rồi, hoá ra là mèo ở tầng 36."

"Con mèo này quả thực khôn quá,vậy mà còn biết ngồi thang máy. Nhưng mà vẫn không thông minh bằng chó, không biết ấn nút thang máy."

Nếu như mèo đen lúc này còn ở đây, khẳng định sẽ nhảy dựng lên kháng nghị, nó không biết ấn nút sao? Nó còn không biết mình muốn đi tầng mấy cơ mà. Hơn nữa chỉ có phàm nhân mới tự mình động thủ ấn thang máy, mèo chúng nó đều để cho người khác làm giùm cho mình thôi.

Tầng 36 là tầng cho thuê VIP của khách sạn này, tuy rằng cập không nguy nga như phòng tổng thống trên tầng cao nhất, nhưng cũng rất lớn. Cho nên số phòng ở tầng này không nhiều lắm, tổng cộng chỉ có tám phòng. Mèo đen ưu nhã nện bước, thong thả đi bộ trên tấm thảm hành lang mềm mại, thực mau liền ngừng lại trước cửa phòng 3602.

Chính là nơi này.

Mà trong nháy mắt mèo đen tới gần cửa phòng, một cái đầu người bỗng nhiên từ trong cửa phòng xuyên ra ngoài.

Đúng vậy, xuyên ra ngoài, là dưới tình huống cửa phòng còn chưa mở, một cái đầu người bỗng nhiên xuyên qua lớp cửa gỗ đặc dày cộm, xuất hiện ngay trước mặt mèo đen.

"Méo!" Mèo đen bị quỷ ảnh bỗng nhiên xuất hiện dọa cho toàn thân dựng đứng lông, đuôi cũng vểnh lên.

Chỉ là vừa đối mặt, mèo đen liền biết mình đánh không lại con quỷ này, nó xoay người liền muốn chạy.

"Chạy cái gì, trở lại đi." Quỷ công tử làm sao lại để cho mèo đen chạy đi, hắn mở năm ngón tay ra, một đường khói đen bò ra từ trong tay hắn, tinh chuẩn trói chặt hai chân sau của mèo đen.

Mèo đen kêu lên, sợ hãi giãy giụa, xoay người liền dùng hàm răng cắn, đồng thời linh lực cả người bùng lên, đôi mắt phát ra ánh sáng vàng.

"Ồ, không hổ là mèo của Vu sư, cũng rất lợi hại." Quỷ công tử dứt khoát xuyên hết cả người từ trong phòng ra tới, ngồi xổm trước cửa, buồn cười nhìn con linh miêu đang không ngừng cắn xé đường khói đen của mình.

"Meo, méo méo meo meo ~~" mèo đen tràn đầy phòng bị nhìn chằm chằm con ác quỷ cả người sát khí kia. Nó làm mèo nhiều năm như vậy, chưa bao giờ gặp phải một con quỷ lợi hại như thế này.

"Có phải ngươi đang muốn nói, ngươi là linh miêu của Vu sư, ta mà dám động ngươi, Vu sư sẽ tìm ta báo thù?" Quỷ công tử cười trêu nó.

"Meo!" Mèo đen quyết đoán gật đầu.

"Vậy thật sự quá tốt." Quỷ công tử nghe xong không những không sợ hãi, ngược lại còn vô cùng vui vẻ, phảng phất như hắn đang chờ đợi Vu sư tới tìm hắn vậy.

"Nguyên Bạch." Bỗng nhiên, cửa phòng bị đẩy ra, một cậu bé trai bảy tám tuổi từ trong phòng đi ra, tò mò hỏi, "Ngươi làm gì trước cửa vậy?"

"À, ta nhìn xem cơm hộp có tới chưa." Quỷ công tử Nguyên Bạch cười đáp.

"Mới vừa gọi thôi, sao đến nhanh như vậy được. Ủa, sao ở đây có con mèo vậy?." Cậu bé kia kinh ngạc nhìn con mèo bị Quỷ công tử nhốt tại chỗ, sau đó phảng phất phát hiện ra cái gì, "Nguyên Bạch, nó hình như đang nhìn chằm chằm ngươi đó. Có phải nó có thể thấy ngươi hay không?"

"Hình như vậy." Nguyên Bạch gật gật đầu.

"Mèo mà có thể thấy ngươi, đó chính là linh miêu nha, sư phụ nói, linh miêu là linh sủng hiếm có, rất có tác dụng, chúng ta bắt nó lại đi." Nói xong, cậu bé trai liền đi đến chỗ mèo đen, vừa đi vừa mở miệng dỗ nó, "Mèo ngoan, mèo ngoan nha, để tao mua cá khô cho mày ăn nha."

Mèo đen tất nhiên là không chịu, nó muốn tiếp tục giãy giụa, nhưng uy áp của Quỷ công tử vẫn luôn đè nặng trên người nó, làm nó không thể động đậy. Cuối cùng, mèo đen chỉ có thể ngoan ngoãn để cho cậu bé kia ôm nó trở về khách sạn.

Nó biết nó là linh miêu, người trong Huyền môn ai cũng muốn thu nó làm linh sủng, cho nên đi theo cậu bé, ngược lại sẽ không có nguy hiểm gì.

"Nó không nhúc nhích, có phải nó thích ta hay không?" Cậu bé kinh hỉ nói.

"Có thể." Nguyên Bạch cười liếc liếc nhìn con mèo đen một cái, nghĩ thầm con mèo này thật ngu, cái sợi dây khói đen hắn cũng cởi ra rồi, còn không biết chạy.

Cậu bé trai vô cùng vui vẻ với chuyện mình nhặt được một con linh miêu ngay trước cửa phòng khách sạn, sau khi vào phòng, nó ôm mèo đen chơi một hồi lâu, lại cho mèo đen không ít đồ ăn, vui đến mức luyến tiếc không buông tay.

Lúc này, Quỷ công tử Nguyên Bạch nhìn thoáng qua đồng hồ trong phòng, nói: "Tiểu Đào, có phải ngươi nên đi vẽ bùa rồi hay không, hình như hôm nay chưa luyện tập phù chú thì phải."

"Chết, đã hai giờ rồi, sư phụ sắp trở lại rồi." Cậu bé trai lúc này mới nhớ tới, nhiệm vụ của mình hôm nay còn chưa hoàn thành, tức khắc liền vội vàng buông con mèo đen xuống, xoay người chạy về hướng phòng mình. Nó nhất định phải vẽ xong bùa chú hôm nay trước khi sư phụ trở về.

Sau khi cậu bé kia rời đi, Quỷ công tử bỗng nhiên bay tới trước người con mèo đen. Mèo đen nhảy dựng ra sau, duy trì khoảng cách một mét với Quỷ công tử, đôi mắt mèo tràn đầy đề phòng.

"Đừng có sợ, nếu ta muốn hại ngươi, sẽ không để Tiểu Đào ôm ngươi vào đây." Quỷ công tử cười nói, "Sách cổ có ghi lại, mèo đen là mang nhiều âm khí nhất trong số tất cả các loài mèo, mà chỉ có một số ít con mèo đen mới có thể trở thành linh miêu, linh miêu hành tẩu âm dương, có thể bắt quỷ. Mà linh miêu có linh lực cường đại thậm chí còn có thể tìm linh, ngươi là theo quỷ khí của ta tìm tới đúng không."

Mèo đen không lên tiếng, vẫn duy trì tư thế đề phòng, ánh mắt thỉnh thoảng chuyển động nhìn xung quanh, xem có thể chuồn ra từ cửa phòng hoặc là cửa sổ hay không.

"Ta biết ngươi nghe hiểu, chỉ số thông minh của linh miêu có thể đạt tới bằng một đứa trẻ con người tám tuổi, ngươi lại còn có thể tìm linh, vậy chắc chắc càng thông minh hơn." Quỷ công tử cười nói.

"Mẻo?" Mèo đen không kiên nhẫn kêu một tiếng. Phảng phất như đang hỏi, ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì.

"Ta nghe không hiểu tiếng mèo, như vầy đi, để ta nói, nếu ta nói đúng, ngươi liền gật đầu, bằng không, ta giết ngươi nga." Quỷ công tử cười tủm tỉm uy hiếp nói.

Lông toàn thân của mèo đen dựng ngược, khuất nhục gật đầu một cái.

"Thật ngoan." Quỷ công tử ngồi trên sô pha, bắt đầu hỏi: "Là Vu sư bảo ngươi tới tìm ta? Đúng không?"

Mèo đen gật đầu.

"Vu sư muốn giết ta?"

Cái này mèo đen không biết, cho nên không nhúc nhích.

"Vu sư chỉ là bảo ngươi tìm được ta, sau đó nói cho cô ta?" Quỷ công tử tiếp tục hỏi.

Mèo đen gật đầu.

"Nhưng hiện tại ngươi lại bị ta bắt được, không thể báo tin rồi nha." Quỷ công tử cân nhắc một chút, tựa hồ nghĩ được biện pháp, quạt xếp trên tay phải hung hăng đập vào trong lòng bàn tay trái, "Hay là, ngươi gọi điện thoại cho Vu sư đi, có lẽ cô ta tra số điện thoại là có thể biết được chỗ này."

Mèo đen nghi hoặc chớp chớp mắt.

"Ngươi nhớ số điện thoại không?" Quỷ công tử hỏi.

Mèo đen lắc đầu.

"Không nhớ rõ?" Quỷ công tử nhíu mày.

Mèo đen gật đầu.

"Xem ra tin đồn là giả rồi, chỉ số thông minh của linh miêu căn bản không bằng trẻ tám tuổi, số điện thoại còn không nhớ rõ." Quỷ công tử thở dài nói.

"Meo!" Mèo đen nổi giận, đừng tưởng nó nghe không hiểu đối phương đang mắng mình ngu. Nó không nhớ rõ số điện thoại thì làm sao, nó cũng đâu quen biết mấy con số, mà Vu Miểu Miểu cũng chưa từng nói cho nó biết số điện thoại của cô mà.

"Vậy thì phiền toái nhỉ!" Quỷ công tử tự mình nói, "Vốn đang nghĩ nếu có thể gọi điện thoại, cho dù ngươi không biết nói, cứ meo meo hai tiếng, chủ nhân nhà ngươi cũng sẽ biết được ngươi đã xảy ra chuyện, vậy liền tra số điện thoại, nhất định có thể tìm tới nơi này."

Nơi này là khách sạn, nếu như có số điện thoại từ bên ngoài gọi trở về, khẳng định sẽ chuyển đến chỗ lễ tân, vậy chỗ này tất nhiên sẽ bại lộ.

"Còn một tiếng nữa Điêu Vĩnh Niên sẽ trở lại, sau đó chúng ta sẽ rời khỏi Hải Thị. Cho dù lúc này thả ngươi đi, ngươi cũng không kịp báo tin." Trong giọng nói của Quỷ công tử tràn đầy tiếc nuối, tựa như vô cùng khổ sở với việc mình tránh được Vu sư.

Mèo đen hoàn toàn nghi hoặc, cái con quỷ này có phải đầu óc có vấn đề hay không.

"Ta mới rồi khi dễ ngươi, ngươi có muốn báo thù không? Có muốn bắt ta đi?" Quỷ công tử hỏi.

Mèo đen là một con mèo kiêu ngạo, nội tâm nó đương nhiên muốn báo thù, nhưng nó cũng không ngốc, nó rõ ràng đánh không lại Quỷ công tử nha, vì thế không tỏ thái độ, phảng phất như không nghe thấy gì. Không nói dối, là kiêu ngạo cuối cùng của nó.

"Ngươi khẳng định là muốn." Quỷ công tử không cần mèo đen trả lời, cứ tự mình nói, "Ta nói cho ngươi một biện pháp bắt ta, ngươi dám làm nếm không?"

Lỗ tai mèo đen run run.

Quỷ công tử tựa hồ cũng mặc kệ mèo đen có đang nghe hay không, tiếp tục tự quyết định: "Ta nha, có một đốt xương ngón tay nằm trong tay Điêu Vĩnh Niên, ai có thể lấy được đốt xương ngón tay kia, đó chính là chủ nhân của ta. Một giờ sau, chủ nhân của ta sẽ từ bên ngoài trở về, sau đó ta sẽ làm hắn lấy xương ngón tay ra, ngươi liền ngậm đi, thế nào? Chỉ cần ngươi có thể lấy được đoạn xương ngón tay kia, ta sẽ không thể tổn thương ngươi. Ngươi có thể ngậm đốt xương cốt đó trở về cho chủ nhân ngươi, cô ta nhất định sẽ khen thưởng ngươi."

"Meoo ~~" ngươi nghĩ bổn mèo đây ngốc à, có con quỷ nào tự hố chính mình như vậy sao?

"Ha Ha." Quỷ công tử tựa hồ như hiểu được nghi hoặc của mèo đen, tiếp tục nói, "Ngươi là linh miêu, ta nói có phải thật hay không, chỉ cần đoạn xương đó xuất hiện, ngươi lập tức có thể biết rõ. Dù sao ngươi hiện tại cũng chạy không thoát, không bằng thử xem?"

Tròng mắt mèo đen xoay chuyển, cảm thấy đối phương nói rất có lý. Dù sao mình cũng bị bắt, nếu đối phương nó là thật, nó cũng có thể thử một lần, nói không chừng có thể chạy thoát thì sao.

Hơn nữa, nếu như mình thật sự có thể bắt được con ác quỷ này, Vu Miểu Miểu tất nhiên sẽ nhìn mình với con mắt khác, cũng sẽ không ghét bỏ mình tiêu tiền nhiều.

"Ngươi ngậm cái xương ngón tay, liền chạy thẳng vào hướng phòng Tiểu Đào, phòng nó có ban công, có thể chạy thoát đi." Quỷ công tử lại nói.

Mèo đen đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn Quỷ công tử càng quỷ dị. Đây là ngay cả đường chạy trốn cũng nói luôn cho nó?

"Có phải rất tò mò vì sao ta lại muốn đối phó với chính mình hay không?" Quỷ công tử ha hả cười nói, "Bởi vì nha, chủ nhân hiện tại của ta quá ngu ngốc, ta không thích hắn."

Mèo đen nghe xong lời này, bỗng nhiên sinh ra đồng cảm, nó cũng thường xuyên tính không thích chủ nhân của mình, hỗ trợ làm việc này nọ, cũng là nể tình đống cá khô nhỏ mà làm.

Quỷ công tử vẫn luôn cẩn thận quan sát thần sắc mèo đen biết mình thuyết phục thành công, tức khắc vừa lòng vung quạt xếp, ngay sau đó quạt xếp xoạt một cái liền xoè ra, hắn liền nhàn nhã phe phẩy mấy cái.