Vu Thần Kỷ

Chương 463: Mua đồ



Sau khi quay về Bồ Phản, Cơ Hạo rất ngạc nhiên hỏi A Bảo ‘Thi đạo nhân là ai’.

A Bảo trả lời khiến da đầu Cơ Hạo phát tê từng đợt, trong lòng càng thêm phát lạnh.

Thi đạo nhân, nhóm tạo vật đầu tiên sinh ra trong thiên địa sau khi khai thiên tích địa, vâng chịu một luồng tích thi khí trời sinh mà sinh. Lúc hồng hoang, Thi đạo nhân dựa vào lực lượng đáng sợ tích thi khí chí âm chí tà, diệt sạch sinh cơ vạn vật hoành hành một thời, giết chóc vô số sinh linh.

Là lúc A Bảo hành tẩu hồng hoang, từng mấy lần giao thủ cùng Thi đạo nhân, hai người được cho là đối thủ nhiều năm.

Về sau Thi đạo nhân bị Hoa đạo nhân lấy đại pháp lực thu phục, bái vào môn hạ Hoa đạo nhân, trở thành đệ tử thứ ba của Hoa đạo nhân, được Hoa đạo nhân truyền thụ đại đạo bí pháp, Thi đạo nhân từ trong tích thi khí của bản thân ngộ ra diệu lý sinh tử gắn bó, tịch diệt chuyển hóa, đem một thân tích thi khí tà ác hung bạo hoá thành một mảng tường hòa, đạo hạnh pháp lực đột nhiên tăng mạnh, ở trong các đệ tử môn hạ Hoa đạo nhân cũng là nhân vật đứng hàng đầu.

Trừ một thân đạo pháp thần thông biến ảo khó dò, thần diệu dị thường, Thi đạo nhân càng từ trong thi hài bản thể mình, ngộ ra một môn bí pháp rèn luyện thân thể kỳ lạ ‘Cửu Tử Kim Thân’. Muốn nói Thi đạo nhân cường độ thân thể có lẽ còn không bằng các cường giả đỉnh cấp nhân tộc, lại có năng lực trọng sinh hầu như vô hạn, so với Vu Đế nhân tộc nhỏ máu trọng sinh còn khó chơi hơn rất nhiều.

Thi đạo nhân từng khoe khoang, chỉ cần tử khí trong thiên địa không dứt, hắn có thể niết bàn vô hạn.

A Bảo đã rất nhiều năm chưa nghe nói tin tức Thi đạo nhân, nghe nói hắn luôn luôn bế quan tìm hiểu một số bí thuật cao thâm nào đó, nhưng lần này hắn đột nhiên thò đầu ở Bồ Phản, rất hiển nhiên hắn đã có thành tựu, so với năm đó càng khó đối phó hơn.

“Bổn môn tu luyện, chú ý tùy thời mà làm, thanh tịnh tự nhiên.” A Bảo nghiêm túc nói cho Cơ Hạo: “Nhưng môn hạ Hoa đạo nhân… Nhất là Thi đạo nhân, chú ý là mãnh liệt tinh tiến, không từ thủ đoạn. Thi đạo nhân đã tới Bồ Phản, như vậy Bồ Phản sẽ biến thành nơi thị phi.”

Nơi thị phi không thể ở lâu.

Cơ Hạo nghe hiểu A Bảo cảnh cáo. Hắn lại đột nhiên nhớ tới một chỉ đáng sợ kia của Thi đạo nhân. Một chỉ đó khiến hắn không có chút sức phản kháng, hầu như đem thân thể cùng nguyên thần hắn đồng thời hủy diệt.

Nếu không có A Bảo, hắn đã bị Thi đạo nhân đánh cho hóa thành tro bụi.

Nhưng A Bảo không có khả năng lúc nào cũng theo bên người Cơ Hạo làm bảo tiêu, hắn chung có việc cần tự mình hoàn thành.

Ngày hôm sau, Cơ Hạo liền chạy đi gặp mặt Đế Thuấn, đề xuất ý tứ muốn rời khỏi Bồ Phản nhanh một chút, tới đất phong Nghiêu Sơn của mình. Đế Thuấn đồng ý lời thỉnh cầu của Cơ Hạo, hơn nữa bảo Tự Văn Mệnh tự mình giúp Cơ Hạo chuẩn bị tất cả vật cần thiết.

Ở dưới sự trợ giúp của Tự Văn Mệnh, lại có ý chỉ của Đế Thuấn, Cơ Hạo chuẩn bị trở nên cực kỳ thuận lợi.

Đầu tiên là Vô Chi Kỳ thành thành thật thật, không có bất cứ chiết khấu gì đem tiền chuộc mười mấy vạn chiến sĩ Mặc Viên bộ cùng mấy bộ lạc khác đưa tới, kéo theo Ô Vân bị treo ở dưới cổng chào một ngày một đêm, Vô Chi Kỳ đã chuộc hết về.

Có số tiền này, cộng thêm ở Xích Phản sơn thu được, còn có trước sau lập công được ban thưởng, Cơ Hạo ở trên chợ nô lệ Bồ Phản tiêu xài thoải mái.

Trát Mộc biết rất rõ ràng đối với chi tiết các đại gia tộc của Huyết Nguyệt nhất mạch, đối với tình huống Đế thị nhất tộc, Kiền thị nhất tộc cùng với các đại gia tộc khác đều rất hiểu biết. Ở dưới sự dẫn dắt của hắn, Cơ Hạo từ trong những nô lệ đó, lựa chọn kỹ càng hơn ba vạn phó binh Ám tộc ‘sạch sẽ’, ‘trong sạch’.

Những phó binh Ám tộc này và quân đoàn Trát Mộc quản hạt giống nhau, đều chưa từng tham gia chiến tranh đối với nhân tộc, tất cả đều là thú binh các đại gia tộc đóng ở lãnh địa nhà mình. Bọn họ huấn luyện tốt, thực lực cá nhân cường đại, võ trang thêm chút sẽ là một mũi quân đội tinh nhuệ.

Cơ Hạo cũng không thích những dị tộc này. Hắn thậm chí rất cừu thị đám dị tộc này.

Nhưng xây dựng lãnh địa mới, tránh không được phải có sĩ tốt đóng ở các nơi, tránh không được sẽ bị các loại độc trùng mãnh thú dã ngoại tập kích, thậm chí còn có sơn tinh thủy quái các loại tai hoạ đột kích. Cùng với dùng con dân nhân tộc chống đỡ các thiên tai này, còn không bằng đem những chiến sĩ Ám tộc đó đi làm tiêu hao phẩm.

Tổng cộng gần năm vạn phó binh Ám tộc, toàn bộ do Trát Mộc thống lĩnh, cộng thêm gia quyến bọn họ, Cơ Hạo từ chợ nô lệ mua hơn hai mươi vạn người.

Tự Văn Mệnh lại dựa theo Đế Thuấn phong thưởng, lựa chọn kỹ càng cho Cơ Hạo một đám con dân lãnh địa mới.

Những con dân nhân tộc này tất cả đều xuất thân sạch sẽ đáng tin, tuyệt đại đa số là dân chạy nạn vì thiên tai bộ tộc bị phá hủy lưu lạc khắp nơi, những người này không có áo cơm, bị các đại bộ tộc bắt cướp sau đó bán làm nô lệ, chỉ cần cung cấp sự bảo vệ cho bọn họ, khiến bọn họ ăn no mặc ấm, khiến bọn họ không chịu độc trùng dã thú gây họa, rất dễ dàng có thể đem bọn họ nhào nặn thành một bộ tộc mới.

Tự Văn Mệnh chuyên môn chọn lựa các tráng niên nam nữ thực lực cá nhân không cao lại thân thể khỏe mạnh, bọn họ đều chỉ có thực lực Vu Nhân bình thường, mạnh nhất cũng chỉ là sức chiến đấu cấp Tiểu Vu, bởi vì thực lực thấp kém, cho nên giá bọn họ rất rẻ.

Một thanh niên nam tử, ở trên chợ nô lệ chỉ đáng giá năm mươi ngọc tệ; một thanh niên nữ tử giá cao chút, cũng chỉ một trăm ngọc tệ. Những thiếu niên cùng đứa nhỏ giá càng rẻ hơn, ba năm ngọc tệ có thể mua được một đứa nhỏ hiểu chuyện, có thể làm việc.

Có Vô Chi Kỳ đưa lên khoản tiền chuộc lớn, Cơ Hạo hạ quyết tâm, cắn răng một cái, vung tay mua cả thảy hai trăm vạn thanh niên khỏe mạnh và trẻ con.

Lãnh địa Nghiêu Sơn phạm vi trăm vạn dặm, có thể cung cấp nuôi dưỡng ức vạn con dân, hai trăm vạn thanh niên khỏe mạnh cùng trẻ con này, sẽ là mồi lửa văn minh Nghiêu Sơn tương lai.

Năm vạn phó binh Ám tộc, cũng không đủ để bảo vệ xung quanh toàn bộ lãnh địa Nghiêu Sơn, nhất là dưới tình huống Cơ Hạo còn đắc tội nhiều người như vậy. Cho nên Tự Văn Mệnh lại ở trong những tư binh nô lệ tinh nhuệ kia, chọn kĩ cho Cơ Hạo hai mươi vạn chiến sĩ tinh nhuệ.

Những chiến sĩ này hoặc là binh sĩ nhân tộc lâm trận bỏ chạy, hoặc là cường đạo thổ phỉ ở dã ngoại hoành hành cướp bóc, hoặc là tộc nhân bộ lạc xúc phạm luật pháp Bồ Phản bị bắt sống, mỗi người đều không phải lương thiện.

Trông cậy vào những người này có bao nhiêu độ trung thành, đó là chuyện không có khả năng.

Nhưng sinh tử tất cả mọi người đều bị vu chú cấm chế, sinh tử nắm giữ ở trong tay Cơ Hạo. Cơ Hạo không cần bọn họ có bao nhiêu lòng trung thành, chỉ cần bọn họ có thể chém giết bán mạng là được.

Tương lai bọn họ nếu phục tùng, Cơ Hạo có thể cho bọn họ cưới vợ sinh con, sinh con đẻ cái. Nếu bọn họ không thuận theo, như vậy không thiếu biện pháp đối phó bọn họ.

Bởi vì Cơ Hạo kiên trì, Tự Văn Mệnh chuyên môn chọn lựa những kẻ tội ác tày trời, hai tay tanh máu, ngày thường cực kỳ không an phận. Cơ Hạo đối với những kẻ hành vi phạm tội chồng chất đó cũng sẽ không có bất cứ lòng đồng tình gì, xử trí không có bất cứ sự mềm lòng nào.

Có đủ hộ vệ chiến sĩ, có đủ con dân phát triển giai đoạn đầu, Cơ Hạo bắt đầu ở trên chợ Bồ Phản mua tất cả vật tư cần thiết.

Lương thực, hạt giống, các loại công cụ đồ sắt, các loại nông cụ, lượng lớn chiếc xe vận chuyển, lượng gia súc khổng lồ. Đại gia súc dùng để lao động, gia súc dùng để ăn thịt, gia súc dùng để cạo lông dệt…

Nhiều vô số, vì kiến thiết lãnh địa thuộc về mình, Cơ Hạo ở trong vòng ba ngày ngắn ngủn đem ngọc tệ trên người mình tiêu sạch sẽ.