Vu Thần Kỷ

Chương 522: Tập thành



Sau khi Cơ Hạo rời khỏi, Thiếu Ti liền chiếm cứ đại điện trung tâm phủ đệ Nghiêu Bá của Nghiêu Sơn thành.

Thần trượng chủ trì Thiên Địa Đại Trận lơ lửng bên cạnh nàng, ý niệm khẽ động liền có thể phát động đại trận. Nhưng lực chú ý của Thiếu Ti lại tập trung hết ở trên trận đồ Thập Nhị Nguyên Trần Điên Đảo Loạn Không Trận.

Nhân tộc Đại Vu không tu linh hồn, không luyện nguyên thần, tự nhiên cũng không có thần thức lực.

Nhưng mượn dùng trận đồ giúp, Thiếu Ti lại có thể sử dụng thị giác gần như thần linh quan sát đại địa. Trận đồ bao trùm ba ngàn dặm, trong phạm vi to như vậy, quỹ tích một bông tuyết bay xuống cũng có thể bị Thiếu Ti hoàn toàn nắm giữ.

“Ừm, cô nương nhà này bộ dạng không tồi, nhưng môi quá mỏng, trời sanh tính cay nghiệt, không phải nhân tuyển tẩu tử tốt.”

“Y? Này cô nương rất tú lệ, hơn nữa khuôn mặt đoan trang, cần cù làm lụng, chỉ đáng tiếc đã có người trong lòng!”

“Dọa, xấu đến mức làm người ta nhìn thấy ghê người, để cô ta làm tẩu tử của ta, quả thực đáng sợ, nữ nhân có thể nào xấu thành bộ dáng này?”

Ánh sao vô hình hóa thành gợn sóng rậm rạp bao phủ phạm vi ba ngàn dặm, Thiếu Ti mượn sức trận đồ, nhìn lén các thiếu nữ tuổi thích hợp của từng nhà từng hộ trong lãnh địa Nghiêu Bá. Từ diện mạo đến dáng người, từ tính cách đến tật xấu, tìm hiểu bọn họ mọi phương diện.

Nay Nghiêu Bá chiếm hữu trên ức con dân, thiếu nữ mười mấy tuổi ít nhất cũng có hơn ngàn vạn, Thiếu Ti nghiến răng thề, nhất định phải chọn lựa trên trăm cô nương tất cả đều thích hợp cho đại ca ruột Thái Ti của mình.

“U Minh nhất tộc, chỉ còn lại có ta và đại ca hai người. Đứa nhỏ của ta cùng Cơ Hạo…”

Nghĩ đến đây, da mặt trắng nõn của Thiếu Ti đỏ bừng một phen, nàng âm thầm nghiến răng suy nghĩ: “Con ta cùng Cơ Hạo, kế thừa đương nhiên là huyết mạch Kim Ô bộ. Chỉ có con cháu trực hệ của đại ca, mới có thể kế thừa thiên phú thần thông U Minh nhất tộc.”

“Cho nên, đại ca, ngươi nhất định phải cố gắng, trong ba năm tương lai, tộc nhân U Minh nhất tộc chúng ta, ít nhất cũng phải gia tăng đến ngàn người, nhân số nam đinh, ít nhất cũng phải có mấy trăm người, bằng không như thế nào mới có thể đem gia tộc sinh sản lớn mạnh chứ?”

“Thái Ti, ngươi nhất định phải cố gắng. Ừm, cô nương này không tệ, dựa theo cách nói của sư phụ, dáng người này sinh đẻ tốt!”

Mắt Thiếu Ti đột nhiên sáng ngời, nàng chộp lấy một quyển trục da thú, vội vàng đem tư liệu thân phận một thiếu nữ các phương diện đều thích hợp mình phát hiện chép ở bên trên.

“Trận đồ sư phụ của Cơ Hạo ban cho quả nhiên thần diệu, lại có diệu dụng như thế, không thể ngờ được… Hả?”

Đang âm thầm đắc ý nhìn lén tư liệu vô số thiếu nữ trên lãnh địa, sắc mặt Thiếu Ti đột nhiên hơi đổi, cầm thần trượng đang lơ lửng bên người, đồng thời lớn tiếng quát: “Đề phòng! Chuẩn bị chiến tranh, toàn bộ cẩn thận phòng bị!”

Ở dưới trận đồ phụ trợ, trong phạm vi ba ngàn dặm mọi gió thổi cỏ lay đều không thể giấu được Thiếu Ti, đồng thời thanh âm Thiếu Ti cũng có thể thông qua trận đồ, truyền tới bên tai tất cả mọi người trong ba ngàn dặm. Nàng ở đây báo động trước, bên tai tướng lĩnh, chiến sĩ lệ thuộc trực tiếp dưới trướng Cơ Hạo đồng thời vang lên thanh âm của nàng.

Nghiêu Sơn thành, trên tường thành, ‘Chúc Dung Long’ mang theo ba ngàn tinh binh, đang vòng quanh tường thành chuyển động một vòng một vòng. Quanh thân hắn tản mát ra khí tức nóng cháy như có như không, từ xa nhìn lại, không có gì khác với ‘Chúc Dung Long’ thật sự.

Thực ra, ‘Chúc Dung Long’ này là La Mộc Đầu một đệ tử bình thường trong đạo tràng của Cơ Hạo, thậm chí bái vào môn hạ Cơ Hạo cũng mới không đến một năm, vừa mới bắt đầu tu luyện luyện khí pháp môn đặt nền móng trong ba quyển đạo kinh của Vũ Dư đạo nhân, vừa mới khơi thông tiểu chu thiên, ngay cả đại chu thiên cũng còn chưa đả thông.

Dùng mặt nạ ngụy trang Cơ Hạo luyện chế, mặc thành bộ dáng Chúc Dung Long ở trên tường thành tùy ý hành tẩu, trong lòng tiểu gia hỏa này còn rất có mấy phần đắc ý. Hắn tuy thực lực thấp kém, nhưng ba ngàn tinh binh phía sau lại là thật.

Có thể mang theo nhiều chiến sĩ cường đại thực lực vượt xa mình như vậy diễu võ dương oai trên tường thành, loại cảm giác này thật sự không tệ. Nhất là nhìn thấy người đi đường ra ra vào vào cửa thành đều cung kính gập người hành lễ đối với mình, cảm giác này càng tốt hơn.

Đột nhiên, một nam tử trung niên mặc áo ngắn của người hầu từ phía cửa thành, bước nhanh hướng tường thành chỗ La Mộc Đầu tới gần.

Sắc mặt La Mộc Đầu nhất thời trầm xuống. Nghiêu Sơn thành tự có quy củ, cư dân trong thành chỉ có thể hành tẩu ở trên đường quy định, trọng địa như tường thành, bình dân đều không được phép tùy tiện tới gần trong vòng một dặm, càng không cần nói những kẻ hầu người hạ địa vị ti tiện.

“Đang làm gì? Lui về, không được tới gần! Kẻ trái lệnh giết!”

La Mộc Đầu đứng trên tường thành, chỉ vào nam tử trung niên kia quát lớn.

Các đệ tử trong đạo tràng của Cơ Hạo đều ghi nhớ trong lòng đối với thanh quy giới luật của Nghiêu Sơn thành. Cha mẹ, người thân bọn họ đều là xuất thân người hầu, ở sau khi bọn họ gia nhập đàn tràng, trở thành thân truyền đệ tử của Cơ Hạo, vận mệnh chính bọn họ cùng cha mẹ thân quyến của bọn họ đều đã xảy ra biến hóa long trời lở đất.

Bọn La Mộc Đầu là thân truyền đệ tử của Cơ Hạo, tương lai các chức quan trong lãnh địa Nghiêu Bá đều là dự bị vì bọn họ.

Mà thân tộc bọn họ vốn đều là người hầu nô lệ, bởi vì bọn họ bái vào môn hạ Cơ Hạo, toàn bộ mọi người đều trở thành bình dân, có được tư cách tiến vào Nghiêu Sơn thành ở lại.

Cho nên các đệ tử trong đạo tràng của Cơ Hạo, còn có thân tộc bọn họ, đều đem Cơ Hạo coi là thần linh trong lòng cúng bái. Toàn bộ thanh quy giới luật Cơ Hạo chế định, đối với bọn họ mà nói chính là thiên quy, không cho phép bất luận kẻ nào mạo phạm.

La Mộc Đầu chỉ vào nam tử trung niên kia quát lớn, mấy chục tên tinh binh phía sau hắn đã nắm trường cung, nhanh chóng cài tên tập trung người nọ.

Nam tử trung niên vẫn nhanh chóng hướng phía tường thành đi tới. Hắn vừa đi, vừa hướng tới La Mộc Đầu lớn tiếng cười: “Đại nhân, đại nhân, tiểu nhân là tới hiến vật quý. Vừa rồi tiểu nhân ở trong rừng cây ngoài thành tìm được…”

Nam tử trung niên còn chưa nói xong, La Mộc Đầu đã hung hãn hạ lệnh: “Bắn chết hắn!”

Tư duy La Mộc Đầu rất đơn giản, mặc kệ nam tử trung niên này là tới làm gì, mặc kệ hắn là hướng mình nịnh nọt hay không, mặc kệ hắn thật sự hướng mình dâng lên kỳ trân dị bảo nào đó hay không, hắn dám tới gần tường thành, nhất định phải chết!

Các quy định của Nghiêu Sơn thành Cơ Hạo chế định, không thể mạo phạm, không thể phá hư!

Ra lệnh một tiếng, mấy chục chiến sĩ đồng thời khai cung, tên mang theo tiếng rít chói tai xé gió đánh tới.

Nam tử trung niên thét dài một tiếng, làn da ngoài cơ thể hắn đột nhiên nổ tung, từ trong làn da vỡ ra lao ra một bóng người đặc biệt cao lớn cường tráng. Hắn rít gào một tiếng, La Mộc Đầu cùng đám đông tinh binh phía sau hắn đồng loạt hộc máu.

Người này rít gào như sấm sét, thiếu chút nữa đem La Mộc Đầu cùng chiến sĩ phía sau hắn chấn vỡ nát.

May mắn trên người bọn họ đều mang theo ngọc phù Cơ Hạo tự tay luyện chế, cảm nhận được bọn họ bị công kích, những ngọc phù này nổ tung, trực tiếp dẫn dắt thần lực khổng lồ của Thiên Địa Đại Trận thêm vào ở trên người bọn họ, bao trùm lên cho bọn họ một tầng ánh sáng bảy màu thật dày, lúc này mới chặn được tiếng gào rống của nam tử kia.

Một tiếng ‘Ông’ vang lên, trên bầu trời mười hai đạo ngân quang chợt lóe qua.

Nghiêu Sơn thành đột nhiên sống lại, vô số thần văn ở tường thành, mặt đất hiện ra, tinh thần lực bảy màu ngày thường bị che dấu chậm rãi như thiên hà cuộn ngược, gào thét từ bầu trời hạ xuống, sau đó hóa thành những quả thần lôi bảy màu to bằng vại nước rơi ở trên thân nam tử trung niên kia.

“Đây là…” Nam tử trung niên kinh hãi rống giận, mấy chục viên thần lôi trúng thân thể hắn, lập tức nổ khiến hắn lăn loạn khắp mặt đất.

Nhưng đối mặt thần lôi bảy màu đủ để nháy mắt đánh chết Vu Vương, nam tử này thế mà chỉ thở dốc vài tiếng, không có vẻ bị thương chút nào.

Cửa thành đột nhiên truyền đến tiếng gầm gừ trầm thấp, còn có làn da mấy chục người hầu vỡ ra, bóng người từ trong đó lao ra so với bản thể bọn họ cao lớn khôi ngô hơn rất nhiều.

“Giết, diệt hết thành này!” Toàn bộ mọi người đồng thời rống to.