Vũ Trụ Đại Phản Phái

Chương 140: Đạn chân khí phá không



Nguồn:.

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực.

Biên dịch: Tiêu Dao.



Nơi luyện võ, Cơ Sở 3, Đại học Tây Hoa.

Nhạc Huyên đang dạy Vương Hạo Đạn Chân Khí, cách đó không xa là tiểu la ly bạo lực Hạ Vi Vi, nét mặt nghiêm túc cầm Cự Kiếm, đang vung kiếm rất nhanh.

– Nha đầu này sao vậy? Gần đây luôn không nói chuyện, hơn nữa chỉ cần có thời gian liền đi luyện kiếm.

Vương Hạo tò mò hỏi, gần đây không có ai đấu khẩu với anh, khiến anh cảm thấy cuộc sống vô cùng nhàm chán, chỉ có thể đùa với chú thỏ.

Nhạc Huyên lắc đầu, ở cùng với yêu nghiệt Vương Hạo này thời gian dài, ai còn dám linh tinh lang tang!?

Bắt buộc phải nắm bắt thời gian luyện tập, nếu không thì nhất định bị phê bình thậm tệ, ngay cả một chút niềm tin cuối cùng cũng không có.

Có điều, Hạ Vi Vi chỉ chịu đả kích từ Vương Hạo, cô chịu đả kích còn lớn hơn.

Bởi vì, bên cạnh cô có hai tên biến thái siêu cấp, một là Hạ Vi Vi, rõ ràng thân thể nhỏ nhắn, nhưng khí lực mạnh mẽ khiến người khác khiếp sợ.

Đặc biệt là bây giờ bắt đầu chăm chỉ tu luyện, tốc lộ tu luyện khủng bố đó, tuyệt đối khiến người khác cảm thấy chóng mặt, trong thời gian ngắn, đã đột phá đến Võ Sư cấp sáu, không có chút biểu hiện căn cơ bất ổn, giống y chang một tên biến thái.

Còn một người nữa, không cần nói cũng biết là Vương Hạo, đây là tên biến thái trong các tên biến thái, bất kỳ tuyệt kỹ võ công nào chỉ cần nhìn qua đều có thể lĩnh ngộ đến Hồn Nhiên Thiên Thành, còn tốc độ tu luyện, cũng nhanh khiến người khác khiếp sợ.

Đối mặt với hai tên biến thái bên cạnh mình, Nhạc Huyên cảm thấy áp lực chư từng có, chỉ có thể đêm đêm giở cuốn nhật ký mà cha cô để lại, hy vọng có thể rút ngắn khoảng cách với hai tên biến thái này.

– Hay là mặc kệ Vi Vi, anh làm theo phương pháp tôi nói, thử Đạn Chân Khí Phá Không.

Nhạc Huyên lắc đầu, nhẹ nhàng nói.

Vương Hạo gật đầu, chân khí trong cơ thể từ tốn chảy vào Súng tự động Ngân Lang, sau đó từ từ ngưng tụ thành một viên đạn.

Một tiếng pằng, đạn Chân Khí bắn nhanh ra.

Đáng tiếc vừa bay được nửa mét, đạn Chân Khí liền biến mất trong không trung.

– Không được, với tu vi Võ Sư,muốn chân khí sau khi rời khỏi cho thể, vẫn giữ được sức công phá như cũ vô cùng khó khăn.

Vương Hạo lắc đầu, Võ Sư chỉ có thể tu luyện ra chân khí, muốn cho chân khí rời cơ thể, chỉ có thể đạt đến Võ Tông mới được.

– Anh cần luyện tập nhiều hơn nữa.

Nhạc Huyên giải thích:

– Đạn Chân Khí của người khác tu luyện thấp nhất cũng cần đến Võ Tông, nhưng Đạn Chân Khí Phá Không của cha tôi không giống, chỉ cần Võ Sư thì có thể tu luyện, hơn nữa uy lực còn mạnh hơn rất nhiều so với Đạn Chân Khí khác.

Vương Hạo gật đầu,

Bắt đầu gọi hệ thống,

– Để Đạn Chân Khí Phá Không đạt đến Hồn Nhiên Thiên Thành cần bao nhiêu điểm số.

– Bởi vì chủ nhân học Tinh Thông Súng Ống Hồn Hiên Thiên Thành, chỉ cần 3,000,000 điểm thì có thể học được Đạn Chân Khí Phá Không Đăng Phong Tạo Cực, sau đó tiêu tốn thêm 10,000,000 điểm, thì có thể đạt đến Hồn Nhiên Thiên Thành.

“13,000,000 điểm, không phải quá nhiều, đổi luôn.”

Vương Hạo nghĩ thầm.

Leng keng,

– Chúc mừng chủ nhân, Đạn Chân Khí Phá Không đạt đến Đăng Phong Tạo Cực, tiêu tốn 3,000,000 điểm phản diện.

Leng keng,

– Chức mừng chủ nhân, Đạn Chân Khí Phá Không đạt đến hồn Nhiên Thiên Thành, tiêu tốn 10,000,000 điểm phản diện.

– Hệ thống nhắc nhở, chủ nhân chỉ còn 92,000,000 điểm phản diện.

Ôi,

– Chỉ còn 92,000,000 điểm.

Vương Hạo thở dài, tuy nhìn thấy rất nhiều, nhưng cùng với sự tăng lên không ngừng của cấp độ, việc dùng đến điểm số càng ngày càng nhiều, nhiều nhất chỉ đổi mấy lần là hết, hy vọng

lần này ở Cơ Sở 3 Đại học Tây Hoa có thể kiếm được một khoan kha khá.

Một tiếng pằng, Đạn Chân Khí trong súng tự động của Vương Hạo bắn ra rất nhanh, ngay tại đó bắn trúng hồng tâm cách đó hơn ba trăm mét.

Nhạc huyên vô cùng ngạc nhiên, tận sau trong đáy lòng đã hoàn toàn sụp đổ, tên khốn kiếp này tổng cộng mới bắn hai phát súng, nhưng lại đạt được Hồn Nhiên Thiên Thành, điều này khiến người khác làm sao sống nổi!

Hạ Vi Vi đứng cạnh đó nhìn thấy, không nói nhiều, hét lớn, Cự Kiếm trong tay vung lên càng hăng hái.

– Nhạc Huyên, tôi có thể bắt đầu tu luyện múa súng được chưa!?

Vương Hạo quay đầu hỏi.

Hai ngày sau mới dạy anh, hôm nay tôi không muốn tiếp xúc với ai.

Mặt Nhạc Huyên lạnh tanh, lấy súng lục ra, bắn liên tục vào hồng tâm phía trước.

– Ai chọc cô rồi!?

Vương Hạo vò đầu thắc mắc, vừa nãy còn bình thường, sao nói thay đổi là thay đổi ngay, lẽ nào là mấy ngày đó hàng tháng cảu con gái đến rồi?



Phòng hiệu trưởng Cơ Sở 3.

Lý Hạo đứng sau Hoa Tử Húc, lặng lẽ nhìn cảnh tượng huyền ảo này, trong phúc chốc lại nghĩ tới cảnh tượng Vương Hạo lĩnh ngộ Quang Tốc Bộ khi cuộc thi kết thúc.

Nếu vốn dĩ vẫn còn nghi vấn, thì bây giờ không còn chút nghi vấn nào nữa.

Thậm chí có thể nói, nghi vấn này đã biến thành câu truyện thần thoại, không tồn tại cái gì chân tướng hay không.

– Sư tổ, người này là…

Lăng Tiêu ngẩn người hỏi, anh bị Vương Hạo dọa sợ rồi, cho dù là thứ bí kíp võ công rác rưởi, cũng không thể nào có người chỉ trong vài phút đồng hồ, từ không đến có, lĩnh ngộ Hồn Nhiên Thiên Thành chứ!?

Nhưng cảnh tượng trước mắt bây giờ, nói cho anh biết, thật sự người này có tồn tại.

– Đứa trẻ này, vẫn khủng bố như vậy!

Hoa Tử Húc thở dài, vỗ vãi Lăng Tiêu,

– Đây là sư đệ của con, lúc nó lĩnh ngộ Qung Tốc Bộ Hồn Nhiên Thiên Thành, giống như con vừa nhìn thấy lúc nãy.

– Không…

Lăng tiêu hét lớn, nhưng mới chỉ hét lên một tiếng, đã không thể nói tiếp được.

Nếu như không tận mắt nhìn thấy chỗ biến thái của Vương Hạo, đánh chết anh cũng không tin, nhưng cảnh tượng vừa nãy anh đã nhìn thấy, không hề có chút giả tạo.

– Trước tiên mặc kệ thiên phú của Vương Hạo, chúng ta bàn về Thứ Nguyên Dược Tề thôi!

Hoa Tử Húc quay đầu nhìn về phía cổng trường, sinh viên xếp hàng thành con rồng dài.

– Hiệu trưởng đại nhân, hiện tại đã có bốn người lĩnh ngộ Thứ Nguyên Không Gian, nhưng lại vô cùng kỳ lạ…

Những lời Lý Hạo muốn nói bông nhiên dừng lại.

– Kỳ lạ?

Hoa Tử Húc hỏi:

– Có việc gì kỳ lạ!?

Lý Hạo thành thật trả lời:

– Bốn người này đều là bạn của Vương Hạo, còn sinh viên của cở sở ba chúng ta, đến nay vẫn chưa có người nào lĩnh ngộ được Thứ Nguyên Không Gian.

Nói xong, Lý Hạo hơi đỏ mặt, tuy ông cảm thấy có vấn đề ở đây,nhưng nếu Hoa Tử Húc nghĩ nhiều, điều này không phải chứng tỏ sinh viên Cơ Sở 3 vô dụng sao!?

– Tôi thấy không phải việc kỳ lạ gì.

Hoa Tử Húc cười,

– Là tiểu tử Vương Hạo bán thuốc giả.

– Ban thuốc giả!?

Lý Hạo và Lăng Tiêu kinh ngạc thốt lên, không dám tin, một thiên tài giỏi như vậy, không đến nỗi không có phẩm chất như vậy chứ!?

Trên thế giới này không có việc gì mà tiểu tử này không dám làm.

Hoa Tử Húc đưa tệp tài liệu trên tay cho Lý Hạo.

Lý Hạo nhanh chóng xem, sau đó vô cùng kinh ngạc, năng lực gây họa này, đúng là hiếm gặp trên thế giới!

– Hai Võ Thánh, Một Võ Đế, hơn nữa Võ Đế này là Quan Kiệt Anh, thậm chí còn có mấy chục binh đoàn đánh thuê…

Trong lòng Lăng Tiêu đã không còn sức chửi thề, sư đệ này tuyệt đối là yêu tinh gây họa trời sinh, những người đắc tội, không có ai là nhân vật đơn giản.

– Hiệu trưởng đại nhân, người dự định làm thế nào!?

Lý Hạo tò mò hỏi.

Hoa Tử Húc vuốt râu, nghĩ,

– Coi như không nhìn thấy, để cho tiểu tử Vương Hạo này tiếp tục gây chuyện, ta muốn xem nó có thể chọc thủng một lỗ trên bầu trời này không.

– Hiệu trưởng đại nhân, ý người là, khiến cho Vương Hạo nếm mùi gian khổ!?

Lý Hạo hỏi.

Hoa Tử Húc gật đầu, nếu như không khiến Vương Hạo nếm mùi gian khổ, tiểu tử này vẫn chưa biết trời cao đất dày là gì, không biết có bao nhiêu người giỏi.

Lý Hạo và Lăng Tiêu nhìn Vương hạo với ánh mắt đồng cảm, nếu Hoa Tử Húc thật sự mặc kệ, thì những ngày tháng khổ cực của tiểu tử Vương Hạo bắt đầu rồi.