Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 104: Bảo bối gia truyền nhà họ lộc (2/1)



Điều này có nghĩa là lúc này druid cũng bị hóc môn chi phối hành động trong mùa sinh sản, và druid cũng có khả năng thụ tinh và được thụ thai.

Đến đây thì ai cũng hiểu vì sao Sindragosa lại chú ý đến các tin đồn thú vị của druid rồi chứ.

Chỉ là như vậy còn chưa hết, nếu là druid đực, sau khi giành được quyền giao phối và thụ tinh cho con cái xong thì cũng giống như những con đực khác, hoặc tách ra hoặc cùng chung sống với con cái để chăm sóc con non.

Có trường hợp những loài sống chung một cặp đôi cả đời druid cũng sẽ sống chung với cặp đôi của mình cả đời.

Bởi vì druid có mối quan hệ thân cận và liên kết sâu sắc với thiên nhiên, cộng thêm việc họ có thể tu luyện ma pháp cho nên phần lớn druid có cuộc sống cực kỳ trường thọ, druid được biết đến tuổi thọ tương đương thậm chí là cao hơn loài rồng.

Điều này cũng có thể coi là druid gần như là bất tử với tuổi thọ, bởi vì tiềm năng của druid gần như không tiêu hao bao nhiêu vì được thiên nhiên ưu đãi bổ sung tiềm năng.

Tất nhiên thiên nhiên cũng chỉ bổ sung cho druid một phần tiềm năng tương đương với mà druid đã tiêu hao khi sống và trị liệu cho thiên nhiên.

Cũng bởi vì vậy druid thường sống lâu hơn là bạn đời của chính mình ở chủng loài mà druid chuyển biến thành.

Sau khi bạn đời chết đi druid hoặc là tìm kiếm bạn đời khác hoặc là trở lại thành người và tiếp tục học tập biến đổi thành chủng loài khác.

Như đã nói đến druid đực thì mọi chuyện khá đơn giản, giao phối, thụ tinh cho con cái, sau đó việc sinh con là của con cái, tất cả đều thuận theo tự nhiên.

Sau đó con non cũng sẽ không khác gì các con non cùng loài khác, bởi vì druid đực hoàn toàn như các con đực khác mà thôi.

Với trường hợp sống thành bầy đàn, khi druid đực trở thành đầu đàn thậm chí còn giao phối và thụ thai cho con cái con của chính mình như bình thường.

Druid cái thì lại khác khá nhiều.

Tùy vào sở thích hoặc ý nghĩ của chính mình, druid cái sau khi được giao phối và thụ thai.

Hoặc là sẽ tiếp tục sinh sống như loài sinh vật đang chuyển biến thành, hoặc sẽ trở lại thành người sau đó sinh con.

Nếu như tiếp tục sống như chủng loài đang chuyển biến thành, thì mọi việc cũng giống như những con cái bình thường khác, sinh con non nuôi dạy bảo vệ cho tới mùa sinh sản sau.

Cũng như druid đực, nếu con đực con của druid cái có khả năng tranh đoạt quyền giao phối, cũng hoàn toàn có thể sẽ giao phối và thụ thai cho druid cái.

Nhưng các loài động vật hoang dã thường có cơ chế bảo vệ tránh việc sinh sản cận huyết nhiều đời, nên con non đực sau khi đủ trưởng thành đều sẽ bị đuổi ra khỏi đàn để tìm kiếm bầy đàn khác.

Chính là điều thú vị nhất là ở những druid cái sau khi trở lại thành nhân loại để mang thai và sinh con.

Như đã biết con non sẽ mang gen di truyền của cả bố và mẹ, khi druid cái biến thành loài khác và thụ tinh của loài đó thì chắc chắn là trứng được thụ tinh có gen di truyền của loài này.

Không hề mang theo một chút gen di truyền nào của nhân loại, bởi vì lúc này druid cái gen cũng hoàn toàn là gen của loài mà họ chuyển biến thành.

Nhưng đây là Azeroth, bằng một điều thần kỳ nào đó, mà khi druid mẹ mang thai chuyển biến trở lại thành người thì phần gen di truyền thuộc về mẹ của thai nhi sẽ biến thành gen của nhân loại, điều này lại không xảy ra ở druid đực.

Lúc này druid cái, mà phải gọi cho đúng là nữ druid, lại sẽ có thời gian mang thai của chủng loài bố của thai nhi.

Cuối cùng sau khi sinh ra phần lớn sẽ là mang hình dạng nửa người nửa động vật, thường thấy nhất là nửa người dưới động vật nửa người trên là người, đại khái có thể tham khảo Centaur.

Tuy nhiên càng kỳ lạ hơn là trước khi có druid thì ở Azeroth đã có thật nhiều chủng loại bán thú nhân nửa người nửa thú.

Một số ít nữ druid sinh con ra dưới hình dạng loài người, nhưng có mang một số bộ phận mang đặc điểm của động vật, thông thường sẽ là tai, đuôi, móng vuốt.

Không những thế đôi khi những thế những bộ phận này có không ít chính là có thể tự do chuyển hóa, như từ móng vuốt biến thành tay chân bình thường, tai và đuôi động vật cũng được biến mất một cách thần kỳ.

Không những thế, con của các nữ druid ở hình dạng người cũng có thể có những kỹ năng hoặc khả năng di truyền của cha mà không cần phải có cơ quan mang đặc điểm của động vật khác.

Có thể lấy ví dụ như nếu con của nữ druid và mèo đều có khả năng uốn éo trên không để tiếp đất bằng 4 chân một cách nhẹ nhàng khi rơi từ trên cao, cũng như bước đi duyên dáng nhẹ nhàng của mèo.

Cũng như vậy nếu là con lai của nữ druid và chó, sẽ có chiếc mũi và tai nhạy cảm hơn con người nhiều lần, mặc dù vẫn mũi và tai vẫn là mũi và tai của nhân loại.

Bởi vậy thật nhiều druid nữ thường chọn những chủng loài sinh vật có khả năng ưu tú để sinh con.

Như trên chỉ là sử dụng druid là nhân loại để làm ví dụ, nhưng cũng có thể mở rộng ra thành các druid ở các chủng loài khác, như night elf, hight elf, troll...

Càng là thú vị hơn bởi vì druid lý tưởng chính là mọi việc theo tự nhiên, cho nên, không ít druid đã kết thành vợ chồng nhưng vẫn thoải mái giao phối để thụ tinh cho con cái hoặc mang thai sinh con với giống đực các loài khác.

Điểm này không nói đến loài người là khó tưởng tượng, đến loài rồng như Sindragosa cũng không thể nào nghĩ ra được vì sao.

+++++++++++++

Sindragosa kết thúc hồi tưởng về quá khứ của đời trước, ánh mắt vẫn cứ nhìn về phía cửa phòng bếp.

Lúc này mặc dù Lộc Động Đình đã bước vào trong phòng bếp đóng cửa lại, Sindragosa không hề thấy được vẻ mặt và hành động của Lộc Động Đình nữa, nhưng Sindragosa cũng đủ có thể biết tâm tình và thái độ của Lộc Động Đình lúc này.

Sau khi Lộc Động Đình đi vào trong bếp lại nhanh chóng vang lên tiếng lách cách leng keng rất có nhịp điệu cảm, Lộc Động Đình đôi tay đang không ngừng hoạt động, từng miếng thịt nhanh chóng được cắt gọn trên thớt.

Sau khi cắt xong thịt, Lộc Động Đình buông dao, cúi người lấy một đôi chày gỗ, đôi chày gỗ này không phải là hình trụ tròn thông thường mà là hình vuông, chỉ có phía tay cầm được chuốt thành hoa văn để khi cầm nắm không bị trượt là được vót nhỏ và hình trụ tròn.

Đôi chày gỗ không biết là bởi vì chất liệu hay nước sơn, cả hai đều đen bóng, cảm giác như là một lớp kính màu đen trong suốt, có thể nhìn thấy bên trong ánh lên những đường vân màu đỏ trông như mạch máu, dưới ánh đèn phản chiếu thấy thế nào đều đẹp.

Nhìn kỹ lại thì ở phần chuôi, hoa văn thực tinh xảo, hoa văn tay cầm được sử dụng thật nhiều và lâu dài làm cho mỗi chi tiết đều thực trơn bóng, nhưng các chi tiết vẫn rất rõ ràng, thậm chí bởi vì vậy trông càng thêm sống động.

Các hoa văn này được điêu khắc thành đủ loại, từng khoanh thật nhỏ nhưng điêu khắc lại vô cùng tinh tế, chỉ để ý nhìn kỹ liền có thể đoán ra nội dung.

Từ các loài vật nuôi trong nhà như trâu, bò, lợn, gà cho đến các loài động vật hoang dã như hổ, báo, gấu, lợn rừng, sói...

Không những thế hoa văn cũng được điêu thành những cảnh tượng sinh hoạt của người cổ xưa như đi săn, đấu vật, đánh trống đồng, giã gạo, đánh trống trận...

Tuy tất cả đều nhỏ và tinh tế nhưng lại dày nặng lịch sử cảm giác, chỉ nhìn hoa văn của đôi chày gỗ đều có thể thấy được lịch sử lâu dài của đôi chày gỗ này.

Chày gỗ cũng không quá lớn, hình vuông được bo tròn ở các góc và đầu, trên to dưới nhỏ, phần nhỏ là tay cầm có hoa văn.

Phần đầu có kích thước mỗi cạnh khoảng gần 4cm chính là bằng khoảng một phân thời xưa.

Phần chuôi tuy rằng nhỏ hơn nhưng cũng không nhỏ hơn quá nhiều, đường kính cũng tầm gần 3cm, chày dài khoảng gần 40cm tương đương với một xích (thước) thời xưa.

Thực tế cũng là như vậy, đôi chày gỗ này cũng coi như là một trong những đồ gia truyền của nhà Lộc Động Đình.

Theo lời của mẹ hắn, thì bà nội hắn kể cho mẹ Lộc Động Đình rằng, bà nội của cha của Lộc Động Đình kể lại rằng, bà nội của ông nội của Lộc Động Đình kể lại rằng...

Nếu viết xong thì cũng quá dài, hẳn là phải chục chương mới xong.

Đại khái là theo lời của mẹ Lộc Động Đình kể lại thì đôi chày gỗ này thực ra không phải là chày gỗ mà là dùi trống.

Tương truyền Hoàng Đế đánh nhau với Xi Vưu Cửu Lê tộc

Xi Vưu của Cửu Lê tộc có 81 anh em, mỗi người đều là cương cân thiết cốt đồng bì, cũng có nói “nhân thân ngưu đề, tứ mục lục thủ, nhĩ tấn như kiếm kích, đầu hữu giác” ( thân người đầu trâu, bốn mắt sáu tay, tai và thái dương như kiếm kích, đầu có sừng).

Cũng có viết Xi Vưu thiện chiến, "chế tạo năm loại binh khí, biến đổi mây mù", "làm ra sương mù dày đặc, trọn ba ngày", Hoàng Đế "chín lần chiến thì chín lần không thắng" "ba năm không hạ được thành".

Chừng ấy cũng đủ biết Xi Vưu Cửu lê là bá cỡ nào.

Hiên Viên đánh mãi không thắng, mới tìm người giúp đỡ, lúc này có người nói cho Hiên Viên:

“Ở Đông hải Lưu Ba Sơn có thượng cổ kỳ thú.

Thân mình như trâu, thân màu xanh mà không có sừng, chỉ có một chân, xuất nhập thì thì ắt hẳn có mưa gió, ánh sáng thì như nhật nguyệt, tiếng kêu như tiếng sấm, tên là Quỳ”.

( Trạng như ngưu, thương thân nhi vô giác, nhất túc, xuất nhập thủy tắc tất hữu phong vũ, kỳ quang như nhật nguyệt, kỳ thanh như lôi, kỳ danh viết Quỳ)

Bắt lấy này Quỳ, lột da bọc lên thùng gỗ, đánh vào thì tiếng như sấm dậy, kêu xa trăm dặm, gọi là trống.

Vào chiến trận đánh trống này tất phá được đồng bì, thiết cốt, cương cân của Xi Vưu.”

Hiên Viên nghe xong cho là phải liền bắt lấy Quỳ lột da làm trống, nhưng dùi trống thì không cách nào đánh được, cho dù là gỗ đá hay sắt đồng, đánh vào trống thì đều bị chấn nát, không cách nào đánh ra tiếng.

Lúc này có người lại nói với Hiên Viên:

“Ở phương Nam, có nước Xích Quỷ, vua nước Xích Quỷ là Kinh Dương Vương Lộc Tục, Lộc Tục vốn là dòng dõi Thần Nông Viêm Đế.

Ở nước Xích Quỷ có giống thần mộc, gỗ nặng như vàng bạc, ngâm xuống nước thì có màu đen, lúc này liền không sợ đao thương, không sợ nước lửa, dùng cây gỗ ấy mà làm dùi trống thì ắt đánh được trống này.”

Hiên Viên nghe vậy vui mừng gật đầu, cho người mang lễ lớn đến nhờ Kinh Dương Vương tạo dùi trống, hứa mượn đánh xong sẽ đem dâng trả.

Kinh Dương Vương biết cây gỗ này liền đem cây chặt, làm thành 2 dùi trống, tặng hồi hậu lễ cho Hiên Viên.

Hiên Viên nhận được dùi trống thì vui mừng khôn kể, nhưng bởi vì dùi trống quá nặng, lại không ai có thể nân để đánh được, đành phải gửi trả lại cho Kinh Dương Vương phân trần sự này.

Kinh Dương Vương nghe vậy, cầm lấy dùi trống, lại điêu khắc chim trùng điểu thú, lại khắc tiếp các cảnh sinh hoạt đánh trận vào chuôi, cho người đưa trở lại cho Hiên Viên, lúc này mới có người có thể dùng dùi để đánh trống.

Hiên Viên sau khi đánh được trống thì phá được Xi Vưu, trở thành Hoàng Đế, thì dâng trả lại hai dùi trống cho Kinh Dương Vương cùng với hậu lễ để cảm ơn và tỏ lòng hữu hảo.

(Chính là sau này hậu nhân nước Tàu lại nhiều lần vong ơn phụ nghĩa)

Hai cái chày gỗ này chính là hai chiếc dùi trống năm xưa.

Lộc Động Đình nghe những chuyện này, cũng không nhiều tin, đầu tiên hắn biết hai cái chày gỗ cũng không phải cái gì thần mộc, mà là gỗ lim.

Gỗ lim đúng là rất nặng, nhưng nặng như vàng bạc thì chắc chắn là không được, cũng không phải ngâm nước liên biến thành màu đen, mà phải ngâm dưới ao bùn thật lâu mới có màu đen được.

Mặc dù gỗ lim có tiếng là cứng rắn, nếu thuở ấy đao thương chủ yếu là bằng đồng thì hẳn là đao thương bất nhập, nhưng nước lửa không xâm thì thực sự là nói quá.

Lại nói, dùi trống nặng đến không ai nâng được, hai cây chày gỗ này quả là nặng thật, nhưng Lộc Động Đình khi còn nhỏ cũng không biết cầm chơi bao nhiêu lần.

Đến không nói đến hai cây chày gỗ này được nhà họ Lộc dùng để đánh thịt không biết bao nhiêu đời, mẹ hắn cũng dùng đôi chày này đánh thịt cả đời, có thấy nói thần mộc nặng quá bao giờ đâu.

Lại nói, hai cây chày gỗ này là dùi trống của Kinh Dương Vương, mặc dù nhà Lộc Động Đình cũng là họ Lộc, có gia phả tổ tiên là Kinh Dương Vương, nhưng cũng chỉ là chi thứ.

Làm sao có chuyện quý giá như vậy bảo vật lại không ở trong tay dòng chính mà ở trong tay của chi thứ, cho dù bây giờ Lộc Động Đình cũng không biết dòng chính họ Lộc của King Dương Vương có còn hay không.

Mà khoan, đang nói đến hai cây chày gỗ cổ xưa, không nói là từ thời Kinh Dương Vương đến nay, nhưng cũng dăm bảy trăm năm hẳn là đến.

Bởi vì ngoại trừ các phương pháp đồ tầng hiện đại, thì không có cách nào gỗ lim lại có được lớp phủ đen bóng gần như trong suốt như thế này, ngoài việc được sử dụng một thời gian thật lâu dài hàng mấy trăm năm.

Mà đôi dùi này là chày đánh thịt, tức là dùng đôi chày này liên tục đánh vào thịt trên thớt cho đến khi thịt bị đánh nhuyễn.

Mặc dù nói nhà họ Lộc từng là địa chủ, nhưng không phải lúc nào nhà họ Lộc cũng là giàu có, những khi lụi bại không nói đến ăn mày, nhưng cũng là chạy ăn từng bữa.

Lên lên xuống xuống mấy trăm hơn ngàn năm, cho dù là địa chủ, không phải lúc nào cũng có thịt và dùng thịt đánh nhuyễn bằng chày được.

Bởi vậy thời gian tồn tại của đôi chày này cũng phải đến dăm bảy trăm năm là ít.

+++++++++++++++++++

Trước không nói đến đôi dùi trống chày gỗ đánh thịt này, trước tiên nói đến tâm trạng của Lộc Động Đình hiện tại và xem hắn sẽ làm món gì.

Lộc Động Đình mặc dù đôi tay đều nhịp đánh nhuyễn thịt, nhưng trong lòng phải nói là sóng to gió lớn, thực ra chính là hơi xấu hổ và chột dạ.

Đại khái là chột dạ vì bị Sindragosa bắt gặp phải đúng lúc sắp làm chuyện xấu.

Người đều là như vậy, cho dù to gan lớn mật tới đâu, nếu bị bắt gặp trong khi đang làm hoặc sắp hay đã làm chuyện xấu đều là chột dạ.

Chột dạ người thông thường đều sẽ chạy trốn, chỉ có một số ít trường hợp sẽ có cảm giác bị dồn vào dường cùng mà hành động điên cuồng.

Cho nên nếu như khi gặp gỡ người khác làm chuyện xấu thì trước tiên nhớ giữ khoảng cách và sau đó hét lớn.

Như vậy sẽ làm kẻ xấu giật mình chột dạ, thông thường thì sẽ tìm đường bỏ chạy, hơn nữa vì giữ khoảng cách cho nên kẻ xấu cũng ít cơ hội tổn thương đến chính mình.

Quay lại nói đến Lộc Động Đình, vì làm chuyện xấu bị bắt gặp mà chột dạ chạy trốn, chột dạ là rõ ràng xấu hổ càng thêm rõ ràng.

Xấu hổ cũng chính là bởi vì bị bắt gặp, dù sao Lộc Động Đình vẫn luôn coi mình là người tốt, nay bị bắt gặp làm chuyện xấu thì tất nhiên xấu hổ.

Càng xấu hổ hơn chính là tự thẹn trong lòng, bởi vì dù sao Lộc Động Đình chưa làm được chuyện xấu, nhưng ý định xấu xa thì chính tự trong lòng hắn hiểu rõ.

Đổi lại ai cũng thế, dù sao việc nhìn lén cũng không phải là cái gì tốt đẹp, thậm chí mặc dù tính chất cũng không nghiêm trọng bao nhiêu, nhưng đối với người Địa cầu thì nhìn lén là một trong những chuyện xấu đáng xấu hổ nhất.

Lộc Động Đình là người Địa cầu, gần 30 năm tam quan của hắn, trong lòng ngẫm lại chuyện này tất nhiên càng là xấu hổ.

Vừa đánh thịt, Lộc Động Đình vừa tự chính mình trấn an:

“Chỉ cần chính mình không xấu hổ, xấu hổ sẽ là người khác...

Chỉ cần chính mình không xấu hổ, xấu hổ sẽ là người khác...

Chỉ cần chính mình không xấu hổ, xấu hổ sẽ là người khác...”

Một hồi có vẻ câu thần chú này cũng có chút tác dụng, trái tim đang nhảy loạn xạ của Lộc Động Đình cũng bình phục.

Trong lòng tự nhủ, hãy cứ xem như không có chuyện gì xảy ra cả, Lộc Động Đình lấy lại bình tĩnh để tự hỏi:

“Lúc này chính mình hẳn không tính là con người đúng không?

Mặc dù vẫn là người Địa cầu thân thể, nhưng chính mình bây giờ là Lỗi vũ trụ, dù sao cũng không thể tính con người.

Như vậy chính mình cũng không cần tim đập để bơm máu nuôi cơ thể, cũng không cần hô hấp lấy ôxi để thiêu đốt lấy năng lượng.

Vậy vấn đề liền ở chỗ này.

Tại sao chính mình vừa rồi vẫn cứ tim đập bành bành, hô hấp lại dồn dập và mặt nóng lên?.”

Vừa đánh thịt vừa nghĩ, cho đến khi thịt được đánh nhuyễn Lộc Động Đình cũng không tìm ra đáp án, bèn lắc đầu ném bỏ vấn đề này ra sau đầu, tiếp tục chuyên chú làm món ăn.

Lộc Động Đình lúc này dùng chày gỗ đánh thịt là để làm món thịt viên chiên, vẫn là sử dụng thịt Deathwing, dù sao Nguyễn Linh Trúc đều có thể ăn mà không có tác dụng phụ, Đại Đế càng có thể ăn bình thường.

Hơn nữa trong nhà lúc này cũng không hề có thịt gì khác ngoài thịt của Deathwing.

Lộc Động Đình cũng không có ý định đi mua thịt thông thường trước khi ăn xong thùng thịt của Deathwing này.

Thậm chí bởi vì đã biết được chính xác hang của Deathwing, Lộc Động Đình có thể trở lại chỗ cái xác của Deathwing bất cứ lúc nào để lấy thịt sử dụng, dù sao cường giả như Deathwing cũng không có chuyện thịt bị hư, tất nhiên nếu để 10 ngàn năm như Sindragosa thì là chuyện khác.

Món thịt viên chiên thực sự dễ làm nhưng muốn thật ngon thì cũng khá là kỳ công.

Hiện nay thịt viên phần lớn đều sử dụng máy móc để xay thật nhuyễn.

Các loại thịt viên bán sẵn hiện nay đều sử dụng thịt xay nhuyễn bằng máy, chiên lên khi ăn vào vẫn cảm nhận được độ mềm nhưng lại dai và đàn hồi của thịt.

Nhưng cảm giác này phần lớn đều là của thành phần phụ gia khác, nếu sử dụng các loại máy xay thông thường phần lớn mặc dù xay nhuyễn thịt nhưng cũng không hề đánh tan được sợi thịt.

Bởi vậy khi ăn cảm giác đàn hồi và chặt chẽ cũng không được nhiều, bởi vậy cần phải bổ sung các loại phụ gia khác như bột mì, bột sắn, bột gạo...để tạo cảm giác mềm mịn và đàn hồi của thịt.

Như vậy cũng không phải là cái gì lừa đảo hoặc gây nguy hại cho người ăn, bù lại nhờ vào các loại phụ gia này đánh lừa vị giác làm cho thịt viên càng có cảm giác ngon hơn.

Tuy nhiên có một điểm yếu của loại thịt viên này đó là ăn rất khô, bởi vì thịt được xay bằng máy, nước thịt đã bị mất đi một phần, sau đó được phụ gia bằng các loại bột lương thực khác, làm cho nước thịt bị hấp thu phần lớn.

Điều này cũng chính là điều làm cho thịt có cảm giác mềm mịn và dai.

Nếu muốn giữ được nước cho thịt viên thì không thể trộn thêm bột và xay bằng máy móc mà phải dùng dao băm thật nhuyễn hoặc dùng chày đánh nhuyễn.

Khi băm nhuyễn thịt bằng dao nước thịt cũng được giữ lại, nhưng phương pháp băm thịt lại có chút điểm yếu.

Thứ nhất, băm thịt bằng dao rất khó, muốn băm nhuyễn được thịt bằng dao cần phải có tay nghề sử dụng dao cực kỳ cao, nhưng cho dù vậy cũng không thể hoàn toàn làm nhuyễn mọi sợi thịt, những sợi thịt chỉ bị băm nhỏ ra mà thôi.

Hơn nữa bởi vì là băm nhuyễn nên viên thịt đều rất có độ đàn hồi, bởi vì các sợi thịt bị băm nhuyễn dính vào cùng nhàu, nhưng cho dù đánh vào cùng nhau mà vẫn có một khoảng cách cực nhỏ.

Tất nhiên cũng bởi vì những sợi thịt không bị đánh dính sát vào nhau cho nên lượng nước được giữ lại trong thịt cũng còn nhiều.

Bởi vậy khi cắn loại thịt viên băm bằng dao này thường có nước thịt bắn đầy khoang miệng, đây cũng là một cảm giác tuyệt vời khó có thể diễn tả khi nước thịt tràn đầy khoang miệng.

Nhưng phương pháp băm thịt bằng dao lại không thích hợp làm thịt viên chiên mà hợp với phương pháp thịt viên kho hoặc hầm.