Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 109: Vẫn là vì trung thu nên chỉ đăng một chương



Lộc Động Đình nếm thử nấm cục xong, rất vừa ý nói với Đại Đế:

“Nấm cục này hương vị quả nhiên cực kỳ tuyệt vời, Đại Đế trước chờ một lát để tôi vào dọn đồ nhắm ra chúng ta vừa nhâm nhi vừa nói chuyện.”

Nói rồi đứng dậy đi xuống phòng bếp, Nguyễn Linh Trúc cùng Sindragosa đều đứng dậy muốn theo sau, nhưng Lộc Động Đình ngăn lại Nguyễn Linh Trúc.

“Em hôm nay là nhân vật chính, Đại Đế đến đây chủ yếu là để thăm em.

Cho nên em ngồi xuống tiếp Đại Đế đi thôi, con gái lại không tiếp chuyện khi cha đến thăm hay sao.”

Lộc Động Đình nói vậy Nguyễn Linh Trúc đành ngồi xuống tiếp chuyện với Đại Đế.

Đại Đế cũng cười nói:

“ Ha ha ha... Đúng vậy, con gái ngoan, cha hôm nay thực sự là đến thăm nhà con gái nuôi mà thôi.

Dù sao nhận con gái nuôi cũng phải đến thăm hỏi gia đình một cái mới đúng lễ nghĩa chứ.”

Lộc Động Đình và Sindragosa xuống bếp mang đồ nhắm lên, Nguyễn Linh Trúc lại hơi có vẻ khẩn trương câu được câu không cùng Đại Đế trò chuyện.

Lộc Động Đình đã chuẩn bị xong đồ nhắm, đó là thịt viên chiên với nguyên liệu là thịt của Deathwing.

Đưa cho Sindragosa đĩa thịt viên chiên bảo Sindragosa mang lên nhà, Lộc Động Đình mở tủ bếp, ở ngăn trên cùng lấy một chai rượu.

Rượu này là rượu do chính tay mẹ của Lộc Động Đình nấu, bởi vì tay nghề nấu rượu của mẹ hắn là nhất tuyệt vùng này bởi vậy vài tuần vẫn là nấu một nồi rượu.

Nhà Lộc Động Đình cũng không có thói quen uống rượu, nhưng bởi vì nhiều người quen đều thích uống rượu của mẹ hắn nấu cho nên thường xuyên đặt mẹ hắn nấu rượu.

Mặc dù vậy thu nhập từ rượu cũng chả là bao nhiêu, chẳng qua cũng coi như là có một chút thu nhập hơn nữa, bã rượu còn có thể đem nuôi gia súc gia cầm, đến như 3 con mèo cũng khá thích ăn cơm rượu.

Chai rượu này là rượu đầu, tức là những nước rượu ra đầu tiên khi nấu rượu, loại này có độ rất cao, được con là rượu ngon nhất, nhưng không phải dễ dàng để uống, thông thường chỉ nên dùng ly nhỏ uống từng ngụm nhỏ, nếu không dễ xảy ra chuyện.

Mẹ của Lộc Động Đình mỗi lần nấu rượu đều để lại một ít rượu đầu như vậy, để phòng khi có khách khứa còn có chút rượu ngon để mời khách.

Rượu này mặc dù rất nặng độ uống vào dễ say, nhưng bởi vì công thức men đặc biệt của mẹ hắn, làm cho lượng methanol tồn tại trong rượu rất ít.

Khác với các loại rượu nấu thông thường khác, thường có một lượng nhỏ methanol trong rượu, cần phải để một thời gian mới dần mất đi.

Cho nên rượu của mẹ Lộc Động Đình nấu làm người uống vào không có cảm giác cay rát như các loại rượu khác, mà là cảm giác mềm mịn mượt mà, rượu uống nhiều cũng không thương đến dạ dày.

Hơn nữa sau khi say tỉnh dậy cũng không có cảm giác đau đầu, chỉ là làm cho cả người hơi lâng lâng mà thôi.

Trước đây Lộc Động Đình không bao giờ uống rượu, thậm chí hắn cũng không lại gần người uống rượu.

Bởi vì thể chất của Lộc Động Đình khá nhạy cảm với các loại hóa chất, một số khiến cho dị ứng mẩn ngứa, một số thậm chí có thể làm cho hắn cả người sưng lên, khó thở, còn rượu Lộc Động Đình chỉ cần nghe mùi liền có thể say.

Nhưng hiện tại Lộc Động Đình mặc dù vẫn tự cho mình là nhân loại, Địa cầu nhân loại, nhưng thực tế hắn cũng không còn là thuần nhân loại nữa, mà đã trở thành lỗi vũ trụ.

Bởi vậy ảnh hưởng của rượu và hóa chất hiện giờ đối với Lộc Động Đình là không tồn tại.

Cầm rượu lấy ra 5 bộ chén đũa đi lên nhà, Lộc Động Đình ngồi vào bàn đưa chén đũa cho Sindragosa và Nguyễn Linh Trúc so đũa bày chén.

Tay cầm chai rượu nói với Đại Đế:

“Tôi vốn cũng chuẩn bị rượu, tất nhiên không bằng vodka nhưng hẳn là không kém quá nhiều.

Chính tay mẹ tôi nấu...”

Nói đến đây tâm trạng Lộc Động Đình hạ xuống, hơi trầm giọng nói:

“Cũng là chai rượu cuối cùng do mẹ tôi nấu.”

Lộc Động Đình nói đến lời này làm cho Nguyễn Linh Trúc tâm tình cũng có chút trầm trọng.

Sindragosa mặc dù không hiểu lắm tình cảm như vậy nhưng cũng hiểu rằng Lộc Động Đình và Nguyễn Linh Trúc đang đau lòng vì thân nhân đã mất.

Dù sao ai cũng không phải như Sindragosa trực tiếp tham dự diệt sát cha mình sau đó cưới luôn người...à không rồng giết cha mình.

Có chăng cũng chỉ một số ít người hiểu được như là Arthas, mà Arthas mới chính là cái tàn nhẫn người.

Sindragosa là bởi vì Galakrond quá tàn bạo lại bị biến dị bởi ăn thịt đồng loại, không những thế còn là trực tiếp đem nạn nhân biến thành xác sống để phục vụ hắn.

Không đem hắn giết thì sớm muộn gì chính mình cũng bị ăn thịt, Sindragosa là không có lựa chọn.

Arthas thì lại khác, cầm Frostmourne sau đó đem người cha hết mực yêu thương mình thọc cái xuyên tim “kế thừa ngươi, phụ vương!”, cuối cùng chính là đem vương quốc của mình cũng diệt luôn.

Đại Đế cùng trợ lý cũng biết cha mẹ Lộc Động Đình và Nguyễn Linh Trúc mới mất hơn hai tháng mà thôi, mặc dù có chút nguôi ngoai nhưng chắc chắn vẫn còn đau lòng, Đại Đế cha mẹ đã không còn lâu rồi, nhưng nhớ tới họ Đại Đế trong lòng cũng vẫn còn đau.

Nhưng tình hình này Đại Đế cũng không thể để không khí trầm thấp như vậy, cho nên Đại Đế lên tiếng:

“Tôi rất tiếc, xin chia buồn cùng cậu và con!

Nhưng tôi nghĩ họ cũng không muốn cậu và con đau lòng như vậy đâu, chúng ta cần sống vui vẻ cho họ.

Đừng để những người thân của chúng ta trên thiên đường phải đau lòng.

Nào nào, cho tôi thử rượu của mẹ cậu nấu, tôi chắc chắn rượu của bà ấy sẽ rất tuyệt.”

Nói rồi Đại Đế đảo khách thành chủ, cầm lấy chai rượu từ trong tay Lộc Động Đình mở ra, cầm lấy ly rượu được trợ lý đưa, từng ly từng ly rót, sau đó trợ lý lại đặt tới trước mặt từng người.

Lộc Động Đình cũng nhanh chóng thu liễm cảm xúc, hắn cũng biết Đại Đế mặc dù chỉ là an ủi thông thường, nhưng cũng là lời nói thật.

Mặc dù hắn biết người Địa cầu cũng chẳng có cơ hội lên thiên đường sau khi chết, vì người Địa cầu không có đủ thực lực để có cái gọi là linh hồn.

Nhưng hắn cũng biết, không một ai khi mất đi mà muốn thân nhân của mình chìm trong đau khổ, ai cũng muốn thân nhân của mình sống vui vẻ hạnh phúc dù mình còn sống hay mất đi.

Lấy lại tinh thần Lộc Động Đình thấy Nguyễn Linh Trúc vẫn tâm trạng vẫn còn hạ thấp, đôi mắt đã bắt đầu đỏ lên, liền vươn tay nắm lấy tay Nguyễn Linh Trúc.

Nguyễn Linh Trúc cảm nhận thấy tay bị nắm chặt ấm áp, liền quay sang nhìn thấy Lộc Động Đình đang nhìn mình mỉm cười.

Sindragosa ngồi bên tay còn lại của Nguyễn Linh Trúc thấy Lộc Động Đình làm như vậy, cùng thò tay nắm lấy tay Nguyễn Linh Trúc, khi Nguyễn Linh Trúc quay sang nhìn cũng nở một nụ cười.

Nụ cười này làm cho trợ lý của Đại Đế xem ngây người, cũng may Đại Đế mặc dù cũng có chút bị Sindragosa hấp dẫn, nhưng là trải qua đủ sóng to gió lớn, Đại Đế vẫn giữ được thanh tỉnh dưới chân đá nhẹ chân của trợ lý để đánh thức.

Trợ lý của Đại Đế bị đá tỉnh, thấy mình thất thố liền xấu hổ đến đỏ mặt, mặc dù cũng là theo Đại Đế gặp qua nhiều trường hợp, nhưng dù sao cũng là người trẻ tuổi, da mặt còn chưa đủ dày.

Lộc Động Đình thấy tâm trạng của Nguyễn Linh Trúc không tiếp tục hạ thấp thì buông tay nói:

“Đại Đế nói đúng, anh và em không thể buồn mãi được.

Hơn nữa bây giờ em cũng có thêm nhiều thân nhân nữa đấy thôi, cha nuôi em còn đến thăm em tại đây này.”

Nghe Đại Đế và Lộc Động Đình khuyên bảo Nguyễn Linh Trúc tâm trạng cũng khá hơn, đối với Đại Đế nở một nụ cười cảm ơn.

Trong lòng lại cảm động, hơn nữa nghĩ rằng Lộc Động Đình và Đại Đế nói đúng, tuy rằng mất đi cha mẹ, nhưng hiện giờ lại có thêm Lộc Động Đình cùng với Sindragosa là thân nhân, còn có cả cha nuôi, chính mình phải sống tốt hơn vui vẻ hơn để cha mẹ trên thiên đường an tâm.

Nguyễn Linh Trúc chính là thật sự coi Đại Đế là thân nhân, trong lòng hạ quyết tâm sau này nếu con cái Đại Đế không cần Đại Đế, chính mình sẽ đón về cùng với Lộc Động Đình và Sindragosa cho Đại Đế dưỡng lão tống chung.

Thật không thể không nói Nguyễn Linh Trúc quả thật là đơn thuần, cũng không nghĩ đến Đại Đế là ai, cho dù là con cháu của Đại Đế bất hiếu cũng không đến lượt cô con gái nuôi Nguyễn Linh Trúc dưỡng lão tống chung.

Chưa nói đến gì khác riêng nước Gấu Ngố chắc chắn sẽ dưỡng lão tống chung cho Đại Đế tốt hơn cả Nguyễn Linh Trúc có thể tưởng tượng.

Hơn nữa, lại nói đến thực lực của Đại Đế, nếu không có Lộc Động Đình, còn không biết rằng Nguyễn Linh Trúc có sống lâu sống khỏe hơn Đại Đế hay không mà đòi dưỡng lão tống chung.

“Em biết!

Sau này nếu cha nuôi không có ai cần, em sẽ đón về dưỡng lão tống chung.”

Nguyễn Linh Trúc gật mạnh đầu hạ quyết tâ,m đột nhiên buột miệng nói ra suy nghĩ của chính mình.

Tất cả mọi người đột nhiên bị Nguyễn Linh Trúc nói như vậy đều dừng hình một lát, sau đó Đại Đế và Lộc Động Đình ha hả cười lớn.

Sindragosa vốn mới đến Địa cầu hơn nửa ngày, không hiểu ý của Nguyễn Linh Trúc nên không hề bất ngờ cũng không hề cười.

Trợ lý của Đại Đế mặc dù hiểu, nhưng lại không dám cười, ở nơi khác hắn là trợ lý của Đại Đế quyền lực lớn vô cùng, hơn nữa tự thân cũng là một cái siêu cấp cường giả muốn cười ai liền cười ai.

Nhưng ở đây địa vị của hắn là thấp nhất, trước khi đến nơi Đại Đế đã nghiêm túc dặn dò hắn thật nhiều lần.

Ở đây không ai là hắn có thể đắc tội, đừng nói là hắn, liền Đại Đế đều phải cẩn thận đối đãi với mọi người trong nhà này.

Hắn lại không phải mấy cái ngu ngốc vai phụ trong tiểu thuyết, có một chút thực lực và chỗ dựa liền nghĩ mình thiên hạ vô địch ai cũng không phục.