Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 112: Đại đế kể chuyện xưa



Thay vào để cho lãng phí lại tốn thời gian để làm như vậy, rồng thường đem tất cả nuốt vào trong bụng, sử dụng dạ dày và thân thể cường đại tiêu hóa và hấp thu tất cả dinh dưỡng và năng lượng.

Mới chỉ uống xong một ly rượu một hồi, hơi rượu bốc lên làm cho Nguyễn Linh Trúc đã dần say, bộ não bắt đầu lâng lâng khó khăn để điều khiển cơ thể.

Trong lúc Lộc Động Đình và Đại Đế trò chuyện vui vẻ thì Nguyễn Linh Trúc lại cũng vui vẻ ăn thịt viên, miệng đều được nhét tràn đầy, khó khăn nhai nuốt.

Phùng mồm phùng mà trông thật đáng yêu như một chú sóc con, thật ra mà nói bởi vì Nguyễn Linh Trúc đẹp, cho nên mặc dù tướng ăn khó coi vẫn là đẹp, bởi vậy ai cũng thấy đáng yêu, đừng nói là xấu nếu là bình thường một chút thì cũng là sẽ bị mắng đến không dám ngẩng đầu.

Cuộc sống chính là như vậy không công bằng, Nguyễn Linh Trúc bởi vì đẹp nên dù làm gì cũng là đáng yêu.

Giống như trong mắt thật nhiều người, tiên nữ chính là không cần đi vệ sinh vậy, cũng bởi vậy liếm cẩu là càng ngày càng nhiều, cũng càng ngày càng không có điểm mấu chốt.

Nguyễn Linh Trúc nghe Đại Đế và Lộc Động Đình cười nói, lúc này bởi vì sức mạnh của rượu cũng là quên mất chuyện xấu hổ vừa nãy, ngắt lời hai người hỏi Đại Đế:

“Cha ơi, Đại Đế ới.... Cha kể cho con chuyện Đại Đế đánh thắng bọn thỏ nâu Bin Bút Ô Trum Đen đi... nấc...

Con thấy người ta kể rằng, cha một mình tay không đi vào trong rừng sâu.... nấc...của Siberia, sau đó một mình tiêu diệt tất cả bọn thỏ... nấc.... nâu tự xưng là gấu nâu, và cả tên trùm Bin Bút Ô Trum Đen luôn.... nấc...

Cha làm thế nào được ạ, có phải giống... nấc... như người ta kể lại là cha đại chiến với bọn thỏ nâu ba ngày ba đêm không...”

Đại Đế cười lớn trả lời:

“Ha ha ha...!

Không có, không phải, không như vậy đâu, mọi người đều hiểu nhầm mà thôi.

Lúc đó ta quả thực là đi vào rừng sâu của Siberia đến tận hang ổ của bọn thỏ nâu, à không bọn chúng lúc ấy tự gọi là gấu nâu, ở đó có một cổng không gian, bên kia chính là một thế giới khác.

Sau đó ta cùng vua của gấu nâu Bin Bút Ô Trum Đen một mình đấu, nhưng khi ấy hắn nhận được lực lượng của một sinh vật cường đại khác ở thế giới bên kia cổng không gian.

Cho nên lúc ấy ta đánh không lại, còn xuýt nữa bị đánh chết, trong lúc ấy ta nghĩ ta sẽ chết, lại nhớ tới lời cha ta từng nói với ta.

“Nếu sau này con vào rừng mà gặp cả đàn gấu và đánh không lại, hãy giả vờ chết, sau đó 3 ngày sau thì hãy giả vờ sống lại.

Sau đó bọn gấu hoặc là sẽ sùng bái con tôn con là chúa trời, bọn còn lại thì là sẽ đánh nhau để chứng minh rằng con không tồn tại.”

Sau đó ta giả chết, Bin Bút Ô Trum Đen dù cho đạt được lực lượng cường đại cùng được khai linh trí nhưng dù sao cũng chỉ là một con thỏ nâu mà thôi.

Hắn bị ta lừa tưởng rằng ta đã chết, sau đó đem ném ta vào trong hầm chứa đồ ăn làm thức ăn dự phòng.

Ba ngày sau có mười hai con gấu nâu vào trong hầm để lấy đồ ăn ra mở tiệc, ta lúc ấy liền giả vờ sống lại, sau đó mười hai con gấu nâu này liền sùng bái ta tôn ta làm con của chúa thỏ nâu.

Đến khi ra ngoài chúng tuyên truyền với những con gấu nâu khác, sau đó vì tín ngưỡng bọn chúng chia làm hai phe.

Một phe cho rằng ta thực sự là con của chúa, một phe chứng minh rằng ta không tồn tại.

Vậy là bọn chúng cho nhau chém giết, trong lúc ta nấp ở bên trong hầm, ăn các loại đồ ăn cùng dược liệu chữa khỏi thương thế.

Hai ngày sau bên ngoài tiếng rống giận chém giết cũng ngừng lại, thương thế của ta cũng gần như khỏi hẳn.

Ta ra khỏi hang và nhìn thấy một khung cảnh hoang tàn, khắp nơi đều là xác thỏ nâu, bên ngoài cũng không còn bao nhiêu thỏ nâu nữa.

Mười hai con thỏ nâu sùng bái ta giờ này cũng chỉ còn duy nhất một con còn sống mà thôi, Bin Bút Ô Trum Đen thì trọng thương gần chết.

Ta cũng không biết vì sao mười hai con thỏ nâu kia vì sao có thể làm được như vậy, Bin Bút Ô Trum Đen lúc ấy là cực kỳ cường đại, mười hai con thỏ nâu kia thực lực đều không bằng ta.

Sau một hồi ta mới được con thỏ nâu cuối cùng sùng bái ta nói cho ta biết rằng, chúng nó sau khi phát hiện ta là con của chúa thỏ nâu, thì bắt đầu báo cho những con thỏ nâu khác.

Chỉ trong thời gian ngắn, chúng đã lôi kéo được thật nhiều tín đồ, nhưng Bin Bút Ô Trum Đen lại không tin tưởng, thậm chí là muốn đàn áp.

Chúng nó thấy cần phải tìm cách giết chết Bin Bút Ô Trum Đen thì mới có thể tiếp tục truyền giáo.

Vậy là mười hai tông đồ thỏ nâu tìm kiếm thuốc độc trộn vào trong đồ ăn của Bin Bút Ô Trum Đen.

Sau khi biết mình bị trúng độc Bin Bút Ô Trum Đen tức giận giết chết mấy con thỏ nâu hầu hạ nó.

Mười hai con thỏ nâu tông đồ lúc này lợi dụng kêu gọi thỏ nâu chống lại Bin Bút Ô Trum Đen.

Thật nhiều thỏ nâu tin tưởng đi theo chúng nó, sau đó nhờ số lượng nhiều hơn, chúng nó giết chết được tất cả những con thỏ nâu khác trung thành với Bin Bút Ô Trum Đen.

Mặc dù chỉ còn lại một mình và trúng độc làm sức chiến đấu bị hạ thấp, nhưng Bin Bút Ô Trum Đen quá cường đại, chúng nó bị Bin Bút Ô Trum Đen đánh cho tan tác.

Đồng bọn hoặc bị giết hoặc chạy trốn, trận chiến kéo dài đến hai ngày, lực lượng trung thành của mười hai tông đồ thỏ nâu cũng bị Bin Bút Ô Trum Đen giết sạch, đến mười hai tông đồ cũng là đã chết mười một.

Chỉ còn một con cuối cùng, nhưng nó cũng bị trọng thương chỉ còn một hơi, Bin Bút Ô Trum Đen cũng là trọng thương kiệt lực.

Sau khi cho ta biết mọi chuyện, nó cũng chỉ kịp nói cho ta nó tên là Du Đát sau đó chết đi.

Ta lúc ấy thương thế cũng đã khỏi hẳn liền giết chết đang không có sức phản kháng Bin Bút Ô Trum Đen và mang xác nó ra ngoài.

Khi ta cùng Bin Bút Ô Trum Đen một mình đấu, bởi vì ta thua quá nhanh hơn nữa trận đánh cũng không có gì ác liệt cho nên cũng không có gì động tĩnh.

Mấy ngày sau động tĩnh to lớn cùng với tiếng gầm rú liên tục kéo dài hai ngày chính là bởi vì bọn thỏ nâu nội chiến mà thôi.

Những người khác ở ngoài không biết chuyện gì xảy ra, chỉ là từ khi ta vào sâu trong rừng siberia sau đó thấy động tĩnh lớn như vậy liền tưởng là ta làm.

Lúc ấy ta đã nói là không phải nhưng ai cũng không tin, cuối cùng truyền ra đều thành là thật chính là ta làm.

Trước nay nhắc đến chuyện này ta vẫn luôn phủ nhận, còn ta kể lại chuyện này, mọi người đều cười.

Tất cả đều tưởng rằng ta đang đá đểu cái tôn giáo nào đó, chính là cái tôn giáo chết đi ba ngày sau đó giả vờ sống lại ấy.

Lần đó mặc dù ta bị Bin Bút Ô Trum Đen đánh gần chết, nhưng cuối cùng là nhờ họa được phúc, bên trong hầm chứa đồ ăn có nhiều dược liệu quý.

Ta ở trong đó hai ngày ăn và chữa thương, củng cố lại thực lực sau đó còn lấy được xác của Bin Bút Ô Trum Đen để ăn.

Từ thịt, cho đến não tủy nội tạng ta không bỏ một phần nào, sau khi ấy thực lực của ta cũng tăng vọt vượt qua cấp độ C.

Việc ta thực lực vượt qua cấp độ C ngoài những người ở đây thì cũng không ai biết đâu, ta tỉn tưởng mọi người ở đây nên đừng tiết lộ ra ngoài nhé.

Địa cầu hiện nay vẫn chưa sẵn sàng cho một cuộc chiến tranh với Thiên lang người đâu.”

Đại Đế nói xong lại cầm ly lên cùng Lộc Động Đình cụng ly uống một cái cạn sạch.

Lộc Động Đình nghe Đại Đế nói trong lòng hơi có chút động, nhưng ngẫm lại bây giờ nói chuyện cũng không thích hợp.

Nguyễn Linh Trúc bởi vì hồn nhiên tính cách hơn nữa có mem rượu trong người, cho nên mặc dù nghe chuyện của Đại Đế như si như say nhưng cũng không hiểu được lời Đại Đế.

Vừa nghe chuyện vừa ăn thịt viên, Nguyễn Linh Trúc thấy Đại Đế lại cạn chén, trong lòng cũng rục rịch muốn uống tiếp.

Nhưng cho dù là đã say khó làm chủ chính mình, còn sót lại chút ít cuối cùng ý chí lại hơi có chút rụt rè.

Chỉ là nhìn thấy trợ lý của Đại Đế lại tiếp tục rót rượu cho hai người, lại nương vào rượu nên cũng buông thả tự mình, đưa ly lên chờ rót rượu.

Trợ lý của Đại Đế thấy Nguyễn Linh Trúc đưa ly rượu muốn rượu thì hơi chần chờ nhìn Lộc Động Đình hỏi ý kiến.

Lộc Động Đình thấy vậy lại không nói gì, vẫn tiếp tục cùng Đại Đế trò chuyện.

Nguyễn Linh Trúc chờ mãi rượu vẫn không được rót, trên xinh đẹp khuôn mặt hiện lên một chút bất mãn.

Trợ lý của Đại Đế có chút khó xử, cũng may Đại Đế vốn là người bát diện linh lung cho nên gật đầu ý bảo cứ rót rượu cho Nguyễn Linh Trúc đi.

Trợ lý như được giải thoát rót đầy ly rượu cho Nguyễn Linh Trúc sau đó thở phảo một hơi ngồi xuống.

Thật ra cũng không trách cho trợ lý của Đại Đế, hắn vốn cũng là người thông minh cho nên cũng rất biết cách đối nhân xử thế, nếu không cũng không được Đại Đế mang theo bên người.

Chỉ là lúc này ngoại trừ hắn và Nguyễn Linh Trúc, trợ lý của Đại Đế biết rằng trong nhà này ai cũng thực lực cao hơn hắn không biết bao nhiêu lần, chỉ cần động ngón tay liền nhẹ nhàng đem hắn diệt.

Trong nhà này hắn ai cũng không đắc tội nổi, bởi vậy khi Nguyễn Linh Trúc muốn thêm rượu hắn mới không dám rót thêm ngay mà phải hỏi ý kiến Lộc Động Đình, lần trước cũng chính là Lộc Động Đình ngăn cản hắn thêm rượu cho Nguyễn Linh Trúc, lần này theo bản năng cũng là hỏi ý kiến của Lộc Động Đình.

Tuy nhiên trợ lý của Đại Đế lại phạm phải sai lần nghiêm trọng đó chính là mặc dù Lộc Động Đình là chủ nhà, nhưng hắn lại là người của Đại Đế.