Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 119: Đại đế tâm sự



Trong lòng nghĩ thế nào thì mặc kệ, bên ngoài Đại Đế vẫn tỏ ra vui mừng, mà thật sự ra mà nói Đại Đế cũng là thật sự vui mừng.

Đại Đế bắt lấy tay Lộc Động Đình nói:

“Được như vậy thì tốt quá, thật sự là cảm ơn cậu.”

Lộc Động Đình cũng hiểu được tình cảnh của Địa cầu lúc này và áp lực mà Đại Đế phải gánh vác là như thế nào.

Hắn cũng biết Đại Đế áp lực không chỉ là vì nhân loại, còn là vì thân nhân và chính Đại Đế.

Một khi Địa cầu và Thiên lang người xảy ra đại chiến, có khả năng Đại Đế sẽ là cường giả tử trận đầu tiên của Địa cầu, Thiên lang nhân và cẩu quyền giáo phái chắc chắn sẽ ngắm đến Đại Đế và thân nhân của Đại Đế đầu tiên.

Hơn nữa gần như khả năng chắc chắn chính là Địa cầu sẽ thất bại, Thiên lang người sẽ thống trị Địa cầu và người Địa cầu sẽ bị nô dịch.

Cũng giống như cha ông của Lộc Động Đình và những người đồng chí đồng đội của họ trong các cuộc kháng chiến chống ngoại xâm do Đại Lãnh Tụ lãnh đạo.

Họ đều không phải không sợ chết, nhưng tất cả họ đều sẵn sàng quyết tử cho tổ quốc quyết sinh, những người anh hùng tiên liệt mặc dù cũng sợ hãi cái chết, nhưng vì giống nòi vì dân tộc vì thân nhân họ đều sẵn sàng hi sinh.

Đại Đế hiện tại cũng như vậy, không chỉ là Đại Đế, mà tất cả những người đã đang và sẽ đấu tranh với Thiên lang người vì toàn bộ nhân loại trên Địa cầu đều là sẵn sàng hi sinh, quyết tử vì địa cầu quyết sinh.

Đại Đế quay lưng lại, chắp tay sau lưng nhìn lên trời nói với Lộc Động Đình:

“Nói thật cho cậu biết, thực ra Địa cầu đều đã nguy trong sớm tối, không có nhiều thời gian như mọi người nghĩ đâu.

Phía chính phủ liên hiệp các cường giả, mặc dù đã có nhiều người có thực lực vượt qua khỏi cấp độ C, nhưng tất cả đều áp chế không đột phá, bởi vì một khi có người đột phá thì Thiên Lang người sẽ nhanh chóng tấn công Địa cầu.

Nhưng cậu cũng biết đấy, trên Địa cầu thời đại cũ có những kẻ đã quên mình là loài người.”

Nói đến đây Đại Đế hơi ngừng một chút, Lộc Động Đình nhân lúc hỏi:

“Cẩu quyền và thú quyền?”

Đại Đế quay lại nhìn Lộc Động Đình gật đầu nói:

“Đúng đấy! Cẩu quyền và thú quyền, còn có thật nhiều loại quyền này quyền nọ như nữ quyền, đen quyền nhưng chỉ có cẩu quyền và thú quyền là quên mình là loài người mà thôi.

Cậu biết bọn cẩu quyền và thú quyền nó thế nào rồi đấy, mặc dù Tân kỷ nguyên đã bị áp chế.

Cho đến khi những vụ việc Địa cầu gian của cẩu quyền bị phát giác thì cẩu quyền và thú quyền cũng bị tiêu diệt gần hết.

Nhưng cũng chỉ là gần hết mà thôi, vẫn còn thật nhiều cẩu quyền và thú quyền hoạt động ngầm hay trốn thoát được.

Thiên lang người lại đầu tư tài nguyên tu luyện cho những kẻ này, cũng giống như ngày xưa mẽo đầu tư cho ngụy của nước Việt của cậu ngày xưa đấy.

Theo thông tinh tình báo mới nhất tôi nhận được, thì có không ít cẩu quyền đã sắp có được thực lực cấp độ C rồi.

Đấy là cũng thật may phần lớn cổng không gian trên Địa cầu đều bị chính phủ liên hiệp quản chế cẩn thận chặt chẽ.

Thiên lang người mặc dù đầu tư cho cẩu quyền thật nhiều tài nguyên, nhưng phương pháp tu luyện thì lại không phải rất phù hợp, cẩu quyền cũng không thể lấy được cách tu luyện khác, cho nên tiến độ tu luyện của cẩu quyền khá chậm.

Nhưng vấn đề là ở chỗ Thiên lang người đã là một đế quốc vũ trụ, tài nguyên có thể đầu tư cho cẩu quyền thật sự là quá nhiều, người Địa cầu quả thật là so không nổi.

Nếu không có gì thay đổi, thì chỉ khoảng hơn một năm nữa mà thôi, cẩu quyền giáo sẽ có cường giả đột phá cấp độ C.”

Thở dài một cái Đại Đế nói tiếp:

“Cậu hẳn là cũng biết, nếu Thiên lang người tấn công Địa cầu thì nhân loại chắc chắn sẽ chẳng còn tồn tại được bao nhiêu.

Dù sao chỉ cần người Địa cầu còn tồn tại đủ để duy trì nền văn hóa, thì Thiên lang người cho dù hủy diệt bao nhiêu người Địa cầu cũng không ai quan tâm đâu.

Vũ trụ chính là một khu rừng hắc ám, mặc dù có một ít luật lệ, nhưng vẫn là tuần hoàn quy tắc cá lớn nuốt cá bé mà thôi.

Cậu biết không! Tôi và những người khác đều đã có kế hoạch đột phá trước năm nay, như vậy sẽ có khả năng sinh tồn ngoài vũ trụ, sau đó tập kích bất ngờ quân tiên phong của Thiên lang người ở gần sao mộc.

Nếu may mắn thì có thể tiêu diệt hoặc đánh bại quân tiên phong của Thiên lang người, như vậy hẳn là cũng kéo dài được thời gian phát triển cho Dịa cầu khoảng một vài năm.

Chúng tôi cũng đã liên hệ được với nhân loại ở các thế giới khác, họ cũng sẵn sàng tiếp nhận người địa cầu tị nạn.

Nhưng chúng tôi cũng không chắc chắn sau đó Thiên lang người có thể sử dụng cổng không gian để tiến công các thế giới khác được hay không.

Hơn nữa cũng chưa chắc người Đia cầu tị nạn ở các thế giới này có được đối xử công bằng hay không, mà hẳn là cũng không thể, dù sao chính người Địa cầu cũng không đối xử công bằng với nhau nữa là người ở thế giới khác.

Đó chỉ là lựa chọn cuối cùng của người Địa cầu chúng ta thôi.

Thật may mắn, chúng ta có cậu đấy, nếu cậu xử lý thì đúng là lựa chọn tốt nhất.

Tôi cũng ủng hộ cách nói của cậu, người Địa cầu cần tự mình đứng lên thôi, cậu có thể bảo hộ Địa cầu nhất thời nhưng không thể bảo vệ Địa cầu cả đời.”

Lộc Động Đình lẳng lặng nghe, Đại Đế nói đến đây lại cười cười nói:

“Ha ha...

Cậu hẳn là cũng thấy tôi là một lão già lắm lời nhỉ, tuổi trẻ hẳn là không thích mấy lão già lắm lời như tôi.

Con cái tôi cũng thế, tôi không có nhiều thời gian trở về nhà, nhưng mỗi lần về không có đứa nào kiên nhẫn nghe tôi nói chuyện, mỗi lần tôi nói chuyện với chúng chỉ một chút liền là bắt đầu cãi nhau, sau đó chúng lại bỏ đi.

Ừm! tôi lại bắt đầu nói nhiều rồi.

Thôi! Tôi về đây, lại lần nữa cảm ơn cậu nhé.”

Lộc Động Đình mỉm cười nhận lấy lời cảm ơn của Đại Đê, sau đó cùng Đại Đế đi lại ra xe.

Lộc Động Đình mở cửa xe cho Đại Đế, sau khi Đại Đế lên xe hắn đóng cửa vẫy tay chào Đại Đế, sau đó quay đầu trở về, đóng cổng lại rồi đi vào nhà.

Xe của Đại Đế còn chưa quay đầu xong, Đại Đế nhìn lại thấy Lộc Động Đình đang thong thả đi vào nhà, không có chút nào gọi là lưu luyến.

Nghĩ đến vừa nãy Lộc Động Đình còn tỏ ra rất nhiệt tình mời mình ở lại và thường xuyên đến chơi, Đại Đế cười khổ lắc đầu nói với trợ lý:

“Ha ha...

Quả thật tôi đúng là lão già lắm điều đáng ghét rồi.

Bọn trẻ không đứa nào thích tôi cả, cậu nói đúng không?”

Trợ lý của Đại Đế nghe vậy tay lai run một chút hơi kinh hãi nói với Đại Đế:

“Ngài đừng nói vậy, tất cả mọi người đều yêu quý ngài thưa Đại Đế.”

Đại Đế cũng không ngại xe lắc một cái như vậy, ngồi xe với Đại Đế chẳng qua là vì thân phận cùng thói quen, đối với cường giả như Đại Đế cũng không cần đến xe, càng không sợ tai nạn giao thông.

Cho nên nghe trợ lý trả lời như vậy, Đại Đế cười lớn tiếng nói:

“Ha ha ha...

Cậu không cần phải nói vậy, tôi cũng biết là giới trẻ các cậu không thích nói chuyện cùng lớp người già như chúng tôi.

Mấy đứa con tôi cũng vậy, chỉ cần nói chuyện đôi câu vài lời chúng sẽ nổi giận và cãi nhau.

Tính ra việc này cũng không trách chúng được, dù sao cũng tai tôi thiếu trách nhiệm với chúng nó.”

“Ngài Đại Đế! Tôi...!”

Trợ lý chưa kịp nói gì, Đại Đế đã ngắt lời nói:

“Cậu không cần phải nói gì cả, tôi biết cậu muốn nói gì.

Nhưng tôi nói với cậu này.

Tôi là rất coi trọng cậu, cậu có thiên phú, có trí tuệ, bởi vậy từ nhỏ tôi đã mang cậu bên người.

Nói thật với cậu, thực tế thì thời gian tôi chăm sóc dạy dỗ cậu còn nhiều hơn thời gian tôi chăm sóc dạy dỗ cho mấy đứa trẻ nhà tôi, vì thế chúng cho rằng tôi không có trách nhiệm với chúng, và cũng là ghen tị với cậu.

Nhưng tôi không hối hận, cậu không hề phụ sự mong đợi của tôi, gần như tất cả mọi việc cậu đều làm được tốt và là tốt nhất.

Chỉ có một vấn đề duy nhất mà cậu chưa làm được.

Cậu biết là vấn đề gì không?

Cậu đối mặt tôi vấn rất khúm núm, tôi dùng từ khúm núm đấy.

Tôi đã nói với cậu rất nhiều lần, cho dù đối mặt với ai, kể cả tôi, cũng phải giữ thái độ bình thường, không kiêu ngạo không siển nịnh.

Không biết cậu có nhận ra không, Lộc Động Đình từ sau khi cậu đến chỉ nhắc cậu một câu là “ ở trong nhà này không cần như vậy” sau đó cũng không nói gì với cậu nữa hay không?

Đáng lẽ ra các cậu là người trẻ, sẽ có rất nhiều chuyện để nói chuyện với nhau, nhưng Lộc Động Đình lại không nói gì với cậu, thậm chí ngoại trừ lúc đầu đến sau cũng không nhìn cậu.

Cậu biết tại sao không?

Bởi vì thái độ của cậu khúm núm quá, mặc dù cậu chỉ như vậy với tôi và bởi vì tôi, nhưng tôi nhận thấy Lộc Động Đình không coi trọng cậu từ khi cậu từ bỏ ăn cơm để hầu hạ rót rượu cho chúng tôi.

Lộc Động Đình càng là xem nhẹ cậu khi mà cậu chần chờ hỏi ý kiến cậu ta khi rót rượu cho Nguyễn Linh Trúc.

Cậu biết lúc ấy cậu sai lầm thế nào chứ?

Cậu hỏi ý kiến của Lộc Động Đình thay vì hỏi ý kiến của tôi, trong khi cậu là trợ lý của tôi, là cấp dưới trực tiếp của tôi.

Thôi thôi...!

Tôi lại nói nhiều rồi, chắc cậu cũng không vui khi nghe những điều như vậy.

Nhưng tôi mong cậu đừng làm tôi thất vọng, tôi đã đặt tất cả hi vọng cho cậu đấy.

Nếu không phát hiện ra Địa cầu còn có một người tên là Lộc Động Đình như vậy, tôi có khả năng sẽ phải chết và cậu chính là người kế thừa tất cả của tôi.