Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 122: Vì sao gia cát thôn phu lại thần cơ diệu toán



Đối với người khác trò chơi có thể nói là hồng thủy mãnh thú, cũng là vì trò chơi mà hủy hoại cả đời người chỗ nào cũng có.

Nhưng với Lộc Động Đình trước nay hắn chưa bao giờ nghĩ vậy, mà cha mẹ hắn trước đây cũng không như vậy.

Thứ nhất bởi vì Lộc Động Đình đã quá kế cho chú của hắn làm con thừa tự, thứ hai là anh trai của Lộc Động Đình cũng đủ thông minh chăm chỉ, có tiền đồ sáng láng cho nên cũng coi như đủ thỏa mãn tâm tình vọng tử thành long của cha mẹ.

Hơn nữa mặc dù Lộc Động Đình vừa lười học lại nhác làm việc, đôi khi lại gây họa, nhưng đối với nấu ăn hắn lại cực kỳ có hứng thú, lại cũng đủ thông minh.

Mặc dù lười học Lộc Động Đình điểm số lúc nào cũng bồi hổi ở điểm trung bình và trên trung bình, bởi vì lười nhác nên việc nhà nông Lộc Động Đình gần như chẳng chủ động làm, nhưng nếu cha mẹ sai bảo thì hắn cũng vẫn làm tốt.

Mỗi khi Lộc Động Đình gây họa, có khi đều rất lớn chuyện, nhưng lại chính là chẳng gây ra hậu quả gì nhiều, mà thông thường lại là người khác phải chịu tội.

Bởi vậy cha mẹ của Lộc Động Đình cũng coi như hiểu biết hắn, đối với Lộc Động Đình coi như nuôi thả, chỉ cần không phải trở thành hư hỏng liền muốn làm thế nào cũng được, dù sao Lộc Động Đình lúc nào cũng biết giới hạn, việc nên làm và việc không nên làm.

Cho nên đối với việc Lộc Động Đình thích chơi trò chơi hay lựa chọn trường học cũng để hắn tự do, chỉ cần bảo đảm rằng làm việc hay học hành đều không bị trễ nải liền được.

Dù sao với tính cách của Lộc Động Đình cha mẹ hắn cũng không có hi vọng gì hắn trở nên nổi bật làm nhân thượng nhân.

Hơn nữa mặc dù quá kế làm con thừa tự cho chú Dũng, nhưng cha mẹ Lộc Động Đình vẫn luôn cho rằng anh trai của hắn nên là ở thành phố lập nghiệp, cho nên Lộc Động Đình chính là người kế nghiệp làm nông dân của họ.

Về chuyện này anh trai của Lộc Động Đình nhiều lần tranh cãi cùng cha mẹ cuối cùng cũng không giải quyết được gì.

Cũng không phải là vì anh trai hắn ham lấy gia nghiệp, mà bởi vì anh trai của Lộc Động Đình nghĩ rằng như vậy đối với Lộc Động Đình không công bằng.

Lại thêm việc anh trai cho rằng Lộc Động Đình thông minh như vậy cũng nên đi ra thành phố cố gắng phấn đấu để trở nên nổi bật, trở thành một người công thành danh toại.

Anh trai hắn cũng thường trách rằng bởi vì cha mẹ quá cưng chiều Lộc Động Đình bởi vậy mới làm hắn không có chí tiến thủ như vậy.

Cha mẹ Lộc Động Đình nói đến vấn đề Lộc Động Đình không có chí tiến thủ thì thường im lặng, bởi vì họ cũng cho rằng bởi vì họ nuôi thả mà làm Lộc Động Đình thành ra như vậy.

Nhưng đối với cha mẹ, con cái thế nào cũng được, chỉ cần không hư hỏng không sống cực khổ, được vui vẻ hạnh phúc họ liền vừa ý.

Nếu Lộc Động Đình được như anh trai thì cha mẹ tất nhiên càng mừng vui, nhưng nếu Lộc Động Đình trở thành nông dân họ cũng không có gì thất vọng.

Dù sao đất nhà Lộc Động Đình cũng đủ, chỉ cần không phải thiên tai nhân họa nhiều năm liền, thì không lo lắng đến việc không có thu nhập.

Mặc dù thu nhập tính ra cũng không phải là thật nhiều, nhưng đây là nông thôn, chi tiêu lại ít, bởi vậy tính ra cuộc sống nhà Lộc Động Đình cũng là đủ thoải mái.

Như vậy mặc dù con cái không có tiền đồ cũng đủ để có cuộc sống có thể coi như là sung sướng, ham chơi một chút, lười biếng một chút cũng là có thể.

Thật ra tính cách của Lộc Động Đình trời sinh là một phần nhưng một phần cũng là bởi vì ảnh hưởng của cha mẹ hắn như vậy.

Lộc Động Đình thấy Sindragosa ngồi mê mẩn chơi trò chơi, có ý muốn mượn máy tính một lát để tra tư liệu về ngoại thần lại không nói ra.

Lắc lắc đầu Lộc Động Đình trở về phòng, có ý định ngủ một giấc, chiều muộn ra vườn dạo một vòng xem xét độ ẩm của đất để bơm nước tưới cây, sau đó tối lại tiếp tục dịch chuyển đến thế giới nào đó dạo một vòng kiếm lấy vài nguyên liệu nấu ăn thơm ngon bổ dưỡng.

Mặc dù cũng có thể sử dụng điện thoại để lên mạng, nhưng Lộc Động Đình lại không thích, quen nhìn màn hình lớn của máy tính, màn hình nhỏ của điện thoại thực sự làm Lộc Động Đình khó chịu, những trò chơi trên điện thoại Lộc Động Đình cũng là dùng giả lập để chơi trên máy tính.

Tính ra lúc nãy mặc dù không xác đinh được chính xác vị trí, nhưng phương hướng bắt đầu của những dao động năng lượng nhiễu sóng thì Lộc Động Đình cũng đã biết đại khái.

Tối nay ăn cơm xong chỉ việc theo hướng đó liền ngẫu nhiên dịch chuyển, mặc dù không đúng cũng là tiếp cận đến gần.

Dù sao cường đại như Azathoth, các thế giới chung quanh chắc chắn cũng là có một phần bị nhiễu sóng.

Tìm vài lần hoặc bắt được một ngoại thần hay tay chân của ngoại thần nào đó hẳn là có thể dễ dàng tìm thấy Azathoth.

Lộc Động Đình cảm thấy không có gì để phải vội vàng, dù sao hắn có thật nhiều thời gian, vội vàng hay không vội vàng cũng là kết quả như vậy.

Vội vàng thường sẽ làm chính mình không vui bởi vậy cứ chậm rãi từ từ nếu tìm sai thế giới thì lại đi tìm lại, quan trọng chính là dạo chơi vui vẻ, lại cũng không chắc rằng ngoại thần hay Azathoth thực sự ăn ngon.

Bất luận việc gì nếu xét riêng từng trường hợp thì cũng chỉ có duy nhất một xác suất đó là 50 / 50.

Nói rõ ra mọi việc nếu xét vĩ mô thì sẽ là tỷ lệ khác nhau, nhưng nếu xét theo vi mô thì toàn bộ đều là một nửa xác suất.

Gia Cát thôn phu vì sao lại được gọi là thần cơ diệu toán, đầu tiên là vì La Quán Trung viết cho Gia Cát thôn phu quá thần, thứ hai cũng chính là vì Gia Cát thôn phu trong lịch sử cũng là có danh tiếng thần cơ diệu toán.

Nhưng không phải vì là Gia Cát thôn phu là quân sư tài năng bậc nhất không hề có đối thủ trong thời đại tam quốc, mà là vì Gia Cát thôn phu có tài tiên đoán không bao giờ sai.

Ví dụ như có lần trời mưa nhiều ngày Lưu tai to không thể hành quân, ừ thằng tai to hay khóc và bốc phét ấy.

Lưu tai to sốt ruột quá buổi tối tìm đến hỏi Gia Cát thôn phu:

“Quân sư ngày mai trời có còn mưa nữa không, trời mưa đã nhiều ngày quân đội lại không thể hành quân, sợ là quân lương sẽ không đủ.”

Gia Cát thôn phu dường như không quan tâm đến việc Lưu tai to nóng ruột đi đi đi lại trước mặt, bình tĩnh ngôi trên giường bấm đốt ngón tay rồi nói với Lưu tai to:

“Chủ công yên tâm, Lượng đã tính toán được thời tiết của ngày mai.

Có một tin tức tốt và một tin tức xấu Chủ công muốn nghe cái nào trước”.

Lưu tai to nghe vậy, đoán rằng ngày mai chắc trời sẽ hết mưa nên Gia Cát thôn phu mới nói vậy, trong lòng mừng lắm, tiến tới cầm tay Gia Cát thôn phu nói:

“Quân sư quả là quý nhân của Bị ta vậy, đúng là có được Ngọa long là đạt được thiên hạ.

Mời quân sư nói trước cho Bị tin tức tốt.”

Nói đến đây thì Lưu tai to con mắt hồng lên, trong mắt đã rơm rớm nước mắt.

Gia Cát thôn phu nghe vậy gật đầu, phe phẩy quạt lông chim, vuốt râu nói.

“Lượng vừa xem tinh tượng thấy được tử khí đông lai, tử vi đế tinh sáng rọi, quả thực là điềm lành, cho nên tin tức tốt là ngày mai trời có thể ngừng mưa.

Nhưng là...”.

Nghe đến hai chữ nhưng là, Lưu tai to trái tim đều muốn ngừng đập, nước mắt không hiểu vì sao lại chảy ròng ròng, quỳ xuống ôm lấy chân Gia Cát thôn phu mếu máo nói:

“Quân sư cứu ta, xin quân sư hãy trợ Bị vượt qua nạn này, đỡ lấy cơ đồ nhà Hán, cứu muôn dân khỏi loạn lạc.”

Gia Cát thôn phu chưa nói xong liền bị Lưu tai to ngắt lời, trong lòng hơi khó chịu, nhưng lại thấy Lưu tai to lệ rơi đầy mặt, không hiểu vì sao trong lòng lại nhũn ra.

Bước xuống đất đỡ lấy đang khóc lóc lăn lộn Lưu tai to ngồi lên trên giường, Gia Cát thôn phu nói:

“Chủ công quá lời, ta đã theo chủ công tất toàn lực mà trợ giúp chủ công đỡ lấy nhà Hán, chủ công không cần làm vậy, như thế Lượng áy náy lắm.

Bây giờ Lượng nói cho chủ công tin tức xấu là ngày mai vẫn có năm thành là trời tiếp tục mưa.”

Lưu tai to nghe rằng ngài mai trời tiếp tục mưa chỉ có năm thành tỉ lệ, liền cho rằng đó không phải là tin gì quá xấu, nín khóc mỉm cười nói với Gia Cát thôn phu:

“Tạ quân sư vì Bị chỉ điểm!

Trời đã khuya, quân sư cũng nên nghỉ ngơi, đừng để chính mình mệt nhọc, Bị đau lòng lắm.

Bị xin về trước cho quân sư nghỉ ngơi.”

Nói rồi chắp tay chào Gia Cát thôn phu đi ra khỏi doanh trướng, Lưu tai to nhìn bên ngoài trời vẫn mưa như trút nước, cả bầu trời mây đen bao phủ, đừng nói là sao trời, đến ánh trăng cũng không thể thấy, cảm thán nói:

“Quân sư quả là bậc thần nhân vậy, ta đứng đây nhìn lên trời đều không thấy gì, quân sư lại có thể ngồi trong trướng mà có thể quan sát đến tinh tượng.

Quả thực thần nhân vậy.”

Ngày hôm sau, quả nhiên trời vẫn tiếp tục mưa, Lưu tai to thức dậy thấy trời vẫn đang mưa liền kích động đi đến doanh trướng của Gia Cát thôn phu, xông vào lớn tiếng nói:

“Quân sư quả đúng là liệu sự như thần, hôm nay chỉ có năm thành trời sẽ tiếp tục mưa mà quân sư vẫn tính được, Bị vô cùng khâm phục.

Quả thực là thần nhân vậy.”

Theo văn hóa ta và tàu, nói năm thành tức là năm phần, được chia ra mười phần.

Giống như cụ Du tả về vẻ đẹp của chị em Thúy Vân và Thúy Kiều

“Đầu lòng hai ả tố nga

Thuý Kiều là chị, em là Thuý Vân

Mai cốt cách, tuyết tinh thần

Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười”

Đấy bởi vì không ít lần Gia Cát thôn phu liền dự đoán như thế chuẩn xác, nên thanh danh thần cơ diệu toán của Gia Cát thôn phu liền càng ngày càng lớn.