Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 131: Vô tình gặp được



Trong lòng hơi cảm thán cùng, lương tâm cắn rứt một chút vì chính mình không biết đã gây họa sát thân cho bao nhiêu sinh vật, Lộc Động Đình quyết định hôm nay không ăn rau, bởi vì ăn rau sẽ có nhiều chất xơ cho lương tâm cắn rứt.

Ở Địa cầu đang là ban đêm, nhưng ở đây trời vẫn còn sáng, cả bầu trời đều bị che khuất bởi những đám khói đen khổng lồ, không thấy được rõ mặt trời.

Nhưng cũng phải nói là mặt trời ở nơi này hẳn là sáng vô cùng, nếu không cũng không đủ sức chiếu ánh sáng xuyên thấu qua không biết bao nhiêu là lớp khói đen che kín bầu trời.

Tuy rằng ánh sáng không nhiều, khiến cả hành tinh đều thâm trầm u ám, nhưng cũng là đủ để nhìn rõ đường đi.

Lộc Động Đình hơi cảm nhận trọng lực, trong lòng cảm thán:

“Hành tinh này quả thật là khổng lồ vô cùng, trọng lực cao hơn trái đất không biết bao nhiêu lần, có khi lực hấp dẫn còn lớn hơn cả mặt trời cũng nên.

Thực là một hành tinh to lớn đến khó có thể tưởng tượng, cũng là thực huyền huyễn, hành tinh lớn đến như vậy nhưng lại không tự mình cháy lên vì trọng lực của chính mình.

Nói thế giới này không có một cái thần thì không ai tin được, có lẽ mình đến đúng nơi rồi, hi vọng là thế giới của cựu thần mà không phải tân thần.”

Nhân đây cũng phổ cập định nghĩa thần trong vũ trụ luôn.

Giống như định nghĩa của Lovecraft.

Cựu thần:

hay còn gọi là ngoại thần, những sinh vật cường đại tồn tại trước khi thế giới được tạo ra, quan trọng nhất những sinh vật này bẩm sinh liền có sức mạnh cường đại.

Tân thần:

Những sinh vật cường đại sinh ra sau khí thế giới được hình thành, hoặc từ tu luyện hoặc từ tín ngưỡng hay quy tắc diễn sinh.

Tân thần có một dòng gọi là tinh cầu thần:

Một số tinh cầu bằng một lý do nào đó có ý chí riêng và nắm giữ một hoặc nhiều quy tắc.

Từ những quy tắc này diễn sinh ra những sinh vật cường đại chịu ảnh hưởng của ý chí tinh cầu, khi thoát ra khỏi tinh cầu khai sinh thì tinh cầu thần thường mất hết sức mạnh.

Lộc Động Đình là hi vọng bắt được cựu thần mà không phải tân thần, không phải vì tân thần khó đối phó hay cựu thần ăn ngon hơn.

Bởi vì cũng chưa được ăn thần bao giờ Lộc Động Đình cũng không biết, hắn lại không phải Linh Bình An, có vô số nô bộc bắt các loại thần chi cho hắn ăn.

Lại nói đến cựu thần cùng tân thần ai mạnh hơn, ai khó đối phó hơn, đối với Lộc Động Đình cũng không phải là chuyện gì đáng để ý, dù sao Lộc Động Đình là vô địch vũ trụ.

Đừng nói là thần, đến cấp bậc kiến tạo cả thế giới như Azathoth hay Linh Bình An thì Lộc Động Đình cũng nhẹ nhàng xử lý.

Chỉ là ước nguyện ban đầu của Lộc Động Đình chính là muốn bắt lấy Azathoth hoặc là ngoại thần nào đó mượn sức mạnh của Azathoth muốn đem Địa cầu nhiễu sóng.

Người luôn là có lòng tham, lòng tham tuy không phải là xấu nhưng không phải là tốt, có chút lòng tham làm con người có thể cố gắng tiến lên, nhưng cho dù là gì thì đừng quên ước nguyện ban đầu.

Bởi vì một khi quên ước nguyện ban đầu, con người sẽ bị lòng tham cắn nuốt, sự tham lam sẽ tăng lên vô hạn càng ngày càng lớn, cho đến khi cho dù làm cái gì cũng không đủ để thỏa mãn lòng tham, cuối cùng sẽ là điên cuồng và diệt vong.

Bởi vậy Lộc Động Đình luôn nhớ rõ, mục đích lớn nhất là bắt được Azathoth, nếu không thể thì hạ tiêu chuẩn xuống là bắt lấy một ngoại thần nào đó cũng được.

Dù sao phần lớn thần hệ của các cựu thần đều có thân thể giống như những khối thịt khổng lồ bất quy tắc vặn vẹo với nhung nhúc hàng đống xúc tu nhầy nhụa.

Lộc Động Đình cũng không có ý định ăn cái cục thịt gớm ghiếc kia, nhưng nếu cắt đi mấy cái xúc tu để ăn thì hắn tỏ ra rất hứng thú.

Đối với xúc tu nhiều người có thể thấy ghê tởm, nhưng Lộc Động Đình lại thấy những chiếc xúc tu của động vật phần lớn đều ăn khá ngon.

Bởi vì những chiếc xúc tu phần lớn đều được động vật sử dụng như cánh tay hoặc chận, bởi vậy cơ bắp trên xúc tu là cực kỳ phát triển, cho nên thường thì hương vị xúc tu của động vật có xúc tu sẽ ngon hơn các phần còn lại.

Đấy là nói về các loài động vật ở Địa cầu, nhưng nói đến ngoại thần thì cũng không chắc chắn lắm, nhưng ít ra xúc tu hẳn là sẽ ngon hơn thân thể của ngoại thần.

Lộc Động Đình suy nghĩ cảm khái xong vừa mới nhấc chân lên còn chưa kịp đặt xuống đi bước đầu tiên thì lại phải rụt chân về.

Trước mặt Lộc Động Đình đột ngột xuất hiện một đám, Lộc Động Đình cũng không biết gọi là gì, hoặc là khói hoặc là chất lỏng, cũng lại giống như là ánh sáng, hoặc nói đúng là một thứ gì đó giống như chất lỏng trong môi trường không trọng lực.

Bắt đầu chỉ là một đốm nhỏ đột ngột xuất hiện trong không khí sau đó lại hoạt động gợn sóng bất quy tắc rồi lớn dần lên.

Ban đầu Lộc Động Đình thấy một đống lúc nhúc kỳ quái như là một giọt nước trong môi trường không trọng lực, lại lớn dần lên, hắn lập tức nghĩ đến là một mảnh thân thể của ngoại thần.

Nhưng từ đốm nhỏ màu xanh lá cây lớn dần lên thì trở thành một vòng xoáy lớn, càng ngày càng lớn, màu xanh cũng nhạt dần, trở nên giống như một tấm màng.

Lộc Động Đình có thể lờ mờ nhìn thấu qua bên kia, một không gian kỳ lạ với một kiến trúc khổng lồ giống như một trạm vũ trụ lơ lửng ở trong một không gian khổng lồ hơn bị giới hạn bởi những đường cong.

Lộc Động Đình biết chắc đây cũng là một cánh cổng không gian, nhưng độ ổn định và thời gian tồn tại thì kém xa các cổng không gian ở Địa cầu.

Bởi vì cổng không gian ở Địa cầu cũng có hình thức gần giống như vậy, nhưng là cánh cổng trong suốt và ổn định, không hề là màu xanh cùng với những gợn sóng lăn tăn như vậy.

Bên kia cổng không gian Lộc Động Đình cũng thấy được kiến trúc giống như trạm vũ trụ khổng lồ kia đang bị từng con sóng lớn màu xanh lá cây cắn nuốt.

Những con sóng lớn màu xanh lá cây phá vỡ kiến trúc khổng lồ kia bắn ra bên ngoài những giọt nước lớn bé màu xanh lá cây, những giọt nước này cũng cắn nuốt tất cả những gì nó gặp phải.

Sóng triều lớn màu xanh lá cũng tự cắn nuốt chính nó và tự sụp đổ vào trong tạo thành một vòng xoáy với lực hút vô cùng lớn, giống như sự sụp đổ của một ngôi sao khổng lồ.

Một chiếc phi thuyền hình dạng con sam đang cố lao tốc độ nhanh nhất có thể nhằm thoát khỏi lực hút bởi sự tự sụp đổ của sóng triều màu xanh.

Giằng co trong chốc lát, vòng xoáy màu xanh càng ngày càng nhỏ, nhưng xung quanh nó cùng với chính nó lại càng ngày càng đen tối hơn.

Lộc Động Đình biết đây là lực hút của vòng xoáy càng ngày càng lớn, lớn đến nỗi ánh sáng cũng bị bẻ cong hút vào trong nó, bởi vậy Lộc Động Đình mới thấy vòng xoáy và không gian xung quanh ngày càng đen tối.

Đột nhiên xảy ra một vụ nổ lớn ở phía sau đuôi chiếc phi thuyền, sức mạnh của vụ nổ cũng là cực kỳ lớn, chiếc phi thuyền bị phá hủy hơn một nửa.

Nhưng cũng bởi vì sức mạnh của vụ nổ quá lớn, một nửa chiếc phi thuyền giờ này giống như một vầng trăng khuyết bị ném văng về phía trước, xuyên qua cổng không gian.

Mặc dù cổng không gian đã bị mở rộng ra cả cây số nhưng bởi vì tính chất không ổn định nên đang dần thu hẹp lại.

Phi thuyền mặc dù chỉ còn chưa đến một nửa nhưng kích thước vẫn là cực kỳ khổng lồ, lấy tốc độ cực kỳ nhanh bắn thẳng vào cổng không gian.

Cả gần nửa chiếc phi thuyền va chạm với cổng không gian, chỉ có một phần lớn bằng phần rìa bên trong của cổng không gian được xuyên qua, mép phi thuyền đều bị cắt ngọt như dao cạo.

Phần còn lại của phi thuyền lao vút qua khỏi viền ngoài của cổng không gian tiếp tục bay về phía trước, Lộc Động Đình cũng không thể nhìn thấy vì hắn chỉ có thể nhìn qua “màn hình” của cổng không gian mà thôi.

Bên kia cổng không gian vòng xoáy càng ngày càng tối, cả không gian đều sắp biến thành màu đen, cùng lúc với nửa chiếc phi thuyền vụt qua cổng không gian thì cũng có ánh sáng lóe lên tư bên cạnh viền của cổng không gian nhưng nhanh chóng vụt tắt.

Sau đó cổng không gian đột nhiên lay động dữ dội cũng mau chóng thu nhỏ lại, cả không gian bên kia cổng không gian đều đã biến thành màu đen, tối đến nỗi Lộc Động Đình không hề nhìn thấy được gì nữa.

Chỉ là cho đến khi cổng không gian sắp biến mất thì Lộc Động Đình hình như thấy được có một ánh sáng lóe lên ở khoảng trung tâm của vòng xoáy vừa nãy.

Lộc Động Đình còn chưa kịp nhìn kỹ thì cổng không gian cũng hoàn toàn biến mất.

Nói thì chậm xảy ra thì nhanh, mọi chuyện xảy ra chỉ trong một vài chục giây mà thôi, lúc cổng không gian biến mất thì phía sau Lộc Động Đình không xa phần nhỏ còn lại cũng ầm ầm rơi xuống đất.

Phanh!

Ầm ầm....

Mà đúng ra là bị bắn xuống đất, mặc dù nói là phần nhỏ nhưng thực ra cũng là một công trình cực kỳ khổng lồ.

Bởi vì bị bắn ra với vận tốc cực nhanh cho nên khi rơi xuống, đầu phi thuyền cắm xéo xuống mặt đất cày nát đất đá thành một rãnh sâu hàng chục mét, dài hàng trăm mét mới dừng lại.

Cảnh tượng phải nói là giống như trong các phim thảm họa, phải nói là cực kỳ ấn tượng.

Một vật thể “nhân tạo” khổng lồ, cày một rãnh đất sâu hàng chục dài hàng trăm mét, sau đó cứ như vậy nằm chổng thẳng lên trời, bụi đất cùng khói đen mù mịt.

Bởi vì bụi đất và khói đen mù mịt cho nên chỉ có thể thấy một bóng mờ khổng lồ, Lộc Động Đình ngẩng đầu nhìn lên đều phải ngửa đến gãy cổ mới thấy được đến đỉnh.

Hình dạng của nó thì thật là khó diễn tả, nếu muốn diễn tả thì đại khái là một chiếc bánh trung thu hình tròn bị cắn một miếng hơn một nửa, sau đó lại tiếp tục bị cắn hai miếng ở hai bên, phần còn lại chính là hình dạng của nó.