Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 60: Hình như nghĩ tên chương rồi, không hiểu tại sao lại quên mất



Một mảnh ánh sáng trắng hiện lên bao phủ cả chiến trường, tất cả các binh lính của quân đội giáo đình đều được phủ trong ánh sáng này.

Bằng mắt thường có thể thấy vết thương hồi phục, mặc dù tay cụt chân cụt thậm chí bị chẻ đôi người, chỉ cần còn sống mặc kệ bị thương nặng như thế nào đều liền nhanh chóng khôi phục như lúc ban đầu.

Những binh lính bị thương nằm liệt trên chiến trường sau khi thương thế đều đứng dậy tập hợp trở lại, mặc dù trang bị rách nát, nhưng toàn bộ đều khôi phục trạng thái đỉnh của thân thể.

Sau khi quân đội giáo đình toàn bộ đều tập hợp trở lại, ánh sáng dần mất đi, đồ án phù văn do người chim thiên sứ tạo ra trên bầu trời cùng mờ nhạt dần.

Đám người chim cũng bay trở về phía sau trận doan, nhưng thu hẹp khoảng cách lẫn nhau, vẫn duy trì mờ nhạt phù văn, toàn bộ quân đội giáo đình đều như được bao phủ một ánh sáng lấp lánh mờ nhạt.

Lúc này giọng nói của người quay phim lại vang lên.

“Mọi người thấy không, đó là siêu đại hình cường hiệu hồi phục pháp trận, bọn người chim ghê tởm toàn thích dùng chiêu này.

Mặc dù mỗi lần sử dụng chiêu này, bọn người chim sẽ bị suy yếu cả tháng, quân đội giáo đình cũng vậy, thậm chí quân đội giáo đình còn nghiêm trọng hơn.

Cường hiệu hồi phục pháp trận thực ra chính là một pháp trận kích phát tiềm năng, sử dụng năng lượng đánh sâu vào kích phát tiềm năng nhanh chóng hồi phục thương thế.

Thương thế càng nặng hồi phục càng tiêu hao nhiều tiềm năng, sau khi kích phát nếu liên tục duy trì trận pháp thì tiềm năng vẫn tiếp tục tiêu hao.

Duy trì tiêu hao tiềm năng làm cho vết thương hồi phục nhanh hơn, sức chiến đấu không tăng nhưng khả năng chịu đựng đau đớn cao, cũng như thể lực được kéo dài.

Lợi hại nhất là ở chỗ trận pháp này làm cho người tự tiêu hao tiềm năng để chữa thương thế, cho nên không có cách nào ngừng lại hoặc hủy bỏ hiệu ứng này, trừ khi hủy bỏ pháp trận.

Thông thường duy trì được khoảng 1 đến 2 giờ đồng hồ, tùy vào pháp lực của người thi pháp, trong lúc duy trì pháp trận thì không có cách nào bổ sung năng lượng, sau khi pháp trận kết thúc, binh lính cũng coi như tàn phế.

Đừng nhìn lợi hại như vậy nhưng không ít người biết loại này pháp trận, tất nhiên chỉ là bình thường hồi phục pháp trận, cũng tiêu hao tiềm năng chữa thương nhưng ít hơn nhiều.

Nếu muốn làm đại hình Cường hiệu hồi phục pháp trận thì cần mấy chục người pháp sư cao cấp liên kết với nhau, tiêu hao cực đại năng lượng, tạo ra một mạng lưới phù văn khổng lồ giống như bọn người chim vừa nãy làm.

Nhưng chẳng ai làm thế cả, vì cho dù nhanh chóng hồi phục thương thế cho quân đội nhưng tiêu hao tiềm năng quá mức.

Cho nên tuổi thọ cùng thực lực của những người này sau khi pháp trận hết hiệu lực cũng giảm mạnh theo, thậm chí có thể là chết luôn tại chỗ.

Chỉ có giáo đình coi mạng người như rác mới sử dụng đại hình cường hiệu hồi phục pháp trận với quân đôi, đến ác ma tộc và tà giáo cũng không hề làm như vậy.

Quân đội giáo đình, mỗi trận chiến đều như vậy, đánh được một nửa liền sử dụng đai hình Cường hiệu hồi phục pháp trận.

Tiêu hao tiềm năng của binh lính, nhanh chóng hồi phục thương thế rồi lợi dụng ưu thế sau khi sử dụng cừng lực khôi phục pháp trận để nghiền áp địch nhân.

Cảm thấy phương pháp này lợi hại, quân đội giáo đình đánh trăm trận trăm thắng, nhưng thực ra là cực kỳ tàn nhẫn, phần lớn binh lính sau khi bị cường hiệu hồi phục pháp trận tiêu hao tiềm năng thì đều không có khả năng trở lên chiến trường một lần nữa.

Nhưng vì giáo đình là thống trị tối cao nhất của Tây đại lục, cho nên hằng năm tất cả mọi vùng đất đều phải cung cấp nam đinh nhập ngũ huấn luyện, tất nhiên là không có cái gì bồi thường đâu.

Thời gian phải phục vụ trong quân đội của giáo đình là 5 năm, sau 5 năm sẽ được thả khỏi quân đội, nếu bị điều đi xa nhà, đều phải tự trở về, thậm chí đi quá xa quê hương, cả đời cũng không kiếm đủ tiền lộ phí về nhà.

Nếu xui xẻo đụng phải trận đánh lớn, đánh xong trận chịu một hồi cường hiệu hồi phục pháp trận thì xong trận là phế luôn cả người, trở thành lão nhược bệnh tàn bị đá ra khỏi quân đội, cơm cũng khó kiếm được.

Chúng ta sẽ không chủ động tiến công lúc này, phương pháp tốt nhất là rút vào cố thủ trong thành, duy trì hộ thành đại trận chờ đợi pháp trận không thể duy trì, khi đó không đánh cũng thắng.

Nhưng điều này lại không thể được, quân phản kháng quá nghèo, gần như không có bao nhiêu dự trữ năng lượng bổ sung cho các đơn vị pháp thuật duy trì hộ thành đại trận.

Như vậy chỉ cần vài đợt tiến công là hộ thành đại trận cũng vỡ nát do không có năng lượng bổ sung duy trì.

Cho nên chỉ còn cách kéo dài, vừa đánh vừa tìm cách câu giờ đến khi cường hiệu hồi phục pháp trận hết duy trì thì phản công thôi.

Nhưng bên quân đội giáo đình cũng biết điều này, cho nên bọn chúng sẽ điên cuồng tiến công, bất kể giá nào để đánh bại tiêu diệt chúng ta trước khi cường hiệu hồi phục pháp trận kết thúc.

Lúc này cả hai bên đều tạm ngừng chiến chỉnh đốn, các đơn vị chữa bệnh bên quân phản kháng thầy pháp, vu sư, druid, mục sư… cũng hạ tường thành, nhanh chóng chữa thương cho đồng bọn.

Mặc dù giáo đình cũng không có nhiều lắm mục sư, và sau khi giáo đình bại lộ là sau màn vai ác thì hầu hết mục sư đều phản bội giáo đình gia nhập phản kháng quân.

Chỉ có một mấy cái mục sự biến chất ham vinh hoa phú quý mới ở lại giáo đình thôi, mà mục sư biến chất thì cũng mất đi tín ngưỡng của dân chúng, cho nên mấy đứa này tiêu hao hết năng lượng tín ngưỡng thì cũng chỉ là pháp sư bình thường.

Mục sư ở Tây đại lục cũng không phải là trong các trò chơi mục sư đâu, trò chơi mục sư chủ yếu là trị liệu.

Nhưng Tây đại lục mục sư là cường đại nhất ma pháp sư, mặc dù tín ngưỡng Dương Sút cùng Dương Hô Va, nhưng họ lại cũng có lòng nhiệt tình yêu thương thế giới này.

Mục sư là những nhà truyền giáo thực sự thiện lương cùng yêu thương nhân loại, họ truyền giáo nhưng phần nhiều là cố gắng mọi cách để làm cho dân chúng khỏe mạnh sung sướng giàu có hơn.

Bởi vậy những nhà truyền giáo như vậy, thường đạt được tín ngưỡng riêng bên cạnh tín ngưỡng của thần Dương Sút và Dương Hô Va.

Nhờ tín ngưỡng này, họ có khả năng chữa bệnh cho mọi sinh vật, thậm chí có những người có khả năng thi pháp thúc dục cây trồng làm cho cả một vùng mùa màng bội thu.

Cho nên mục sư mặc dù tín ngưỡng Dương Sút và Dương Hô Va nhưng sức mạnh của họ lại đến từ tự thân, thực ra mục sư tín ngưỡng sự thiện lương và thánh quang mà thôi.

Thánh quang và thiện lương lại không phải là một thần linh thực sự nào cả, đó chỉ là niềm tin mà thôi, cho nên mục sư không ngại phản bội tín ngưỡng Dương Sút và Dương Hô Va vì họ thật sự tín ngưỡng là chính họ.

Nhưng đừng nghĩ mục sư chỉ biết chữa bệnh hay thôi thúc cây trồng nhé, pháp thuật của họ cường đại còn hơn bọn người chim kia, chỉ là mục sư thực sự quá ít.”

Đột nhiên tiếng tù và lại nổi lên từ phía bên quân giáo đình, thật nhiều nô lệ bị lùa lên kéo đẩy những chiếc tháp công thành khổng lồ di chuyển.

Người quay phim lại tiếp tục nói:

“Đấy, quân đội giáo đình lần này sẽ điên cuồng tấn công bất kể giá nào. Vừa nãy mặc dù gần nửa quân đội giáo đình bị tiêu diệt, nhưng đó chỉ là điểm tâm thôi, bây giờ mới là trận chiến chính thức.

Chiến trường sẽ là một cỗ máy xay thịt khổng lồ, trận chiến sẽ kéo dài và thảm thiết vô cùng. Chúng ta, phản kháng quân nếu trụ được đủ thời gian thì sẽ thắng, nếu không trụ được thì sẽ phải thực hiện Mồi lửa kế hoạch.

Đây là thành trì cuối cùng của phản kháng quân, nếu thất thủ, các mục sư sẽ tập trung cùng nhau khởi động truyền tống ma pháp trận.

Tất cả các tân sinh cùng với một số người có trách nhiệm truyền thừa sẽ được truyền tống sang Đông đại lục.

Ở đó đã đạt thành hợp tác sẽ sử dụng truyền thừa đổi lấy bảo hộ cho tân sinh, một ngày nào đó tân sinh sẽ trở nên lớn mạnh và trở về giành lại tự do cho Tây đại lục.

Thôi không nói nữa, quân đội giáo đình đã xông lên rồi.”

Lúc này quân đội giáo đình đã dốc toàn lực lao nhanh về phía thành trì, lần này phản kháng quân lại không hề lao lên mà bày trận dưới thành sẵn sàng đợi.

Trước nhất binh lính quân đội giáo đình lao nhanh về phía trước, chợt đất dưới chân sụt xuống một lỗ hổng, bên dưới là thật nhiều ngọn chông nhọn hoắt.

Thật nhiều binh lính không kịp phản ứng liền rơi xuống, hầm chông, bị đâm thành con nhím.

Phần lớn đều lập tức chết ngay, nhưng một số ít lại còn sống, dưới tác dụng của cường hiệu khôi phục pháp trận đều không thể chết ngay.

Cả người lại bị từng cây chông nhọn đâm xuyên không thể tự thoát ra, thân thể bị đâm xuyên lại chậm rãi tự lành thương thế, đau đớn khiến cho họ giãy giụa.

Giãy giụa làm thương thế chưa lành lại tiếp tục bị thương, cường hiệp khôi phục pháp trận làm cho tiềm năng nhanh chóng chữa trị thương thế.

Cứ như vậy tuần hoàn đau đớn cho đến lúc chết đi, tiếng rên la vang vọng cả chiến trường, làm nhân tâm run sợ thảm thiết vô cùng.

Quân đội giáo đình không hề dừng lại, hoặc tìm cách vượt qua hầm chông hoặc vì dừng lại mà bị phía sau đẩy lên rơi xuống lấp đầy hầm chông.

Vô số hầm chông tạm thời làm quân đội giáo đình chậm lại lao đến, có vẻ như phản kháng quân đã làm chủ được nhịp độ trận chiến.

Dù cho như vậy nhiều hầm chông, cũng chỉ làm quân đội giáo đình chậm lại bước chân một đoạn thời gian.

Từ lúc đầu sử dụng binh lính lấp đầy hầm chông, quân đội giáo đình kịp phản ứng lại, sử dụng các loại pháp thuật lấp lại hoặc tạo thành cầu vượt qua khỏi hầm chông.

Lúc này tốc độ tiến công của quân đội giáo đình lại nhanh chóng trở lại, vọt tới như một dòng nước lũ điên cuồng.

++++++++++++++++

Mấy hôm nay thấy vẫn có 14 cất giữ, nhưng không hiểu sao không ai đọc thì phải.

Tác giả thấy hơi buồn, nhưng chỉ cần còn 1 người đọc, tác giả đều tiếp tục viết cho đến khi kết thúc truyện thì thôi.

Cũng không phải tác giả than thảm gì đó, truyện này mặc dù là truyện đầu tay, tác giả không nghĩ cắt.

Trên đời này cho dù cái gì cũng chỉ có 50% xác suất, cho nên chỉ có 0 lần hoặc vô số lần.

Cắt một lần cả đời vẫn là thái giám, không phải là chơi CACK có thể xóa quỳ hoa bảo điển được.