Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 63: Nghĩ không ra tên chương



Tiếc là người khổng lồ trí tuệ cũng không phải là quá cao, chỉ khoảng đứa trẻ mười mấy tuổi mà thôi, cho nên mỗi lần tôi hỏi đều không nhận được câu trả lời.

Ở suy nghĩ đơn giản của người khổng lồ, đất mẹ là đất mẹ cho nên gọi là đất mẹ thế thôi.

Chỉ có một là người khổng lồ vốn không có quần áo đàng hoàng, dùng vỏ cây hoặc dây rừng bện thành khố cũng không chịu nổi sự phá hoại của phép thuật.

Không mặc gì người khổng lồ, trần truồng cả người dạo đi dạo lại trong thành, thực sự không phải là cái gì đẹp đẽ hình ảnh.

Nói thực ra người khổng lồ cũng không dễ dàng gì, trước đây khi giáo đình công chiếm vùng đất của người khổng lồ.

Vốn dĩ số lượng không nhiều người khổng lồ, bởi vì quá mạnh mẽ, quân đội giáo đình thiệt hại thật nhiều, không chỉ là binh lính mà đơn vị anh hùng cũng bị người khổng lồ xử lý lượng lớn.

Cuối cùng quân đội giáo đình điều động số lượng lớn đơn vị anh hùng tạo thành pháp trận mạnh mẽ đồ diệt.

Lần đó quân đội giáo đình thiệt hại quá nửa số đơn vị anh hùng chiến đấu khi ấy, nhưng người khổng lồ cũng gần như diệt tộc.

Mấy chục người khổng lồ này lúc ấy còn là trẻ nhỏ, được những người khổng lồ khác tập trung dùng thân thể che chở.

Đến khi giáo đình khuân vác hết xác những người khổng lồ trưởng thành thì tìm thấy những người khổng lồ này.

Bởi vì khi ấy còn là trẻ con, sức chiến đấu không cao, họ bị giáo đình bắt giữ trở thành nô lệ.

Họ bị đem làm thú kéo xe, kéo tháp công thành, cu li đào đất đá, khuân vác vật nặng, nói chung có công việc gì nặng khổ đều phải làm.

Sau khi lớn thêm một chút, họ bị đem ra chiến trường làm bia đỡ đạn.

Bởi vì người khổng lồ chỉ cần đứng yên trên mặt đất liền được năng lượng của đất liên tục chữa lành thương thế.

Cho nên trên chiến trường người khổng lồ đều bị quân đội giáo đình xua đi trước làm tiên phong cùng bia đỡ đạn.

Bị thương nặng người khổng lồ ngã xuống đất một lúc là có thể giảm bớt thương thế tiếp tục chiến đấu.

Họ trở thành những cỗ máy chiến tranh gần như bất tử của giáo đình.

Cho đến khi giáo đình chiến tranh với Đông đại lục, đạo quân giáo đình có những người khổng lồ này thất bại.

Họ cũng bị bắt làm tù binh, sau này được thả tự do, họ gia nhập phản kháng quân, để báo thù và giải phóng Tây đại lục.

Người khổng lồ cực kỳ yêu thương thế giới này, vì tự mình là hậu duệ của đất mẹ, cho nên người khổng lồ tôn trọng mọi sự sống.

Chỉ là bởi vì giáo đình cho nên những người khổng lồ cuối cùng này cho rằng mình đã nhiễm bẩn, không xứng đáng làm hậu duệ của đất mẹ.

Họ mong muốn tiêu diệt giáo đình để giải phóng Tây đại lục, nhằm chuộc tội cho những sinh linh đã bị họ tàn sát trong chiến tranh.”

Chợt có tiếng ồn ào vang lên, hình ảnh lia nhanh sang bên trái.

Từ nơi của người quay phim đứng ở trên tường thành, nhìn xuống dưới, bên tay trái.

Nơi này là một góc của quảng trường, trước đây không biết là gì nhưng bây giờ thì đã là một đống đổ nát.

Đống đổ nát như vậy ở trong thành không ít, dù sao cũng là bị tháp công thành bắn phá một thời gian dài.

Thật nhiều người tạo thành đội cứu viện đang cố gắng dọn dẹp đống đổ nát, cố gắng để cứu viện những người còn sống và tìm nhặt thi thể người đã chết.

Ngay trên quảng trường một căn lều lớn được dựng lên, đội cứu hộ mỗi khi tìm kiếm được một người sống sót đều đưa vào trong lều, nhìn có vẻ căn lều lớn là một bệnh viện dã chiến.

Không biết những người sống sóng được chữa trị bằng phương pháp bình thường hay nhờ mục sư hay vu sư chữa trị bằng phép thuật.

Gần đó không ít thi thể nằm ngay ngắn được đắp vải trắng, cùng với những người khóc than người thân mất đi.

Bên cạnh là một căn lều nhỏ, đội cứu hộ mỗi khi tìm kiếm được một thi thể không hoàn chỉnh hoặc các phần thi thể của cùng một người, thì đều gói lại đưa vào trong căn lều này.

Lâu lâu cũng có một vài người khiêng lấy cáng, đưa những thi thể nhìn như nguyên vẹn đưa ra khỏi lều.

Mỗi lần thi thể được đưa ra lại có nhiều người đang khóc than lao lên vạch vải trắng ra xem xét thi thể.

Rồi hoặc là ngã ngồi xuống đất vì thất vọng không phải là thi thể thân nhân cũng có thể là vui mừng có chút hi vọng thân nhân còn sống, mà tiếp tục khóc than.

Cũng có người nhìn thấy thi thể lập tức ngất đi hoặc ôm chặt khóc rống, thực rõ ràng thi thể hẳn là thân nhân của họ.

Lực chú ý của mọi người đều tập trung ở trung tâm màn hình.

Lúc này nơi tập trung ánh mắt của mọi người là một đống đổ nát ở góc quảng trường.

Thật nhiều người đang tập trung ở đó, ánh mắt tập trung vào đội cứu viện, khe khẽ bàn luận, đôi lúc lại ồ kêu lên.

Chú ý nhìn đội cứu viện đang cố gắng đào bới, thường thường sẽ móc lên một vật gì đó nhưng vừa đào ra khỏi đống đổ nát liền được bọc vào khăn sau đó nhanh chóng chuyển giao cho người khác đưa nhanh vào bệnh viện dã chiến.

Lúc này người quay phim lại lên tiếng:

“Hẳn là đội cứu hộ tìm được gì đó, nhiều như vậy có khả năng là trẻ sơ sinh, nhưng ở đâu ra lại có nhiều như vậy trẻ sơ sinh được?

Đừng nhìn trong thành nhiều nơi đổ nát, nhưng chỉ có một số ít chỗ có người thương vong.

Đại đa số người bị thương vong trong đống kiến trúc đổ nát, đều là ở phụ cận quảng trường.

Những nơi khác người đều được sơ tán, chui xuống hầm bí mật.

Hầm bí mật được che phủ bằng đủ loại trận pháp ngầm, sau đó tiếp tục phủ lên trên một lớp phủ đất đá.

Nhằm đảm bảo hầm bí mật giữ được bí mật đủ lâu trước khi bị phát hiện, đủ thời gian để khởi động truyền tống pháp trận gửi toàn bộ người qua bên Đông đại lục.

Thế giới này thuộc kiểu phương tây trung cổ cho nên người ở đây chẳng hề biết đến cái gì gọi là du kích chiến hay đào hầm bí mật.

Tất nhiên đây cũng không trách được họ, đây là ma pháp thế giới, phần lớn đều là sử dụng ma pháp giải quyết vấn đề, cho nên chuyện du kích chiến và hầm bí mật và địa đạo không được suy xét sáng tạo ra cũng là bình thường.

Tôi được bên Đông đại lục cắt cử qua kết hợp giúp đỡ phản kháng quân chống lại giáo đình.

Tôi mới đưa ra hầm bí mật và địa đạo, lúc này bọn người này liền kinh vi thiên nhân, cho rằng tôi là thông minh cực kỳ.

Nói cũng không phải thế giới này không có phương pháp như vậy, nói giống cũng không phải mà nói không giống cũng chưa đúng.

Thế giới này thường vẫn có quân đội yếu hơn dựa vào nơi hiểm trở để chống lại cường đại hơn quân đội.

Có nhiều trường hợp sử dụng mạng lưới hang động, như một mê cung để chống lại hoặc trốn tránh kẻ địch.

Chỉ là không ai nghĩ đến việc tự mình đào lấy hầm bí mật và địa đạo mà thôi.

Bên kia liều lớn là bệnh viện dã chiến, vào đó nếu vết thương nhẹ thì băng bó rửa sạch vết thương.

Như đã nói, thế giới này thường thích sử dụng ma pháp để giải quyết vấn đề, cho nên bị thường muốn rửa sạch sát trùng cũng không ai thèm nghĩ ra.

Ở thế giới này, bị thương hay bị bệnh đều hoặc là tự mình hái thuốc hoặc mua các loại thuốc được điều chế sẵn.

Nếu có đủ khả năng thì sẽ mời vu sư hay mục sư chữa trị, bác sĩ thế giới này vẫn có, nhưng chủ yếu là kiêm chức nghề nghiệp.

Hoàn toàn không có hệ thống khám chữa bệnh, đều là dược tề sư điều chế nước thuốc sau đó bán ra.

Một số ít kiêm chức bác sĩ dược tề sư có chút khả năng khám, chuẩn đoán bệnh.

Còn phần lớn đều là người bênh hoặc người mua nước thuốc tự chuẩn đoán mà thôi.

Thật kinh khủng đúng không, nhưng thế giới phương tây trung cổ như vậy là bình thường, thậm chí có những kẻ không biết gì cũng làm nghề chữa bệnh.

Giáo đình hạn chế hầu hết các sáng tạo phát triển khoa học kỹ thuật trong cuộc sống thường ngày, ngoại trừ vũ khí chiến tranh, lại phát triển sử dụng ma pháp ứng dụng để đề cao địa vị của người sử dụng ma pháp.

Dược tề sư kiêm chức bác sĩ là điều hiếm hoi, nhưng nếu chỉ đơn độc là bác sĩ mới là điều kinh khủng nhất.”

Cái này Lộc Động Đình thâm chấp nhận gật đầu, nhiều người đều biết y học hiện đại phương tây đều gần như nghiền áp y học truyền thống phương đông.

Nhưng lại không biết rằng hệ thống y học hiện đại hiện nay đều là mới hình thành và phát triển.

Sở dĩ y học phương đông truyền thống bị cho là yếu kém hơn đều có vài nguyên nhân.

Một phần là bởi vì cận đại, phương tây phát triển quá mạnh mẽ, gần như cả thế giới đều bị phương tây thống trị.

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện |||||

Cho nên không chỉ y học truyền thống phương đông, mà hầu hết tất cả mọi văn hóa truyền thống của phương đông đều bị cho rằng thấp kém.

Còn văn hóa phương tây lại được cho rằng là văn hóa quý tộc, cao quý hiện đại hơn.

Cho đến hiện nay điều này vẫn ảnh hưởng nặng nề, mặc dù đã qua đến Tân vũ kỷ, toàn bộ địa cầu đều thành một thôn, nhưng có rất nhiều thành phần vẫn cho rằng văn hóa phương tây đều là văn hóa quý tộc.

Lộc Động Đình nhớ không biết đọc ở đâu, một câu chuyện về phương pháp chữa bệnh của một vị vua phương tây, nếu không lầm thì là một vị vua thế kỷ 17 – 18 gì đó.

Vị vua này bị bệnh gì Lộc Động Đình không nhớ rõ, chỉ nhớ là vì chữa bệnh mà vị vua này trực tiếp chết luôn.

Đầu tiên vị vua này sử dụng các phương thuốc cổ xưa như bột xác ướp hoặc bột thi thể khác.

Sau đó là ăn thit uống máu thầy phù thủy, phù thủy chữa bệnh bằng cách cho bệnh nhân ăn thịt uống máu của mình.

Đầu tiên phù thủy sẽ ăn thịt hoặc sử dụng bột xác chết vì loại bệnh mà bệnh nhân mắc phải, sau đó vài ngày, phù thủy sẽ cắt một miếng thịt của mình cùng với lấy máu cho bệnh nhân uống.