Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 95: Tầm quan trọng của ý chí



“Hết thảy cứ thuận theo tự nhiên, nên làm gì liền làm gì, dù sao có anh ở đây không nói là tất cả mọi thứ nhưng phần lớn cũng không có gì áp lực được đến em.

Còn chuyện trong nhà có anh và Sindragosa mạnh như vậy, em lại yếu như vậy cảm giác chính mình là gánh nặng cho anh và Sindragosa càng không cần.

Bởi vì em chẳng thể là gánh nặng cho ai hết cả, đây không phải phim truyền hình não tàn.

Cường giả che chở chưa bao giờ là gánh nặng, bởi vì nếu cường giả che chở là gánh nặng thì cường giả cũng không đủ khả năng che chở.

Em hiểu không, có nghĩa là nếu anh và Sindragosa không che chở nổi cho em thì chính là anh và Sindrago cũng không che chở nổi cho chính mình.

Anh ví dụ một chút như là tai nạn giao thông đi.

Em sắp bị một chiếc xe đạp chạy chậm đâm phải, anh nhảy ra che chở cho em, bởi vì anh đủ khả năng cản lại chiếc xe đạp, anh cũng sẽ không gặp phải vấn đề quá lớn em cũng được che chở.

Nhưng nếu sắp đâm phải em là một chiếc tàu hỏa chở đầy hàng hóa chạy khoảng trên 150 cây số một giờ.

Anh có đem xe tăng ra cũng không thể nào che chở nổi cho em, và trường hợp như vậy anh cũng là mất mạng.

Tất nhiên cũng sẽ có những trường hợp như trong phim truyền hình kiểu bắt cóc đe dọa các loại, nhưng trường hợp này thì càng không cần lo lắng.

Chỉ kẻ yếu mới cần âm mưu, đủ sức mạnh liền có thể nghiền áp tất cả.

Ở địa cầu chỉ cần có Sindragosa là đủ để xử lý tất cả mọi vấn đề, tất nhiên bom nấm thì Sindragosa cũng là khó xử.

Nhưng còn anh mà, đừng nói là địa cầu, vũ trụ cũng không nhiều lắm vấn đề...”

Đột nhiên Nguyễn Linh Trúc đánh gãy Lộc Động Đình thao thao bất tuyệt, đầu tiên là đứng dậy ra khỏi ghế ngồi nhường máy tính cho Sindragosa:

“Sindragosa, cô ngồi vào chơi đi, cái này đối với cô hẳn là không khó.

Chỉ có anh đình ngu ngốc mới cảm thấy khó khăn, chúng ta đều là thiên tài thiếu nữ cho nên tất cả hẳn là đơn giản.”

Lộc Động Đình nghe vậy cũng không cãi lại, bằng vào sự thật chứng minh, hắn đúng là không thông minh bằng Nguyễn Linh Trúc.

Còn Sindragosa hắn mặc dù từng mắng là không có não, nhưng không thể không nói Sindragosa hơn hắn quá nhiều.

Trước không nói đến chuyện thông minh không thông minh, bởi vì vấn đề này khó có thể rõ ràng phân biệt.

Riêng nói đến Sindragosa sống chừng ấy năm, cứ cho là một cái ngu ngốc, ở một thế giới như Azeroth tồn tại được lâu như vậy cũng không phải là mới sống gần 30 năm Lộc Động Đình có thể so sánh được.

Đấy là nói đến ngu ngốc, vốn dĩ tồn tại vô số năm lại trở thành một trong những con rồng mạnh nhất Azeroth căn bản không phải là ngu ngốc có thể làm được.

Sindragosa chừng ấy năm cho dù là vấn đề gì cũng là phong phú kinh nghiệm, cho dù không tự mình trải qua cũng là từng nhìn thấy nghe thấy.

Cho dù không đến nỗi là thiên tài, nhưng bất kỳ vấn đề gì cũng đều có thể dựa vào kinh nghiệm mà đơn giản xử lý.

Lộc Động Đình dù biết sự thật đối với Nguyễn Linh Trúc cùng Sindragosa thì chính mình có thể coi là ngu ngốc.

Nhưng dù chỉ là trêu đùa, đổi lại ai bị vạch trần sự thật đầm đìa cũng là hơi khó chịu.

Lộc Động Đình cũng vậy, hắn nghe Nguyễn Linh Trúc nói xong hơi nhăn mặt nói thầm:

“Sindragosa là thiếu nữ? Sợ là lão yêu quái cũng không sống lâu như cô ta ấy chứ.”

Nguyễn Linh Trúc cùng Sindragosa đều nghe thấy, cũng không hẳn là vì cả hai đều mắt tinh tai thính mà là vì Lộc Động Đình mặc dù nói thầm, nhưng cũng không khống chế âm lượng, chỉ là hơi nhỏ hơn bình thường một chút.

Sindragosa nghe thấy cũng không ý kiến, nhưng Nguyễn Linh Trúc lại phản ứng, dùng tay đánh vào vai Lộc Động Đình một cái nói:

“Hừ! Sindragosa mới không phải là lão yêu quái. Sindragosa cũng là ngang tuổi em thôi, tuổi trước khi chết lại không tính.

Sindragosa mới được hồi sinh 2 ngày thôi, như vậy liền muốn tính bao nhiêu tuổi cũng được.”

Nói xong lại quay lại hỏi Lộc Động Đình:

“Đúng rồi, em quên mất, hồi nãy anh nói quên mất chính mình chính là kiểu như trên phim hay tiêu thuyết, chỉ biết tu luyện quên hết tất cả hay là tẩu hỏa nhập ma, hay là lạc vào ma đạo.”

Đang định để Sindragosa giải thích, nhưng nhìn Sindragosa hứng thú bừng bừng mang lên tai nghe, mang theo một cỗ quên hết tất cả bắt đầu trò chơi.

Lộc Động Đình hơi hơi lắc đầu, có dự cảm không lành, rất có thể Sindragosa sẽ vì chơi trò chơi mà phế đi cũng nên.

Thở dài một tiếng Lộc Động Đình đành phải tự mình giải thích cho Nguyễn Linh Trúc:

“Hàiiiiii!!!!...”

“Anh không phải nói đến giống như các loại phim ảnh vì theo đuổi sức mạnh mà bị lạc đường tu luyện tà đạo hay tẩu hỏa nhập ma.

Cái này thuần túy là nói lung tung, sức mạnh bản chất cũng chỉ là năng lượng trong thân thể mà thôi, hoàn toàn không phân tà chính gì hết.

Hơn nữa cho dù dùng phương pháp nào tăng lên sức mạnh chính là tăng lên sức mạnh, không có chuyện vì sức mạnh mà bị lạc chín mình.

Mặc dù có chuyện có những người sử dụng phương pháp có chút so với tam quan của chúng ta là không tốt, sau đó vì sức mạnh cường đại mà khó có thể khống chế chính mình cũng là có có.

Nhưng hoàn toàn không phải bởi vì sức mạnh đó tà ác, mà là có nguyên nhân khác, thông thường cũng không ra hai loại.

Thứ nhất chính là sức mạnh đó không phải của chính kẻ đó, mà là qua cách thức nào đó đạt được, chính là mượn của một hoặc nhiều tồn tại cường đại khác.

Và điều hiển nhiên sức mạnh này là của người ta, cho dù cho mượn thì người ta thích người ta vẫn thoải mái điều khiển, thậm chí chiếm đoạt luôn thân thể cũng là chuyện bình thường.

Dù sao cũng là chuyện dễ dàng, hai bên quá chênh lệch về thực lực, một bên chính là tinh không cự thú một bên chính là một con kiến nhỏ trên địa cầu.

Nói ra là mượn sức mạnh như vậy chính là phải chuẩn bị tâm lý sẵn sàng làm đồ chơi cho tồn tại cho mượn sức mạnh.

Thứ hai chính là bằng lối tắt tăng lên sức mạnh tự thân, nhưng ý chí quá yếu ớt.

Bởi vì sức mạnh tăng lên quá nhanh cho nên các loại dục vọng cũng như vậy được tăng theo, ý chí yếu ớt lại không đủ để khống chế tất cả.

Đều này làm cho các loại dục vọng khống chế, khi dục vọng chiếm được quyền điều khiển thì sẽ phát tiết ra ngoài bằng cách nhanh nhất dễ nhất.

Trường hợp này mặc dù cũng xem như là tốt hơn trường hợp trước một chút, nhưng cũng có vấn đề khá lớn nếu ý chí không thể khống chế được.

Khi dục vọng phát tiết thì dần yếu đi, dục vọng phát tiết càng nhiều thì nó càng yếu xuống, dần dần ý chí sẽ lại có thể giành lấy quyền kiểm soát thân thể.

Tuy nhiên vấn đề ở đây chính là khi dục vọng phát tiết.

Dục vong phát tiết thì thân thể cùng tinh thần cũng sẽ nhận được khoái cảm.

Chính là thông qua phát tiết dục vọng mà phóng thích các loại hóc môn tạo ra các cảm giác hưng phấn, thỏa mãn, sung sướng...vân vân.

Em nên biết khoái cảm cũng không phải là phải quan hệ tình dục mới có thể đạt được.

Chỉ cần thỏa mãn một số điều kiện nhất định đều có thể đạt được thỏa mãn.

Các nhu cầu này có thể coi là dục vọng, chỉ là dục vọng thì là một khái niệm chung bao hàm thật nhiều các loại nhu cầu mà thôi.

Thân thể và tinh thần đại được khoái cảm trong khi ý chí không đủ mạnh mẽ để khống chế tự mình.

Như vậy dần dà sẽ bị trầm mê và phụ thuộc vào việc phóng thích dục vọng để đạt được khoái cảm.

Mà một khi dục vọng được phóng thích để đạt được khoái cảm thì dục vọng càng mạnh, khoái cảm cũng càng khó đạt được, càng phải phóng thích nhiều hơn. T𝑟u𝔂ện cop từ t𝑟ang ﹍ T𝑅uMT𝑅 𝖴YeN.VN ﹍

Cứ như vậy thành một vòng tuần hoàn.

Dục vọng tăng làm cho khoái cảm khó đạt được bởi vậy cần phải phóng thích càng nhiều dục vọng, cho nên làm cho dục vọng càng tăng cao hơn...

Nói thế nào cho dễ hiểu nhỉ?

Ừ, thời đại cũ nghiện mai thúy đấy em biết chứ.

Sử dụng liền bị nghiện, mà càng nghiện thì càng phải sử dụng liều càng nặng mới có thể thỏa mãn cơn nghiện.

Tuy nhiên có một số ít người có ý chí mạnh mẽ, đều có thể tự dựa tự thân ý chí mà không cần các trợ giúp khác để cai nghiện thành công.

Cũng như vậy với rượu và thuốc lá, mỗi loại này cũng có thể coi là một loại dục vọng.

Cuối cùng bởi vì dục vọng quá lớn mà cắn nuốt luôn ý chí, từ đó người này chỉ có thể là bị dục vọng khống chế thân thể không bao giờ có thể thanh tỉnh được nữa.

Nói đúng ra cũng như là sử dụng ma túy mà thôi, khi khoái cảm quá nhiều quá thường xuyên, đều là sẽ ảnh hưởng đến bộ não.

Cũng bởi vì đặc tính của dục vọng, cũng không phải là một mặt cái gọi là sung sướng mới có thể thỏa mãn, mặt trái cảm xúc như đau đớn cũng cũng có thể thỏa mãn dục vọng.

Chính là bất kỳ cái gì có tính cực đoan đều là gây ảnh hưởng xấu hết.

Không chỉ là ảnh hưởng về mặt tâm lý mà thực tế còn ảnh hưởng đến thân thể.

Bởi vì dù có là gì, thì trong khi và sau khi thỏa mãn được dục vọng thì thân thể cùng bộ não đều là ở trạng thái hưng phấn.

Trạng thái hưng phấn khá nhiều sẽ chính là thiêu đốt tuổi thọ của các tế bào, nhất là các tế bào não.

Mà ý chí của phần lớn trí tuệ sinh vật đều chính là từ bộ não mà ra, cái gọi là linh hồn cũng chỉ là một dạng năng lượng cụ hiện của ý chí.

Không phải ai cũng có thể có linh hồn, chỉ những người có ý chí và lực lượng cường đại mới có thể có linh hồn.

Thực tế người bình thường chỉ cần chết đi ý chí liền sẽ tiêu tán, cho dù một số người bình thường ít có cái gọi là oán niệm cường đại thì ý chí cũng không thể tồn tại được sau khi chết.

Cho nên chuyện người bình thường vì một nguyên nhân nào đó chết đi sau đó biến thành lệ quỷ các loại đều là lừa gạt người mà thôi.