Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 99: Chu thụ nhân nói là lỗ tấn nói



Lâu nay tác giả hơi lười, chương này liền gom lại cảm ơn một lần.

Cảm ơn bạn [Tumkqn3] tặng quả, cảm ơn bạn [THIÊN V] tặng đề cử, cảm ơn bạn [Dtkienxen] tặng đề cử.

cùng với các bạn [Nông Dân], [DhAaY69607], [Viet Hưng], [Vóooiiii], [Storm OF VietNam], [tmtuO82617], [Nam68KG] đã cùng bộ truyện cho tới nay.

Nhân đây từ chương 100 trở đi tác giả sẽ đăng 2 chương/ 1 ngày, nếu không đủ thì hôm sau sẽ bù.

Thật sự thì tác giả cũng mới chỉ viết đến chương 147 thôi, dạo này bận thu hoạch và phơi các loại hoa màu mà trời lại mưa nhiều cho nên thời gian viết là rất ít.

Cho nên mỗi ngày tác giả nếu viết được 1 chương thì cũng sẽ đăng một chương, nếu viết được hơn 1 chương thì sẽ đăng 2 chương, thiếu chương thì sẽ lấy bản thảo bù vào ngày hôm sau.

++++++++++++++++++++++++++++++++++

Theo như hiểu biết của Lộc Động Đình lúc ấy chỉ cần là một con rồng xương Frost Wyrm cũng là đủ ở địa cầu đi ngang.

Dù sao địa cầu cũng không có ai có thực lực đạt thành cấp độ C, bởi vì nếu có cấp độ C cường giả thì cũng chính là nền văn minh bước vào cấp C.

Thiên lang người chờ đợi thật lâu để xâm chiếm nô dịch địa cầu chắc chắn không bỏ qua cơ hội.

Nhưng cho đến hiện tại thiên lang người ngoại trừ bí mật tiếp xúc hậu thuẫn cho cẩu quyền thì vẫn kiên nhẫn chờ đợi địa cầu bước vào văn minh cấp C, bởi vậy có thể thấy địa cầu chưa có cấp C cường giả.

Chỉ là may mắn cho Sindragosa cũng là may mắn cho Lộc Động Đình, Sindragosa vì suy nghĩ quá nhiều nên ngoan ngoãn đi theo Lộc Động Đình, cuối cùng cũng coi như thực sự đạt được tân sinh sau khi đến địa cầu.

Suy đoán của Đại Đế rằng Lộc Động Đình có khả năng dễ dàng đem vật phẩm và sinh vật từ dị giới đi qua cổng không gian đến địa cầu, mặc dù đúng nhưng cũng là không hoàn toàn, Lộc Động Đình chính là không cần cổng không gian.

Vả lại Đại Đế cũng cho rằng Lộc Động Đình dưới trướng cũng không chỉ có một Sindragosa cũng là sai lầm.

Sau này có bao nhiêu không biết nhưng Lộc Động Đình thực sự chỉ có một mình Sindragosa mà thôi.

Hắn cũng muốn thêm vài người, nhưng thực sự là thời gian không cho phép, Lộc Động Đình mới chỉ siêu phàm vào buổi trưa mà thôi.

Lại nói nữa, không nói đến người khác, nếu là Đại Đế đạt được sức mạnh cường đại đến vô địch vũ trụ như Lộc Động Đình chưa chắc đã khống chế được chính mình.

Không phải nói rằng Đại Đế sẽ phát cuồng biến thành bạo quân, nhưng chắc chắn cũng là sẽ xúc động mà diệt luôn thiên lang tinh, thậm chí có khả năng sẽ triển lãm cơ bắp cho cả vũ trụ để bảo hộ địa cầu.

Đại Đế dù sao cũng là Đại Đế, không chắc rằng Đại Đế có thể yêu thương toàn bộ nhân loại, nhưng chắc chắn Đại Đế sẽ phải yêu chính dân tộc của mình, yêu quê hương mình, bảo hộ địa cầu chắc chắn là lựa chọn đầu tiên của Đại Đế.

Nói là nói vậy phần lớn người bình thường nếu có tam quan chính xác hẳn là ý nghĩ đầu tiên chính là diệt thiên lang người, bảo hộ địa cầu.

Xong xuôi sau đó mới chính là đạt được thực lực cường đại mà tâm lý bành trướng.

Chỉ là chắc chắn không có bao nhiêu người được như Lộc Động Đình, mặc dù có bành trướng tâm lý, nhưng cũng không hề rêu rao.

Cũng may các loại suy đoán của Đại Đế về Lộc Động Đình, chính hắn cũng không biết, nếu không cho dù khá là khâm phục Đại Đế thì Lộc Động Đình cũng đánh một trận.

Còn chuyện cha mẹ cùng anh trai của hắn chết vì tai nạn, kêu hắn lấy lại công đạo.

Này nếu biết Lộc Động Đình càng là hoang mang, dù sao sự việc xảy ra chính phủ nước Việt cũng đã nhanh chóng xử lý, đối tượng phạm tội cùng liên quan đều bị lôi ra xử lý sạch sẽ.

Đại diện chính quyền cũng đến tận nơi xin lỗi, sau đó lại là một khoản bồi thường khổng lồ.

Cũng không phải nói là Lộc Động Đình cho rằng mạng sống của thân nhân có thể mua bằng tiền, hắn là không cần quá nhiều tiền.

Dù sao ngoại trừ lương thực chính, phần lớn nhà Lộc Động Đình đều tự cung tự cấp được, như cầu tiêu dùng xa xỉ lại càng không có, bởi vậy tiền Lộc Động Đình cũng không cần quá nhiều.

Cho nên đối với số tiền khổng lồ bồi thường, nếu không phải ngân hàng tin nhắn số tiền được chuyển vào tài khoản cho hắn thì hắn cũng không biết, cho đến bây giờ Lộc Động Đình cũng không có ý định đụng vào số tiền ấy.

Lộc Động Đình không động vào số tiền bồi thường không phải vì khinh thường hay đau thương quá độ.

Đối với Lộc Động Đình tiền chỉ là công cụ, không có gì quá coi trọng đồng tiền, cũng không cần phân biệt đồng tiền vì sao lại đến, chỉ cần hợp lý hợp pháp lại không thẹn với chính mình liền được.

Lộc Động Đình không động đến số tiền bồi thường chỉ là bởi vì tiền trong nhà còn không ít, không là quá nhiều nhưng cũng đủ cho hắn thoải mái sử dụng.

Nếu chỉ là bình thường tiêu xài thì chắc chắn là thừa đủ, cho dù phải mua các loại thuốc bảo vệ thực vật và phân bón đầu tư cho vườn cây, cũng là không hết vài phần ở số tiền còn lại trong nhà.

Dù sao hằng năm đều có thu hoạch, tiền tiêu đi vườn cây sẽ trả lại, thậm chí còn có dư ra không ít, bởi vậy Lộc Động Đình càng không nghĩ gì đến khoản tiền bồi thường.

Nhưng không nghĩ động đến không có nghĩa là không để ý đến, dù sao đây cũng chính là tiền trả mệnh cho cha mẹ và anh trai của Lộc Động Đình.

Có thể bồi thường ít nhưng không thể không bồi thường, quan trọng là ở thái độ của chính phủ.

Chính phủ thái độ cực kỳ thành khẩn xin lỗi, lại chân thành bồi thường số tiền lớn, càng chân thành nhanh chóng xử lý những kẻ liên quan đến vụ án, không để lọt một ai.

Đã có như vậy công đạo, giờ nói Lộc Động Đình đi đòi công đạo, hắn biết đòi cái gì đây, kẻ phạm tội thì đã chết, đối tượng liên quan cũng bị chính phủ địa phương từ nặng đến nhẹ xử lý cái sạch sẽ, không có chút oan sai hay xử nhẹ tội.

Chẳng lẽ muốn Lộc Động Đình trở thành phản xã hội, bởi vì thân nhân chết đi mà đổ lỗi cho toàn thế giới, sau đó bước lên con đường chống lại nhân loại, thậm chí là chống lại sự sống.

Giống như củ khoai lang tím thành tinh nào đó, chỉ vì muốn lấy lòng một người đàn bà mà giết sạch tất cả đồng loại phá hủy hành tinh quê hương, cuối cùng còn dùng cái găng tay led RBG diệt một nửa sinh mệnh trong vũ trụ.

Lộc Động Đình chính là người nối nghiệp của xã hội chủ nghĩa, tam quan chính xác, làm sao có thể điên cuồng phản nhân loại được.

Cho nên nói trong các loại tiểu thuyết, nhân vật chính đụng một chút là diệt người ta cả nhà, thậm chí vì đòi lại công đạo liền đồ thành diệt quốc tâm lý lại không hề có gánh nặng.

Đối với điều này Lộc Động Đình có thể nói rằng chắc chắn không phải người, làm người sao có thể làm thế được.

Mặc dù có câu tuyết lở thì không có bông tuyết nào vô tội, nhưng đó là tuyết mà không phải đồng loại.

Cho dù là dân tộc khác quốc gia khác thì tất cả dù sao cũng là người địa cầu, muốn tiêu diệt kẻ địch diệt cỏ tận gốc cũng là thường tình.

Dân chúng phần lớn đều giãy dụa tại ăn no mặc ấm, khá chút thì bảo đảm no ấm cũng chỉ là hơi chút ăn ngon mặc đẹp.

Từ thời đại cũ của cựu kỷ nguyên Chu Thụ Nhân đã nói:

“Việc gì cũng phải suy nghĩ mới vỡ nhẽ.

Xưa nay, việc ăn thịt người thường lắm, mình cũng còn nhớ, nhưng không được thật rõ.

Liền giở lịch sử ra tra cứu thử.

Lịch sử không đề niên đại, có điều trang nào cũng có mấy chữ “nhân, nghĩa, đạo đức” viết chỗ nào cũng có.

Trằn trọc không sao ngủ được, đành cầm đọc thật kỹ, mãi đến khuya mới thấy từ đầu chí cuối, ở giữa các hàng, ba chữ:

“Ăn thịt người”.”

Đều là giãy dụa sinh tồn dưới đủ tầng áp bức, hoặc công khai bóc lột hoặc nhẹ nhàng bóc lột, dân chúng bình thường đều phải là đối mặt với một đám ăn người quỷ.

Cứ từ từ bị ăn thịt, may mắn có chế độ quốc gia khá tốt thì đám ăn người quỷ không dám công khai, nhưng cũng là từ từ mỗi lần cắn một miếng nhỏ.

Không ăn chết người ngay lập tức, cũng không hẳn là ăn chết người, nhưng hút máu ăn thịt thì chắc chắn là có.

Bình thường dân chúng chỉ cần không bị ăn chết, liền cố gắng sống sót sinh sống, sinh sôi hậu đại, mong con cháu trở nên kiệt xuất thoát khỏi cành bị ăn thịt.

Nhưng rồi chỉ vì quốc gia hay kẻ ăn thịt người nào đó đắc tội mà bị vai chính đem người đều giết sạch sẽ thì quả thực là không thể nào nói nổi.

Dù sao chắc chắn dân chúng bình thường dẫu có đắc tội đôi chút, cũng không đến mức để cho nhân vật chính phải tức giận đến nỗi đồ thành diệt tộc.

Như Lỗ Tấn đã nói: “Nếu có đồ thành diệt tộc, thì chỉ là do nhân vật chính tâm lý biến thái mà thôi.”

Đến đây hẳn sẽ có nhiều người phản đối rằng câu nói này không phải Lỗ Tấn nói.

Tác giả chỉ có thể nói rằng, Lỗ Tấn nói:

“Chu Thụ Nhân từng nói: hễ có câu nói nào quen thuộc có dạo lý, mà không nhớ rõ là ai nói, chắc chắn là Lỗ Tấn.”

+++++++++++++++++++++++++++

Lộc Động Đình ngồi trên giường miên man suy nghĩ một chút lại nghĩ đến Sindragosa, có chút lo lắng cho chính mình máy tính bị Sindragosa chiếm giữ, lại có chút dự cảm không lành về Sindragosa.

Lộc Động Đình nhớ đến thái độ của Sindragosa vừa nãy, liền càng dự cảm chắc chắn Sindragosa sẽ trầm mê với máy tính và trò chơi, cuối cùng biến thành một cái trạch nữ.

Không quan tâm thế giới bên ngoài, chỉ biết đắm chìm vào thế giới của các loại trò chơi và phim ảnh.

Ngẫm lại Lộc Động Đình không rét mà run, nhưng nghĩ lại, Lộc Động Đình cũng hơi tự an ủi chính mình rằng:

“Hẳn là chính mình suy nghĩ quá nhiều, Sindragosa sao có thể thành trạch nữ được.

Mấy đứa trạch như vậy phần lớn là bọn phế vật vô dụng thất bại trong cuộc sống sau đó tìm đến thế giới ảo để được cảm nhận thành công và sự công nhận từ cộng đồng.

Nhưng Sindragosa là ai? Là một con rồng cực kỳ mạnh mẽ, đã từng là hoàng hậu của cả loài rồng, địa vị cao cả, có chồng con đề huề, mặc dù hạnh phúc hay không chưa nói nhưng cũng phải nói là coi như nhân sinh (rồng sinh) viên mãn.

Hẳn là cũng không đến nỗi phải tìm đến thế giới ảo để tìm kiếm sự thành công chứ.

Lại sau này mặc dù bị lừa, bị phản bội, trọng thương sắp chết lại bị bỏ rơi, cuối cùng chết tại Ice Crow, linh hồn lại không thể siêu thoát bị giam cầm trong thân xác thối rữa 10 nghìn năm.

Sau lại bị Arthas hồi sinh nô dịch thành công cụ, may mắn có chính mình đem cứu đi làm thú cưỡi....”

Lẩm nhẩm đến đây Lộc Động Đình hơi giật mình một chút: