Vùng Đất Tự Do

Chương 205



Thấy đội xạ thủ, Tài thu kiếm lại, giắt vào sau lưng.

Hắn không có ý định dùng kiếm đỡ đạn. Có lẽ hắn có thể đỡ được một viên, thậm chí vài viên, nhưng nhất định trong làn mưa đạn sẽ có một viên đạn trúng đích, mở đường cho cái chết không thể tránh khỏi.

Thay vì dùng kiếm, hắn lôi ra một bộ bài khác. Các lá bài theo sự điều khiển của hắn, nhanh chóng tạo thành một lớp phòng thủ hình tròn. Lớp phòng thủ này chiếm lĩnh vùng không gian rất nhỏ, cách lớp phòng thủ đầu tiên vẫn được duy trì nãy giờ chừng hai mươi phân. Do đường kính nhỏ nên mật độ càng trở nên dày đặc.

Như vậy vào thời điểm này hắn đã tạo nên hai lớp phòng thủ từ hai bộ bài. Cả hai lớp đều có hình tròn gần như hoàn hảo, lấy cơ thể hắn làm tâm điểm.

Nếu Jackson đứng đây, hẳn lão chỉ biết lắc đầu chán nản.

Lão chính là người đã vô tình dẫn Tài đến thế giới của những lá bài, nhưng chỉ trong vài năm Tài đã vượt qua lão để đạt đến trình độ thiên hạ vô địch, tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.

Tài dùng bài bao lấy cơ thể, cũng không phải nhằm mục đích lấy bài đỡ đạn. Sức công phá của viên đạn khủng khiếp như vậy, làm sao một lá bài yếu ớt đỡ nổi? Ý đồ sâu xa của hắn là làm hoa mắt đối phương.

Hắn bình tĩnh tiến lên trước. Đội xạ thủ của Cá Voi Xanh đang nhắm đến một mục tiêu di động, bao quanh là vô số tàn ảnh được tạo thành từ các lá bài có tác dụng đánh lừa thị giác. Cơ thể của Tài được che giấu trong hai lớp bài, rất khó nhận biết chính xác.

Viên đội trưởng hô:

- Bắn.

Hai mươi khẩu súng khai hỏa cùng lúc, không viên đạn nào trúng đích, tuy nhiên có hơn mười lá bài bị đạn thổi bay.

Các xạ thủ khai hỏa liên tục cho đến khi hết đạn, lúc này quanh người Tài đã gần như không còn lá bài nào.

Các tay súng thực hiện quá trình nạp đạn, cùng lúc này Tài cũng lấy ra hai bộ bài khác.

Gương mặt của Quintus đã trở nên nhợt nhạt.

- Thằng con hoang thối tha chó đẻ. Hắn đã tính đến tình huống này từ đầu. Vì thế mà hắn đã mang theo rất nhiều bộ bài để thay thế các lá bài bị bắn rụng.

Sau lượt bắn đầu tiên, khoảng cách giữa hai bên đã rất gần.

Tài búng ngón tay.

Một lá bài tách khỏi hai lớp phòng thủ, cắm sâu vào cổ một tay thiện xạ gần đó, lưỡi bài cực sắc, điểm tiếp xúc là nơi yếu hại, tuy gã chưa chết nhưng đã bị thương rất nặng, không còn sức chiến đấu.

Lá bài thứ hai, thứ ba, thứ tư rời đi, như quỷ đói hút máu, trong nháy mắt đã loại khỏi vòng chiến thêm ba người nữa.

Các xạ thủ bên phía Cá Voi Xanh đều được tuyển chọn từ các quân nhân ưu tú, được đào tạo cẩn thận, lâm nguy không loạn. Mắt thấy đồng đội thi nhau ngã xuống vẫn giữ nguyên vị trí chiến đấu. Loạt đạn mới sắp sửa khai hỏa, nhưng đã muộn.

Thời gian ngắn ngủi chưa đến chục giây vừa rồi đủ giúp Tài thực hiện một loạt kỹ năng vô tiền khoáng hậu.

Hắn gấp rút thu bài về, rồi vung tay bắn ra, các lá bài từ một điểm nhỏ bằng lòng bàn tay của người lớn trong khoảnh khắc phát nổ, bắn tứ tung ra mọi hướng.

Bom bài. Quả bom bài đầu tiên trong lịch sử loài người.

Những người đứng xung quanh tận mắt chứng kiến cảnh tượng ấy, tuy rõ ràng không nghe thấy âm thanh nào mà trong đầu tự mường tượng ra tiếng bom nổ. Quả bom này không được làm bằng kim loại mà bằng giấy, nhưng hoạt động theo cơ chế của bom, uy lực như bom, sát thương khủng khiếp, vì thế mà gọi là bom bài.

Bom bài phát nổ, tất cả mọi người trong cự li mười mét đều gục xuống, giãy giụa liên hồi, máu chảy chan mặt đất.

Tài không đợi cho bên Cá Voi Xanh kịp nhận thức được vấn đề, hắn bám lấy các điểm gờ để trèo lên tường, chỉ sau vài động tác đã lên tới ban công tầng ba nơi Quintus đang đứng với vẻ mặt thẫn thờ.

Erich thấy hắn bước tới, liền rút dao ra ngăn cản. Tài rút phắt thanh Huyết Long, hua nhẹ một cái, bàn tay trái của Erich đã cụt đến cẳng tay.

- Như lời đã hẹn.

Sắc mặt của Erich tái nhợt, nhưng tròng mắt vẫn không biểu hiện vẻ bi thương hay sợ hãi, tất cả chỉ thuần túy một màu trống rỗng. Chỉ có điều màu trống rỗng này đã nhạt đi so với trước rất nhiều.

Tài không tránh được vẻ kinh ngạc:

- Mày là robot hay là người?

Erich cúi xuống, nhặt con dao đang bị bàn tay trái rụng xuống nắm chặt, lại định tiến lên lần nữa.

Tài nhướng mày, cơ bắp toàn thân căng lên, phân vân không biết có nên kết liễu cuộc đời viên Thống Soái khét tiếng này hay không.

Hắn tuy căm ghét Erich nhưng lại không muốn lấy mạng gã vào lúc này. Hành động ấy có thể đóng sập cánh cửa đàm phán.

Quintus nói, giọng điềm tĩnh:

- Thống Soái Erich Von Daniken, mau lùi lại.

Erich cúi đầu, lùi lại phía sau một bước.

- Thủ lĩnh Trần Tuấn Tài, vừa xa nhau chưa bao lâu đã được gặp lại. Đúng là duyên số.

Tài nghe Quintus nói tình cảm như vậy, không kìm được, bật cười ha hả.

- Muốn làm nên nghiệp lớn phải biết tiến thoái. Quintus, ngươi khá lắm.