Vụng Trộm Cưng Chiều Em

Chương 23: Hạt dưa ngũ vị hương



"Tôi trì độn ra sao?"

"Trên mặt cậu viết ----"Ngón tay cậu xoay đi xoay lại 2 lần " Trì,độn"

Tần An Nhiên thấy chính mình tốt bụng cho cậu hồ lô băng đường,cậu còn nói mình như vậy,nhất thời tức gian,dùng cây trúc đâm nhẹ vào bụng cậu

"Ôi,đau" Hứa Giác duỗi tay cầm lấy đầu khác

Tần An Nhiên trong đầu có chút áy náy,trong lòng nghĩ có phải hay không mình xuống tay mạnh,nhưng ngoài miệng vẫn là cứng rắn:"Tôi lại không dùng sức,hơn người không phải là cậu có cơ bắp sao,hẳn là không đau"

Hứa Giác nghe xong lời này,cười khẽ ra tiếng,cúi đầu nhìn mà trêu tức cô:"Cậu còn nói cậu không thấy?"

"..........."

Mặt Tần An Nhiên có chút đỏ,dù sao cùng cạu đấu võ mồm vĩnh viễn đều không chiếm ưu thế,cô đơn gian xoay người về nhà.

Thứ 2 tuần sau,chính là ngày nghi thức khởi công sân bóng rổ mới

Hiệt Tú Nhất Trung hiện tại chỉ có hai sân bóng rổ ngoài trời hơi cũ và xen lẫn với các sân cầu lông xung quanh và những thứ tương tự, rất đông đúc. Giá bóng rổ,rổ và những thứ tương tự rất cũ và mặt sân không trơn tru. Và một khi trời mưa gió, học sinh không chơi được bóng khá bất tiện.

Trường học đã sớm nghĩ một sân bóng rổ mới bên trong,nhưng cũng là do không đủ tài chính,hiện tại xem ra là đã đủ

Nghi thức lần này có chút long trọng,trường học rất là coi trọng,quy định toàn thể học sinh phải thống nhất mặc đồng phục đến xem lễ

Tần An Nhiên cùng Khúc Sam Sa đi đến khu đất của trường góc Đông Nam,nghi thức khởi công cùng tuyển cử đều ở đó

Đến gần vừa thấy,cô phát hiện trên đỉnh đội ngũ có một biểu ngữ,mặt trên viết:

Hứa Liên Vĩ tiên sinh quyên tặng Hiệt Tú Nhất Trung nghi thức sân bóng rổ bên trong

Hứa Liên Vĩ........

Tần An Nhiên bỗng nhận ra,này không phải -------

"A,Hứa Liên Vĩ,đây là bố Hứa Giác a!" Ở phía trước một chút Ngô Mộng Du hiển nhiên cũng thấy được biểu ngữ,kinh hô. Làm công việc ủy viên,cô ấy có cơ hội tiếp xúc với các gia đình có danh tiếng

Khúc Sam Sam nghe được,lập tức nghiêng đầu hỏi Tần An Nhiên:"Thật sự?Đây là ba của Hứa Giác?"

"Ừ" Tần An Nhiên gật đầu

"Tớ dựa vào*,nhà cậu ấy thật có nhiều tiền!" Khúc Sam Sam nhìn không được bùng nổ " Này một sân bóng rổ,phải mấy trăm vạn đi,hoặc là hơn một ngàn vạn"

* thể hiện sự không hài lòng, ngạc nhiên và giọng điệu thờ ơ

Tần An Nhiên không có nói tiếp,cô cũng không rõ cụ thể là bao nhiêu tiền. Cô chính mình có chút giật mình,cư nhiên là ba Hứa Giác quyên góp,cô còn tưởng rằng Hiệt Tú Nhất Trung hóa ra đủ tiền

Nhưng là,chuyện lớn như vậy,như thế nào tới bây giờ không có nghe thấy Hứa Giác nhắc tới?Đây là chuyện vinh quang a,nhà tài trợ duy nhất nhất cho Hiệt Tú Nhấ Trung sân bóng rổ

Tần An Nhiên nghĩ vậy,quay đầu nhìn xung quanh,muốn tìm hình ảnh Hứa Giác. Nhưng là,cô không có tìm được hình ảnh của cậu trong đội ngũ của lớp

Chỉ phải từ bỏ

Sau khi các học sinh tập hợp xong,nghi thức quyên tặng chính thức bắt đầu. Đầu tiên là các loại nói chuyện,giáo viên lãnh đạo đều đọc diễn van

Tần An Nhiên nghe xong một hồi,bỗng nhiên cảm thấy bụng đau quặn lại

Cô ôm bụng,cau mày,hoảng sợ mà nghĩ:Không thể nào,sẽ không như vậy đúng lúc đi?

Cô nhẹ huých Khúc Sam Sam bên cạnh,hạ giọng hỏi:'A,cậu có hay không mang cái kia?"

Khúc Sam Sam hiểu được ý cua cô,nhưng lắc đầu

Tần An Nhiên kỳ thật để trong cặp sách,nhưng cô không mang ra. Cô nhìn trên khán đài,cảm thấy lãnh đạo nói chuyện phỏng chừng còn mất một lúc,hiện tại nếu nhanh chóng trở lại phòng học,rồi đi xuống lần nữa,hẳn là không sao.

Vì thế,cô nhẹ nhàng di chuyển đến chỗ lớp trưởng Trần Thần,hỏi cậu về chìa khóa,sau đó theo hàng ngũ cuối đi ra ngoài,hướng phòng học chạy tới

Tới phòng học,cô chuẩn bị lấy chìa khóa mở cửa,phát hiện cửa cũng không có khóa,đẩy cửa đi vào,nhìn thấy Hứa Giác cư nhiên ở trong. Cậu đang ngồi ở chỗ của mình,dựa vào vách tường,không nhanh không chậm đặt bút viết,bộ dáng không có chuyện gì. Cậu cũng không có theo quy định mặc đồng phục,như trước mặc quần áo bình thường

Nghe được động tĩnh,cậu ngẩng đầu,nhìn Tần An Nhiên đi vào

Tần An Nhiên nhìn cụa,sửng sốt,hỏi: "Cậu thế nào không đi xem nghi thức quyên tặng a?"

"Có cái gì mà xem" Hứa Giác khuôn mặt lãnh đậm,ngữ khí hờ hững

"Là ba cậu quyên,cậu biết không?"

"Tôi biết a"

"Như thế nào lúc trước chưa nghe cậu nói qua?"

"Có cái gì mà nói,cũng không phải tôi quyên" Hứa Giác giương mắt nhìn cô một cái "Cậu nếu cảm thấy hứng thú,chạy về làm gì?"

Tần An Nhiên ngừng chút,cô cũng không biết nói thế nào,hơn nữa cậu hiện tại đang trong phòng,cô cũng không thể không biết xấu hổ đem băng vệ sinh từ túi sách ra. Cô đứng ở đó,có chút quẫn bách

Hứa Giác híp lạ suy nghĩ,đánh giá cô một lát,chưa nói gì,bỗng nhiên lấy bóng rổ từ dướ bàn,đứng dậy chuẩn bị ra ngoài

"Cậu muốn đi đánh bóng?Ba cậu mở màn không đi sao?"Tần An Nhiên hỏi

"Tôi đi làm gì?Tôi là màn sân khấu?"

"..........."

Tần An Nhiên á khẩu không trả lời được,Hứa Giác nói xong liền từ cửa sau ra ngoài

Bỗng nhiên bụng lại ào lên một trận đau đớn,cô cũng không rảnh lo cái khác,trở lại chỗ ngồi,cầm băng vệ sinh lặng lẽ đút vào túi,sau đó đóng cửa bước đi

Sau khi nghi thức quyên góp kết thúc,vừa lúc là thời gian cơm chiều,Tần An Nhiên cùng Khúc Sam Sam không về phòng học,trực tiếp đi căng tin ăn cơm

Khi về lớp,phát hiện chủ nhiệm lớp Trương Mĩ Linh đã đến,xung quanh tụ tập người,tất cả mọi người sắc mặt đều chăm chú,giống như thảo luận chuyện gì

"Làm sao vậy?" Khúc Sam Sam tùy tiện kéo hỏi một bạn học

"Ngô Mong Du bị mất học phí đã giữ"

"A,bao nhiêu tiền?"

" Hình như là 5000 đã mất 2000"

"Học phí?Chính là học phí không phải nên để trong thẻ giữ sao,sao lại đem theo người?"Tần An Nhiên bỗng nhiên chen vào hỏi

Nghe được cô nói,chủ nhiệm lớp Trương Mĩ Linh,lớp trưởng Trần Thần chuyển qua nhìn cô một cái,vẻ mặt có chút phức tạp

Trương Mĩ Linh trực tiếp hỏi: "Tần An Nhiên,em không phải là lúc nghi thức quyên tặng diễn ra,hỏi Trần Thần chìa khóa về?"

Cô chậm rãi đáp: "Đúng vậy,nhưng là em cần đồ vật này bước đi......"

Cô vừa nói vừa nhìn sắc mặt của Trương Mĩ Linh,có thể nhìn rõ là mang theo một tia không tín nhiệm

"Cả quá tình cũng chỉ có một mình em ở lớp?"Trương Mĩ Linh hỏi

Câu hỏi này đã thực rõ ràng,Tần An Nhiên có thể cảm nhận được,ánh mắt bạn học xung quanh đều tập trung ở trên người cô,mang theo đủ loại phỏng đoán cùng chất vấn

Cô thật không ngờ,chính mình ngẫu nhiên phát sinh tình huống,thế nhưng mang cho chính mình loại phiền toái lớn đến vậy

Cô càng không ngờ,loại chuyện không đoàng hoàng này,thế nhưng lại có người tin cô có liên quan tới

"Em đã ở phòng học" Bỗng nhiên,bên cạnh vang lên,bên cạnh vang lên một giọng nam

Tất cả mọi người quay đầu qua xem,là Hứa Giác

Cậu đứng ở vị trí phía sau phòng học,hai tay đút tút,hơi nghiêng đầu,ánh mắt nhìn thẳng Trương Mĩ Linh

Trương Mĩ Linh nhìn cậu,do dự mà không nói gì

Bỗng nhiên,một bên Ngô Mộng Du mở miệng:'Trương lão sự,khẳng định là không phải Hứa Giác đi ạ......."

Ý tứ trong lời của cô ấy thực sự hiểu được,ba mới tặng một sân bóng rổ cho trường học,làm con của người đó,Hứa Giác như nào lại có thể trộm 2000 đồng?

Nhưng Tần An Nhiên không như vậy,nhà cô......

Khúc Sam Sam nghe xong lời này,tức giận trực tiếp hướng Ngô Mộng Du nói:'Cậu là ám chỉ cái gì?Cậu có chứng cơ không mà ngậm máu phun người?"

Ngô Mộng Du thấy cô ấy tức giận,nhất thời rụt lại,không dám cùng cô đối chất,cũng không lại mở miệng

Trái lại Trương Mĩ Linh bỗng nhiên nhẹ nói ra một câu "Kia em như thế nào không nghi ngờ người khác"

Tần An Nhiên ngẩng đầu nhìn Trương Mĩ Linh,quả thực không tin được đây là lời nói mà người thân là lão sư có thể nói ra

Như thế nào không nghi ngờ người khác,liền hoài nghi cô?

Đúng vậy,vì cái gì đâu,trừ bỏ vì gia cảnh,còn bởi vì sao?

Bởi vì nhà cô không có tiền,cho nên phải chịu tội danh trên lưng,nhận nghi ngờ của người kahsc

Bởi vì nhà cô không có tiền,cho nên dù phải chịu tội danh trên lưng,cũng chỉ có thể thừa nhận,không thể đưa ra chất vấn

Kỳ thực,lúc trước hoài hoài nghi cô cảm thấy được không sao cả,quả thực cô trở về,cùng lắm là nói rõ ra. Nhưng Trương Mĩ Linh nói lời này,lại làm cho cô cảm thấy,có cảm giác vô lực khó lòng giãi bày

Nhưng lời này sua lưng che dấu hàm nghĩa sâu tầng,hoàn toàn đánh vỡ tự tôn cùng kiêu ngạo cảu cô

Cho tới nay,cô thực cố gắng làm học sinh ưu tú,cố gắng học tập,theo khuôn phép cũ,quan tâm bạn học,quan tâm lớp

Cô vẫn nghĩ,chỉ cần mình tích cực tiến về phía trước,sẽ được bạn học tôn trọng,lão sư coi trọng

Về phần gia cảnh,bất quá là vật chất cao gì đó,có gì quan trọng đâu,

Ai lại bởi vì gia cảnh một người lại bình phán người đó

Nhưng giây phút này,cô mới hiểu được,hóa ra là vẫn có người,lại bởi vì cô không thể thay đổi gì đó,mang theo thành khiến đến xem xét cô

Hóa ra dù cô cố gắng đến đâu,ở điều kiện vật chất tuyệt đối trước mặt,đều là ảo tưởng

Khi học tối,lần đầu Tần An Nhiên không có ở lại lớp thật sự đọc sách,mà là một mình tới sân thể dục.Cô dựa vào thành bóng rổ,ngồi xuống,hai tây ôm lấy chính mình,cằm gối lên đầu gối

Buổi tối mang theo chút nóng bức của mùa hè thổi qua, mọi thứ xung quanh chìm trong bóng tối, chỉ một mình ngọn đèn đường bên rìa sân vận động được thắp sáng, vài con muỗi bay vo ve xung quanh ánh sáng còn lại.

Tần An Nhiên ngồi một mình ở chỗ kia,thân ảnh đơn bạc cơ hồ cùng bóng dáng sân bóng rổ hợp nhất

Cô suy nghĩ rất nhiêuf

Cô nghĩ đến lời mẹ nói lúc trước,thân là lão sư,không đến mức như vậy

Cô lại nghĩ đến thời điểm lúc trước,ngay lúc chủ nhiệm lớp Cố Cầm gọi cô vào văn phòng,hỏi cô có muốn hay không xin cứu trợ nghèo khó,còn nói với cô cái này cũng không làm xấu mặt,sẽ không nói cho những người khác trong lớp

Cô lúc này mới phát hiện,hóa ra lão sư như vậy,cũng không phải thái độ bình thường

Hóa không phải mỗi lão sư,đều có thể xưng là lão sư.

Bỗng nhiên

"Ai" Một thanh â vang lên

Cô ngẩng đầu,gặp Hứa Giác tựa vào thành bóng rổ,cúi đầu nhìn cô. Khuôn mặt cậu trong bóng đêm,không thấy rõ hình dáng,chỉ mơ hồ nhín thấy hai tròng mắt hơi lóe sáng

Cô không có trả lời,lại gục đầu xuống

Cậu là đến an ủi chính mình sao?Nhìn không ra,người này thời khắc mấu chốt còn rất tốt bụng

Cô còn đang nghĩ,Hứa Giác bỗng nhiên trực tiếp đặt mông ngồi xuống đất,lấy ra một bao hạt dưa,bóc một phen đưa tới trước mặt cô:"Nào,cắn hạt dưa không?"