Vườn Cây Của Tôi Nổi Tiếng Trên Mạng

Chương 14



"Tinh Tinh, cậu xem video hậu trường do Thanh Sương tải lên chưa? Được quay ở thành phố W của chúng ta đó! Tớ mới xem thời gian khai trương rồi, nó rơi vào ngày 26 tháng 7, đến lúc đó chúng ta cùng đi đi."

Đào Hiểu Tình cầm di động lăn qua lăn lại ở trên giường, vẻ mặt chứa đầy sự hưng phấn nói với bạn thân của mình.

Là một fan cứng của Thanh Sương, cô ấy không biết đã xem video 'vũ điệu trên lá' kia bao nhiêu lần rồi, dù là cảnh, người hay vũ đạo thì đều đã lên một tầm cao mới, phải nói là đẹp vô cùng.

Đặc biệt là về mặt tư duy, thực sự là quá tài tình!

Nhẹ nhàng nhảy một điệu trên lá Sen Vua, ekip đúng là thiên tài. Chỉ nhìn từ phương diện này thôi, có thể nói Thanh Sương chính là người tiên phong đầu tiên.

Đối với bản thân Đào Hiểu Tình mà nói, cảm giác mới lạ do video này mang lại, có thể nói là hoàn toàn vượt xa những video trong quá khứ của đối phương.

Trong lúc xem đi xem lại hết lần này đến lần khác, Đào Hiểu Tình cũng càng thêm hứng thú với phong cảnh đẹp đẽ bên trong video.

Hai ngày nay cô ấy vẫn luôn ngồi canh video hậu trường, thế nên khi Thanh Sương vừa mới đăng lên, cô ấy chính là một trong những người đã xem video đầu tiên.

Mà điều đáng kinh ngạc nhất chính là, địa điểm quay vậy mà lại nằm ở thành phố của mình!!

Xem tới đây, Đào Hiểu Tình không thể ngồi yên được nữa.

Bây giờ đang là kỳ nghỉ hè, địa điểm còn cách chỗ cô ấy ở gần như vậy, cho dù thế nào cũng phải đến đó xem thử một lần.

"Được được, tớ cũng chưa từng nhìn thấy Sen Vua bao giờ, vậy tụi mình chờ đến ngày khai trương rồi đi cùng nhau nha?" Giọng Đường Tinh Tinh cũng ngập tràn sự chờ mong.

"Ừm ừm, nhưng chắc tụi mình phải đến sớm một chút đó, có lẽ sẽ có rất nhiều người."

Nghĩ đến số lượng người chia sẻ video siêu cao cùng với làn sóng bình luận không ngừng spam 'Hoa Gian Tập, chờ tôi', Đào Hiểu Tình cảm thấy bọn họ nhất định phải đến sớm hơn những người khác, nếu không kiểu gì cũng sẽ phải xếp hàng.

Cô ấy lấy di động ra đăng nhập vào app Du Lịch, định lên lịch trình trước.

Đây là chuyện mà Đào Hiểu Tình bình thường vẫn hay làm, đã trở thành một thói quen rồi.

Dù là gọi cơm, mua sắm trên mạng hay là đi du lịch ở nơi nào đó thì cô đều sẽ lên mạng tìm hiểu thông tin trước, tham khảo đánh giá của những người khác để tránh bị lừa.

Suy cho cùng đa phần những khu du lịch nổi tiếng trên mạng chỉ đẹp ở trên ảnh thôi, đi rồi mới phát hiện chẳng có gì cả, chỉ tổ lãng phí thời gian.

Chẳng qua lúc Đào Hiểu Tình click vào app thì mới đột nhiên nhận ra... đúng rồi, Hoa Gian Tập còn chưa khai trương mà.

Liệu có hướng dẫn không nhỉ?

Chắc là... không có đâu.

Đào Hiểu Tình không khỏi cau mày.

Cũng giống như những thí sinh đã quen với việc đi thi được mở sách, bây giờ đột nhiên bị cấm mở sách, họ chắc chắn sẽ cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Không có lịch trình cụ thể, có nghĩa là cô ấy phải tự tìm địa chỉ, tuyến đường di chuyển, các điểm tham quan bắt buộc phải đến và thứ tự của các điểm tham quan này... vừa nghĩ đến thôi là đã cảm thấy vô cùng phiền phức rồi.

Bây giờ thông tin mà cô ấy biết được quá ít, nhỡ đâu bên trong vườn không có gì để xem, hại Tinh Tinh tốn công đi một chuyến, đến lúc đó sẽ vô cùng xấu hổ.

Nghĩ đến đây, tâm trạng vốn vô cùng sốt sắng của Đào Hiểu Tình cũng nguội lạnh đi đôi phần.

Cô ấy thử gõ 'Hoa Gian Tập' vào khung tìm kiếm, thế mà lại ngoài dự đoán, nó thật sự có hướng dẫn!

Hơn nữa không chỉ có một.

Top 1 chính là #Cuộc gặp gỡ bất ngờ cùng Hoa Gian Tập#, lượt xem đã lên tới con số hơn 10 nghìn.

Đào Hiểu Tình nhìn thấy người đăng tên là @Diệp Hàm, hai mắt của cô ấy lập tức sáng lên.

Là chị gái xinh đẹp trong video hậu trường!

Là một fan trung thành của Thanh Sương, thế nên mỗi khi thần tượng của mình đăng video hậu trường lên trên nền tảng, cô ấy đều sẽ xem hết sạch.

Thỉnh thoảng cũng có những tiktoker khác đến làm khách mời, nhưng người khiến Đào Hiểu Tình ấn tượng nhất chính là Diệp Hàm.

Cô ăn vận rất đơn giản, ngũ quan lại tinh tế, thái độ tự nhiên phóng khoáng, khí chất điềm tĩnh như nước, như làn gió thanh mát trong rừng, như ánh sao lấp lánh giữa trời đêm, có một sự tươi mới, tự nhiên, hoà vào non nước hữu tình, khiến người ta vô thức có cảm giác kinh ngạc.

Mang theo tâm trạng kích động, Đào Hiểu Tình click vào... sau đó không chút do dự thêm vào bộ sưu tập.

Hướng dẫn này vô cùng đầy đủ, từ tuyến đường di chuyển đến cách mua vé, giới thiệu các điểm tham quan, lịch trình tham quan, các nhà nghỉ và quán ăn xung quanh, chi phí dự tính...

Mỗi một mục đều được sắp xếp rất rõ ràng, còn có những tip du lịch vô cùng chu đáo, có thể nói là tin vui cho những người lười.

Chỉ cần bảng hướng dẫn này thôi là không cần phải quan tâm đến những bản hướng dẫn khác nữa...

Mà hình ảnh minh họa bên dưới dòng chữ đã hoàn toàn thu hút ánh mắt của Đào Hiểu Tình.

Có những bức ảnh toàn cảnh được chụp từ phía trên cao, trông vô cùng rộng lớn tráng lên; còn có cả những bức ảnh chụp cận cảnh hoa sen đang nở rộ, trong trẻo không tỳ vết, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn; còn cả những bóng dáng thướt tha xinh đẹp đứng trên lá sen vua, như thể đang đứng trên một chiếc thuyền nhỏ, tách biệt với thế giới; cũng có những chiếc thuyền chèo băng qua mặt hồ gợn sóng lăn tăn; nước trong hồ trong vắt như gương, giống như đang bơi trong một bức tranh tuyệt đẹp.

Trong vài khoảnh khắc, có mấy con cá koi nhảy ra khỏi mặt nước, màu sắc xinh đẹp, có thể nhìn thấy rõ cả vảy cá; không những thế còn có sự tĩnh lặng của rừng trúc, ánh sáng lốm đốm lọt qua kẽ lá đang nhẹ đung đưa trong gió...

Trời ạ, ảnh chụp đẹp tuyệt vời!

Đào Hiểu Tình lướt qua từng bức ảnh, miệng thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cảm thán đầy kinh ngạc.

Nhiếp ảnh gia này đúng là biết cách chụp, góc độ của mỗi bức ảnh đều thể hiện rõ tư duy của người chụp, hoàn toàn nắm bắt được bầu không khí, khiến trái tim người xem run rẩy không ngừng.

Đặc biệt là bức ảnh hoa sen kia, rõ ràng là đã nhìn thấy rất nhiều ở những công viên khác, nhưng khi so với bông sen này, dường như cả một hồ đầy sen ngoài kia đã mất đi màu sắc.

Xuyên qua tầng tầng lớp lớp những cánh hoa trắng tinh, Đào Hiểu Tình dường như nhìn thấy được vẻ đẹp cao quý của hoa sen, không rườm rà, hương thơm lại lan xa, đẹp đến rung động lòng người; đến những giọt sương đọng trên cánh hoa cũng xinh đẹp tuyệt vời, tròn trịa óng ánh, trong vắt, dưới ánh mặt trời phản chiếu ra muôn ngàn ánh sáng rực rỡ.

Ảnh còn chưa xem xong, cô ấy đã hận không thể lập tức đến Hoa Gian Tập để check-in rồi.

Hiệu quả tuyên truyền của Hoa Gian Tập cực kỳ tốt, đã vượt ngoài mong đợi của Diệp Hàm.

Sự nổi tiếng đến từ việc Thanh Sương đăng video 'vũ điệu trên lá' lên mạng xã hội, khiến nó lập tức trở thành một chủ đề nóng hổi.

Mà sự xuất hiện của Diệp Hàm trong video hậu trường cũng khiến chủ đề bày càng trở nên hot hơn bao giờ hết.

Cô chớp lấy thời cơ, lập tức dùng tài khoản @Diệp Hàm đăng video và thời gian khai trương vườn bách thảo Hoa Gian Tập lên mạng.

Những tài khoản có tick xanh cùng với các tiktoker cũng tiến hành tuyên truyền, lại phối hợp với những bản hướng dẫn du lịch và những bức ảnh minh họa tuyệt đẹp... tất cả đã thành công thu hút được vô số sự chú ý.

Mà Trình Mộng Đình cũng đóng góp không ít.

Là một blogger có mấy trăm nghìn fan, cô ấy không chỉ giúp bạn thân kết nối với những blogger khác để tuyên truyền mặc còn chụp một bộ ảnh ở Hoa Gian Tập.

Khung cảnh tuyệt đẹp kết hợp với trang phục thời thượng đã đem lại hơn một triệu lượt thích.

Ngoài ra Diệp Hàm đã chọn một vài vị khách may mắn vào tham quan vườn bách thảo miễn phí.

Việc họ cần làm là đăng những đánh giá và hình ảnh thực tế về Hoa Gian Tập lên các ứng dụng đánh giá để người khác có thể tham khảo.

Cứ như vậy, các kiểu PR như truyền thông, xã giao, hướng dẫn, đánh giá đều đã có.

Diệp Hàm nhìn vườn bách thảo ngày càng có nhiều người biết đến, cô không khỏi cảm thấy đây chính là một khởi đầu tốt đẹp.

Đương nhiên, cô cũng nhìn thấy rất nhiều sự nghi ngờ.

【Vừa nhìn ảnh đã biết là photoshop rồi, có điều nhiếp ảnh gia thực sự rất chuyên nghiệp, góc quay rất đỉnh. 】

【Trước kia Hoa Gian Tập có tên là vườn bách thảo Nam Sơn, nửa năm trước lúc tôi đi ngang qua có chụp một vài tấm ảnh, mọi người xem đi. Hồ nước có mùi hôi, quang cảnh xung quanh rất bẩn, lộn xộn, rất tệ, ngàn vạn lần đừng tin! Đẩy bình luận của tôi lên đầu đi, để nhiều người thấy được (chắp tay trước ngực). 】

【Ảnh chụp nhà ấm trồng hoa cũng quá khoa trương rồi, làm gì được như vậy chứ?】

【Tôi muốn đi sâu tìm hiểu mấy chậu sen đá kia, có một vài chậu trong số đó rất giống cây giả làm từ đất sét... đặc biệt là sen đá hoa hồng núi, các bạn lên mạng search là sẽ biết thôi.】

...

Sau khi Diệp Hàm nhìn thấy cũng không hề tức giận, trái lại ở một mức độ nào đó, cô còn cảm thấy đây là chuyện tốt.

Có nghi ngờ mới có người muốn đi tìm hiểu thực hư, đó cũng là một cách để PR.

Chẳng qua chờ bọn họ đi vào vườn bách thảo thì sẽ biết rằng, đó chỉ là những lời đồn thất thiệt mà thôi.

Diệp Hàm tắt app đi, ngước mắt nhìn thoáng qua cuốn lịch để bàn, hôm nay là ngày 25 tháng 7.

Ngày mai là khai trương rồi.

Nói không căng thẳng thì là nói dối.

Diệp Hàm nhắm mắt lại, có thể cảm nhận được rõ ràng tiếng nhịp tim mình đang đập vô cùng mạnh mẽ, nhanh hơn so với bình thường rất nhiều.

Điều mà hiện tại cô có thể làm chính là rà soát lại trong đầu một lần nữa xem có bỏ sót chi tiết nào không, nhân viên sắp xếp đúng chỗ hay không, tránh phát sinh tình huống ngoài ý muốn.

Hy vọng ngày mai có thể thuận lợi khai trương.

*

Vào 7 giờ sáng, khi đồng hồ báo thức vang lên lần thứ hai, Đào Hiểu Tình mới tắt đi, sau đó bật dậy từ trên giường.

Hôm nay là ngày Hoa Gian Tập chính thức khai trương, cô ấy đã hẹn với Tinh Tinh sẽ đi sớm một chút, tránh cảnh người đông phải xếp hàng.

Hai người hẹn nhau ở ga tàu điện ngầm trong thành phố, sau đó mới gọi xe.

Địa chỉ của Hoa Gian Tập có hơi xa, từ thành phố đi đến đó tốn khoảng 40 tệ, nhưng chia đều cho hai người thì vẫn ổn.

Trong xe mở điều hoà, Đào Hiểu Tình buộc cao tóc lên, cảm nhận gió mát phả ra từ điều hoà, lập tức cảm thấy bản thân như được sống lại.

Tháng 7 vẫn còn rất nóng, dù bây giờ đang là sáng sớm nhưng nhiệt độ cũng rơi vào khoảng 27 - 28 độ.

Đứng ở bên đường chờ xe mất vài phút, Đào Hiểu Tình cảm thấy đầu mình như sắp bốc khói đến nơi.

Đường Tinh Tinh đeo một chiếc túi đeo chéo, dựa theo kích cỡ thì cũng không để được quá nhiều đồ.

"Hiểu Tình, cậu có mang theo nước không?"

Đào Hiểu Tình không thích mang theo đồ đạc lỉnh kỉnh, vì thế mỗi lần ra ngoài hai tay cô ấy đều trống không.

"Tớ không, đến đó rồi mua sau cũng được mà."

Vào 8 giờ 40 phút, hai người đã tới cửa ra vào của Hoa Gian Tập, lúc này vườn bách thảo chỉ mới mở cửa được 10 phút.

Nhìn hàng ô tô đậu ở hai bên đường, Đào Hiểu Tình thầm vui mừng: "Cũng may là đến sớm."

Quả nhiên, hôm nay có rất nhiều người đến đây để tham quan.

"Tớ đi mua nước đã."

"Được, đi cùng đi."

Hai người bước đến chỗ máy bán nước tự động, phát hiện dưới ô che nắng có hai anh chàng đẹp trai, đồng thời còn có không ít người đang đứng ở đó quét mã, vì thế bọn họ cũng tò mò đi tới.

Chỉ thấy tấm bảng bên cạnh viết: 【Cho thuê ba lô di lịch 】

Phí thuê: 20 đồng (cần đặt cọc 100 đồng)

Bao gồm: nước khoáng*2, miếng dán làm mát*4, khăn giấy*2 túi, khăn ướt*1 túi, ô che nắng*1, gậy selfie*1, nước hoa*1.

P/S: Sau khi dùng xong thù quay về đây để trả, chúng tôi kiểm tra xong, nếu không có vấn đề gì thì sẽ trả lại tiền đặt cọc.

"Bạn học, có muốn thuê một chiếc ba lô không? Chúng tôi đã sắp xếp mọi thứ đầy đủ, bạn sẽ không cần phải mang thêm gì cả."

Một anh chàng đẹp trai mỉm cười rạng rỡ nhìn về phía hai người, khoe tám cái răng trắng tinh, áo ba lỗ chữ I khiến đường cong cơ bắp rắn rỏi lộ ra, vừa nhìn đã biết người này thường xuyên luyện tập thể thao.

Vì trời rất nóng, vài giọt mồ hôi theo cằm của chàng trai chảy xuống, lăn qua yết hầu, rồi lăn một đường xuống dưới cổ áo, cả người toát ra hormone gợi cảm.

Bị nhìn như vậy khiến mặt Đường Tinh Tinh đỏ ửng cả lên, có chút ngượng ngùng cúi đầu.

Đào Hiểu Tình nhìn ba lô du lịch đã được sắp xếp hoàn chỉnh trong tay chàng trai, lại nhìn những vật phẩm được bày biện trước mặt, trong lòng cực kỳ dao động.

Đối với người lười như cô ấy thì thứ này thật sự rất cần thiết.

"Hay là..."

"Chúng ta thuê đi."

Hai người đồng thanh nói.

Sau khi trả tiền xong, Đào Hiểu Tình xung phong đeo ba lô.

Không nặng như tưởng tượng, dưới sự hướng dẫn của anh chàng kia, cô ấy đã dán một miếng dán làm mát lên huyệt đại chuỳ ở phía sau gáy, rất nhanh cảm giác mát lạnh đã truyền tới.

Đường Tinh Tinh lấy ô che nắng từ trong ba lô ra, dạng gấp, khá nhẹ, nhưng khi mở bung ra thì lại rất to, vừa đủ che cho hai người.

Có ô che nên ánh mặt trời cũng không còn quá gay gắt nữa.

Kiểu đồ như ô che nắng này người lười như Đào Hiểu Tình lần nào cũng không muốn mang theo.

Nhưng sau khi ra khỏi nhà thì đã bị thời tiết bên ngoài dạy cho một bài học, ánh nắng như ngọn lửa mạnh mẽ trực tiếp thiêu đốt mặt đất, khiến người ta khó mà mở mắt, lượng nước trong cơ thể dường như cũng bị thiêu đốt đến mức bốc hơi.

Nhưng cô ấy vẫn không ghi nhớ được bài học này, lần sau vẫn tiếp tục như vậy.

Và vấn đề về nước khoáng cũng giống y hệt.

Chỉ cần trong tay cầm chai nước khoáng thì dù là chụp ảnh hay xem điện thoại cũng đều không tiện, chẳng may để quên ở đâu đó trong khu du lịch, kiểu gì thì mấy giây sau cũng sẽ biến mất không còn tăm hơi.

Tóm lại, coi ấy thực sự cần một chiếc ba lô du lịch như vậy để giải quyết vấn đề.

Còn chưa bước vào trong vườn bách thảo, ấn tượng của Đào Hiểu Tình về Hoa Gian Tập đã vô cùng tốt.

Cô ấy ngay lập tức đăng khoảnh khắc đầu tiên lên vòng bạn bè ở trên Wechat.

【Trải nghiệm ban đầu ở Hoa Gian Tập, chiếc ba lô vạn năng cho người lười, giải phóng đôi tay của bạn. 】

Ảnh minh họa là các loại vật phẩm có trong balo và ảnh chụp hai anh chàng đang bận rộn kia.

Sau khi đăng bài xong, Đào Hiểu Tình bèn cất điện thoại đi, cũng không có thời gian để ý tới lượt thích và bình luận mà vội vàng đi xếp hàng, quét mã QR để vào bên trong vườn bách thảo.

Vé vào cửa Hoa Gian Tập có giá 30 đồng, tuần đầu khai trương giảm giá 20% là còn 24 đồng, đối với sinh viên mà nói, giá vé như vậy thật sự rất vừa túi tiền.

Vừa vào vườn bách thảo, đập vào mắt chính là một thác nước chảy xiết, tiếng nước đổ ào ào, kết hợp với cây cối và hòn non bộ bên cạnh, toàn cảnh mang tới một cảm giác phiêu bồng khó tả.

Lúc đến gần còn có thể cảm nhận được bọt nước bắn ra, mang lại sự mát mẻ giữa ngày hè oi bức.

Tiếp tục đi vào bên trong, trong những hồ nước lớn nhỏ là lá sen xanh biếc nổi trên mặt nước, còn có rất nhiều chú cá koi màu đỏ trắng bơi lội giữa dòng nước.

Phía giữa hồ được điểm xuyết bằng vài bông hoa súng màu xanh lam, giống như viên đá sapphire được đặt trong chiếc đĩa trong suốt.

Hoa súng to độ bằng bàn tay, cánh hoa chưa nở hoàn toàn, có thể nhìn thấy được đài hoa ở bên dưới.

Cánh hoa màu xanh lam từng lớp từng lớp mở ra ở vị trí nghiêng 45 độ, tạo thành hình bán cầu bốn tầng không chồng lên nhau, cánh hoa được xếp lớp rõ ràng, ở giữa lộ ra nhuỵ hoa màu vàng, cành thẳng đứng, cực kỳ bắt mắt dưới ánh mặt trời.

Phần đỉnh cánh hoa có màu xanh đậm hơn, sau đó nhạt dần, biến thành một màu xanh nhạt ưu nhã.

Mặt trái còn phơn phớt màu tím, giống như những ngôi sao điểm xuyết trên bầu trời đêm, ánh sáng lấp lánh tụ lại cùng nhau, từng đóa từng đoá bồng bềnh trên mặt nước, vừa cao quý vừa thần bí, giống như người đẹp dưới ánh trăng lúc nửa đêm.

Thật xinh đẹp!

Đào Hiểu Tình đã bị một mảnh mày xanh kia chiếm lấy tâm trí, vội chụp vài bức ảnh về hoa súng.

Xung quanh cô ấy có rất nhiều người cũng đang chụp ảnh, không ít người vươn điện thoại ra tới phía trên hồ nước.

May là xung quanh có một rào chắn khá thấp, bằng không kiểu gì cũng có người ngã xuống vì chụp ảnh.

Đào Hiểu Tình xem ảnh mình chụp, không cần chỉnh màu cũng có thể cảm nhận được vẻ đẹp duy mỹ và yên tĩnh này.

Có lẽ Monet, hoạ sĩ theo trường phái ấn tượng lúc bấy giờ, đã nhìn thấy những bông hoa súng giống như vậy, thế nên mới si mê đến mức sáng tạo ra rất nhiều tác phẩm về 'hoa súng'.

Đường Tinh Tinh chú ý đến tấm bảng giới thiệu ở bên cạnh, bèn nhỏ giọng đọc phần được ghi ở bên trên: "Hoa súng xanh hay còn gọi là sen xanh, sen xanh tử ngọ, thuộc chi súng, họ súng, là thực vật nhiệt đới có nguồn gốc từ Bắc Phi, Ai Cập, Mexico..."

Cô ấy vội chụp phần giới thiệu lại.

Đối với cá nhân Đường Tinh Tinh mà nói, cô ấy thật sự thích những kiểu phổ cập kiến thức khoa học này.

Ngoài hoa súng xanh ra, trong hồ còn có hoa súng vàng Mexico, hoa súng đỏ Ấn Độ, tất cả đều rất đẹp, cùng với những chú cá koi đang bơi lội, một tĩnh một động, màu sắc càng được tôn lên, tuỳ ý chụp một bức cũng có thể tạo ra một kiệt tác đăng lên mạng xã hội.

Rời khỏi hồ hoa súng, Đào Hiểu Tình dựa theo hướng dẫn đi đến một địa điểm khác... hồ nhân tạo, theo biển báo chỉ đường thì còn cách hơn 800m nữa.

Dọc theo con đường lớn đi về phía trước, cây cối hai bên đường là cây thường xanh, cây rụng lá, lá rộng tán to, cành lá sum suê, giúp hai người che được một khoảng nắng to.

Ngay cả cây Sim bên đường cũng có thể khiến người ta dừng lại trầm trồ.

Cành cây vươn dài, hoa màu tím nở khắp cành, người vây quanh chụp ảnh nối liền không dứt.

Đi dưới bóng cây râm mát, thỉnh thoảng ngửa đầu nhìn về cành lá bên trên, tuy rằng đều là những loài cây thường thấy ở vườn bách thảo, nhưng không hiểu sao Đào Hiểu Tình lại cảm thấy cây cối ở đây có trạng thái cực kỳ tốt!

Đến cây lá cũng xanh biếc, giống như đã được rửa qua với nước vậy, khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy vui vẻ.

"Thơm quá, cậu có ngửi thấy không? Là hương hoa sen đó."

Đào Hiểu Tình hít sâu một hơi, cảm giác hương thơm nhàn nhạt kia tràn từ xoang mũi đến tận phổi, toàn thân phảng phất một hơi thở tươi mát, rất lâu sau vẫn không biến mất.

"Đúng rồi, tớ cũng ngửi thấy, nhàn nhạt nhưng rất thơm."

Đường Tinh Tinh nhắm mắt lại, cũng cảm nhận được hương hoa sen thoảng qua, thấm vào tận ruột gan.

"Chúng ta mau đi thôi, người phía sau đã nhiều lên rồi."

"Ừm."

Bọn họ đi được một đoạn, từ góc độ này có thể thấy được đình hóng gió và hồ nhân tạo ở cách đó không xa, cảnh đẹp mong đợi đã đến gần trong gang tấc.

"Sen Vua, tớ nhìn thấy Sen Vua rồi."

Tâm trạng của Đào Hiểu Tình cực kỳ kích động, đây chính là nơi Thanh Sương từng quay 'vũ điệu trên lá', giống y như đúc cảnh tượng bên trong video.

Cô ấy sắp được nhìn thấy rồ!

Đến ba lô cũng không thấy nặng nữa, Đào Hiểu Tình bước nhanh về phía hồ, nhìn thấy tấm biển 'nước sâu nguy hiểm' mới bước chậm lại.

Chỉ là...

"Trời đất ơi, phiến lá này... thật sự là lớn lắm luôn á???"

"Đúng là rất lớn."

Chờ đến khi tới gần, hai người đều sợ đến ngây người, đập vào mắt bọn họ chính là vô số phiến lá khổng lồ trôi bồng bềnh ở trên mặt nước.

Cả hai đều há hốc miệng, cả nửa ngày cũng không khép lại được.

Qua video, bọn họ thực sự có thể cảm nhận được Sen Vua rất lớn, chỉ là sự chú ý vẫn luôn đặt vào điệu múa của Thanh Sương, đồng thời cũng không có khái niệm cụ thể về kích thước.

Nhưng mà lúc này, được tận mắt chứng kiến kích cỡ khổng lồ của Sen Vua, hai người đã hoàn toàn chấn động đến mức không còn gì để nói.

Phiến lá hình tròn rất lớn nổi trên mặt nước, mép lá hếch lên, có thể nhìn thấy những đường gân lá xuyên tâm uốn lượn quanh co, cũng không ngoa khi nó được miêu tả giống một chiếc thuyền nhỏ.

Lá lớn nhất có đường kính hơn 3m, tính ra cao hơn một tầng lầu, như một chiếc mâm tròn siêu to khổng lồ màu xanh lục, nhẹ nhàng đong đưa theo sóng nước, xét về diện tích thì trải thẳng hai cái chăn ra thì vẫn còn dư chỗ.

Mà đây chỉ là một phiến lá của Sen Vua mà thôi.

Một gốc Sen Vua có 8 - 9 phiến lá nổi trên mặt nước, chúng cách nhau một khoảng, xếp gần nhau như sao trên trời, nối với nhau bằng thân rễ dưới nước, hợp thành một con quái vật khổng lồ cực kỳ đáng sợ, chiếm giữ một vùng nước rộng lớn.

Nếu hồ có diện tích nhỏ hơn thì e rằng chỉ một gốc Sen Vua đã có thể lắp đầy toàn bộ mặt nước. Nó hoàn toàn xứng đáng với cái tên 'vua của các loài hoa cỏ dưới nước'.

Đây là lần đầu tiên Đường Tinh Tinh nhìn thấy loại thực vật dưới nước như Sen Vua này, cô ấy nhịn không được mà tiến lên vài bước, trên mặt chứa đầy sự khiếp sợ.

Nếu không phải được tận mắt chứng kiến, Đường Tinh Tinh hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi, cây cối thực vật sao lại có thể lớn đến như vậy?

Cô ấy cao khoảng 1m60, nhưng cảm giác phiến lá này có thể chứa được hai người cao tương tự cô ấy.

Không có gì đáng ngạc nhiên khi nguồn gốc của Sen Vua là ở lưu vực sông Amazon của Nam Mỹ.

Amazon là dòng sông dài thứ hai thế giới chỉ sau sông Nile, cũng là con sông có lưu lượng dòng chảy lớn nhất, nếu thay bằng vùng nước khác e rằng sẽ không phù hợp chút nào.

Hiệu ứng hình ảnh thực sự tuyệt đẹp.

Đây không phải là lần đầu tiên Đào Hiểu Tình nhìn thấy Sen Vua, lúc trước khi đi du lịch ở tỉnh G, cô ấy đã thấy qua nhưng chắc chắn không lớn được như vậy.

Cô ấy có thể khẳng định!

Trí nhớ của Đào Hiểu Tình cũng không sai.

Hiện nay, hầu hết các loại sen được đưa vào vườn bách thảo trong nước là Sen Vua Amazon và Sen Vua Cruziana, phiến lá của loại sau còn lớn hơn nữa, đường kính phổ biến là 1.2 - 1.7m, đường kính tối đa là 2.9m, phá kỷ lục 2.78m của Brazil.

Nhưng Sen Vua có đường kính lớn hơn 3m thì phải nói vô cùng hiếm thấy, chỉ có hai năm gần đây phát hiện ra chi Sen Vua mới... sinh trưởng ở vườn bách thảo La Rinconada ở Bolivia, phiến lá có đường kính tối đa là 3.2m, tính ra mới có thể cạnh tranh được với nó.

Hai loại tuy cùng thuộc họ Sen Vua nhưng lại thuộc hai chi khác nhau.

Mà nhìn vào chi Sen Vua Cruziana này, trước mắt vẫn chưa thấy ở đâu có kích thước lớn như vậy.

Vừa nhìn thấy Sen Vua ở trong hồ, đương nhiên không phải chỉ có Đào Hiểu Tình và Đường Tinh Tinh cảm thấy kinh ngạc, những du khách khác cũng khiếp sợ không thôi, tiếng cảm thán kinh ngạc vang lên liên tục.

"Trời đất, sao có thể lớn như vậy được chứ!"

"Đây là Sen Vua... trời ạ, cành lá của nó lớn lên như thế nào vậy?"

"Lần đầu tiên nhìn thấy, thực sự mở mang tầm mắt."

Còn có người ôm lấy bả vai của bạn mình cảm thán: "Tôi nói cho cậu biết, lá Sen Vua trước mặt cậu đích thực là vua rồi! Những loại tôi thấy được ở trong công viên đầm lầy XX trước đây không thể so với nó được. Nào nào nào, giúp tôi chụp thêm mấy tấm ảnh."

Người tụ tập lại xung quanh ngày càng nhiều, những tiếng cảm thán kinh ngạc vang lên không ngớt, ai cũng đến xem 'gã khổng lồ' nổi trên mặt nước này.

Ngoài một phiến lá có đường kính 3m, những phiến lá khác cũng xêm xêm nhau, đều khoảng 2m trở lên, có thể nói là đứng đầu trong nước.

Dù là du khách đã gặp qua hay chưa gặp qua, tất cả đều cảm thấy khiếp sợ vì cảnh tượng đồ sộ trước mắt.

Ngay cả khi Hoa Gian Tập không có gì đặc sắc, nhưng chỉ cần lá Sen Vua với kích thước đáng kinh ngạc này thôi cũng đáng để người ta đi một chuyến rồi.

Đào Hiểu Tình cầm gậy selfie chụp không ít ảnh.

Có Sen Vua làm nền, cô ấy trông nhỏ bé hơn rất nhiều, đặc biệt là bức ảnh chụp cận cảnh ở giữa, một đứa trẻ tình cờ chạy ngang qua giữa bức ảnh, mà đứa trẻ đó lại càng khắc hoạ thêm sự đồ sộ, khổng lồ của Sen Vua phía sau cô ấy.

Đào Hiểu Tình lướt xem ảnh trên điện thoại, cô ấy vừa vào vườn bách thảo chưa được bao lâu mà đã chụp được 40-50 bức ảnh.

Có lẽ bởi vì cảnh sắc và thực vật ở Hoa Gian Tập đều thực sự rất đẹp, khiến cho Đào Hiểu Tình cảm thấy kỹ thuật chụp ảnh của mình đã tăng lên không ít.

Cô ấy tuỳ tiện thêm vài filter là đã sở hữu được một tác phẩm nhiếp ảnh đủ để đăng lên mạng xã hội, cho dù là tấm nào thì cũng không nỡ xoá.

Đáng tiếc là không được nhìn thấy hình ảnh có người đứng ở trên lá Sen Vua.

Ngay lúc Đào Hiểu Tình đang suy nghĩ, cách đó không xa vang lên giai điệu du dương của vùng Giang Nam, thu hút sự chú ý của du khách trên bờ.

Cô gái chèo thuyền đứng ở trên mũi thuyền phe phẩy mái chèo, hai tay vung lên, ngân nga một giai điệu với những ca từ khó hiểu, mang theo giai điệu độc đáo của người Giang Nam, du dương êm ái, mái chèo khuấy động một vùng nước sóng gợn dập dờn, lấp lánh ánh nắng ban mai...

Sau lưng là hồ sen đang nở rộ, hương hoa sen xộc vào mũi, thanh mát u tĩnh, phía bên hồ còn có vài nhánh liễu hơi rũ xuống, nhành cây đung đưa theo gió, tiết tấu chậm rãi.

Thân thuyền lắc nhẹ, những chú cá koi màu sắc sặc sỡ bơi lội xung quanh, thỉnh thoảng lại có chú chim nước đậu trên đỉnh thuyền, vỗ cánh phành phạch bay qua, cùng với màu trời và làn nước trong veo, thời gian phảng phất như chậm lại.

Dưới sự chú ý của mọi người, một trong những chiếc thuyền đi vào gần phiến lá Sen Vua kia, sau đó bất động ở trên mặt nước.

Có một cô gái mặc Hán phục, dưới sự hỗ trợ của cô gái chèo thuyền và bạn mình, cô ấy đặt chân lên phiến lá đã được đặt một tấm kính dày, rồi từ từ quỳ xuống ở chính giữa phiến lá.

Làn váy của cô gái trải thành từng lớp xung quanh, tạo thành hình quạt dài khoảng 1m, những 'sợi chỉ vàng' và đường thêu trên bộ Hán phục tỏa sáng dưới ánh nắng, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp.

"Wow, thực sự có thể ngồi lên lá Sen Vua kìa..."

"Cứ thấy nguy hiểm sao ấy, sẽ không bị ngã chứ?"

"Không đâu, nhìn kỹ sẽ thấy phiến lá không hề chìm xuống một chút nào cả."

"Mẹ, con cũng muốn như chị gái kia, ngồi lên đó chơi."

"Hán phục đẹp thật đó! Cảnh sắc ở đây lại tuyệt như vậy, lần sau tôi cũng muốn mặc Hán phục đến đây chụp ảnh."

...

Nhìn thấy lá Sen Vua thật sự có thể chịu được trọng lượng của một người trưởng thành, du khách xung quanh càng cảm thấy hứng thú hơn, tiếng chụp ảnh lập tức vang lên không ngừng.

Cô gái kia đương nhiên chỉ dám ngồi trên phiến lá của Sen Vua để chụp vài tấm ảnh, lúc đứng lên chân còn hơi run, mau chóng quay lại thuyền nhờ sự giúp đỡ của bạn mình.

Còn những người khác, mặc dù trong lòng rất muốn thử, chẳng qua cũng không được mấy người có sự can đảm đó.

Rất nhiều du khách chỉ nhìn mặt hồ bên dưới thôi cũng đã thấy choáng váng rồi, thân thuyền nhờ sức nổi mà nhẹ nhàng đong đưa, lỡ như không cẩn thận hụt chân thì sẽ trở thành tai nạn, chứ không còn là trải nghiệm tuyệt vời nữa.

Huống chi trên bờ có nhiều người nhìn như vậy, hầu như đều cầm di động chụp ảnh, người dám bước lên hầu như đều có tính cách hướng ngoại, không hề sợ ánh nhìn của người khác.

Đào Hiểu Tình nhìn từng chiếc thuyền chèo tới lá Sen Vua, trong lòng đã dao động, bèn kéo Đường Tinh Tinh đi tới bến thuyền.

Vé đi thuyền là 30 đồng/người, một thuyền có thể ngồi 4-6 người, đủ người thì sẽ bắt đầu rời bờ.

Hai người mua vé xong, bèn ngồi ở khu nghỉ ngơi của bến thuyền để chờ.

Bây giờ mới hơn 9 giờ rưỡi mà đã có người xếp hàng rồi.

May là số lượng thuyền ở đây khá nhiều, rất nhanh đã đến lượt của bọn họ.

Hai người bước lên thuyền, bàn chân dẫm lên tấm ván gỗ phát ra tiếng 'kẽo kẹt'.

Dưới tác dụng của sức nổi, cảm giác này không hề giống với cảm giác đi bộ ở trên bờ, khiến hai người phải dìu nhau khom lưng bước vào khoang thuyền.

Khoang thuyền không lớn, có hai chỗ ngồi, bọn họ cùng một gia đình ba người chia ra ngồi ở hai bên, ở giữa có đặt một cái bàn nhỏ, trên bàn đặt trà bánh và đá lạnh, khí lạnh nhè nhẹ toả ra, khiến người ta cảm thấy khá mát mẻ.

Phía trước là mành cửa cuốn lên một nửa, có thể che khuất ánh mặt trời, thông qua mành cửa có thể nhìn thấy cánh tay vung mái chèo của thuyền nương.

Đào Hiểu Tình quan sát cảnh tượng xung quanh thông qua cửa sổ, thân thuyền trầm xuống một độ cong nhất định, mặt nước yên tĩnh gần trong gang tấc, gợn sóng đong đưa dưới ánh nắng mặt trời loá mắt, đàn cá koi bơi lội xung quanh, dường như chỉ cần với tay ra là có thể chạm vào được.

Thuyền nương bắt đầu ngâm nga giai điệu Giang Nam, con thuyền lắc lư tiến về phía trước, cảm giác này hoàn toàn khác với việc đi trên những chiếc thuyền lớn.

Cô ấy có thẻ cảm nhận rõ sức nước đang nâng thuyền lên, nhẹ được tiếng mái chèo khua động, nhìn thấy những gợn sóng và đàn cá bơi lội gần đó, cơ thể lắc lư nhẹ nhàng theo thuyền, như thể đang hoà mình vào khung cảnh trước mặt, hoàn toàn tránh xa những ồn áo xao động nơi trần thế, cả người chìm sâu vào loại cảm giác phiêu bồng này.

Hương hoa sen ngày càng nồng đậm, thì ra là họ đã tiến vào khu vực hồ sen.

Đào Hiểu Tình không nhịn được mà vươn đầu nhìn về phía trước, từng mảng từng mảng lá sen xanh ngắt, đung đưa tự do trong gió, như là những đợt sóng dập dềnh.

Trên phiến lá xanh biếc còn đọng lại vài giọt sương như những viên ngọc lóng lánh, mượt mà lăn qua lăn lại ở giữa phiến lá, thỉnh thoảng tụ lại với nhau rồi trượt về phía trung tâm, trong vắt long lanh, khiến người ta trầm trồ không thôi.

Đào Hiểu Tình bèn hé miệng hít thở bầu không khí ở nơi này.

Trong không khí toàn là hương hoa sen thơm ngát, thấm vào tận ruột gan.

Làn hương thơm ngát kia từ mũi xuống đến phổi, theo sự trao đổi tuần hoàn của hô hấp, vòng đi vòng lại, không khí trong lành giúp thải hết khí thải tích tụ trong cơ thể, xoá tan muộn phiền lẫn âu lo, khiến cả người trở nên thoải mái hơn rất nhiều.

Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy những bông hoa sen duyên dáng giữa đám lá xanh, cành thẳng đứng, đẹp đến mức không thể rời mắt.

Hoa sen đắm chìm xuống trong ánh mặt trời, được chiếu sáng đầy đủ, bày ra tư thế đẹp nhất.

Có một vài nụ hoa hơi chớm nở, một vài nụ thì đã nở rộ, cánh hoa nở ra từng tầng một, cho đến khi nở rộ hoàn toàn, cụm hoa rất to, nhô ra hơn so với hoa sen bình thường, đứng thẳng trong hồ để mọi người có thể chiêm ngưỡng.

Từng cánh hoa mượt mà, trong trẻo như ngọc, hồng hào như đào tháng ba, nhưng cũng mang khí chất đặc trưng của hoa sen gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn', thuần khiết, tao nhã, phẩm chất cao quý khiến mọi người không thể rời mắt.

"Đẹp thật."

Đường Tinh Tinh lần đầu tiên nhìn thấy một đóa hoa sen đến mức thất thần, mãi cho đến khi không nhìn thấy nó nữa, cô ấy mới bừng tỉnh từ trong mộng, nhanh chóng dùng điện thoại chụp một bức ảnh.

Bình thường Đường Tinh Tinh cũng đã ngắm rất nhiều hoa sen ở các công viên khác, nhưng cô ấy chưa bao giờ nhìn cảm thấy chúng hấp dẫn đến mức này.

Nhưng mà hiện tại, Đường Tinh Tinh đã hoàn toàn bị đoá hoa sen này thu hút, sinh ra cảm giác muốn điên cuồng chụp ảnh, thậm chí muốn mang một cây về nhà tự trồng.

Cô ấy tưởng tượng sẽ hạnh phúc biết bao khi một đoá sen có cuống xanh biếc cắm ở trong bình thuỷ tinh, những cánh hoa màu hồng thì rủ xuống miệng bình, hương hoa sen thoang thoảng tràn ngập khắp cả căn phòng.

Đào Hiểu Tình vẫn đang quay video, cảnh đẹp thế này nhất định phải quay lại để thưởng thức.

Đột nhiên, cô ấy nhìn thấy một màu trắng tinh khiết giữa những bông sen màu trắng hồng, đó là...

Cô ấy đã thấy tấm ảnh hoa sen kia ở trong hướng dẫn!

Đào Hiểu Tình đột nhiên đứng lên, cúi người vén rèm lên sau đó ngồi ở mũi thuyền lắc lư.

"Hiểu Tình, cậu cẩn thận một chút!"

Đường Tinh Tinh thấy vậy thì hoảng sợ không thôi.

"Tớ không sao, yên tâm."

Đào Hiểu Tình cũng chỉ là nhất thời xúc động, lúc này nhìn tấm ván gỗ cách không đến 10cm cùng dòng nước phía dưới, cô ấy có chút sợ hãi nhắm chặt mắt, ngón tay nắm chặt lấy điện thoại, tránh để bị rơi xuống nước.

Có điều sau đó, cảnh sắc trước mặt lại trống trải hơn.

Cô ấy thấy được bông hoa sen kia, cách phía bên trái không xa, dường như chỉ cần giơ tay là có thể chạm tới.

Nó nhỏ hơn những bông sen khác một chút, đường kính chỉ khoảng 15cm, trắng tinh khiết không lẫn một chút màu sắc nào khác, giống như một nắm tuyết mới vào đông, trong trẻo tinh tế động lòng người.

Cánh hoa tầng tầng lớp lớp, hết lớp này đến lớp khác, đầu cánh hoa hơi cuộn vào bên trong, giống như mẫu đơn đang nở rộ.

Quá đẹp.

Đào Hiểu Tình đã chụp được một vài tấm ảnh ở cự ly gần khi con thuyền đi ngang qua.

Những người khác cũng chưa từng thấy loại hoa sen này nên đều giơ điện thoại lên chụp.

Loại sen cánh kép này quý hơn sen cánh đơn một chút, thời gian ra hoa lâu hơn, cũng có tính thẩm mỹ cao hơn.

Đào Hiểu Tình quay trở lại khoang thuyền, nhân lúc thuyền nương quay đầu, cô ấy bèn xem qua những bức ảnh mà mình chụp, sau đó nhịn không được mà sửng sốt.

Có lẽ là do chụp ở khoảng cách gần, độ phân giải của điện thoại cũng cao nên Đào Hiểu Tình nhận ra ảnh mình chụp hoàn toàn không thua kém gì so với ảnh bên trong hướng dẫn của Hoa Gian Tập, chỉ là góc độ và ánh sáng có hơi khác nhau một chút.

Cho nên những tấm ảnh xinh đẹp đó không phải là thành phẩm của photoshop!

Chẳng qua cảnh sắc ở nơi này đúng là rất đẹp, rất đáng để thưởng thức.

*

So với các công viên đầm lầy bình thường có diện tích hàng trăm héc ta, hồ nhân tạo ở Hoa Gian Tập cũng không tính là lớn.

Người lái thuyền di chuyển rất chậm, sau khi vòng một vòng dài giữa hồ sen và Sen Vua, thuyền chậm rãi cập bến ở bờ bên kia của hồ sen.

Bước xuống thuyền, cả hai vẫn có chút chưa đã thèm.

Đứa con nhỏ của gia đình ngồi đối diện la hét muốn đi một lần nữa, nhưng lại bị phụ huynh bất đắc dĩ bế lên dỗ dành.

"Chúng ta đến nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh trước, lúc về sẽ đi trên hành lang nối thẳng ra giữa hồ."

"Ừm ừm, tớ cũng nghĩ vậy."

Cảm giác vẫn còn rất nhiều cảnh chưa chụp.

Nếu đổi thành địa điểm khác, bỏ lỡ thì bỏ lỡ thôi, cũng chẳng có gì đáng tiếc, nhưng đây là Hoa Gian Tập, bọn họ còn hận không thể chụp mỗi nơi một tấm.

Cảnh sắc đẹp như vậy, cho dù bỏ lỡ bất kỳ một địa điểm nào, cũng đủ khiến bản thân cảm thấy tổn thất nghiêm trọng.

Đi ngang qua rừng trúc tĩnh lặng, ngửi được hương trúc nhàn nhạt, tâm hồn đã thấm đẫm hương sen lại được gột rửa một lần nữa.

Đối với sinh viên như Đào Hiểu Tình mà nói, chỉ là cảm thấy tâm trạng nhẹ nhõm đi một ít; nhưng đối với người chịu nhiều áp lực trong công việc mà nói, phải nói là không khác gì được gột rửa từ đầu tới chân, những áp lực tích góp từ trước đến giờ, chắc chắn sẽ nhận được sự giải tỏa ở nơi đây.

Cảm giác thật kỳ lạ!

Thân thể trở nên uyển chuyển, nhẹ nhàng, đầu óc trở nên rõ ràng, những tâm sự bối rối trần tục trong đầu cũng rời xa, chỉ còn lại sự tĩnh lặng cùng tiếng xào xạc của những chiếc lá.

Tất cả những ồn ào náo động dừng lại ở đây, đến tiếng nói chuyện của du khách cũng nhỏ đi rất nhiều, mọi người cùng hưởng thụ không gian yên tĩnh này, tựa như bước vào một thiên đường ngoài thế giới trần tục.

...

Đào Hiểu Tình và Đường Tinh Tinh đi xuyên qua rừng trúc, thẳng đến nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh.

Chẳng qua vừa nhìn thấy, bọn họ lập tức khiếp sợ không thôi.

Nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh trong ấn tượng của bọn họ là dùng thủy tinh công nghiệp để dựng lên, là một gian phòng có ánh mặt trời chứ không phải là toà lâu đài thủy tinh có thể nói là như trong mộng ảo ở trước mắt này.

Bên trong sương mù tràn ngập lối vào, từ nhà kính cho đến rào chắn xung quanh, mờ mịt, ngôi nhà ẩn hiện trong lớp sương mù trắng xoá, tựa như chốn bồng lai tiên cảnh.

Đến gần mới thấy, cả tòa kiến trúc chia làm hai tầng nhưng hợp thành một khối, không nhìn thấy vết nối liền, bốn phía trong suốt, biểu lộ sự trong lành và sạch sẽ khó tả.

Nhìn chung, toàn bộ ngôi nhà hoàn toàn trong suốt.

Ánh nắng chiếu vào mái vòm cao chót vót, ngay tại thời điểm này, toàn bộ nhà kính lập tức trở nên vô cùng sống động.

Những gợn sóng ở bề mặt chậm rãi lưu chuyển, chùm sáng từ trên cao rót xuống từng chút một, ánh vàng nhạt lan tràn, ngập tràn ánh sáng, vừa điều chỉnh góc nhìn thì mọi thứ lại trở về hư vô.

"Trời ạ, đây là cái gì... hiệu ứng quang chiết xạ sao?"

Hai người xem đến ngây người.

Đào Hiểu Tình không nhịn được bắt đầu quay video.

Trong mắt cô ấy, lâu đài thuỷ tinh trong suốt gần đó tràn ngập sương mù, mặt tường trong suốt như sóng nước lăn tăn, bên trong được đặt vô số loại hoa, cách này biện trang trí rất có tư duy, thu hút du khách dừng lại để ngắm nhìn.

Nhưng mà trong video, nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh hoàn toàn ở trạng thái 'yên lặng', không thể nhìn thấy gợn sóng và sự biến hoá ánh sáng giống như bằng mắt thường.

Hơn nữa hoàn toàn không thể quay lại được cấu tạo bên trong nhà kính, cả hiệu ứng ánh sáng và bóng tối ba chiều đều kém hơn nhiều so với mắt nhìn thật ở bên ngoài.

"... Tại sao lại như vậy?"

Đào Hiểu Tình chụp liên tiếp mấy bức ảnh, tất cả đều giống như vậy, cô ấy không khỏi có chút không cam tâm.

"Đừng thử nữa, dùng máy ảnh cũng chụp không ra."

Chàng trai đứng ở bên cạnh, cổ đeo máy ảnh thử điều chỉnh màn hình nhưng vẫn không có tác dụng, bèn âm thầm thở dài một hơi.

Cậu ta dùng máy ảnh chuyên nghiệp trị giá hơn 10000 đồng cũng không thể chụp được cảnh tượng chân thật bên ngoài.

Thấu kính 2D giống như một cỗ máy cổ xưa đứng trước một toà nhà 3D được xây dựng hoàn hảo, hoàn toàn lộ ra nhược điểm về sự phân lớp, đa chiều và độ sống động.

Đào Hiểu Tình xem lại những tấm ảnh mà mình chụp, nếu không so sánh với cảnh thật trước mắt thì những bức ảnh cô chụp nhà kính thật sự rất đẹp, mang tính nghệ thuật cao.

Chọn đại một tấm cũng có thể đạt đến mức kinh diễm.

Nghĩ đến những lời đồn đại ở trên mạng, nói nhà kính là đổ giả, đồ photoshop, Đào Hiểu Tình thực sự có chút cạn lời.

Ai mà ngờ sự thật lại hoàn toàn trái ngược, máy ảnh còn không thể chụp ra được vẻ đẹp ở nơi này, so với ngôi nhà đẹp đẽ và hoàn mỹ trước mặt, có thể nói những bức ảnh kia chẳng khác gì sự bắt chước thô thiển.

"Chúng ta đi vào bên trong đi."

Hai người hoà vào dòng người tiến vào phía trước, là một cảnh quan đặc sắc nên có rất nhiều du khách đến check-in và chụp ảnh tại đây.

May là Diệp Hàm đoán trước được nên cô đã phá bức tường vườn Mẫu Đơn và Tửu Vi bên cạnh, giải phóng rất nhiều không gian, nếu không sẽ rất chật chội.

Màn hình điện tử phía trên của di động hiển thị lượng khách hiện tại là 189/200.

Nhà kính được chia làm hai tầng, có tổng diện tích 600 mét vuông, mỗi tầng 100 người là số lượng khách tham quan phù hợp nhất được hệ thống thông minh tính toán.

Đến khi lượng người đạt mức 180/200, cửa di động tự động mở ra, sau khi có 20 du khách tiến vào thì sẽ tự động khép lại, không cần tới sự trợ giúp của con người.

Kiểu thao tác thông minh này cũng khiến nhiều người cảm thấy mới lạ và nhấc điện thoại lên để chụp ảnh.

Đào Hiểu Tình và Đường Tinh Tinh là đợt du khách thứ hai, bên ngoài còn rất nhiều người đang chụp ảnh, thời gian chờ đợi cũng không lâu.

Hai người cùng với du khách phía trước tự giác xếp hàng, bước vào nhà kính một cách trật tự.

Cửa di động từ từ đóng lại sau lưng và cả hai lại trải qua cảnh tượng kinh hoàng.

Nếu ở bên ngoài bạn chỉ cảm thấy đây là một ngôi nhà đẹp đẽ, to lớn và sương mù khắp nơi giống như chốn bồng lai tiên cảnh, thì lúc này sau khi bước vào, cảm giác đầu tiên chính là thực sự như đang ở trong một giấc mơ.

Nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh được trang trí như một thiên đường sen đá, hàng trăm chậu sen đá có tình trạng khá tốt, hoặc được đặt trên giá hoa, treo lơ lửng trên không, hoặc có hộp riêng...

Nó giống như một 'căn phòng ngủ' được nhà thiết kế đặc biệt tạo ra, có thể tắm đủ ánh sáng, tự động điều chỉnh nhiệt độ, độ ẩm và có môi trường phát triển tuyệt vời.

Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy một môi trường nuôi dưỡng xa xỉ như vậy, có lẽ chi phí tạo ra nó cũng cực kỳ cao.

"Mau nhìn xem, bồn này có dáng đẹp thật đấy!"

"Được chăm sóc tốt thật, màu sắc phiến là rất đồng đều."

"Ù uôi, hai chậu sen đá xanh cẩm thạch này thế nhưng không bị phát triển quá mức. Chậu của tới vừa đến hè là xanh ngắt, mọc loạn cào cào hết cả lên."

Nghe xung quanh không ngừng bàn tán, Đào Hiểu Tình nhìn sang bên đó, sau đó lại nhìn về chậu cây trước mặt.

Cô ấy không phải là người yêu thích sen đá và cũng không biết nhiều về những thứ này.

Tuy nhiên là một người bình thường, cô ấy có thể cảm nhận được mỗi một chậu sen đá đều sinh trưởng rất tốt.

Tất cả đều phát triển thành những hình dạng đẹp mắt, hẳn là được người ta chăm sóc vô cùng cẩn thận, lá mọng nước, màu sắc khác nhau, nhưng đều ú na ú nần cực kỳ đáng yêu, khiến trái tim của hai cô gái như muốn nổ tung.

"Hiểu Tình, cậu mau nhìn xem, loại này gọi là sen đá Đào Trứng, thật đáng yêu. Phiến lá hồng non nớt, múp múp, giống như một quả đào mọng nước, cảm giác chỉ cần nhéo một cái là có thể chảy ra rất nhiều nước vậy."

Đào Hiểu Tình chụp liên tiếp vài bức ảnh cây sen đá đó, cảm thấy bản thân sắp bị cute hoá mất rồi!

"Quả thật rất đáng yêu, cậu nhìn chậu này đi, hình dạng thật đẹp mắt."

Đào Hiểu Tình chỉ vào một chậu sen đá xanh lớn, mười mấy tầng lá màu xanh vây lại một chỗ mang lại cảm giác giống như 'hoa sen nở rộ. Đỉnh lá hơi hơi ánh hồng, lá dựa vào nhau san sát, mang lại cảm giác khí phách khó tả.

"Chậu này cũng đẹp, phiến lá màu đỏ giống như thạch trái cây, thật mê người."

Đường Tinh Tinh nhìn về phía bảng giới thiệu được dựng ở bên cạnh, 'Sen đá Ngọc Thạch, thuộc chi lá bỏng, họ lá bỏng, là thực vật mọng nước lâu năm. Có khả năng chịu hạn, thích ánh sáng...'

Cô ấy thích cực kỳ, rất muốn trồng một chậu.

Hai người cứ thế đi về phía trước, họ đã chụp được hàng trăm bức ảnh trên điện thoại.

Có lẽ vì sen đá ở đây mỗi loại có đặc sắc riêng, lại được nuôi dưỡng quá tốt nên bọn họ vô thức muốn chụp lại tất cả.

Đi theo cầu thang xoắn ốc lên tầng hai, cách sắp đặt bài trí ở đây có phần thoải mái hơn.

Có khu nghỉ ngơi được bao quanh bởi cây xanh, nhà kính nhỏ riêng biệt, còn có khu chuyên để ngắm cảnh, vị trí cao hơn, đứng đó có thể ngắm nhìn toàn cảnh và trải nghiệm một loại cảnh sắc rất khác.

Các loài sen đá ở đây còn hiếm hơn, ngoài ra còn có một số cây xương rồng với hoa tròn như quả bóng, màu sắc ở phần đỉnh khá là bắt mắt.

Ở giữa có một chỗ ngồi chật kín người, hai người Đào Hiểu Tình cũng đi qua đó, khó khăn lắm mới có thể chen vào bên cạnh. Đây cũng là một chậu sen đá, phiến lá của nó rất nhỏ, dài khoảng bằng một ngón tay cái, mọc dày đặc chen vào với nhau, kết lại với nhau tạo thành hình dáng như nhuỵ hoa sen.

Ngoại trừ vài đường xanh lục mờ mờ dưới tán lá, còn lại hầu như trong suốt, dưới ánh sáng trông như pha lê, giống như một chiếc đèn làm bằng thuỷ tinh, tinh xảo không khác gì một tác phẩm nghệ thuật.

"Đó có phải là sen đá Ngọc Lộ Nghê Hồng Đăng không?"

"Có lẽ là sen đá Ngọc Lộ Băng Đăng."

"Tuyệt đẹp."

"Trông rực rỡ thật đấy, mang lại cảm giác lành lạnh như băng, tình trạng của cây cũng cực kỳ tốt."

"Tôi đã quay một đoạn video và gửi cho một người bạn giàu sụ có nhiều kinh nghiệm về lĩnh vực trồng sen đá, cậu ấy liên tục hỏi tôi, ra giá chừng 100.000 để mua không biết có ổn không, nếu không được cậu ấy có thể tăng giá."

"Ôi vãi..."

"Giá này không hẳn là đắt, chậu này là chậu đỉnh nhất trong tất cả các chậu sen đá Ngọc Lộ mà tôi từng nhìn thấy."

!!

Đào Hiểu Tình hoàn toàn choáng váng khi nghe cuộc thảo luận ấy, cô ấy và Đường Tinh Tinh đều ngơ ngác nhìn nhau.

Cô ấy cứ tưởng sen đá có thể được mua với giá 10 đồng, đắt lắm thì cùng lắm cũng chỉ vài trăm đồng, nhưng thật sự không ngờ đến nó lại có thể đắt đến như vậy.

Tuy nhiên, khi cô ấy nhìn thấy những chiếc lá trong suốt như tinh thể băng ở trước mặt, dựa vào vẻ bề người như thế này, quả thật rất khó để người ta không thích.

...

Cho đến khi rời khỏi nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh, hai người vẫn chìm đắm trong sự phấn khích khó tả.

Điểm đến cuối cùng là khu vực cây cổ thụ.

Sau khi nhìn thấy cây Bàn Đào 400 tuổi và cây cổ thụ hơn 100 tuổi bên cạnh, hai người cũng không lập tức rời đi mà vòng sang một con đường khác để quay về.

Đợi đến khi ra được bên ngoài thì đã là buổi trưa, bụng của cả hai bắt đầu kêu gào nhưng vẫn thích thú xem lại những bức ảnh chụp được lúc nãy.

Lần này đến Hoa Gian Tập không chỉ học hỏi được rất nhiều kiến thức mà còn có được những trải nghiệm vô cùng hoàn mỹ.

Bọn họ đã chiêm ngưỡng những bông hoa súng yên tĩnh, ưu nhã, tận mắt nhìn thấy Sen Vua có đường kính hơn 3 mét, ngồi thuyền chèo qua hồ sen, ngửi được hương thơm tươi mát của hoa sen, chụp được hoa sen cánh kép màu trắng thuần khiết ở cự ly gần.

Trải nghiệm ở trong nhà ấm trồng hoa thuỷ tinh lại càng tuyệt diệu hơn, hiệu ứng hình ảnh lẫn cảm quan đều rất tuyệt vời.

Đào Hiểu Tình và Đường Tinh Tinh nhìn nhau, cảm thấy 24 đồng vé vào cửa này thực sự rất xứng đáng!!

Trên đường về nhà, cả hai không hẹn mà cùng đăng bài lên vòng bạn bè ở WeChat.

Ảnh đi kèm là những tấm hình chụp phong cảnh khác nhau được chọn từ album ra, tạo thành một lướt đủ 9 ô, khá là ấn tượng mà không cần dùng thêm filter nào.

Đồng thời, Đào Hiểu Tình cũng đánh giá 5 sao trên app mua vé, dành nhiều lời khen có cánh cho Hoa Gian Tập, văn phong lưu loát viết đến hơn 500 từ.

Đây là lần đầu tiên cô ấy viết một bài đánh giá dài đến như vậy, những lời đề cử về cảnh đẹp của cô ấy đều xuất phát từ tận đáy lòng.

Nếu có thời gian, bọn họ nhất định sẽ đến lần thứ hai!