Vương Phi Bướng Bỉnh là Thần Y

Chương 182: Nữ nhân này đúng là ma quỷ mà!



Nghe được giọng nói này, Tôn Đáp Ứng vui vẻ ra mặt.

Huhuhu, cuối cùng nàng ta cũng đợi được đến khi vị cứu tinh xuất hiện!

Vân Quán Ninh quay đầu lại nhìn, chỉ thấy người đến là Trương ma ma bên cạnh Triệu Hoàng hậu.

Bình thường, Trương ma ma cũng không dám tùy ý chọc giận Vân Quán Ninh. Nhưng hôm nay, khi chứng kiến cảnh Tích Nguyệt cung trở thành một mớ hỗn độn, nóc nhà bị phá đến chỉ còn một nửa, và cả đống bừa bộn dưới đất… Bà ta vô cùng kinh ngạc.

Nhưng rất nhanh sau đó, Trương ma ma đã quên đi sự kinh ngạc ban đầu, bà ta nhanh chân đến gần: "Minh Vương phi đang làm gì vậy?"

"Trương ma ma không thấy à?"

Vân Quán Ninh nhếch cằm lên: "Đang dỡ mái nhà."

Trương ma ma: "..."

Không phải bà ta bị mù, cũng không phải bà ta không thấy nàng đang sai người dỡ mái!

"Không biết Minh Vương phi giận đến mức nào, cũng không biết Tôn Đáp Ứng đã chọc giận Minh Vương phi đến đâu? Nhưng đây là hậu cung, Minh Vương phi tưởng đây là Minh Vương phủ chắc?"

Trương ma ma nói với vẻ mặt bình tĩnh nói: "Người với Tôn Đáp Ứng có bao nhiêu thù hằn mà phải đến mức phá hủy Tích Nguyệt Cung hả?"

Bà ta theo Triệu Hoàng hậu cũng đã nhiều năm, nên cũng được coi là người có máu mặt trong cung.

Đến cả những phu nhân quyền quý khắp kinh thành cũng phải nể bà ta mấy phần.

Vậy mà bây giờ...

Khi đối mặt với những lời chất vấn quái gở này, Vân Quán Ninh chỉ nhẹ nhàng đáp lại bà ta bốn từ: "Liên quan gì ngươi?"

"Ngươi…"

Trương ma ma bị nàng chọc tức đến mức khuôn mặt già nua của bà ta chuyển sang trắng bệch!

Bà ta nghiến răng nghiến lợi: "Minh Vương phi, đúng là chuyện này không liên quan đến nô tỳ! Nhưng lại liên quan đến nương nương nhà nô tỳ! Nô tỳ phụng mệnh nương nương đến đây tra hỏi!"

Nói vậy có nghĩa là bà ta đại diện cho Triệu Hoàng hậu.

Nhìn bộ dạng tiểu nhân đắc ý của Trrương ma ma là có thể đoán, suýt chút thì viết lên mặt mấy chữ: 'Bây giờ lão nương giống như Hoàng hậu nương nương!'

Vân Quán Ninh cứ xem thường bà ta hết lần này đến lần khác, và bây giờ cũng vậy, nàng hời hợt đáp lại ba từ: "Ta thích đó!"

Trương ma ma: "..."

Bà ta lên cơn cao huyết áp, đầu óc cũng bắt đầu quay cuồng!

Rồi xong, bà ta sắp bị Vân Quán Ninh chọc cho tức chết rồi!

Thấy Trương ma ma loạng choạng, Tôn Đáp Ứng nhanh chóng nắm lấy tay bà ta: "Trương ma ma, bà không sao chứ?"

Trương ma ma không thể xảy ra chuyện được!

Hiện giờ nàng ta chỉ có một mình, sự xuất hiện của Trương ma ma đã đồng nghĩa với việc Hoàng hậu cho nàng ta chỗ dựa. Nếu Trương ma ma vậy mà tức đến lìa đời, thì nàng ta biết lấy đâu làm chỗ dựa, biết làm sao chống lại Vân Quán Ninh?

"Không sao!"

Trương ma ma đẩy Tôn đáp ứng ra, sau đó nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Minh Vương phi, chẳng lẽ đến Hoàng hậu nương nương tra hỏi, người cũng không mở miệng?"

"Mẫu hậu tra hỏi là một chuyện, ngươi tra hỏi là một chuyện."

Vân Quán Ninh đứng khoanh tay: "Mụ già như ngươi lại dám mạo xưng mẫu hậu trước mặt bổn Vương phi?"

"Cái gan chó của ngươi cũng lớn nhỉ! Bổn vương phi sẽ lập tức bẩm báo với mẫu hậu, nói ngươi phạm thượng, dám có ý đồ thế chỗmẫu hậu!"

"Lại bẩm báo phụ hoàng, ngươi có ý đồ mưu phản, đại nghịch bất kính với mẫu hậu! Lại còn ngấp nghé mỹ mạo của phụ hoàng!"

Chẳng phải khi nãy Trương ma ma còn nói là nàng không mở miệng sao?

Ngay lúc này, khi Vân Quán Ninh mở miệng luyên thuyên cho một trận, bà ta đã sốc.

Mỗi một tội trong số này, đều là tội chết trưu di cửu tộc!

Nghe danh miệng lưỡi Minh Vương phi sắc bén từ lâu, đến nay bà ta mới có dịp mở mang tầm mắt.

Cái câu "Ngấp nghé mỹ mạo hoàng thượng" này… Chính là đại bất kính, và e rằng chỉ có mỗi Vân Quán Ninh dám nói như vậy!

Vân Quán Ninh lạnh lùng nhìn bà ta: "Thế nào? Trương ma ma có dám đi cùng bổn Vương phi đến trước mặt phụ hoàng, mẫu hậu nói rõ không?"

"Ngươi ngươi ngươi..."

Khắp các cơ trên mặt Trương ma ma đang run rẩy.

Bà ta đưa tay ra, chỉ vào Vân Quán Ninh một cách run rẩy, trông có vẻ bà ta muốn nói gì đó nhưng lại không nói nên lời.

Một lúc lâu sau, Trương ma ma mới đau đớn ôm ngực, và ngã khụy xuống đất.

Bà ta co giật một lúc, rồi phun ra một ngụm máu lớn, sau đó dần ngất đi.

Trương ma ma nhịn giỏi thật, nhưng vẫn bị Vân Quán Ninh chọc cho tức xỉu!

Tôn Đáp Ứng trơ mắt, cứng họng nhìn Trương ma ma ngã khụy xuống đất, nàng ta mất bình tĩnh một lúc lâu… Mặc Phi Phi cũng kinh ngạc nhìn Vân Quán Ninh, ánh mắt đầy vẻ sùng bái.

Trời đất ơi!

Tẩu tẩu nàng ấy giỏi quá đi mất, sức chiến đấu quá là trâu!

Có tẩu tử làm hậu thuẫn, sau này nàng ấy sẽ không sợ bất kì ai nữa!

Thấy vẻ mặt mê muội của Mặc Phi Phi, Vân Quán Ninh mỉm cười: "Mụ già này giả chết đó, nếu không ta còn muốn tát vào miệng mụ ta cơ! Ai bảo mụ ta dám đại bất kính với mẫu hậu."

Tôn Đáp Ứng: "..."

Mặc Phi Phi: "..."

Đến cả Trương ma ma đang giả chết trên mặt đất cũng: "..."

Cái miệng sắc bén của Minh Vương phi quả nhiên có thể nói đen thành trắng!

Rốt cuộc ai mới thật sự là người đại bất kính với Triệu Hoàng hậu?

Cái năng lực đảo lộn trắng đen này của nàng đến lươn chúa cũng phải phục sát đất!

"Tôn Đáp Ứng à, tiếc ghê, chắc ngươi phải sai người đến Khôn Ninh cung một chuyến nữa rồi. Lần này e là phải mời đích thân mẫu hậu tới, thì may ra mới cứu được Tích Nguyệt cung của ngươi."

Vân Quán Ninh nhìn Tôn Đáp Ứng bằng ánh mắt "đồng cảm".

Ma quỷ!

Nữ nhân này đúng là ma quỷ mà!

Cả hai chân Tôn Đáp Ứng run cầm cập

Vân Quán Ninh hét lên: "Còn không mau đi?"

Tôn Đáp Ứng sợ đến mức suýt ngã xuống đất, nàng ta chạy ra ngoài trong vô vọng.

Những cung nhân trên mái nhà đã tạm dừng việc dỡ mái lại khi vừa thấy Trương ma ma xuất hiện. Nhưng khi thấy sức chiến đấu của Trương ma ma kém cõi đến mức chẳng bằng một phần mười của Minh Vương phi… cũng như sau khi thấy bà ta ngất xuống đất, mọi người nhanh chóng tiếp tục công việc dỡ mái.

Chẳng bao lâu sau, mái nhà của toàn bộ Tích Nguyệt cung… Đã không còn.

Triệu Hoàng hậu cũng thực sự đích thân đến.

Trên đường đi, Tôn Đáp Ứng đã khóc đến mắt mũi tèm lem: "Nương nương, Minh Vương phi thực sự rất hỗn xược! Rõ là không xem người ra gì!"

"Cả Trương ma ma cũng bị nàng ta làm cho ngất xỉu vì tức!"

"Đáng thương nhất là cung nữ Thúy Chi của thần thiếp, nàng ấy đã bị Minh Vương phi sai người cắt lưỡi!"

Hôm nay, nàng ta không chỉ mất đi một cung nữ đắc lực, chịu cảnh Tích Nguyệt cung bị phá hủy, hay thậm chí là đại ca trở thành phế nhân… Mà ngay cả bản thân nàng ta cũng bị hoàng thượng khiển trách một trận.

Tôn Đáp Ứng của hôm nay, có thể nói là mất cả chì lẫn chài!

Ai bảo nàng ta không phải đối thủ của Vân Quán Ninh làm chi?

Vừa vào cửa, cơn thịnh nộ của Triệu Hoàng hậu đã đập vào mặt: "Minh Vương phi lớn mật kia! Ngươi thật to gan, dám làm loạn ở hậu cung! Còn không mau quỳ xuống cho bổn cung!"

Mặc Phi Phi lo lắng liếc nhìn Vân Quán Ninh.

"Có tỷ ở đây, đừng sợ."

Vân Quán Ninh an ủi nàng ấy.

Thấy nàng không quỳ, Triệu Hoàng hậu cũng biết, muốn nàng quỳ quả là chuyện không thể nào.

Cho nên, bà ta trở mặt, trút hết cơn giận lên đầu Mặc Phi Phi: "Phi Phi! Bây giờ cả ngươi cũng theo nàng ta làm loạn nữa phải không? Quỳ xuống!"

Mặc Phi Phi không dám chống đối.

Nàng ấy uất ức hít mũi, vào đúng lúc nàng ấy định quỳ xuống thì bị Vân Quán Ninh kéo lên.

Thấy vậy, Triệu Hoàng hậu suýt tức điên lên!

"Vân Quán Ninh, lá gan của ngươi đúng là to bằng trời! Ngươi có còn coi bổn hoàng hậu ra gì không hả?! Hôm nay bổn cung hết trị ngươi được rồi đúng không?"

"Mẫu hậu đừng giận, trắng đen ra sai, đúng sai thế nào, xin hãy nghe con dâu giảo biện… À không… ý con là biện luận!"

Vân Quán Ninh vỗ nhẹ vào miệng.

Nhìn xem, cái miệng của nàng sao lại nói ra những lời trong lòng rồi?

Triệu Hoàng hậu: "...Được, để bổn cung xem xem ngươi giảo biện thế nào!"

"Vậy chi bằng chúng ta đến Khôn Ninh cung nói chuyện?"

Vân Quán Ninh liếc nhìn mặt đất đầy lộn xộn: "Mẫu hậu là chủ của hậu cung, cái nơi bừa bộn này sẽ hạ thấp khí chất của người!"

Triệu Hoàng hậu lúc này mới cảm thấy thoải mái một chút.

Nhưng hắn sắc mặt vẫn là không dễ coi cho lắm: "Ngươi đừng có tưởng nói ngọt vài câu lấy lòng bổn cung, là bổn cung sẽ tha cho ngươi!"

Lấy lòng bà ta?

Bà ta giỏi khéo bở nhỉ!

Vân Quán Ninh trợn mắt.

Thấy nàng trợn mắt lộ liễu, Triệu Hoàng hậu lại nổi trận lôi đình!

Tiểu tiện nhân này đúng là ngông cuồng!

Nếu hôm nay không lột da nàng, mặt mũi Hoàng hậu biết để đi đâu?