Vương Phi Bướng Bỉnh là Thần Y

Chương 191: Thanh danh lan rộng khắp đường phố



Thanh danh "tai tinh" của Mặc Hồi Phong đã truyền ra khắp kinh thành.

Vân Đinh Lan còn chưa nghĩ ra cách gì để giúp Mặc Hồi Phong. Ai ngờ bản thân nàng ta cũng đã gặp chuyện, tiếng tăm đã lan rộng ra khắp đường phố rồi.

Đầu đường cuối ngõ đều đang bàn luận về tin tức "Vân nhị tiểu thư chưa cưới mà đã mang thai".

"Cái gì? Chưa cưới đã mang thai?" Vân Đinh Lan nghe hạ nhân đáp lại, tức giận đến đỏ mặt tía tai.

"Đang yên lành sao tự dưng lại truyền ra tin tức ta mang thai trước khi cưới? Ta mang thai trước khi cưới lúc nào chứ?"

Nếu như nói nàng ta và Mặc Hồi Phong có gì đó qua lại, đúng là cũng có.

Nhưng lại còn truyền ra việc nàng ta chưa cưới đã mang thai!

Nếu tin tức này truyền ra ngoài, sau này nàng ta nhất định không còn mặt mũi gặp ai nữa!

Vân Đinh Lan tức giận đến mức đập vỡ bình hoa văng khắp sàn nhà mà vẫn không thể nguôi giận!

Chỉ là, chưa kịp trút giận, một nha hoàn khác đã thở hồng hộc chạy tới nói:

"Tiểu thư, tiểu thư, xảy ra chuyện lớn rồi!"

"Hiện giờ kinh thành không những đồn tiểu thư chưa cưới mà đã mang thai, còn nói người không cần đứa nhỏ."

"Cái gì?"

Vân Đinh Lan choáng váng: "Ngươi nói lại lần nữa xem!"

Không cần đứa nhỏ?

Đây thật sự là lời bàn luận nào cũng có thể truyền ra được.

Tưởng là đầu năm nay phỉ báng thì không bị định tội, cho nên những người này muốn nói gì thì nói?

Vân Đinh Lan tức giận đến mức cả người run rẩy.

Vì chuyện của Vân Đinh Đinh, Trần Thị đã bị Vân Chấn Tung bóc trần bộ mặt thật, trở thành di nương trong phủ, không còn là phu nhân cao cao tại thượng như ngày thường nữa.

Bà ta bị cấm túc trong tẩm viện, đến giờ vẫn chưa được thả ra.

Vân Đinh Lan cho dù muốn tìm người để thương lượng việc này, cũng không thể tìm được.

Nàng ta nghĩ đến việc tìm Vân Chấn Tung.

Nhưng vì chuyện của Mặc Hồi Phong, Vân Chấn Tung lần này cũng sẽ rất lo lắng. Nếu lát nữa nàng ta đi qua... lấy những thứ phiền toái này làm phiền ông ta, nói không chừng hôm nay nàng ta lại bị giáo huấn một trận đấy.

Vân Đinh Lan nghiến chặt răng, vẻ mặt suy nghĩ đến chăm chú:

"Tra! Lập tức đi tra rõ cho bổn tiểu thư rốt cuộc là lời đồn này từ đâu truyền đến!"

"Nếu tìm ra người đó, bổn tiểu thư sẽ băm hắn ra làm trăm mảnh!"

Vẻ mặt nàng ta hung ác.

Đáng tiếc, còn không chờ Vân Đinh Lan điều tra ra người đứng sau, lời đồn này đã giống như một cơn gió mạnh, truyền khắp cả kinh thành.

Ngay cả Triệu hoàng hậu cũng đã nghe nói.

"Mang thai khi chưa cưới? Không cần đứa nhỏ?"

Bà ta cau mày:

"Đây là do tên khốn nào nói?"

Nếu Vân Đinh Lan mang thai con của Mặc Hồi Phong, thật đúng là chuyện tốt, làm sao có thể không cần đứa nhỏ?

Trương ma ma thận trọng liếc nhìn bà ta:

"Nương nương, lời đồn có nói, đứa trẻ mà Vân nhị tiểu thư không cần đó, cũng không phải là của Doanh Vương."

"Không phải Phong Nhi? Vậy là của ai?

Triệu hoàng hậu cũng không liếc nhìn Trương ma ma một cái:

"Lẽ nào, còn có người khác bên ngoài?"

Bà ta biết rõ ý tứ của Vân Đinh Lan đối với Mặc Hồi Phong.

Cho nàng ta một trăm lá gan, nàng ta cũng không dám phản bội Mặc Hồi Phong đi?

"Nương nương, không phải nô tỳ lắm miệng."

Trương ma ma cúi đầu, nói theo trình tự:

"Nô tỳ nghe nói khoảng thời gian trước khi Doanh Vương đến biên cương, Vân nhị tiểu thư không chịu được cô quạnh, cùng với gia đinh trong phủ..."

Hai chữ "tư thông" này Trương ma ma làm sao cũng không thể nói ra khỏi miệng.

Không nói hết, Triệu hoàng hậu cũng lập tức hiểu được ý của bà ta.

"Hửm? Còn có chuyện như vậy sao"

"Vâng, nương nương." Trương ma ma vội nói:

"Nghe nói khoảng thời gian Vân nhị tiểu thư không cần đứa nhỏ, chính là trước khi vương gia quay về kinh một tháng. Nô tỳ cả gan đoán, hẳn là vì sợ vương gia biết."

"Cho nên, Vân nhị tiểu thư mới..."

Không cần đứa nhỏ.

Rất có khả năng.

Nghe bà ta nói như vậy, Triệu hoàng hậu cũng nghĩ rất có thể, vì vậy gật gật đầu rồi hơi đăm chiêu nói:

"Nếu quả thật là vậy, nữ nhân nữ tính dương hoa như thế không cần cũng được!"

"Chỉ là bây giờ hoàng thượng bên kia."

Ngừng lại một chút, Triệu hoàng hậu lo lắng đi qua đi lại.

Bà ta đi tới đi lui mấy lần, lúc này mới tức giận đến nghiến răng nghiến lợi:

"Tai tinh kia không phải là Mặc Diệp sao? Sao đột nhiên lại biến thành Phong Nhi rồi?"

"Nghe nói, Tống Tử Ngư là do Vân Quán Ninh và Mặc Diệp tiến cử cho Hoàng thượng."

Triệu hoàng hậu đập bàn:

"Vậy thì tiếng tăm về tai tinh của Phong Nhi, e rằng cũng là kiệt tác của hai người bọn chúng!"

Trương ma ma không dám tùy tiện nói tiếp, chỉ có thể run sợ mà đứng một bên.

Lúc này Mặc Tông Nhiên đang giận tím mặt, Triệu hoàng hậu năm lần bảy lượt muốn đi gặp ông ta đều bị cự tuyệt ở ngoài cửa.

Thậm chí Mặc Tông Nhiên còn nói, nếu Triệu hoàng hậu dám nhiều lời, ngay cả bà ta cũng xem như đồng tội.

Vậy nên, Triệu hoàng hậu không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.

Nếu bà ta bị sụp đổ, Phong Nhi sẽ càng không cứu được!

Tần Tự Tuyết cũng sốt ruột đi tìm Tần Đông Lâm, bắt ông ta phải nghĩ ra biện pháp.

Nhưng vì chuyện trộm lệnh bài lúc trước, Tần Đông Lâm cũng bị con sói ngoan độc Mặc Tông Nhiên trách phạt.

Hiện giờ, ông ta ở trong triều đã không còn giá trị.

Triệu hoàng hậu như kiến bò trên chảo nóng, lo lắng đi loanh quanh.

Minh vương phủ.

Như Ngọc đang trả lời Vân Quán Ninh:

"Vương phi, thuộc hạ làm việc người cứ yên tâm! Thuộc hạ đã nghe theo sự sắp xếp của người truyền tin tức này ra khắp cả kinh thành rồi."

"Hiện giờ, Vân Đinh Lan e là cũng không dám xuất hiện đi?"

"Ừm, ngươi làm tốt lắm."

Vân Quán Ninh hài lòng gật đầu.

"Bổn vương phi đã hứa cho ngươi bạc, nhất định sẽ không thiếu của ngươi."

"Vâng, thuộc hạ đã hợp tác với vương phi nhiều lần như vậy, chẳng lẽ còn không biết vương phi sao? Vương phi người đã nói là làm, thuộc hạ trăm vạn lần đều tin tưởng."

Vỗ mông ngựa đã vỗ đến móng ngựa luôn rồi.

"Ngươi cút đi!"

Vân Quán Ninh đá một cước.

"Ngươi còn mặt mũi mà nói! Bổn vương phi sai ngươi làm việc, ngươi còn cò kè mặc cả đòi ta thù lao!"

Còn có mặt mũi mà nói "Hợp tác nhiều lần như vậy."

Ai hợp tác nhiều lần với hắn!

Nhưng mà xem ra, hắn là người của Mặc Diệp, nàng không thể sai khiến, chỉ có thể lấy bạc ra đập, dùng bạc mua chuộc thôi!

Như Ngọc cười hì hì sáp lại:

"Vương phi, người nói hiện giờ quốc công phủ có phải đang lo sốt vó rồi không?"

"Đương nhiên là phải lo sốt vó rồi."

Vân Quán Ninh cười lạnh.

Nàng đang nhớ lại bốn năm trước Vân Đinh Lan âm thầm làm ra những việc đó với nàng...

Vốn tính là sau khi trừng phạt Tần Tự Tuyết rồi mới tới Vân Đinh Lan.

Nhưng lần này, nàng ta lại không kiềm được mà nhảy loạn lên, còn dám giương móng vuốt đến Viên Bảo. Con trai chính là điểm mấu chốt của nàng, Vân Quán Ninh đương nhiên sẽ không bỏ qua cho nàng ta dễ dàng!

Nhớ lại bốn năm trước, nói nàng tư thông với gia đinh...

Vân Quán Ninh đã điều tra rõ, việc này Vân Đinh Lan cũng không tránh khỏi liên quan.

Chính nàng ta đã ám chỉ cho Tần Tự Tuyết thu mua gia đinh của Minh vương phủ, làm cho Mặc Diệp hiểu lầm. Nói trắng ra, nguồn gốc chính là do Vân Đinh Lan.

Xem nàng ta sau này phải thu cái đuôi lại mà làm người, hay là... vẫn còn dám tới trước mặt nàng giương nanh múa vuốt.

Vân Quán Ninh chậm rãi cong khóe môi, trên mặt lộ ý cười lạnh:

"Lúc này, Vân Đinh Lan hẳn là như một con ruồi mất đầu, sốt ruột đến loạn lên đi?"