Vương Phi Tài Năng Của Cửu Vương Gia

Chương 13



Những người nhiễm bệnh lên đến cả trăm người, ai cũng gầy gò,xanh xao. Ngày hôm sau, cô lại bắt mạch cho họ, bắt mạch người thứ nhất rồi người thứ hai....cho đến người thứ năm thì cô dừng lại không tiếp tục nữa, hình như đã phát hiện ra gì đó, cô nói

"Thiên, chàng có thể đưa ta đi xem xung quanh đây không?"

"Được..nàng muốn làm gì?"

"Ta muốn đi tìm nguồn gốc của căn bệnh này"

"Được, đi thôi"

Cô theo Cửu vương đi xung quanh đảo, trên đảo chỗ nào cũng có cơ quan,tuy rất kín đáo nhưng cô vẫn nhìn ra, những cơ quan này có thể lấy mạng bất kỳ người nào đụng phải nó. Cô vừa đi vừa quan sát xung quanh xem có thể tìm ra gì không,nhưng không hề phát hiện được gì, đi mãi đi mãi thì thấy một cây cổ thụ trong đảo, lúc này cô nói

"Cây này to quá, nó có từ bao giờ vậy?"

"Ta cũng không biết, từ khi ta tìm được chỗ này thì nó đã ở đâu rồi"

"Ồ,thôi...ra đó nghỉ chân đi"

"Ừ"

Hai người đi đến bên dưới gốc cây rồi ngồi xuống dưới bóng dâm của nó, hai người vừa ngồi xuống được một lát thì cô bỗng thấy những cây tre được chẻ làm đôi đang dẫn nước từ ngoài vào đảo, thấy thế cô liền hỏi

"Trong đảo dùng nước từ ngoài đưa vào sao?"

"Phải, sao vậy?"

"Nói không trừng nguyên nhân chính là đây"

"Ý nàng là....."

"Đi,ra xem sao"

"Ừ"

Hai người ra khỏi đảo đi đến dòng suối đó, theo dọc dòng sông đi dần đến đầu nguồn, đi được một nửa thì không phát hiện ra gì bất thường, thế là hai người tiếp tục đi lên phía trước, đi lên được một đoạn đường thì cảnh khiến họ kinh ngạc,trước mắt là một đống xác chết nằm la liệt bên dòng suối, thấy vậy họ lên trên kiểm tra, nhìn vào những người đó là chết do trúng độc đã chết được một thời gian dài hơn thế là trong thi thể đó còn có một chất dịch xanh chảy ra,chúng còn chảy xuống dòng sông, nhìn thấy thế cô nhìn sang Cửu vương rồi ngồi xuống lấy chất dịch xanh về nghiên cứu còn tiện tay lấy một ít thịt về xem đó là độc gì. Trên đường về đảo cô không nói câu nào,trong tâm như đang suy nghĩ gì đó, thấy thế Cửu vương liền hỏi

"Nàng suy nghĩ gì vậy?"

"Hả....à...ta đang nghĩ về loại độc đó"

"Nó lạ lắm à?"

"Ừ, ta đã đọc rất nhiều sách về độc dược nhưng chưa từng thấy loại nào như vậy.Thôi, về rồi tính"

"Ừ"

Hai người dần dần đi đến đảo rồi trở về lều, cô lúc này mang chất dịch đó ra tìm hiểu và cả chất độc đó nữa, cô lấy chúng rồi đổ một ít chất độc ra tìm hiểu nhưng đã thất bại cô không thể tìm ra nó là loại gì, trong lúc cô đang ngồi suy nghĩ cách thì Cửu vương đi đến trên tay cầm theo một quyển sách

"Nguyệt Nhi, ta có thứ này cho nàng,có lẽ sẽ giúp được nàng về loại độc đó"

"Mau mang cho ta xem"

"Ừ"

Cô lấy cuốn sách trong tay Cửu vương rồi giở ra từng trang từng trang một,trong cuốn sách đó có rất nhiều loại độc kỳ lạ mà cô chưa từng thấy qua, giở đến trang thứ năm thì cô thấy được loại độc giống với loại cô đang cần,chúng được ghi chép cả cách điều chế rồi cả cách điều chế thuốc giải, thấy nó khuôn mặt cô nở ra một nụ cười nói

"Thấy rồi,chính là nó"

"Đây sao?"

"Ừ,chàng độc thử xem"

"Nguyệt Nhi trong này viết loại độc này rất mạnh nhưng...."

"Chàng đang định hỏi rõ ràng loại độc này rất mạnh nhưng binh sĩ lại bị rất nhẹ phải không?"

"Đúng"

"Chất dịch xanh kia xuất phát từ loại độc này nhưng chúng bị hoà lẫn với nước nên tác dụng cũng bị giảm đi"

"Ra là vậy?"

"Đây là phương thuốc chàng mau sai người đi sắc,khi nào sắc xong thì gọi ta tuyệt đối không được cho uống luôn"

"Được"

______________

Nữa canh giờ sau, thuốc đã sắc xong Cửu vương sai người đi mời cô đến lều có binh lính bị bệnh, khi đến nơi cô sai người mang bát thuốc đã sắc xong rồi cho một người uống một chút,thấy thế Cửu vương liền hỏi

"Nàng cho họ uống ít như vậy?"

"Lát nữa chàng sẽ biết thôi"

Người binh lính kia vừa uống xong thuốc thì liền ngất đi,thấy thế mọi người xung quanh rất lo lắng chỉ duy nhất Cửu vương là bình tĩnh nhìn cô với ánh mắt tin tưởng,lúc này cô lấy trong người ra một bộ kim trâm bạc rồi đâm vào ba huyệt vào người binh lính kia rồi lại từ từ rút chúng ta, vừa rút ba cây trâm ra khỏi người binh lính kia hắn liền hộc ra một ít máu rồi sắc mặt trở nên tốt hơn và dần đứng dậy

"Haahaaa...ta khoẻ rồi"

Tô Lạc ngày trước khinh thường cô bây giờ phải nhìn cô bằng con mắt khác, Tô Lạc đi tới binh sĩ kia, nói

"( Bất ngờ) Ngươi...."

"Cả người ta bây giờ tràn đầy sức lực "

Hắn bấy giờ mới khuân phục, quỳ xuống nói

" Đa ta Vương phi.Thần kỳ quá,không ngờ Vương phi giỏi như vậy, thế mà lúc đầu ta còn khinh thường cô "

Sau khi chữa khỏi cho người binh lính,cô lại tiếp tục đi đến những người khác rồi bắt đầu chữa trị cho họ, vì số lượng nhiều nên cô không thể nào chữa cho họ trong chốc lát được, một ngày cũng chữa được cho khoảng 10 người.

___________________

10 ngày sau, trong sự tận tình chữa trị và chăm sóc của cô tất cả binh lính hoàn toàn bình phục, lúc này mọi người đều thay đổi hoàn toàn thay đổi thái độ với cô,họ bắt đầu kính trọng và nghe theo những gì cô nói.Sau khi cứu chữa xong cô trở về lều đang định đi nghỉ ngơi thì bỗng nghe thấy tiếng hô hào bên ngoài, vì tính hiếu kỳ nên cô đi ra xem sao,khi ra ngoài cảnh tượng trước mắt khiến cô hoài niệm, bên ngoài là là các binh sĩ đang thi đấu với nhau, thế là cô đi đến gần chỗ họ,lúc này Cửu vương cũng đi đến bên cạnh cô nói

"Nàng có muốn tham gia không?"

"Ta sao?"

"Ta thấy nàng rất có hứng thú"

Binh lính nghe thấy thì nói

"Vương phi,người tham gia đi ạ, chúng tôi rất muốn xem tài năng của người"

Cô mỉm cười nói

"Được thôi, nhưng mà mấy người không được nương tay với ta"

"Rõ"

Cô đi lên võ đài,mọi người xung quanh đều chăm chú ánh mắt vào cô họ rất muốn xem tài năng của cô, cô đứng trên võ đài nhìn xuống bên dưới rồi nói

"Tô thống lĩnh,ngài sẽ là đối thủ của ta"

"Tô thống lĩnh sao? Võ công của ngài ấy chỉ dưới Vương gia thôi"

"Vương phi, người chắc chứ,ta sẽ không vì người đã cứu bọn họ mà nương tay đâu"

"Đó là điều ta mong chờ đấy"

Xong câu nói, Tô thống lĩnh bước lên võ đài rồi hỏi cô

"Vương phi,người có thể chọn loại hình thi đấu"

"Ngài muốn ta chọn,được thôi vậy thì đấu đao đi"

Mọi người xung quanh xôn xao, nói

"Đao là thứ mà Tô thống lĩnh giỏi nhất đó,sao Vương phi lại chọn chứ"

"Suy nghĩ của ngài ấy chúng ta làm sao biết được"

Hai người đi lấy cây đao rồi bắt đầu cuộc thi đấu, lúc đầu Tô thống lĩnh chiếm lợi,liên tục áp đảo cô, Tô thống lĩnh áp đảo cô đã được nữa nén hương mọi người đều nghĩ cô sẽ thua nhưng đúng lúc này tình thế đột nhiên thay đổi,những đường đao của Tô thống lĩnh đến phía cô đều bị chặn một cách điêu luyện giống như đao pháp của Tô thống lính nằm trong bụng của cô, thêm mấy đường đao Tô thống lính bị đánh xuống võ đài, thấy vậy mọi người đều ngơ ngác,họ không dám tin vào mắt mình,Tô thống lĩnh đứng bên dưới ngước lên nhìn cô hỏi

"Vương phi, lúc đầu rõ ràng là Vương phi luôn không theo kịp đao của ta,sao qua nữa nén hương người lại có thể chặn được hết đường đao của ta?"

"Ha...Tô thống lĩnh, lúc đầu ta để ông chèn ép là vì ta muốn nhìn kỹ những đường đao của ông cho nên đến khi ta đã nắm rõ thì có thể chặn nó một cách dễ ràng"

Binh sĩ bên dưới ngơ ngác nói

"Woww,Vương phi giỏi thật đó lại có thể nghĩ ra cách này"

Tô thống lĩnh mỉm cười, cúi người nói

"Vương phi,Tô mỗ tâm phục khẩu phục"

Đúng lúc đó, một binh sĩ lại đi lên nói

"Vương phi, nhìn đao pháp của người ta rất khâm phục nhưng ta muốn thách đấu cung tiễn với người,người thấy thế nào?"

"Cung tiễn,ngươi chắc chứ?"

"Vâng"

"Được, ta cho người ra hình thức"

"Được, ta ở đây có năm đồng tiền,một người sẽ ném chúng lên không trung nếu như bắn trượt một đồng thì coi là thua"

"Thú vị đấy,bắt đầu đi"

Cuộc đấu bắt đầu, người bên kia bắt đầu lúc đầu là một đồng xu rồi đến 4 đồng con lại hắn đều bắn trúng,mọi người xung quanh đều hô hào ho hắn, thấy thế cô vẫn rất bình thản đôi môi còn nở ra một nụ cười hứng thú. Bây giờ đến lượt cô, cô không dùng cách như hắn ta,cô tháo lấy mảng vải đen trên tay rồi bịp vào mắt mình,thấy cô như vậy mọi người đều nhạc nhiên, lúc này cô nói

"Bắt đầu đi"

Người kia tung những đồng xu đó lên, tung đồng nào thì đồng đó đều bị bắn vỡ,sau khi kết thúc cô tháo tấm vải xuống rồi nhìn người đang đứng trên võ đài cùng mình, lúc này hắn nhìn cô với khuân mặt ngơ ngác rồi nói

"Vương phi, tại hạ khâm phục khẩu phục"

"Cung tiễn của ngươi cũng rất khá nhưng nếu như không có đôi mắt ngươi có thể bắn trúng được không?"

"Vương phi,xin người chỉ dạy "

"Được thôi,còn ai muốn lên thách đấu không?"

Nghe câu nói của cô xung quanh đều im lặng,không một ai dám lên,đúng lúc này Cửu vương lên võ đài rồi nhìn cô nói

"Nguyệt Nhi,nàng không ngại đấu với ta chứ?"

"Chàng sao? Thú vị đó"

Xong câu nói,hai người bắt đầu giao đấu không ai nhường ai,mãi cũng không phân thắng bại,thấy hai người giao đấu không khí xung quanh bỗng trở nên náo nhiệt. Cô và Cửu vương đấu được nữa nén hương những vẫn không phân thắng bại thế là hai người quyết định dừng lại, Cửu vương nhìn cô và nói

"Võ công của nàng tiến bộ không ít nhỉ"

"Chàng cũng vậy"

"Vậy thì sau này chuyện luyện tập cho họ nhờ vào nàng vậy"

"Được"

Nói xong hai người trở về lều của mình. Ngày hôm sau, cô đi huấn luyện cho họ những gì cô biết, còn tiện dạy thêm cho họ cách nhận biết độc dược.Thế mà thời gian qua rất nhanh cô đã ở đây được 3 tháng, 3 tháng này ngày nào cũng làm cô vui vẻ nhưng cuộc vui nào cũng có hồi kết, cũng đến lúc cô và Cửu vương trở về kinh thành, lúc trở về tất cả mọi người trong đảo đều ra tiễn họ, dù không nỡ để cô rời đi nhưng họ cũng không còn cách nào,cô nhìn mọi người cũng có chút lưu luyến có chút không nỡ rời đi, lúc chuẩn bị rời đi cô nói với Tô thống lĩnh1

"Tô thống lĩnh, phải quản thúc bọn họ tập luyện chăm chỉ,nếu lần sau ta đến mà không thấy tiến bộ tý nào thì ta sẽ cho mấy người biết tay"

"Vâng,Vương phi yên tâm"

"Được"

"Cung tiễn Vương gia Vương phi"

Hai người rời khỏi đảo rồi trở về kinh thành.