Vương Phi Tài Năng Của Cửu Vương Gia

Chương 17



Họ đưa hắn vào trong một lúc lâu rồi đi ra trước ánh mắt trông chờ của mọi người bên ngoài, ngự y đi ra rồi bẩm báo với Hoàng thượng

"Hoàng thượng, Vương gia đã không sao rồi ạ, thần sẽ kê cho ngài ấy mấy thang thuốc, nghỉ ngơi mấy ngày là được ạ"

"( Thả lỏng) Được rồi,ngươi lui ra đi"

"Vâng, thần cáo lui"

"Đi chúng ta vào thăm Thiên Nhi"

Mọi người đều đi vào trong chỉ có riêng cô là đứng ở ngoài nhìn vào lều trại, còn bên trong lúc này, mọi người đều đứng xung quanh hắn.

___________

Một lúc sau, hắn tỉnh dậy nhìn thấy mọi người xung quanh nhưng không hề thấy cô,nên liền hỏi Hoàng thượng

"Phụ hoàng, Nguyệt Nhi đâu?"

"( Khó chịu) nó đã hại con thành ra thế này rồi con còn lo cho nó"

"' Phụ hoàng, là nàng ấy cứu con, con muốn gặp nàng ấy"

"Thôi được rồi, người đâu đi gọi nó vào đây"

Một công công đi từ trong lều ra rồi đi đến chỗ cô nói

"Vương phi, Vương gia muốn gặp người"

"Ta....."

"Vương phi mời vào trong"

"Được"

Cô mang vẻ mặt ủ rũ đi vào trong lều trại, cô vừa đi vào mọi người đứng hai bên nhìn cô đi đến cạnh giường, vừa thấy cô sắc mặt của Hoàng thượng liền thay đổi hiện rõ sự khó chịu, khi đi đến cạnh giường Cửu vương nói với cô với một nụ cười dịu dàng

"Nàng sao vậy? Khó chịu ở đâu?"

"Không sao, Chàng thế nào rồi?"

"Ta không sao"

"Ừ, vậy là tốt rồi, ta....ta....xin lỗi"

"Không phải lỗi của nàng, nàng là Vương phi của ta, ta đương nhiên phải bảo vệ"

Nói xong, hắn quay sang nhìn Hoàng thượng và Thái hậu nói

"Con không sao rồi, mọi người quay về đi"

Thái hậu nói

"Vậy Thiên Nhi con phải nghỉ ngơi cho tốt đấy"

"Vâng"

Hoàng thượng nhìn vào vết thương của Cửu vương nói

"Hoãn cuộc săn lại ba ngày, ba ngày sau lại tiếp tục"

"( Đồng thanh) Rõ"

Nghe xong tuyên bố mọi người đều đi về, chỉ còn Phù Dao và Nhị vương ở lại, thấy vậy Cửu vương liền hỏi

"Nhị huynh còn chuyện gì sao?"

"Cửu đệ, ngươi nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Chuyện này để sau ta nói với huynh"

"Vậy được rồi, vậy đệ nghỉ ngơi đi"

Cô cũng nói

"Phù Dao cô cũng trở về đi"

"Ừ"

Hai người đó rời đi, cô thì ngồi bên cạnh giường của Cửu vương vẻ mặt vẫn rất áy náy, thấy thế Cửu vương lại nói

"Nàng không phải tự trách, là Vương phi của bổn vương mà bổn vương còn không bảo vệ được thì sống có ích gì"

"( Cảm động) Chàng....."

Nghe xong câu nói lòng cô cảm thấy nhẹ nhõm rồi cũng mất đi sự áy náy.

_________________

3 ngày sau, vết thương của Cửu vương đã dần khỏi, lúc này Hoàng thượng triệu tất cả mọi người lại rồi nói

"Vì sự việc mấy ngày nay nên cuộc săn sẽ không tổ chức nữa"

Nghe thấy câu nói đó mọi người đều ngạc nhiên, lúc này Tam vương nói

"Phụ hoàng, cuộc săn này 4 năm một lần, người không thể vì Cửu đệ mà bỏ như vậy được"

"Không phải ta vì Thiên Nhi mà là vì an toàn của mọi người"

"Nhưng...."

"Không nói nữa, ý ta đã quyết"

Thái hậu liền hỏi

"Hoàng thượng, vậy chúng ta hồi cung sao?"

"Không. Ta nghĩ kỹ rồi, chúng ta không đi săn nữa mà sẽ tổ chức thi đấu mọi người với nhau, phần thưởng vẫn như thế, mọi người thấy thế nào?"

" ( Đồng thanh) Đều nghe theo Hoàng thượng ạ"

"Được rồi, mọi người đi chuẩn bị đi"

Đúng lúc này Cửu vương và cô đi tới, Cửu vương nói

"Phụ hoàng,không thể thế được, chuyện đu săn này là chuyện trọng đại không thể vì con mà làm hỏng được, Phụ hoàng mong người suy nghĩ lại"

Hoàng thượng nhìn vào Cửu vương thở dài nói

"Theo con vậy. Nhưng mà hoãn thêm hai ngày nữa, đợi vết thương của con khỏi hẳn đi"

"Vâng"

"Mấy ngày hoãn này sẽ tổ chức thi đấu góp vui, phần thưởng trẫm vẫn sẽ ban"

Một lúc sau, mọi người đều chuẩn bị xong đi ra tập trung,khi cuộc thi chuẩn bị bắt đầu thì đúng lúc này một nhóm người đi đến, bọn họ vừa xuất hiện thì ánh mắt của mọi người đều chuyển về hướng đó, cô cũng quay ra nhìn nhưng đều khiến cô bất ngờ là họ chính là mấy người đã yêu cầu cô làm độc riêng cho họ, thấy cô có vẻ kỳ lạ khi thấy họ, Cửu vương hỏi

"Nàng biết họ?"

"Ừ"

Họ đi đến trước mặt Hoàng thượng, hạ thấp người nói

"Thế tử Lan quốc Lan Sinh bái kiến Hoàng thượng

"Công chúa Lan quốc Lan Linh bái kiến Hoàng thượng"

"( Vui vẻ) Mau đứng dậy, giới thiệu với mọi người đây là thế tử và công chúa Lan quốc lần này họ đến tham gia cuộc thi với chúng ta

Cô nhìn bọn họ, bật cười nói

"Không ngờ họ là người của Lan quốc, bọn họ rốt cuộc muốn gì?"

"Ý nàng là sao?"

"Lần trước ta gặp họ ở khu đấu giá, họ mời ta chế độc riêng cho họ"

"Chế độc?"

"Ừ, nhưng lần đó ta cải trang có lẽ họ không nhận ra ta, chàng phải đề phòng họ đó"

"Ừ"

Lúc này Hoàng thượng lại nói

"Mọi người vừa đến đây có cần nghỉ ngơi không?"

Thế Tử mỉm cười nói

"Không cần đâu bệ hạ"

"Vậy được,ta chính thức tuyên bố cuộc đấu chính thức bắt đầu"

Lúc đầu, mọi người thi nhau lên đấu nhưng mãi về sau cũng không còn ai lên nữa, thấy vậy Phù Dao đi lên nói

"Cửu vương phi, ta muốn thách đấu với cô"

"Hử, ta sao? cô chắc chứ?"

"Đương nhiên"

"( Mỉm cười) Được"

Nghe thấy Phù Dao nói Cửu vương phi là cô, cô công chúa liền đi ra nói

"Vị Cửu vương phi mà quận chúa nói không lẽ là Vương phi của Chiến vương"

"Phải"

"Nghe danh đã lâu"

Lúc này cô đi lên võ đài nhìn cô công chúa nói

"Không dám"

"Vương phi của Chiến Vương chắc chắn cũng không tầm thường, hôm nay bổn công chúa muốn đấu với cô"

Phù Dao thấy vậy liền vội vàng nói

"Khoan đã, là ta thách đấu trước"

Cô nói

"Phù Dao, nếu công chúa đã thích thì để công chúa đấu đi"

"Nhưng...."

Hoàng thượng thấy vậy liền nói

"Phù Dao ngươi xuống đi, mấy khi công chúa muốn đấu, cứ để công chúa đấu với Tiêu Nguyệt đi "

"Nhân cơ hội này dạy cho cô một bài học, dám làm Thiên Nhi bị thương sao,Hừ"

"( Khó chịu) Thôi được rồi, con sẽ xuống, Tiêu Nguyệt cố lên đánh bại cô ta"

Nghe thấy câu nói, cô chỉ cười nhẹ một cái rồi chuyển ánh mắt đến cô công chúa rồi nói

"Công chúa người muốn đấu gì?"

"Tùy cô chọn"

"Công chúa chọn đi, ta cũng không muốn mang tiếng là bắt nạt người khác"

"( Tức giận) Cô... Được rồi xem cô kiêu ngạo được bao lâu, ta chọn cung tiễn"

"Được, mang cung của ta lên đây"

Hai người cầm cung tên trên tay, khi chuẩn bị thi đấu thì cô công chúa đột nhiên đi đến cạnh cô khẽ vào tai cô nói

"Vị trí Vương phi phải là của ta"

Nghe thấy câu nói cô hiện rõ sự ngạc nhiên, rồi lại trở thành sự nghiêm túc nhìn về phía tấm bia rồi nói

"Công chúa, người trước đi"

"Được"

Cô công chúa nhìn về tấm bia rồi từ từ nâng cây cung trong tay, sau một lúc chuẩn bị mũi tên cuối cùng cũng đi ra khỏi cây cung, mũi tên đi thẳng đến tấm bia rồi trúng vào tâm của bia, thấy thế mọi người đều vỗ tay hoan hô, đến lượt cô, lúc này một binh lính định đi ra lấy mũi tên của cô công chúa nhưng bị cô ngăn lại, cô cầm mũi tên lên nhắm thẳng về tấm bia, khi mũi tên đi đến bia tốc độc của nó rất nhanh khác hẳn với cung thường, chỉ nghe thấy một tiếng như tách một thứ gì đó, mọi người đều nhìn về phía bia, lúc thấy mũi tên không khí xung quanh bỗng trở nên yên lặng cùng với vẻ mặt ngơ ngác của mọi người, tên của cô công chúa bị vỡ làm đôi, còn tên của cô thì trúng thẳng với chỗ mũi tên của cô công chúa. Mọi người còn chưa hết ngạc nhiên thì cô lại cầm một cây tên nữa bắn vào mũi tên của mình, mũi tên trước cũng bị như tên của cô công chúa bị vỡ làm đôi, cô vẫn không ngừng lại lấy tiếp một cây nữa kết quả vẫn như lúc đầu đều bị vỡ ra, thấy mình đã thua cô công chúa không phục quay sang nói cô

"Cô ăn gian '

"Công chúa,ta ăn gian gì vậy?"

"Cây cung của cô"

C"ung? Nếu người muốn thì có thể dùng nó thử xem,xem ta có ăn gian không?"

"Được"

Cô đưa cây cung cho cô công chúa, khi cô ta cầm vào thì vẻ mặt lập tức thay đổi, cây cung này nặng gấp đôi với cung thường, sau đó cô ta thử kéo dây cung nhưng ai ngờ nó không hề nhúc nhích, thấy không thể làm gì cô ta nói

"Ta thua rồi"

"Công chúa đã nhường"

Thấy cô vậy, Thái hậu cười rồi nói với Hoàng thượng

"Nguyệt Nhi giỏi như vậy, có phải nên ban thưởng không?"

"Phải"

"Vậy mà cũng không thể làm gì nó"1

"Tiêu Nguyệt, ngươi muốn ta thưởng gì cứ nói?"

"Con không muốn gì ạ"

"Thế sao được, ta nói thưởng là phải thưởng"

"Vậy thì người cho con cây một thỏi vàng là được rồi ạ"

"Một thỏi, ngươi chỉ cần vậy thôi sao?"

"Vâng"

"Vậy được rồi, ban thưởng cho Cửu vương phi một thỏi vàng, cuộc thi hôm nay kết thúc"

Tối đến, khu rừng tối tăm được thắp sáng bởi những ngọn đuốc, hoàng thượng tổ chức tiệc để chào đón thế tử và công chúa Lan quốc.