Vương Phi Tài Năng Của Cửu Vương Gia

Chương 28



Sáng hôm sau, cô thức dậy, cảm thấy bản thân như dã rời, lúc này những người ở dưới nhà bếp mang lên rất nhiều món ăn, xếp kín cả chiếc bàn, cô đứng nhìn những người đó rồi hỏi

"Sao lại nhiều món quá vậy? "

"Dạ Vương phi, những món này đều là Vương gia căn dặn ạ, người nói cho người tẩm bổ"

"( Ngại ngùng) Chàng thật là..."

Đúng lúc này, Cửu vương đi đến vậy là hai người cùng nhau dùng bữa, vừa ăn chưa được mấy thì cô hỏi

"Chàng nghĩ sao về chuyện của Lan Quốc?"

"Bọn chúng muốn chiếm nước ta, không đơn giản vậy, ta sẽ phái người giám sát họ, để xem họ có động tĩnh gì đã"

"Ừ"

"Nàng hôm qua làm vậy chẳng phải không muốn kinh động họ sao?"

"Chỉ có chàng hiểu ta"

Đúng lúc này, Tiểu Phù vội vàng từ ngoài vào nói

"Tiểu thư,Tiểu thư, à Vương gia"

"Có chuyện gì vậy?"

"Người có thư từ Chu Quốc"

"Thư sao?hừ"

"Bên trong viết gì?"

"( Ấp úng) Chu hoàng hậu, hỏi thăm người, với cả...."

"Thôi không cần đọc nữa, vứt đi"

"Dạ"

Cửu vương hỏi

"Bà ta làm gì nàng?"

"Vương gia, người không biết đấy chứ, bà ta ở bề ngoài thì tỏ ra quan tâm Tiểu thư nhưng đằng sau lại phái người đi ám sát Tiểu thư"Tiểu Phù nói

"( Bất ngờ) Chuyện này xảy ra khi nào?"

"Cái ngày Tiểu thư gả sang đây đấy ạ, trên đường đi bà ta sai người ám sát Tiểu thư, nếu không phải Tiểu thư võ công cao thì đã mất mạng rồi"

"Tiểu Phù, muội ra ngoài đi '.

"Dạ"

Sau khi Tiểu Phù ra ngoài, Cửu vương nói

"Nguyệt Nhi, sao chuyện này nàng không nói với ta?"

"Chuyện gì qua rồi thì cứ để nó qua đi,với cả chuyện này cũng không quan trọng"

"( Tự trách) Đều tại ta nếu lần đó ta đón nàng thì đã không xảy ra chuyện này rồi"

"Không phải lỗi của chàng, chàng không phải tự trách"

"Nguyệt Nhi, từ giờ về sau có chuyện gì nàng nhất định phải nói với ta, bây giờ nàng có ta rồi"

"( Cười nhẹ) Được"

"Mau ăn đi"

"Ừ, tý ta còn vào cung của Thái hậu nữa"

"Ta cũng có chuyện cần giải quyết"

"Ừ"

_____

Sau bữa ăn, hai người ai làm việc nấy, Cửu vương đi về phía đại điện rồi gọi Tử Nhan vào, sau khi Tử Nhan vào trong nói

"Vương gia, có chuyện gì căn dặn ạ?"

"Ngươi đi điều tra Chu Hoàng hậu cho ta"

"Dạ"

Về phía cô, cô hạ lệnh cho Tiểu Phù theo dõi mọi động tĩnh của Lan quốc, rồi đi vào cung. Cô và Tiểu Tuyết đi đến cung điện, bên trong có rất nhiều người, còn có cả Lương phi, Phù Dao và cả công chúa Lan quốc cũng ở đó, họ đều chuẩn bị đi đâu đó, cô nhìn những người trong căn phòng đến ngẩn người, đúng lúc này Thái hậu nhìn thấy cô thì lập tức đi đến kéo cô vào trong, thấy cô Lương phi nở ra một nụ cười hiền hoà, trong khi cô đang ngơ ngác không biết có chuyện gì thì Thái hậu liền nói

"Nguyệt Nhi may quá con đây rồi,ta đang định đến phủ tìm con"

"Tìm con sao ạ?Có chuyện gì vậy ạ?"

"À....ta với Lương phi đang định đến chùa cầu phúc cho con và Thiên Nhi"

"( Ngạc nhiên) Cho bọn con sao ạ?"

"Nếu con đã đến rồi thì đi luôn"

"Thái hậu, nhưng con chưa chuẩn bị gì cả"

"Không sao, ta biết trước là như vậy nên chuẩn bị cho con luôn rồi"

Lương phi hỏi

"Nguyệt Nhi, Thiên Nhi đâu? Không đến cùng con sao?"

"Mẫu phi, chàng ấy có chuyện cần giải quyết nên ra ngoài rồi ạ"

"Vậy sao?Thôi chúng ta đi"

Lúc sau, mọi người đều mang theo đồ đi ra xe ngựa, cô,Phù Dao và Công chúa Lan Quốc đi chung một xe, lúc chuẩn bị lên xe cô nói nhỏ với Tiểu Tuyết

"Muội về phủ báo tin này cho Thiên đi"

"Dạ"

"Tiện mang luôn Tiểu Hắc với Tiểu Bạch đi luôn, lần này cho chúng đi chơi"

"Dạ"

Tiểu Tuyết nghe theo lời cô trở về phủ, còn cô thì lên đường cùng mọi người, trên đường đi trong xe ngựa của cô toàn tiếng nói cười của cô và Phù Dao còn cô công chúa thì hoàn toàn im lặng, lúc này Phù Dao mới hỏi với giọng điệu giễu cợt

"Công chúa sao người không nói gì hết vậy?"

Nghe thấy câu hỏi của Phù Dao cô ta biết cô ấy đang giễu cợt nhưng vẫn phải nén lại không dám lộng hành như lúc trước, ánh mắt của cô ta lén nhìn về phía cô,thấy cô ta nhìn lén mình cô liền nở ra một nụ cười, thấy cô đã phát hiện cô ta cúi thấp mặt xuống không dám nhìn lên nữa, thấy vậy cô cười thầm

"Biết sợ rồi sao?"

_________

Đi rất lâu rất lâu họ vào sâu trong một khu rừng, lúc này Tiểu Tuyết cũng đuổi đến nơi, cô bé đi ngay bên cạnh xe ngựa của cô ra hiệu bằng ánh mắt cho cô

" Hoàn thành nhiệm vụ"

Nhìn thấy vậy cô không nói gì, đoàn người đi ngày càng sâu trong rừng, lúc này bỗng họ nghe thấy tiếng chuông vang lên, đi thêm được một đoạn thì họ dừng lại đã đến ngôi chùa đó, lúc này họ bước xuống từ trên ngựa, vừa bước xuống thì đã thấy phương trượng với rất nhiều hoà thượng đứng ở cổng, Thái hậu đi đến trước họ thì phương trượng nói

"Thái hậu, mừng người đến thăm Thanh Tâm Tự"

"Phương trượng khách sáo rồi"

"Phòng của người và các vị thí chủ đã được chuẩn bị, xin mời"

"Đa tạ phương trượng"

Thái hậu quay đầu nhìn cô và Phù Dao và nói

"Nguyệt Nhi, Phù Dao, đi theo ta"

"À, dạ"

Lúc cô đi qua phương trượng, nhìn thấy ánh mắt của ngài ấy rất ngạc nhiên, cô cũng thấy lạ nhưng không nói gì mà liền đi cùng Phù Dao đến chỗ Thái hậu. Hai người đưa Thái hậu về đến phòng rồi hai người về phòng của mình, họ tắm rửa, thay y phục giản dị rồi đi đến phật điện.

_______

Họ đến nơi thì Thái hậu cùng mọi người đã ở đó, phương trượng đang nói chuyện với Thái hậu nhưng khi nhìn thấy cô thì lại lộ ra một ánh mắt như nhìn một thứ gì đó khác lạ, điều này khiến cô hơi khó chịu nhưng cô cũng không để tâm lắm. Đúng lúc này, tiếng chuông vang lên, mọi người bắt đầu cầu nguyện.

_____

Sau khi cầu nguyện xong họ lại ngồi nghe kinh phật.

__________

Sau hai canh giờ ngồi nghe kinh phật, cô và mọi người đều ra về chỉ có Thái hậu là ở lại, Thái hậu nhìn phương trượng và hỏi ông ấy

"Phương trượng, ta thấy ngài rất chú ý đến Cửu vương phi"

"Cửu vương phi, cô nương đó là Vương phi của Chiến vương sao?"

"Phải, ngài thấy gì trên con bé sao?"

"Thái hậu thứ cho ta nói thẳng, Cửu vương phi sau này sẽ gây ra một sóng gió lớn"

"Sóng gió? Đó là gì?"

"Điều này ta vẫn chưa biết được nhưng sóng gió này không phải là Thiên quốc"

"Ý người là sẽ không gây gì cho Thiên quốc sao?"

"Vâng"

"Vậy là được rồi, chỉ cần con bé không làm gì với Thiên quốc là được"

Cô trở về phòng của mình trong sự mệt mỏi, về tới nơi thì cô ngồi ngay xuống bàn, nhưng vừa ngồi xuống thì cô phát hiện trong phòng có người, cô đi dần đến rèm cửa rồi chuẩn bị sẵn kim châm trong tay, cô đi dần đến đó vừa nói

"Ai? Mau ra đây, đừng có giả thần giả quỷ"

Cô nói vậy nhưng vẫn không thấy có động tĩnh gì, cô lại nói

"Nếu còn không ra đừng trách ta không khách sáo"

Cô giơ kim châm trong tay định phóng về phía đó thì người trong đó bước ra nói

"Nàng định ám sát phu quân sao?"

"( Bất ngờ) Sao chàng lại ở đây?Mà chàng đến khi nào vậy?"

"Từ một canh giờ trước,thấy nàng đang bận nên về đây đợi"

Đúng lúc này Tiểu Tuyết đi đến nói

"Tiểu thư đến giờ dùng bữa rồi, Thái hậu đang chờ người đó "

'. Ta biết rồi,ta đến ngay, muội ra đó trước đi"

"Dạ, vậy Tiểu thư phải nhanh lên đó"

"Ừ"

Sau khi Tiểu Tuyết rời đi, Hoắc vương nói1

"Đi thôi"

"Chàng cũng ra sao?"

"Đương nhiên"

Hai người đi đến nơi dùng bữa, vừa thấy cô Thái hậu liền nói

"Nguyệt Nhi đến rồi sao, mau ngồi xuống đây.( Ngạc nhiên) Thiên Nhi sao con ở đây?"

"Con nhớ Vương phi của con nên đến đây tìm"

Phương trượng nhìn vào Cửu vương hỏi

"Vị này không lẽ là Chiến vương"

"Đúng là ta"

"Nghe danh đã lâu"

"Đại sư quá lời rồi"

"Khí chất của hai người này thật giống nhau đúng là một cặp trời sinh"

Thái hậu nói

"Thôi có gì nói sau mau ngồi xuống đi"

"Dạ,Thái hậu"

Trong bữa ăn tối đó mọi người nói rất nhiều chuyện, cũng rất vui vẻ.

_____

Sau bữa ăn cô và Cửu vương trở về phòng, cô đi đến hoa viên thì dừng lại hít một hơi thật sâu rồi nói

"Không khí nơi này thật dễ chịu"

_____________

Mấy ngày liên tiếp sau đó, mọi người ở lại Thanh Tâm Tự, ngày ngày nghe giảng kinh phật, hoà nhập cùng với những hoà thượng nơi đây, hôm nay đã là ngày thứ 5 họ ở lại đây, sau khi nghe giảng kinh phật của ngày hôm nay xong Thái hậu nói

"Hôm nay sẽ là ngày cuối cùng chúng ta ở đây, ngày mai sẽ xuất phát về kinh thành, mọi người về chuẩn bị đồ đạc đi"

"( Đồng thanh) Dạ".