Vương Phi Tài Năng Của Cửu Vương Gia

Chương 31



Sáng hôm sau, cô thức dậy cảm thấy toàn thân khó chịu, đúng lúc này Tiểu Phù và Tiểu Tuyết đi vào, nhìn thấy cô hai cô bé cười thầm, lúc này cô nhìn thấy trên tay Tiểu Tuyết có bưng một thứ gì đó, cô liền hỏi

"Tiểu Tuyết, trên tay muội là gì vậy?"

"Tiểu thư đây là canh mà Vương gia dặn bọn muội hầm cho người"

"Canh?"

"( Cười nhẹ) Dạ, canh này là để cho người bồi bổ đó ạ"

"( Xấu hổ) Thôi mấy đứa ngồi xuống đây cùng ta đi, nhiều như vậy ta cũng không uống hết được"

"Thôi thôi Tiểu thư canh này là Vương gia đặc biệt dặn làm riêng cho người, bọn muội không dám động vào đâu"

"Đúng vậy đó Tiểu thư, người cứ yên tâm mà TẨM BỔ đi,tụi em xin phép ạ"Tiểu Phù nói

"Hai cái đứa này"

Hai cô bé chuẩn bị rời đi thì cô nói

"Khoan đã, hai đứa chuẩn bị y phục cho ta luôn nha"

"Người muốn đi đâu ạ?"Tiểu Tuyết hỏi

"Vào cung. Theo ta thì bây giờ mấy người đó đang ở đó nói xấu ta"

"Ý người là Chu hoàng hậu?"

"Ừ"

"Vậy người cho bọn muội đi với nha, bọn muội rất muốn xem sắc mặt của bà ta khi bị người chọc tức"

"( Mỉm cười) Được "

_________

Nửa nén hương sau, ba người khởi hành vào hoàng cung, trên đường đi họ nói chuyện rất vui, dần quên đi chuyện của Chu hoàng hậu, đi một hồi chiếc xe ngựa đầy tiếng cười đã đến cổng hoàng cung, họ xuống xe nhưng cô không trực tiếp đi vào mà nán lại ở cổng hoàng cung, ánh mắt nhìn về một góc của chiếc cây cạnh đó nói

"Tiểu Thương,xuống đây"

Tiểu Tuyết thấy vậy liền hỏi

" Ca sao? Đâu ạ?"

Lúc này từ trên góc cây đó có một người nhảy xuống, vừa đáp xuống hắn nói

"Tiểu thư, người phát hiện khi nào vậy?"

"Lúc mới lên xe ngựa"

Tiểu Tuyết nói

"Ca, người sao lại ở đây? Chẳng phải người ở...."

"Ta mới về thì thấy mọi người vào cung nên đi theo"Tiểu Thương đáp

"Sao? Muốn vào hoàng cung sao?"

"Dạ"

"Lần sau nếu muốn đi thì cứ nói với ta là được rồi, còn lén theo như vậy lỡ như bị phát hiện tưởng là thích khách thì sao?"

"Dạ"

"Thôi được rồi, đi thôi"

Bốn người bắt đầu bước vào hoàng cung, nơi bốn bề có tường cao ngăn cách với không gian bên ngoài, ba người thường xuyên vào cung nên cảm thấy rất bình thường, còn Tiểu Thương thì cảm thấy vô cùng lạ lẫm luôn quan sát xung quanh, cứ như mới đến một vùng đất mới lạ vậy. Đi thêm một đoạn đã đến cung của Thái hậu, mấy người đi tiếp vào trong đi đến gần điện thì gặp một nô tỳ vừa bước ra khỏi điện, vừa thấy cô, cô ấy hiện lên sự sợ hãi, mặt cứ cúi xuống không dám ngẩng đầu lên nhìn cô, thấy vậy cô đã biết Chu hoàng hậu đã nói gì đó với Thái hậu, cô chặn nô tỳ đó lại hỏi

"Ngươi làm sao vậy?"

"Thưa Cửu Vương phi...nô tỳ....nô tỳ không sao ạ"

"Vậy sao? Vậy sao ngươi không dám nhìn thẳng ta?"

"Nô tỳ.....nô tỳ.."

Tiểu Phù thấy vậy liền nói

"Tiểu thư nhà ta hỏi ngươi, còn không mau nói"

"( Vội vàng) Dạ.Vừa nãy nghe Chu hoàng hậu kể về người"

"Ồ"

"Nói người rất độc ác,còn...."

Nô tỳ đó chưa nói xong đã bị cô ngắt lời, cô nói

"Ta biết rồi, ngươi lui đi"

"Dạ, nô tỳ cáo lui"

Nô tỳ đó vừa rời đi,3 người lập tức đi vào trong điện, nhìn thấy cô mấy người đó liền nở một nụ cười đắc ý, thấy vậy cô cũng không quan tâm đi thẳng đến gần Thái hậu

"Nguyệt Nhi tham kiến Thái hậu"

"( Vui vẻ) Nguyệt Nhi à, mau lại đây"

"Dạ"

Cô đi đến bên Thái hậu ngồi bên cạnh Thái hậu,Thái hậu khẽ liếc nhìn Chu hoàng hậu rồi nói

"Nguyệt Nhi hồi nãy ta nghe được rất nhiều lời không hay về con từ Chu hoàng hậu "

"Vậy sao ạ?Nói gì về con vậy ạ?"

"Có lẽ con nên hỏi Chu hoàng hậu thì hay hơn"

"Dạ"

Cô quay người nhìn về phía Chu hoàng hậu hỏi

"Người đã nói với Thái hậu về ta vậy?"

"Ta chỉ nói sự thật thôi"

"Vậy sao? Người nói gì?" . Bạ𝐧‎ đa𝐧g‎ đọc‎ t𝒓𝘂yệ𝐧‎ tại‎ [‎ ТR‎ ÙMТRUYỆN.V𝐧‎ ]

"Ta..."

Tiêu Điệp Mộng nói

"Tiêu Nguyệt, ngươi há gì phải ép mẫu hậu như vậy? '

"Nhị tỷ, ta ép sao? Ta chỉ hỏi lại xem người đã nói gì thôi mà"

"( Tức giận) Ngươi...."

"Không dám nói sao? Được thôi, những ai nghe được những lời Chu hoàng hậu nói về ta thì nói lại cho ta nghe"

Cô nhìn xung quanh một vòng rồi dừng ánh mắt tại một nô tỳ, người này là nô tỳ thân cận bên cạnh Thái hậu, cô nói

"Ngươi nói đi"

"Cửu vương phi, nô tỳ...nô tỳ.."

"Nói đi, ta chỉ kêu ngươi nói lại thôi, sẽ không làm gì ngươi đâu"

Thái hậu nói

"Ngươi nói đi"

"Dạ"

"Chu hoàng hậu nói người từ nhỏ đã rất độc ác, từ khi nhỏ đã giết chết một nô tỳ, lột da cô ấy chỉ vì cô ấy không nghe lời"

"Ồ, nói tiếp đi"

"Còn nói, người vốn là sao chổi, từ khi sinh ra đã hại chết mẫu thân mình, còn ở với rất nhiều nam nhân trong thời gian dài nên bảo Thái hậu cẩn trọng với người nếu không sẽ bị người lừa"

"( Bình tĩnh) Hại chết mẫu thân ta sao? Ha. Chu hoàng hậu người nói vậy là không đúng rồi, mẫu thân ta là do bị người xấu hạ độc vào bát thuốc nên mới mất mạng, lần đó không phải đã tra rõ ràng rồi sao? Bây giờ người lại nói với Thái hậu như vậy là có ý gì?"

"Ta...."

"Hơn nữa, ta ở quân doanh là do phụ hoàng cho phép, bây giờ lại thành cái cớ để mấy người hủy hoại thanh danh ta sao?"

Thái hậu nói

"( Tức giận) Chu hoàng hậu có thật là như vậy không?"

"Ta...."

"Ngươi thật to gan, dám nói dối trước mặt ta, làm ảnh hưởng đến Nguyệt Nhi, ảnh hưởng đến thanh danh của Thiên quốc, ngươi..."

Đúng lúc này, Hoàng thượng đi tới, Hoàng thượng đi vào trong, cô liền hành lễ , bọn họ cũng vậy

"Phụ hoàng /Hoàng thượng"

"Mau đứng lên, tất cả đứng lên hết đi"

"Dạ"

Hoàng thượng đi đến bên Thái hậu, Thái hậu liền hỏi

"Hoàng thượng sao người lại tới đây?"

"Ta nhớ người nên đến thăm người. Mẫu hậu ai làm người tức giận như vậy?"

"Hazzz, mấy người này sáng ra đã đến nói những lời không hay về Nguyệt Nhi, làm ta tức chết đi được"

"Vậy sao?"

Hoàng thượng liếc nhìn Chu hoàng hậu hỏi

"Chu hoàng hậu chuyện là thế nào? "

"Ta...."

Đúng lúc này, Tiểu Tuyết và Tiểu Phù đứng ra kể lại mọi chuyện cho Hoàng thượng nghe, nghe xong Hoàng thượng rất tức giận nói

"Sao chổi? Mấy người có ý gì? Nếu con bé là sao chổi thì sao mấy người còn gả con bé đến đây, thành ý của Chu quốc thật là tốt ha"

"( Hoảng hốt) Hoàng thượng tất cả chỉ là hiểu lầm, là hiểu lầm cả, Nguyệt Nhi rất tốt, con bé rất tốt, không phải sao chổi gì cả"

"Ngươi chắc chứ?"

"Vâng...vâng"

"Được rồi, trẫm nể tình giữa hai nước, ta cấm túc Chu hoàng hậu 1 tháng để suy ngẫm về những lời nói với Cửu vương phi"

"Ta...sao có thể"

"Cứ quyết vậy đi"

"Được, nếu không còn chuyện gì thì chúng ta xin phép"

Mấy người rời đi,vẻ mặt đầy sự không phục nhưng vẫn cam chịu, đúng lúc này mấy tiếng cười vang lên sau cô, là Tiểu Phù,Tiểu Tuyết và Tiểu Thương, thấy vậy cô nói

"Tiểu Phù....Phụ hoàng xin người thứ tội, mấy đứa nó không hiểu chuyện"

"Không sao, ta không trách chúng"

"Tạ phụ hoàng"

"Nguyệt Nhi"

"Dạ"

"Con nhất định phải thật cẩn thận với mấy người đó, nếu bà ta còn đến gây rối cho con thì cứ nói với ta và mẫu hậu, biết chưa?"

"Con..."

"Đúng đó, con bây giờ có ta và hoàng thượng còn có Thiên Nhi, con không còn một mình nữa"

"Không còn một mình nữa, phải, bây giờ mình có những người luôn sẵn sàng bảo vệ mình, mình không chỉ có một mình"

"( Nở nụ cười) Dạ, con biết rồi ạ, nếu không còn chuyện gì thì con xin phép cáo lui ạ"

"Được"

Bước ra khỏi điện, tâm trạng của cô rất vui, cứ như vậy mà trở về phủ.