Vương Phi Tài Năng Của Cửu Vương Gia

Chương 44



Hôm sau, cô thức dậy thấy bản thân đang nằm trong Phù Âm Điện, cô cố gắng mãi mới có thể ngồi dậy được.Đúng lúc này,Cửu vương bước vào trên tay bê một nồi gì đó, hắn đi đến cạnh giường ngồi xuống nói

"( Dịu dàng) Tỉnh rồi sao? Ta có hầm canh cho nàng,mau uống đi"

"( Yếu ớt) Chàng hầm sao?"

"Phải. Nàng nghĩ ta không làm được sao?"

"Không phải. Mùi này là canh nhâm sâm"

"Mũi linh quá ha"

Cô cười nhẹ ánh mắt trìu mến nhìn Cửu vương, Cửu vương lấy canh ra một bát nhỏ, nhìn thấy thế cô đưa tay ra đón lấy nhưng Cửu vương lại nói

"Ta đút cho nàng"

"Được"

Cửu vương múc từng muỗng nhỏ, thổi nguội rồi đưa cho cô, vẻ mặt chăm chú,tỉ mỉ, dịu dàng làm cho cô cảm thấy ấm áp. Đúng lúc này,Tam Tử bước vào, hắn nhìn thấy vẻ mặt dịu dàng của Cửu vương thì có chút kinh ngạc

"Vẻ mặt của vương gia dịu dàng quá, cũng chỉ có vương phi mới khiến ngài ấy lộ ra vẻ mặt này thôi"

Cửu vương nhìn Tam Tử đang đứng ngơ ngác ở đó hỏi

"Nhìn đủ chưa?"

" Vương gia, Vương phi"

"Có chuyện gì?"

"Dạ, hôm qua thuộc hạ kiểm tra hai tên cướp phát trường, trên người bọn chúng đều có một lệnh bài"

Tam Tử dâng lệnh bài lên cho Cửu vương, Cửu vương nhìn thấy thì nói

"Hắc Độc Giáo"

"Hắc Độc Giáo? Thiên chàng biết sao?"

"Hắc Độc Giáo là một tổ chức sát thủ rất lớn trên giang hồ, bọn chúng đều được huấn luyện rất kỹ càng hơn nữa còn rất tinh thông độc dược, không biết người thêu bọn chúng phải bỏ ra bao nhiêu"

"Ra là vậy. Thảo này thân thủ của chúng lại cao như vậy hơn nữa lại có kịch độc. Tam Tử, ngươi đi theo dõi hành động của chúng đi"

"Dạ,Vương phi"

"Nguyệt Nhi, nàng muốn làm gì?"

"Theo tình hình bây giờ thì người thêu Hắc Độc Giáo cứu Hoàng Lãng đi có thể là bà ta thôi"

"Ai?"

"Thục Phi"

"Sao nàng lại nghĩ là bà ta?"

"Lúc trước, ta đến thăm Thái hậu thì vô tình thấy Thục phi cầu xin Thái hậu tha cho Hoàng Lãng nhưng đã bị Thái hậu từ chối, lúc bà ta về ta có để ý vẻ mặt của bà ta, vẻ mặt không cam tâm đó có thể là bà ta thêu Hắc Độc Giáo cứu Hoàng Lãng là điều hiển nhiên"

"Nàng nói vậy cũng có lý. Tử Nhan vào đây"

Tử Nhan bước vào hỏi

"Vương gia, có chuyện gì căn dặn?"

"Ngươi vào cung theo dõi Thục phi, tất cả hành động của bà ta dù là nhỏ nhất"

"Thuộc hạ tuân lệnh"

Sau khi Tử Nhan rời đi, cô nói với Cửu vương

"Thiên, ta nghĩ chúng ta nên đến thăm Hắc Độc Giáo"

"Hử"

"Lúc bọn chúng cứu Hoàng Lãng đi,ta đã hạ độc trên cơ thể hắn rồi chàng nghĩ nếu hắn chết thì....."

"Được ta nghe nàng"

Đúng lúc này, Tiểu Phù chạy vào nói

"Vương gia, tiểu thư, Nhị vương gia tỉnh rồi ạ"

"Ta biết rồi, ngươi ra ngoài đi ta sẽ đến đó ngay"

"Dạ"

"Thiên ta tới đó cùng chàng"

"Nhưng cơ thể nàng rất yếu"

"Không sao"

Cô từ từ xuống khỏi giường nhưng vừa đứng dậy thì ngã xuống, cơ thể không có chút sức nào, nhìn thấy vậy Cửu vương ôm cô lên đi đến đại điện. Đến nơi Cửu vương nhẹ nhàng để cô xuống, cô ngồi cạnh giường của Nhị vương rồi bắt mạch cho huynh ấy, sau khi bắt mạch xong cô nói

"Nhị ca không sao rồi. Nghỉ ngơi mấy ngày là được"

"Nguyệt Nhi cảm ơn muội"

"Nhị ca, huynh khách sáo vậy làm gì. Huynh là ca ca của Thiên thì cũng là ca ca của ta"

Nhị vương ngay sau đó nhìn Phù Dao đang đứng một góc, nhìn vẻ mặt buồn rầu của cô ấy Nhị vương cảm thấy buồn, lúc này Nhị vương nói

"Mọi người có thể để ta nói chuyện riêng với Dao...à Phù Dao được không?"

"Được ạ"

Tất cả mọi người đều ra ngoài đóng cửa lại, bây giờ chỉ còn Phù Dao và Nhị vương trong căn phòng, lúc này Phù Dao nhìn Nhị vương ánh mắt đầy sự áy náy,Nhị vương nhìn thấy nói

"Muội không cần áy náy, điều này là do ta tự nguyện"

"Huynh....sao huynh phải làm vậy?"

"Hy sinh vì người mình yêu,ta có thể làm tất cả"

"(Ngạc nhiên) Huynh...."

"Dao Nhi, ta thích muội rất lâu rồi nhưng do muội có hôn ước với đại ca nên ta không có cách nào khác nhưng bây giờ hôn ước của muội đã được giải trừ nên ta mới có dũng khí để thổ lộ với muội"

"Huynh...thật sự thích ta sao?"

"Phải. Ta biết muội không thích ta nhưng....ta....ta không muốn làm khó muội"

"Được rồi '

"Dao Nhi"

"Hoàng Diệu huynh có đồng ý lấy ta không?"

"( Kinh ngạc) Muội...."

"Trả lời ta"

"Dao Nhi muội không cần miễn cưỡng"

"Không phải ta miễn cưỡng. Ta chỉ có chút ngạc nhiên, ta cứ nghĩ bản thân không đáng được người khác thích"

"Không. Muội xứng đáng"

"Đa tạ huynh. Huynh ở cạnh ta, âm thầm quan tâm ta lâu như vậy nhưng ta lại không hề hay biết, may mà vẫn chưa quá muộn"

"Dao Nhi"

"Huynh trả lời ta, có đồng ý không?"

"( Cười nhẹ) Ta đồng ý"

_________

Một lúc sau, Phù Dao đỡ Nhị vương ra ngoài, lúc này Hoàng thượng cũng đứng ngoài cửa, thấy Hoàng thượng Nhị vương liền quỳ xuống nói

"Phụ hoàng, nhi thần có một thỉnh cầu mong phụ hoàng chấp thuận"

"Đứng dậy đi đã"

Nhị vương được Phù Dao từ từ đứng dậy, Hoàng thượng hỏi

"Thỉnh cầu gì?"

"Dạ, mong người đồng ý hôn sự của con và Dao Nhi"

Nghe Nhị vương nói vậy mọi người đều bất ngờ, Hoàng thượng cũng ngơ ngác, Hoàng thượng nhìn Nhị vương nói

"Diệu Nhi,không phải ta không đồng ý nhưng ta đã hứa là cho Phù Dao tự ý quyết định hôn sự của mình"

Đúng lúc đó, Phù Dao quỳ xuống,nói

"Phù Dao, nguyện ý gả cho Nhị vương gia"

"Haz. Vậy được,ta đồng ý"

"Tạ hoàng thượng,tạ phụ hoàng"

"Được rồi con nghỉ ngơi đi, ta về trước"

"Dạ."

Sau khi Hoàng thượng rời đi, cô và Cửu vương đi đến gần Phù Dao, cô nói

"Nhị tẩu"

Nghe thấy vậy Phù Dao mặt đầy ngại ngùng nói

"Nguyệt, Tỷ..tỷ đừng trêu ta nữa"

"Hahaa"

Nhị vương nhìn Cửu vương nói

"Ta về phủ đây không thể ở phủ của đệ được"

"Dạ, nhị ca. Người đâu, đưa nhị ca hồi phủ".