Vương Phi Vạn Tuế

Chương 32: Đại hôn sóng gió



Nghi vấn cần được giải đáp, khúc mắc cần tháo gỡ, không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn! và kể từ hôm đó nàng bắt đầu điên cuồng huấn luyện cho Dạ Nguyệt các sắp được thành lập, 6 người phải nói là bị nàng xoay cuồng trong các bài nâng cao độ nhạy bén, thể lực, độ hiểu ý đồng đội từ các yêu cầu mức cao mệt đến không có thời gian than vãn

Bên Tần vương cũng được nàng vô tình hữu ý nhắc khéo đã bắt đầu chuẩn bị xem xét cẩn trọng lại trong âm thầm, Liễu Thanh giờ là vương phi đại hoàng tử ít nhiều cũng không thể mới xuất giá vài hôm lại về nhà mẫu thân, tạm thời mẫu tử họ chưa có cơ hội gặp nhau nên vẫn im lặng quan sát sự việc...

Hôn sự của nàng cùng Tần vương là việc ngoài ý muốn của họ, cũng là vấn đề không nhỏ, chỉ sợ yên bình lúc này là vẻ ngoài đang cố che giấu cho phong ba bão táp bên trong

Không lâu sau Tần Sở cũng về đến kinh thành, hai người cũng giáp mặt nhau vài lần nhưng ngoài chào hỏi cũng chẳng nói gì

( tg: người thông minh hành động và cách cư xử người thường đều không thể hiểu 😶 vậy nên chúng ta không cần hỏi vì có khi câu trả lời có cũng như không)

Hôm đại hôn của nàng, từ sớm đã náo nhiệt, thường thì dại hôn Hoàng thất chỉ mời quan viên công chức, dân thường chỉ có thể đứng xem. Không nói đến bình thường đã có nhiều người huống chi sau lời đồn Minh Nguyệt thánh nữ nàng lại càng được sự chúc phúc của bách tính nên cũng xin phụ mẫu để lại ' một ít ' chỗ cho bách tính được vào

Đáng ra tiểu Lan sẽ theo nàng đến phủ Tần vương hầu hạ nhưng hôm qua vừa xảy ra sự cố bị trật chân nên sẽ cho nha hoàn khác theo hầu nàng, tiểu Lan sẽ đến sau

Cảnh cũ người mới, nhưng lần này không ai khóc lóc, trên môi phụ mẫu nàng chính là nụ cười vui vẻ, chỉ cầu nữ nhi vạn sự an lành, người nàng chọn có thể cho nàng hạnh phúc, nàng lấy ai liền được

Một phần cũng do phụ mẫu là người theo quy tắc của nơi này, lại một thân thừa tướng đương triều, trọng trách quốc gia là trên hết. Dù không nói nhưng nhìn vào mắt phụ thân nàng liền biết ông có bao nhiêu quan tâm nàng

Tân lang hỉ phục rực rỡ, bạch mã oai hùng, gương mặt tuấn tú cương nghị không chút cảm xúc, tân nương một thân hỉ phục ánh lên vẻ đẹp kiều mị, mũ phượng tinh xảo, khăn voan đỏ cùng đường may mềm mại chế đi khuôn mặt vạn người mê mẩn, giày đỏ thêu hoa, từng bước chân như bước vào lòng người hoà cùng lời chúc phúc của bách tính bước lên kiệu hoa

Phủ đệ khoác lên màu đỏ tươi trong ngày đại hỉ của chủ nhân, tân lang khí thế bức người, tân nương nhan sắc khuynh thành, nhân từ đức độ, tam bái kết phủ thê dưới sự chúc phúc của tất cả mọi tầng lớp, tất cả bách tính quan viên của Đông quốc nhưng..... hai nhân vật chính của chúng ta... không hề cười.

Bạn không nghe nhầm đâu! họ không hề cười, tân lang Tần Sở bảo trì biểu cảm nghìn năm không đổi ' người sống chớ gần ' ; tân nương dù khăn voan che đi gương mặt nhưng khí thế băng lãnh không kém làm người dự hỉ sự có cảm nhận 'họ sinh ra là dành cho nhau'

Hôm nay ngoài quan viên cùng bách tính không thể thiếu thành viên hoàng thất được, Đại hoàng tử Tần Kha đi cùng vương phi, tam hoàng tử Tần Quốc, tứ hoàng tử Tần Vĩnh, thất hoàng tử Tần Mạc cùng bát công chúa Tần Như Ý.

Người mang tâm tình chúc phúc, người theo hóng chuyện bát quái, người lại đến xem người thương thành hôn cùng người khác, bản thân chỉ có thể một mình tự trấn tĩnh bản thân, người lại xem như đây là dịp để gặp người muốn gặp nhưng không biết dùng thân phận gì để hẹn nàng, người lại xem như bình thường, trên gương mặt là biểu cảm nên có còn trong lòng thì... chỉ họ mới thấu

( tg: mọi người biết đó là từng tâm trạng của ai ko?)

Chúc rượu từng bàn với số lượng người lớn thế dù tình thần tỉnh táo đến mấy cũng không trụ được lâu nên Tần Sở cũng nhanh chóng rời tiệc đến phòng tân hôn. Vài người thân cận cũng vui vẻ theo sau phá động phòng hoa chúc góp vui, cũng có vài người tò mò dung mạo tân nương cũng đến góp mặt, và không thể thiếu thành phần hóng chuyện bát quái theo sau

Cửa phòng tân hôn được mở ra, bên trong là một mảnh tĩnh lặng, không một bóng người, trên giường chỉ còn tấm voan nàng dùng chế đầu còn sót lại, hoàn toàn trống không!

Tần Sở vẫn giữ vững nét mặt nhưng những người theo sau không khỏi suy diễn lung tung

" Ngũ hoàng huynh, vương phi tỷ tỷ sẽ không đi nhầm phòng chứ?"

Thất hoàng tử Tần Mạc lên tiếng trước

' Muội ấy có thể đi đâu chứ? '

Tần Quốc thầm nghĩ rồi xoay người đi, dù từ Nhật cũng có thể nghe được thực lực nàng không nhỏ nhưng nàng vẫn là nữ nhi chân yếu tay mềm, nhỡ có người đánh lén thì làm sao chống trả?

Lời bàn tán ngày một lớn hơn...

" A Nhị!" Tần vương mở lời

" có thuộc hạ "

" giải tán mọi người đi"

" vâng"

Sau đó vài khắc khách đều được giải tán về hết, chỉ còn những người trong cuộc phụ mẫu nàng, Liễu Thanh vì vẫn là muội muội cũng ở lại, đại hoàng tử nói phải bảo vệ vương phi cũng ở lại, tam hoàng tử bảo cùng nàng là huynh muội kết nghĩa cũng tiếp một tay tìm nàng, Tần Như Ý khóc đến thương tâm một hai không thấy nàng sẽ không về, tứ hoàng tử cũng ở lại bồi tiểu muội tránh làm loạn thêm loạn, thất hoàng tử đương nhiên có chuyện phải hóng rồi nên cũng mặt dày nói phụ chút sức, đông người dễ hành sự!

Mọi người chia ra tìm khắp phủ cũng không thấy nàng, chỉ còn khu phía Tây viện do cần tu sửa nên không có người vào, đoàn người kéo cả vào Tây viện tìm từng phòng và... ' xoảng' âm thanh của một vật vang lên làm mọi người giật mình chạy về hướng phát ra

Mọi người gấp gáp chạy đến nơi phát ra âm thanh, không ai chú ý đến nụ cười kỳ lạ trên gương mặt được cho là thanh thuần đáng yêu của Liễu Thanh, duy chỉ Tần Kha vô tình nhìn thấy khi quay lại tìm nàng ta

Càng đến gần âm thanh của nhiều vật rơi vỡ càng nhiều, thanh âm yếu ớt hoảng loạn đứt quãng của thiếu nữ cũng theo đó mà rơi vào tai mọi người

" ngươi không được... hức... qua đây..."

" ngươi... ngươi đừng lại đây... hức... đừng lại đây"

" ngươi.. ngươi bước thêm nữa ta...ta sẽ đâm ngươi đó"

"có ai không... cứu tôi với... hức... đừng qua đây"

" áaa "

Tiếng hét thất thanh vang lên, thanh âm nức nở của thiếu nữ cũng không dừng lại

Sắc mặt phụ mẫu nàng tái mét, Liễu Thanh trong lòng vui sướng không thôi khi thấy nàng gặp họa, những người khác mặt mày sa sầm càng tăng nhanh bước chân

' rầm'

Cánh cửa được nằm im trên nền đất lạnh, Tần Sở một thân sát khí bước vào, theo sao là phụ mẫu nàng cùng những người khác

Thiếu nữ đầu tóc rối bời, hỉ phục xộc xệch rách rưới, trên tay vẫn nắm chặt mảnh vỡ của bình sứ, hai mắt mơ màng hoen lệ, gương mặt đỏ ửng lộ rõ nét hoảng sợ, thân thể nhỏ bé dựa hẳn vào bước tường lạnh phía sau, một tay cầm mảnh sứ hướng về phía nam nhân lực lưỡng có gương mặt khá thư sinh phía trước mặc cho mảnh sứ bén nhọn làm bị thương, vết máu loang lổ dưới nền đất, một tay chống vào bàn nhỏ bên cạnh, hai chân run run tựa như sợ hãi không đứng vững, chỉ cần ngọn gió nhẹ liền khiến nàng gục ngã

Nam nhân thấy có người vào lập tức kinh hoàng bỏ chạy bị A Nhị cưỡng chế đem đi, nhìn nữ nhi mình mà mẫu thân nàng lòng đau như cắt ngất xỉu tại chỗ may có phụ thân nàng đỡ lại, Liễu Thanh khuôn mặt nhỏ trắng bệch gọi nàng

" tỷ... tỷ tỷ, sao tỷ lại ở đây, xảy ra chuyện gì"

Tần Sở không nói nhiều lập tức cởi áo ngoài khoát cho nàng, nhân lúc đó nàng bấu chặt lấy tay hắn, đưa mắt ra hiệu, hắn liền hiểu ý bế nàng đi, dãy tán mọi người

Vừa về tới phòng Tần Sở đặt nàng lên giường nàng liền lấy tay đập mạnh xuống thanh ngang cố níu lấy chút lý trí thì thào với Tần Sở

" bộ... bộ kim châm...huynh... tìm giúp ta..."

Mày nàng nhíu chặt, có lẽ không trụ được lâu. Tần Sở lập tức quay người lấy giúp nàng

Do đề phòng bất trắc nên nàng chọn căn phòng lúc trước mình dùng chế thuốc giải cho Tần Sở làm phòng tân hôn, hiện giờ chỉ cần muốn là có thể tìm thấy thứ nàng cần

Nàng bước xuống giường đến bên bàn trà đổ hết nước lên mặt mong giữ được tia lí trí cuối cùng....

Không ngờ... thật không ngờ Liễu Thanh lại chơi lớn đến vậy! dám dùng cả xuân dược với nàng! cũng may nơi đây xuân dược dạng sơ khai nên vẫn có thể dùng tác động vật lí bên ngoài áp chế, nếu là xuân dược nàng chế.... e là không thể trụ được 5 phút huống chi chờ đến lúc có người đến cứu!

Tần Sở nhanh chóng quay lại, hai mắt nàng mông lung nhìn hắn bắt lấy cây châm mảnh nhất, dài nhất châm vào ***** **, nhanh tay dùng châm khác cắt trên cổ tay trắng nõn, dòng máu hòa cùng xuân dược chảy ra ngoài

Hắn nhìn một màn trước mắt không khỏi động tâm, nếu lúc này hắn đến trễ... e là thanh danh nàng đã bị vấy bẩn! người làm việc này ra tay thực ác độc

" trên kệ sách hàng thứ hai từ ngoài vào ngăn thứ ba từ trên xuống có một chiếc hộp... huynh lấy giúp ta"

Khi xuân dược đã giảm tác dụng, tình thần tỉnh táo hơn nhưng do mất máu nhiều nàng chỉ có thể thều thào nhờ Tần Sở lấy giúp. Dược liệu cùng thuốc và các loại độc nàng để từ lúc rời khỏi đây đem chúng ẩn trong góc khuất tầm nhìn, người không soát kỹ sẽ không tìm thấy, nhưng nếu không nhìn từ một hướng nhất định cũng sẽ không thể biết được nàng rốt cuộc đã để bao nhiêu thứ ở đây!

" có cần A Tam giúp nàng không?"

Mọi vết thương lớn nhỏ trên người hắn trước giờ đều là một tay A Tam xử lý, nàng thần trí chưa tỉnh táo lại mất nhiều máu như vậy để A Tam xử lý sẽ tốt hơn

" ta vẫn còn tay"

Nàng nhíu mày trả lời, một người thích tự lập như nàng đến cả mổ sống lấy đạn còn không sao huống chi chỉ là mấy vết rách da này

Tần Sở nhìn nữ nhân trước mặt, lúc nào cũng thấy dáng vẻ lễ độ xa cách của nàng, dù lúc nãy trong thế yếu, không đủ sức để nói nhưng nàng vẫn kiên cường chống trả, bây giờ vẫn vậy... trưởng nữ phủ thừa tướng sống trong nhung lụa được bao bọc kỹ lưỡng nhường ấy năm lại có tính cách và khí tức trưởng thành mạnh mẽ như thế sao?

Nàng vừa lấy dụng cụ trong hộp băng bó vết thương vừa nói

" tên đó cứ để ta tra hỏi, việc này gây kinh động không nhỏ, nếu có tin tức truyền ra cứ mặc chúng đồn thổi, ta sẽ chơi cùng họ, phụ mẫu ta phiền huynh nhắn giúp"

" ngày mai nàng không cần vào cùng diện thánh!".

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tổng Tài Lạnh Lùng Theo Đuổi Vợ Cũ
2. Quân Hôn Khó Cầu: Gả Cho Đô Đốc Thực Vật
3. Vì Anh Yêu Em
4. Thoát Khỏi Trái Đất
=====================================

" ừm. Sẵn tiện ta nói luôn, giữa chúng ta ngoài quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi thì chẳng còn gì nữa, lớp mặt nạ phu thê này vốn chỉ để cho người đời xem, ta sẽ không can dự vào việc riêng của huynh, còn nữa, việc ý trung nhân của huynh ta cũng không quản, huynh chỉ cần nói với ta trước để tiện đường dàn xếp. Tương tự việc của ta mong huynh không can dự"

" được"

...…...

Sáng hôm sau, khắp nơi đều loan tin đồn nàng mất tích trong ngày đại hỉ cùng nhiều diễn biến câu chuyện sau đó, danh tiếng nàng trong một đêm mất sạch

...________...

Cuối năm rồi, chúc mọi người năm cũ nhanh qua, nỗi buồn và đau thương ở lại, bước sang ngày mới, đón năm mới, thêm tuổi mới, thêm niềm vui mới ❤️

Cũng chân thành cảm tạ các đọc giả đã ủng hộ em suốt thời gian qua 😊😊😊🙆🙆🙆